• Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn Kiến Thức tổng hợp No.1 VNKienThuc.com - Định hướng VN Kiến Thức
    -
    HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN

Thẩn thơ _ Thơ thẩn

Ta lại đến

Ta lại đến nơi đây nhiều khoảng trống

Vẫn âm vang như giống khúc nhạc lòng
Biết bao mùa ta đã bước long nhông
Nghe giai điệu làm ta thêm trống lỏng.

Ta lại đến nơi ta từng đã đến

Với niềm mơ màu xanh phủ cả nền
Để tìm lại một vài câu chử mến
Không một ai mà chỉ có mình ên.

Ta lại đến với niềm tin cháy bỏng

Trước và nay khao khát ở tấm lòng
Qua nhiều năm tim này thường trông ngóng
Giờ bổng dưng lòng đã bớt trống không.

Ta lại đến những con đường mới lạ

Vẫn như xưa ấp ủ bóng trăng tà
Theo chân bước mang niềm riêng na ná
Lại bắt đầu cho cuộc sống mới qua.
 
Cùng nhau

Thôi nào ta hãy cùng nhau

Xây dựng tổ ấm tình giàu yêu thương
Em mừng thân tủi này qua
Anh vui như đón món quà thương yêu
Đất trời rộng mở một vùng
Đôi ta hạnh phúc chung cùng bến mơ.


Thỏa lòng


Cùng cười như được ước mơ

Ta chung xây dựng đồng thơ tươi màu
Ngày mùa trang mới cho thơ
Cùng nhau dạo khúc cho ngơ ngẫn dòng
Qua rồi những lúc thong dong
Ta người như một cùng vui thỏa lòng.
 
Suy tưởng hư không

Chốn tương lai nào ai biết trước đâu

Vậy nói khẻ trong thơ nhiều suy tưởng
Như thời gian đồng bước chẳng quay lui
Cho đến lúc hư không như nghe thấy.

Theo sớm hôm qua những lần suy nghĩ

Mắt ru ngời nghe nhịp sống trần gian
Góc yêu thương mầm nẩy ngọn đâm chồi
Nhân thế đợi màu xanh tươi bao phủ.

Nơi dương gian sống với người duyên phận
Vậy đi tìm theo chí hướng thân tâm
Chút vụ lợi dần lu mờ tâm tính
Rồi bóng đêm bao phủ cả chính mình.

Trắng hay đen thiện, ác, xấu, dữ, lành

Luôn lẫn lộn khi tâm thân chưa bạch
Cố gạn đục, khơi trong lòng ta đã
Theo niềm riêng chẳng xoi mói gì ai.

Thêm hơi thở nhân từ lòng thân ái

Sưởi ấm tim thổn thức mỗi cô đơn
Với bao dung thì đâu biết giận hờn
Đời hoa nở vui rạng ngời tâm chính.

Trời Đất rộng mênh mông bao điều lạ

Với niềm tin chan chứa những nổi niềm
Bước tiếp bước theo con đường đã chọn
Có khó khăn là thử thách thướt đo.

Cứ tần mẫn góp xây đời ong mật

Hoa bướm chim tô điểm bát ngát đồng
Đến khi nào không còn sức tàn hơi
Được cảm giác vùng hư không tỉnh mịt.
 
Chắt chiu

Chân tình em đã nghiêng mơ

Câu thơ tình thắm đồng thơ sắc màu
Có em đồng án tươi giàu
Đủ đến no ấm cho mau sau này.
Chắt chiu công sức người chăm
Cứ rỗi đôi chút đi thăm cánh đồng
Anh như bay bổng trong lòng
Cùng người xây đắp chung đồng thơ tươi.



Còn đó


Mai kia còn đó cầu thơ

Người ơi theo nhịp ầu ơ dí dầu
Đầu cầu bắt nhịp tấu thơ
Lần theo khúc nhạc lửng lơ trên cầu
Bên này câu hát câu ngâm
Người qua cầu vững âm thầm bước đi
Đồng thơ theo tiết thời gian
Gian nan còn đó lang thang kiếp người.
 
Ta thấy

Ta thấy được con đường ta đã chọn
Có mùa xuân nắng ấm ở đâu đây
Em cười vui như chia sẽ đôi điều
Niềm hy vọng tương lai đang rộng mở.
***
Ta thấy được sự thành công, thất bại
Bởi khi ta nhận biết được chính mình
Đến khi đó cuộc đời không vô vọng
Vì bây giờ quá hơn hẳn lúc xưa.
***
Ta thấy được cái ta đang cần có
Không phân tâm bởi ý kiến mọi người
Do ta có con đường trong tâm trí
Cho phù hợp hiện tại cả tương lai.
***
Ta thấy được những gì ta đã thấy
Là tất cả những gì đã trãi qua
Suy ngẫm lại lời người xưa nói đúng
Trên cỏi đời Luật Nhân Quả quanh ta.
 
Anh nghe

Anh nghe câu chuyện tình duyên

Rài đây mai đó luyên thuyên khắp vùng
Em ru em hát một mình
Bài ca chờ đợi cho tình em thôi
Dưới đồng cò trắng tung tăng
Ưu tư chẳng thấy lượn phăng kiếm mồi
Trong lòng anh thấy lặng hồi
Tiếng đâu xa lắm anh ngồi anh nghe.


Nổi niềm vương


Nổi niềm nhớ, nổi niềm vui

Nổi niềm chất ngất đợi tui thấy người
Ới người người gởi người ơi
Nẻo đâu xa thế về nơi cho tường
Đêm đêm là nổi niềm vương…


Chọn đường


Sống trên đời ta chọn một con đường

Để có được những gì ta mơ ước
Nhưng tất cả phải qua thời gian đã
Không điều gì muốn có được liền đâu
Trong tình yêu cũng không phải ngoại trừ
Càng khắc khe hơn những gì lựa chọn
Đừng tại bị tại vì tại Trời Đất
Mà tại ta không phải chính là ta
Được trước mắt không nghĩ gì sau đó.
 
Tâm thành


Con người nơi giữa trần gian


Sắc màu vạn hóa khó can bụi trần

Tai, mắt thử thách khai lòng

Nhân tâm, dục vọng tiếp dòng đời trôi.


Nghe nhìn tích cực nâng cao


Từng bước gầy dựng không nao nản lòng

Tiếp cận cái khó ló khôn

Coi như được học từng môn trong đời.


Vậy thì gian khó là chi?


Lòng ta đã quyết mà đi cho tường

Quả đơm thơm ngát lên ngôi

Nhờ gieo nhân ngọt chớ ngồi sẳn đâu.


Lời xưa ngắn gọn nhưng tinh


Qua rồi thực tế mới tin để lòng

Đường đời nhiều lắm trắng đen

Hướng tâm thiện mỹ dần quen tâm thành.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Thế thì

Tối về mới thấy vui hơn

Vì ngày đã phải lơn tơn ngoài đồng
Bụng này lo kiếm miếng ăn
Những lúc bực mình tự dặn bỏ qua
Người thương vì chỉ mình ên
Cho nên rãnh rỗi họ liền ghé chơi
Có chi dùng đó mà vui
Công này mà tiếc phũ vùi người sao
Thế thì người rãnh qua đây.


Cảm xúc với mình


Một nghiêng rồi đỗ không đành

Nhưng còn tiếc nuối để dành cho ta
Hai quên lại nhớ nợ vay
Hoa sương tươi thắm sau ngày xa quê
Ba đi để biết đường xa
Có lúc nghĩ lại vượt qua những gì
Bốn lá reo khắp nơi nơi
Lòng ta cảm thấy người ơi hôm nào.


Chưa xong


Tay mỏi lưng cong bởi có chồng

Thôi thời con gái thế là xong
Tiết nuối làm chi cho thêm tủi
Vì mơ một buổi có xuân nồng
Nay đã hết rồi thuở lông nhông
Nũng nịu bâng khuân ước nguyện lòng
Giờ còn thân xác ôi thờ thẩn
Lo tính ngày mai chuyện chưa xong.
 
Thức tỉnh mộng mơ

Đang đi thong dong chợt tỉnh mơ

Tay cầm vai nảy mớ thờ ơ
Tâm hồn bay bổng không gian mới
Nhìn lại khi xưa chút hửng hờ.

Xưa mơ thoang thoảng tiếng lành thơ

Để dành hương ướp cho mộng mơ
Đem đi cất giữ đợi người đến
Thoáng thời gian qua vẫn đứng chờ.

Mơ lâu rồi thấy mộng đâu đây

Rẽ lối đường xưa thấy hây hây
Thơ người chợt đến lòng thầm kín
Môi mắt mừng rơn má nở đầy.

Tạ ơn dòng chữ vấn nên thơ

Làm cho tỉnh giấc mộng với mơ
Nhớ chi những chuyện trong ủ rũ
Quên rồi tiêu mất những ngu ngơ.
 
Đến lúc ta có còn gân?

Đúng thể thân thời là hình nhân

Chứ đâu là thánh hoặc thiên thần
Đôi lúc tự nhiên lòng nổi sóng
Quên mất do hân lắm lúc cần
Thanh niên trai gái lúc muốn gân
Nhìn già vui khỏe lại buồn thân
Không biết sau này có được thế?
Để được con cháu gọi còn gân.


Luôn có chử lo


Cơm rau ba bửa có ai cho

Phải làm vất vã mới có no
Muốn được nhìn đời ta phải có
Tiền tài đủ thứ để khỏi lo
Cuộc sống đời thường đủ chuyện lo
Lo hoài lo mãi vẫn cứ lo
Lo xong rồi nghĩ cho lấy sức
Nhân tình thế thái đều phải lo.


Ơn mẹ cha


Mẹ ấm thâm tình những đứa con

Nhóm lên cho mẹ chút vàng son
Bao nhiêu kể hết công lao mẹ
Vượt cả trùng dương cả núi non.
Cha vượt khó khăn vì tình thương
Tương lai con nhỏ sáng theo gương
Tóc bạc sương mai qua ngày tháng
Con nhỏ nguyện thầm chút nhớ thương.


Mới mùa


Tự nhiên Trời Đất đổi thay mùa

Nhưng theo quy luật chớ phải mua
Mỗi mùa ý nghĩa riêng nhịp sống
Hoa nở trái sai trọn mới mùa.
 
Tìm cái cần

Vai ai dãi nắng dầm mưa?

Vai ai chịu đựng sớm trưa tảo tần?
Gồng lưng đầu nghĩ cơm thôi
Chân tay quay mãi mồ hôi ướt đầy
Trôi đi thân thể đến đâu?
Mà chưa thể biết đậu phương trời nào?
Cao trào xu thế xung quanh
Nhào vô lăng lộn quảng canh cuộc đời
Theo thời bao thuở mưu sinh
Miệng ăn nào cớ tay xin không làm
Sáng trưa chiều tối có ăn
Đổi lại cơ thể chịu khằng đắng cay
Sơ qua chỉ mức giản đơn
Cao hơn còn có bình dân, hơn thường
Miếng cơm manh áo chưa đâu
Nhà ở, đi lại, vui sầu đó đây
Còn nữa là cái tinh thần
Sao cho cảm giác lâng lâng cái mình
Như vậy cuộc sống cho tinh
Không hề là đủ thêm vinh với người
Khát khao là cái hiện cần
Đi tìm mọi cách bằng thân phận mình
Không gì là cái cho không
Mà phải đánh đổi công lao động người
Thướt đo giá trị nhận về
Thời gian, công sức đê mê việc làm.
 
Tấm lòng người đi kẻ ở

Ngày ra đi tươi vui cùng tất cả
Xung quanh ta cảm thấy đẹp làm sao
Nhìn nhiều người hối hả với thời gian
Nhưng lòng họ đều mĩm cười đưa tiễn
Người ở lại chăm lo cho hiện tại
Người ra đi hứa cái mới đem về
Cho đến ngày của kẻ ở người đi
Chung vui như hội ngất ngây bao điều.




Thơ miền ảo



Ngày ở chợ đời kiếm miếng ăn


Tối về miền ảo khỏi phải lăn

Đi tìm nơi đó thơ để họa

Có được thơ rồi đở mỏi răng

Tủm tỉm tự cười với ai đây?

Cớ dưng lại đến bóng đong đầy

Tâm tư sâu lắng tình thân mến

Chan chứa trong thơ ngàn ý hay.


Thơ


Thơ từ xa tích mộng mơ


Chạm người khe khẻ cho thơ thẩn lòng

Thầm mong cuộc sống nay mai

Ươm mầm hạnh phúc giang tay đón mừng

Thơ xây nhịp nối tri ân

Cầu mơ thêm đẹp chân tình bạn thơ

Bơ vơ ngơ ngẩn cùng thơ

Giữ tình vui sống không lơ việc mình.



Nối duyên



Sắc hương ở mãi nơi đâu


Lúc ẩn lúc hiện như âu duyên tình

Màu, hương thẩm biết tươi xinh

Thắm in mộng đẹp như mình thầm mong

Mãi lòng gửi gắm đợi trông

Tình hồng vẫn thế hương nồng dấu yêu

Nhịp đâu bắt nối câu thơ

Nhờ ai chỉ lối, ai chờ nối duyên.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Tình cô quạnh

Tình đến rồi đi, đi rồi đến

Lòng vòng lẩn quẩn giống như hên
Lâu dần cảm thấy thân quen quá
Cảm giác con tim với món quà.

Có tình không tình cũng buồn vui

Chỉ khác ở chổ có mình tui
Thấu hiểu trái tim cùng chia sẽ
Lở dịp yêu thương cảm thấy e.

Người buồn ta có được vui đâu

Kỉa niệm ở đây còn rất lâu
Cho cuộc tình xưa về quá khứ
Lang thang cô quạnh biết đâu chừ.
 
Không bở ngở

Đời bon chen có khóc phải có cười

Có như thế làm chơi vơi mong nhớ
Duyên với nợ những người mơ thường có
Dịp tình cờ hay gặp khó hiện ra.
Lỡ làm khổ có ai mà biết được?
Chuyện buồn sầu như khó vượt riêng ai
Thế có nên dự phòng phai không hở?
Để bình thường không bở ngở buồn vui.


Khúc thi phú


Vào giường khi ngũ có thơ hay

Diễn ngâm trầm bổng thoáng mây bay
Mơ màng dăm phút vào cơn mộng
Chiêm bao nào thấy sáng trời ngay.
Biết được câu thơ tác giả thơ
Người diễn giọng ngâm tiếp nối mơ
Ôi thơ với thẩn như lắng đọng
Có khi duyên nợ đến bất ngờ.


Vẹn tình đợi mong


Một đôi cùng một mái nhà

Xem ra rất khó được qua duyên này
Thôi đành ngày tháng thuyền lay
Chở đưa nối nhịp cho ai vẹn tình.
Ngóng trông giờ khác hơn xưa
Đâu cần phải đến sớm, trưa, tối, chiều
Hây hây môi má mĩ miều
Như hương vị ngọt thắm nhiều đợi mong.
 
Tình

Tình người lắm lúc đổi thay

Khi giận khi hờn rồi nảy thương yêu
Đời người sống chẳng bao lâu
Nén cơn nóng giận xây lầu tình thương.

Tình yêu đôi lứa theo mơ

Khó mà như đúng nên thơ thẩn lòng
Gia đình chồng vợ con thơ
Thân tâm chiều chuộng bơ vơ đâu còn.

Tình như một thoảng gió qua

Tâm hồn mát rượi sáng ngà tấm thân
Thương người như thể thương thân (*)
Tấm lòng cao quý ân tình thế gian.
(*): Ca dao
 
Lặng yên

Lặng yên nhiều lúc lại hay

Có dịp nũng nịu mà lay mà hờn
Khi gần thắm hiểu nhiều hơn
Kỉ niệm xưa cũ xóa hờn thêm thương.
Lời qua tiếng lại khó nương
Lặng yên đôi chút như nhường mất chi
Lắm khi nghe nói, lời ghi
Vậy mà thấm ý cớ gì hơn thua.


Đợi


Đợi người đã hẹn ngày xưa

Bao mùa thay đổi mà chưa thấy về
Thôi mình vẫn đợi chờ trông
Mặc quanh đời sống vẫn không ước gì
Ngày qua ngày lại cứ cày
Biết đâu trong việc mới hay gặp người.


Thêm hồng


Nhắn gió nhờ gió mối mai

Cành hoa hé nụ khẻ lay cậy nhờ
Gởi hương sắc thắm vào mơ
Của người nào đó thêm thơ thẩn lòng
Đơn côi quen đợi ngóng trông
Biết đâu lại có thêm hồng má ai.
 
Tôi thấy được

Tôi thấy được bước đường đi

Bóng cây hoa cỏ vu vi đón chào

Tôi thấy được cuộc tình xưa

Vì người ta chẳng ưa gì nơi tôi

Tôi thấy được ít mưa lòng

Làm thêm tươi mát thong dong bước này

Tôi thấy được cảnh nương chiều

Tập trung suy nghĩ cho điều tốt hơn

Tôi thấy được cuộc đời tôi

Còn bao là việc ôi thôi phải làm.
 
Tự đứng

Việc đời còn đó đợi đôi vai

Ngày tháng qua đi vẫn phải cày
Muốn qua thử thách thì phải học
Tâm trí chao ôi cứ liếc mài.

Ý muốn tình duyên cược với đời

Lại thêm ý nguyện đến chơi vơi
Với bao kỷ niệm như chia sẽ
Thay đổi nơi ta điều sáng ngời.

Theo bước thăng trầm tuổi khỏe hơn

Cùng thời cùng thế kịp mừng rơn
Một lúc đứng lại nhìn bao quát
Xem xét xung quanh có đường trơn.
 
Đời người_Đời cây

Bao năm lợi ích trồng cây?

Bao năm lợi ích uốn ngay thành người?

Nhỏ cây vươn sáng vút cao

Nhỏ người nhìn lớn khó sao sánh bằng.

Cây thời tùy thế mà vươn

Người thời cậy thế được tương trợ nhiều.

Cây nghiêng ngã chống bảo giông

Người nghiêng người ngã vì trong sống còn.

Lớn cây bóng mát ung dung

Lớn người đóng mác để đừng nhầm ai.

Cây là thực vật vô tri

Người là thực thể với tri thức nhiều.

Hoa thơm trái ngọt từ cây

Tiếng thơm lời ngọt người đây hiền tài.

Đời cây khi hết gỗ xây

Đời người khi hết xác thây chôn vùi.

Lặng im chống chọi như cây

Gầy từng cơ nghiệp như xây đời người.
 
Nén nhang cầu nối Tấm lòng - Tâm linh

Nhan khói cúng bái cầu mong

Trong lòng luôn nghĩ mãi xong việc mình
Đời người dương thế ra sao
Đâu ai biết trước, muốn mau cho mình
Thắp nhang khấn trước tâm linh
Mong mình đạt được y thinh thỉnh cầu.

Hương, nhan đã có ngàn năm

Khói hương bay thoảng lăm răm khấn cầu
Làm nhang nghề cũng rất lâu
Nhưng thường truyền nối bao hầu tộc gia
Công nghệ từ đó chưa sâu
Để nhang chứa đựng dài lâu tâm người.

Thắp nhang để có lòng thành

Nhưng nhiều hay ít kết manh việc làm
Thắp nhiều chứng tỏ có lòng
Thực ra đâu phải, chỉ mong được liền
Tâm linh mà chứng việc này
Vậy thì cứ bái đến vài trăm cây.

Tấm lòng tôn kính tâm linh

Thói quen kính cẩn vô hình cõi âm
Trong nhà đạo hiếu mẹ cha
Trọng kính ông bà thờ cả tổ tiên
Ngoài đời đạo nghĩa tri âm
Vạn sinh cuộc sống báo ân chu toàn.

Hữu duyên đời thực tâm linh

Hương, nhang kết nối cho minh chứng lòng
Mùi, màu, độ cháy cây nhang
Cũng là thể hiện người càng lòng tin
Thắp nhang hiểu được đợi mong
Bắt đầu kết nối Tấm lòng – Tâm Linh.
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top