Thẩn thơ _ Thơ thẩn

Tôi ngoái lại con đường nhiều ngã rẽ


Tôi ngoái lại con đường nhiều ngã rẽ

Những hàng cây xanh biết khẻ chờ ai

Nghiêng ngã bóng chở che nhiều kỷ niệm

Vẫn hồn nhiên vui cợt kiếm tìm quen.


Tôi ngoái lại nhìn đường tôi đã bước

Trước và giờ bao mơ ước tuổi thơ

Như nung nấu trong tâm thêm nghị lực

Tăng vô cùng cho sức lực nay mai.


Tôi ngoái lại chút tình tôi đã mất


Như chiêm bao một thoáng giấc mơ đầu

Tình một bể mông lung sầu tan tác

Trả lại tôi sống khẻ vác thời gian.


Tôi ngoái lại con đường nhiều ngã rẽ


Và giờ đây tôi chọn khẻ con đường

Như định hướng từ lâu vương khao khát

Vậy bây giờ xuất phát có muộn đâu.
 
Bến đời

Hởi người đâu hởi người ơi?


Để một người một với trời bơ vơ

Người như đang đợi ngóng chờ

Người như chẳng biết ơ thờ lặng yên

Khiến xui hai đứa cùng duyên

Qua bao năm ngỡ bến thuyền trăm năm

Giờ đây bến lắm thuyền nằm

Thuyền kia xuôi ngược ngó thăm bến chờ

Qua rồi hai đứa mộng mơ

Vết thương lòng quặn chơ vơ khó nhòa

Ngày xưa muốn khóc khó òa

Bởi vì thương lắm lấy hòa hướng tâm

Dư âm còn đọng trong tầm

Biết nhau lời nói như cầm thương yêu

Đường đời tình nghĩa lắm chiều

Bao điều thương nhớ làm thiêu cháy lòng

Trông mong nuối tiếc như không

Công giờ hai đứa đưa vòng cho ai

Thoảng như giấc mộng đêm dài

Giờ đây xây mới tương lai bến đời.
 
Dài trắng thướt tha

Dài trắng như tinh mộng trắng mơ

Lơ thơ phất phới dáng ai mờ
Xa trên đường thẳm lòng xao xuyến
Ẩn hiện bóng hình ấp ủ mơ.

Bé ơi dài trắng vẽ mộng xinh

Cổng trường người học vẫn in hình
Qua bao thế hệ người đi trước
Vẫn nối tương ai kỹ niệm mình.

Người trước kẻ sau vẫn tinh khôi

Thướt tha dài trắng đến bồi hồi
Còn đây giữ mãi ngày xưa đó
Mơ mộng lâu dài thỉnh thoảng thôi.

Đường bước tương lai vẫn còn dài

Mộng mơ trong trắng ở trong ai?
Hiện thực phân bua nào ai biết?
Chỉ sợ mỗi mình lỡ bước sai.
 
Cầu thơ nối nổi niềm

Lang thang đâu đó tha hồ nói

Đôi khi lòng ai muốn bối rối.

Không biết đùa vui hay nói thiệt

Tìm đâu để biết hởi người ôi.


Nơi đây nhiều lắm những chân tình

Đồng thơ gieo hạt chờ đợi tin

Con người lam lũ tình sâu nặng

Cùng nhau gặt hái những tâm tình.


Vơi bớt sầu đau nối niềm vui


Cho lòng sống động bớt đen thui

Để người yêu mãi đời đang sống

Quên đi hờn tủi đến chôn vùi.


Đất trời rộng mở đến bao la


Vẫn thích mình ta với trăng tà

Thiên nhiên vẫy gọi xin chào bạn

Nổi niềm còn đó gửi thơ nha!
 
Buổi sớm nơi quê

Đi vòng trên những con đường

Trong lành buổi sớm sương dường chưa tan
Đồng lúa xanh đậm tươi màu
Cá chim đâu đó đón chào bình minh
Vườn cây khẻ gió lay cành
Đung đưa hoa trái cấu thành ngọt ngon
Người quê dậy sớm ra thăm
Lúa thì mơn mỡn, cây thầm trái no
Gà, vịt, lợn, cá bu quanh
Miếng mồi buổi sớm như canh lúc nào
Thỉnh thoảng tiếng nói cười rang
Mang thêm sống động âm vang nơi này
Bắt đầu ngày mới vùng quê
Sao mà bình dị đê mê nao lòng
Quê hương người ngóng kẻ trông.
 
Đôi khi có tình

Đôi khi có tình yêu

Tưởng chừng như gần lắm
Nhưng lại rồi hụt hẩng
Vài cử chỉ giản đơn
Không xứng tầm cao thượng.

Đôi khi có tình mình

Như da diết đắm say
Yêu mình men tư phận
Đâu sánh nổi một khi
Với mình là vừa ý.

Đôi khi có tình thương

Thương cha mẹ ông bà
Thương anh em ruột thịt
Thương con cháu trong nhà
Thương thâm tình dòng họ.

Đôi khi có tình quê

Nơi ta đã lớn lên
Nơi luống cải vườn rau
Nơi ngôi đình bến nước
Nơi có Chùa, Thánh, Chúa.

Đôi khi có tình chung

Cùng cộng đồng xã hội
Làm công trình thiết thực
Cho đời sống nông thôn
Cho môi trường sạch đẹp.

Đôi khi có tình bạn

Đan chia sẽ cùng nhau
Thân thời như ruột thịt
Giận buồn như thử thách
Tình bạn hàn gắn hơn.

Đôi khi có tình người

Tội nghiệp trẻ lang thang
Tội người già cô quạnh
Tội lắm ai khó vượt khó
Chung tay giúp đở người.
 
Đời thường

Đời thường nghe thấy dễ sao

Thế nhưng muốn có khó bao vạn trường

Thử như cái chuyện kiếm ăn

Người phải lao động cắn răng thân hèn

Với người vị trí tầm cao

Trãi qua một quảng tiêu hao trí mài

Đa phần vị trí tầm trung

Kiếm một công việc ung dung với đời

Nhân sinh trong - đục, gần - xa

Hỷ nộ ái ố phát ra từ người

Xã hội phát triển văn minh

Cũng từ lẻ đó phát sinh tâm cần

Nhận thức để hiễu rồi làm

Tự thân ràng buộc dần phàm tâm quen

Không gần mà chẳng quá xa

Chính người tích lũy ngày qua của người

Thời gian đánh giá nhân sinh

Cũng là cung bậc thấp vinh đời thường.
 
Ngũ với làm

Làm việc, làm việc cho hăng
Đầu tắc mặt tối tay chân quay cuồng
Trong lòng nào biết thảnh thơi
Chỉ vì đôi bữa thân phơi đi cày
Quần áo đúng với việc làm
Trong đầu lo nghĩ cho kham bộn bề
Công việc mày chớ ê hề
Nếu mà như thế tao ê ẩm mình
Xắp xếp công việc cho tinh
Để mà làm được y thinh ý mình
Làm đi, làm đến bao giờ
Chân tay rũ rượi mắt đờ khép mi
Đến ngũ thì ngũ cho ngoan
Để khi thức dậy sáng choang luống cày.

Ngũ làm cái chuyện tự nhiên

Tự ai chọn lấy thay phiên dung hòa
Mai sau nếu lập gia đình
Ngũ làm thay đổi khắc in từng giờ
Muốn ngũ được ngũ cho ngoan
Muốn làm công việc tròn xoan với người
Ai ơi trọn đạo vợ chồng
Thời gian thật quý ngóng trông ngũ làm.
 
Đây sông quê

Ta về ta tắm ao ta

Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn
( Ca dao )

Đi xa có nhớ dòng sông

Quê nhà ta đó ngóng trông trưa hè
Thu về lá rụng ôi nghe
Bạn bè xưa cũ vượt bè vui chơi.

Trãi bao con nước lớn ròng

Sông quê thấm đậm tấm lòng người quê
Người đi sông nhớ lắm ghê
Gửi theo bèo nước bớt ê quặn lòng.

Thôi theo nhịp bước thời gian

Sông trôi phẳng lặng cho an phận mình
Lục bình lặng lẽ trôi xinh
Cho sông nhắn gửi tâm tình người xưa.

Tình quê thấm đượm hương nồng

Ngày nào có được người sông hẹn hò
Ngày nắng tắm với dòng sông
Đêm về chờ đợi ngóng trông theo dòng.

Hè qua thu tới đông về

Sông tin sẽ gặp vỗ về ngày xuân
Tâm tình nhung nhớ bâng khuân
Bến sông thêm vững quấn mình đợi tin.

Sông đây không hẹn không thề

Nhưng cứ mơ mộng ngày về người xưa.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Lênh Đênh

Dòng đời viễn xứ mong manh
Suy tư vầng trán nếp nhăn hiện dần
Sương đêm nhỏ giọt bao lần?
Bồng bềnh muôn kiếp phù vân đỉnh sầu.

Tình đời trả hết cho nhau
Trả hay không trả cũng đau bằng hòa
Tim đau , mắt đổ lệ nhòa
Bọt bèo trôi dạt vỡ òa trong mưa.

Tâm hồn khép kín song thưa
Ủ vần thơ lịm tắt từ kiếp nao
Cho lòng uống đắng chênh chao
Say mềm một kiếp đi vào lênh đênh.

làm thẻ visa-Mua sách giá rẻ-Kien thuc marketing
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Biết đâu bến bờ


Phiêu du đây đó kiếp này


Ước mơ chẳng thấy chỉ cày tấm thân

Lâu lâu thì phải phân trần

Để người thêm hiểu thêm gần mà qua.


Tình người khi cũng gần xa


Có trong cuộc sống mà ra chân tình

Đau, thương từng nhịp phân minh

Lắng nghe, tìm hiểu hàng nghìn phân ưu.


Trôi theo dòng nước vô tư


Gợn tung cơn sóng thêm từ kết thơ

Men say nơi chốn mộng mơ

Lơ thơ lẩn thẩn biết đâu bến bờ.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Duyên ngờ

Đêm về nghe tiếng côn trùng
Như chung điệp khúc đang cùng nỉ non
Nhìn trời có ánh trăng sao
Nghĩ xưa còn bé ước ao bao điều.

Đôi lần trước giấc ngũ sâu
Nước đâu ướt đẩm canh thâu gối nằm
Lăm răm nói nhỏ trong tâm
Đôi điều mơ ước âm thầm làm thôi.

Đôi lần nhận được tin xa
Ngỡ tình đã đến nhưng mà y thinh
Buộc mình đáp trả bóng hình
Lời minh trau chuốt mong nhìn lại ta.

Vô tình lại nghĩ thêm sâu
Trách gì người đã đón câu phận hèn
Ta mơ người khác cũng mơ
Hiện mình là thế nào ngờ trước sau.
 
Duyên tâm


Duyên tự đến khi tâm đầy lao nhọc

Công luyện rèn chân thật chất đầy cao

Những phương trời rộng mở chốn tương lai

Tình nhân ái nở hoa hương say đắm.



Hởi người ơi cùng chung tay dìu dắt

Bước tiến lên không thẹn với lòng ai

Đến cái nơi chưa thấy tự bao giờ

Nhưng lắng đọng nhiều tâm tư chia sẽ.



Tay trong tay nhịp đều cùng xây tưới


Chắc niềm tin gieo cấy bởi tình người

Đời thêm trổ hương hoa tình nhiều nữa

Đẹp rạng ngời thêm tô thắm duyên tâm.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Duyên thơ

Với tình yêu có trăm vạn ngàn lần
Có gian khổ, trong muôn vàn hạnh phúc
Ở nơi thơ như tình yêu đôi chút
Khóc với mình thỉnh thoảng tự cười ngây.

Chưa được lần ngồi trò chuyện cùng ai
Theo đề mục thơ in hằn trên web
Với trang thơ đã xem mình như bạn
Quý mến ghi trân trọng thẩn thơ lòng.

Đến với thơ tâm hồn như nhẹ lắng
Đọc bài thơ âm tưởng đối diện mình
Đường thơ đi dù gian khó lâm ly
Nhưng bù lại được thêm tình vui sống.

Tay nắn nót ưu tư dòng thơ mới
Để dâng người trau trọn nghĩa tình thơ
Đến hôm nay chưa biết tự bao giờ
Yêu mến thơ đến ngây ngơ thờ thẩn.

Theo lối thơ với những lần tìm gặp
Chợt thấy sao phong phú nối tình thơ
Như hẹn ước đã lâu giờ nối nhịp
Đâu chần chừ kẻo lở nhịp duyên thơ.
 
Bé lang thang

Cây đường hiên mái chở che
Tấm thân gầy mọn le the chiếu mành
Thương bé sớm cảnh mồ côi
Sớm trưa chiều tối quên ôi kiếp người
Chân đất áo rách quần mành
Lang thang suốt ngỏ xin cành tình thương
Nhìn bé liếm láp thấp thèm
Khi nhìn xa đó mọi người vui ăn
Qua trường bé mãi đứng nhìn
Trẻ thơ cùng tuổi như mình ước ao
Đêm mưa, giông gió, mùa đông
Bé nằm chèo quẻo mà trông chạnh lòng
Tội chi thân bé đọa đày
Còn bé phải chịu đắng cay cuộc đời
Chỉ cầu mong Đấng Bề Trên
Che chở cho bé bước lên chính mình
Cầu mong thế thái nhân sinh
Thân thương chia sẽ bớt tình cho em.
 
Cảm động đáp lời

Nhiều đơn giản gộp lại thành phức tạp
Tuy đơn sơ nhưng lại nói thật lòng
Đâu bắt buộc ta trở thành thi sĩ
Tâm hồn thơ lai láng cũng đủ rồi.

Thơ tạm lắng do còn nhiều bận bịu
Đầu óc ta chưa bắt nhịp Nàng Thơ
Thôi để đó đợi khi nào thư thả
Cười tươi vui bình thản kết vần thơ.

Ai cũng quen với hai từ đạm bạc

Như cơm rau lại đượm thắm nghĩa tình
Thoáng tự nhiên qua câu chử vui tươi
Nên cảm động đáp lời chào thân ái.
 
Chân thật chân tình

Nhẫn cỏ chân thật riêng mình
Chẳng ai mua được có tình mới trao
Kim cương vàng bạc vô tri
Lắm của nhiều tiền không lý cũng xong
Bây giờ người có chân tình
Khó kiếm vô cùng chi tính se duyên
Giàu có lao động mà ra
Tự dưng mà có là ma đâu mình
Đi tìm được cái của riêng
Tâm hồn cảm thấy càng yên ổn nhiều.
Nhà tranh nhẫn cỏ xưa rồi
Tim vàng dễ bán người ôi...thật mà
Có xưa thì mới có nay
Lắm kẻ tìm vàng chạy vại nào ngơi
Chân tình không khó kiếm đâu
Lật sách mà tìm khắc dấu phải thua
Sách là cơ sở tư duy
Vận dụng vào đời thâm thúy mọi nơi
Trước ta chân thật cho mình
Quan sát suy nghĩ với nhìn quanh ta
Nói làm hai chuyện đi đôi
So sánh nói làm có lỗi hay không
Chỉ cần chút xíu cho minh
Tự hiểu chân thật chân tình hay không.
 
Chân tình tơ duyên

Thôi vẫn hẹn mà tùy hoàn cảnh
Niềm nhớ nhung canh cánh vọng tìm
Hình người khắc giữ trong tim
Đợi chờ cho đến lặng im với người.

Người đã đến tấm lòng rạo rực

Vững niềm tin hết mực yêu thương
Dù bao gian khó dặm trường
Tình yêu vẫn giữ bình thường như xưa.

Có khi hẹn nhưng không đến được

Vì khách quan đã vượt tầm tay
Sợ buồn tìm mọi cách lay
Tươi cười nũng nịu bờ vai tựa nhờ.

Đâu biết trước chuyện gì sẽ đến?

Được hẹn hò âu mến tình duyên
Cho mình theo cánh thuyền quyên
Để càng hiểu rõ tơ duyên phận người.
 
Cô Đơn là bạn

Người ở đâu có hiểu được lòng tôi
Đang rạo rực khúc tương tư vô tận
Dáng hình ai như hiện diện trong tim
Lúc ẩn hiện theo từng hồi nhịp đập
Ru tôi vào giấc ngũ với men tình.
Thời gian cô đơn sao mà trầm lắng
Chỉ có người mới lấp kín lúc đơn côi
Và cứ thế tôi nhớ thêm nhiều nữa.
Mơ một ngày cả hai cùng chung bước
Trên con đường hạnh phúc của tình yêu.
Chợt thức tỉnh mới hay mình vẫn vậy
Cũng cô đơn lạnh lẽo giữa gian phòng
Không có ai ngoài cái bóng của mình
Và cứ thế ngày qua ngày lặng lẽ.
Hồi tưởng lại chẳng biết đã bao lâu
Mới chợt hiểu sự cô đơn là bạn
Người chợt đến chợt đi trong mộng tưởng
Người chỉ là một thoáng giấc mơ qua.
 
Có từng

Có từng đôi chút ở xa quê

Nhìn người nhìn phố nhớ đến mê
Thuở thời thơ trẻ dầy dạng nắng
Nay đã qua rồi thấm thía ghê.

Có từng đôi chút bạn với mình

Ngoài đời xã hội lắm nhân sinh
Bon chen rộn rã nhiều cám dỗ
Những lúc cũng có ước mơ tình.

Có từng đôi chút ướt cả lòng

Chờ đón sánh đôi cả ướt mong
Nghĩ đến tim đây còn nhỏ giọt
Sao giờ bỏ hết giấc mơ nồng.

Có từng mơ chút túp lều xinh

Xây cho hạnh phúc của riêng mình
Trãi qua gian khó tình vạn nẽo
Bây giờ thôi mặc vẫn y thinh.

Có từng đôi chút đếm canh thâu

Lặng nghe tiếng dế gáy âu sầu
Tóc nay đã điểm màu sương muối
Thấm ngẫm cuộc đời một khoảng lâu.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top