Thẩn thơ _ Thơ thẩn

Gởi tặng người

Cho, mua, biếu, đổi ít tặng không

Thời nay làm việc chẳng không công
Ngày đêm mệt nhoài nào ngơi nghỉ
Chỉ bởi cơm ăn ráng sức gồng.

Ngơi nhiều, làm ít muốn có tiền

Bình thường chê bỏ muốn như tiên
Siêng năng làm, học lại không muốn
Tự hỏi làm gì có quyền riêng ?

Thân phận bằng ai lại muốn tình

Người đến tìm hiểu có mà khinh
Tự mình đánh giá sao cho đúng
Tri âm, tri kỷ ý hợp minh.

Xem xét có không một tấm lòng

Để mà rộng mở cả trời không
Yêu thương như thể tâm hướng thiện
Cuộc sống, thiên nhiên đẹp màu hồng.

Có nghĩ gì chưa ở tương lai ?

Thời gian nhanh lắm thấm thoát phai
Không trở về được thời quá khứ
Vậy trước mắt thôi là phải cày !

Trước lạ, sau quen cứ mĩm cười

Cho đời tươi sáng mỗi con ngươi
Đồng tâm chung sức vì sống đẹp
Không biết lấy chi gởi tặng người.
 
Những cuộc thi

Thuở xưa lều chỏng cũng theo thi

Đường xa vời vợi khó khăn gì
Quyết chí lên đường thi kịp lúc
Bao năm thi mở có một kỳ.

Thời nay theo kỳ xoáy lanh quanh

Tuyển sinh vào học rất nhiều ngành
Thí sinh lựa trường thi yêu mến
Mơ ước bao la để trưởng thành.

Thông báo về thi ở mạng xa

Văn học, thời sự, đủ thứ mà …
Chủ đề gởi kèm thi có thưởng
Theo như nhà mạng tổ chức ra.

Người người muôn hướng thoáng nghe tin

Cơ hội cho ai muốn hiểu mình
Dịp mà đợi chờ ai tâm huyết
Kết quả mồ hôi thấm ghi hình.

Tổ chức, giám khảo bước tiến thân

Bài học mình xây chấm chuyên cần
Quan minh chính đại mà chọn lựa
Khó phân cao thấp phải đem cân.

Tâm đề cao cả thật với người

Xuất phát từ đáy mắt con ngươi
Nhìn trông, hiểu thấu từng bình diện
Thiên hạ nào dám lấy trò cười.

Thử thi cho biết đánh giá sao

Thời gian trôi rỗi giúp ít nào
Chăm lo sản phẩm thi hoàn hảo
Xong rồi làm tiếp các việc mau.
 
Mừng rơn

Tình thơ đó với đây

Lâu lâu đến xum vầy
Trao nhau vài câu chử
Mừng vui đến ngất ngây.

Tình duyên có nghĩ đâu

Nhưng thơ có chút sầu
Ngay chính người chưa hiểu
Huống hồ thơ vài câu.

Thỉnh thoảng gieo hạt mơ

Mầm nẩy vươn sáng chờ
Biết đâu người phụ tưới
Tin tưởng bớt chơ vơ.

Thơ dệt mớ tơ lòng

Cho đỡ nhớ, bớt trông
Đôi tay nào đan xẻ
Trang thơ nở nụ hồng.

Trăm mến đến ngàn thương

Dành để mộng bình thường
Quanh đời lòng nhân ái
Đạo nghĩa cố mà vươn.

Nhiều khi thơ giận hờn

Có vui sướng gì hơn
Vậy thơ cần tâm tỉnh
Để người thấy mừng rơn.
 
Thơ và người

Duyên với nợ trên đường đời muôn lối

Gắn vui buồn như cốt lõi thời gian
Vẹn tâm tư trong một thoáng an nhàn
Ý nghĩ đẹp yêu thương càng mong đợi.

Nếu có thể người sẽ cùng ai với

Đến nhịp ru câu hát bởi tình ca
Qua tháng năm tình đẹp cả trăng tà
Nâng niu mãi ấm êm mà vui sống.

Cũng có thể người rẽ vòng lối mộng

Tâm tư riêng giữ mãi bóng hoàng hôn
Cho đến khi chạm đến chốn vô hồn
Miền hư ảo gió mây chôn kỷ niệm.

Và có thể người chọn tìm gì đó

Dịp tùy duyên từng ngách ngõ bon chen
Nhằm vươn cao không bẽn lẽn thấp hèn
Âu duyên phận gắn đời bền chung thủy.

Duyên sẽ đến riêng ai từng hoàn cảnh

Để đẩy đưa tùy biến tránh lụy thân
Góp sức chung ý niệm vẫn mơ thầm
Thơ như gợi tình người thăm yêu mến.
 
Còn tui nhớ thầy

Gánh vai sự nghiệp trồng người

Thầy cô – Cha mẹ thắm tươi trò hiền
Gieo chử, dẹp dốt lòng kiên
Cố sao thành quả làm yên mọi nhà
Khó khăn, gian khổ ráng qua
Để mà vẫn bám nghề là giáo viên.

Có người cho đó là điên

Nhưng vì yêu quá đành phiền một ai
Sự đời chưa hết đắng cay
Thừa thầy, thiếu lớp, cũng may mình còn
Sự đời có lúc lên non
Thiếu thầy, thừa lớp, mình ngon theo đời.

Vùng quê hẻo lánh đến vơi

Giáo viên, trò nhỏ cho đời nở hoa
Vùng cao đá núi sương nhòa
Giáo viên, trò nhỏ sáng lòa trí tâm
Vùng biên, hải đảo xa xăm
Giáo viên, trò nhỏ hiện chăm nước nhà.

Bình dị, lặng lẻ từng ca

Vun tưới trò nhỏ có mà tương lai
Đến trường, lên lớp như vay
Nợ đời dạy bảo sau này buồn vui
Người thầy thêm nợ nào lui
Đến khi già cổi còn tui nhớ thầy.
 
Lòng ghi người thầy

Không thầy đố mày làm nên

Ca dao, thành ngữ xây nền trí nhân
Khuyên trò tâm giữ chuyên cần
Quan tâm, giúp đở khó khăn trò mình
Thầy, cô liêm chính tâm minh
Nào đâu phân biệt trò mình dở hay.

Vai trò chủ nhiệm rủi may

Lớp chăm ngoan ngoản, lớp rài phá tung
Thầy, cô hướng dẫn ung dung
Sát mỗi đối tượng từng vùng mà theo
Nắm rõ chi tiết để gieo
Mầm chồi hy vọng thoát nghèo vươn lên.

Công ơn cao thượng vững bền

Cho ai Nhà giáo rèn nên con người
Cây, hoa trồng được thắm tươi
Thầy, cô vui sướng mĩm cười đời dâng
Cặm cụi, tỉ mĩ nâng dần
Trí tâm trò nhỏ sáng vầng tương lai.

Tri thức nào quản chông gai

Như đò muôn thuở không phai bến đời
Người đưa đi đến muôn nơi
Trẻ, già, bé, lớn kịp thời chuyến đi
Qua xong chẳng muốn gửi gì !
Nụ cười mãn nguyện lòng ghi người thầy.
 
Ngày Hiến chương Nhà giáo

Hai mươi - mười một hàng năm

Hiến chương Nhà giáo người chăm hiền tài
Việt Nam, Quốc tế công khai
Nhìn nhận công đức, trí tài giáo viên
Tôn sư, trọng đạo, cúi nghiêng
Thầy cô nơi học hồn nhiên tuổi trò.

Dạy học cũng lắm chuyện lo

Chuyên môn tuân thủ, xây lò trò ngoan
Có đâu rãnh rổi an nhàn
Chín tháng lên lớp nói khàn chịu thôi
Ba tháng hè nghỉ tiếp trôi
Nâng cao nghiệp vụ trao dồi vững thêm.

Giây phút được hưởng êm đềm

Mừng vui tột bật bên thềm ngợi khen
Trò ngoan, học giỏi, nhiều phen
Thành tích học tập như kèn xuất quân
Thanh thản dạy dỗ ân cần
Như là cha mẹ định thần khúc ca.

Bao lớp trò cũ đi ra

Thầy cô vẫn nhớ như là ngày xưa
Thậm chí học dở khó ưa
Không la, khuyên bảo do chưa hiểu nhiều
Nhà Giáo nghề nghiệp đáng yêu
Hầu như nhớ hết những điều trò xưa.
 
Thơ đón mùa

Mơ rồi mộng, mộng rồi mơ, say đắm.

Theo tháng năm, cuộc sống mãi an lành
Cho thương nhớ tri ân thành tiên cảnh
Nơi ngút ngàn thu hết lãnh chờ đông.

Thiên nhiên ban bốn mùa trong quy luật

Đến với mùa như thể thật vô tư
Vậy với thơ vun vén chớ ngần ngừ
Mà chậm trể sẽ làm hư mùa đợi.

Cũng nuối tiết để dành nơi mà hẹn

Đến mùa sau được trọn vẹn vấn vương
Có gì đâu chỉ trọn vướng yêu thường
Thu mùa đẹp với nhiều phương tình ái.

Mùa đi đến thơ nối vài câu chữ

Đâu có tàn nhưng giao giữ bước chân
Có trước sau thêm vương vấn điều cần
Mơ rồi mộng, mộng rồi mơ, say đắm.
 
Có chăng …

Có chăng mất tròn tim thương nhớ

Lặng lẽ tâm hồn chút bơ vơ
Có chăng mãi xa tình tan vỡ
Mà sao lâu lắm vẫn cứ chờ.

Có chăng mùa đi để mới mùa
Gom góp thay màu nỗi ưu tư
Có chăng mới đó quên rồi cũ
Xếp lại hơi ai bóng dáng lùa.

Có chăng tia nắng chốn âm u

Soi rọi con tim đã mây mù
Có chăng đến thời thôi ủ rủ
Tiếp đường xưa nối nhịp điệu ru.

Có chăng mưa tưới chốn cằn khô

Nảy chồi, hoa nụ bớt đơn cô
Có chăng đến lúc vui mừng trổ
Đôi tay choàng nắm thứ hư vô.

Có chăng tình thật đẹp trăng sao

Cấp số tăng lên mỗi lúc trau
Có chăng hỏi thơ tình như máu ?
Ngầm ngấm trong ai tự lúc nào.

- Cảm tác từ bài thơ Phải chi … của Nhà thơ Trần Kiêu Bạc
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Ơ thờ

Một mình với những giấc mơ

Đi ngang về dọc bơ vơ một mình
Hỏi rằng sao cứ y thinh ?
Ai đâu có được cho nhìn chút thôi
Học tìm và nhận cho rồi
Còn mơ nhiều nữa ôi thôi cuộc đời.

Có lúc buồn tủi người ơi

Tự xem mà cảm lòng vơi duyên nào
Bình thường có những xốn xao
Mở rộng chào đón như trau tấm lòng
Duyên thời được dịp mừng mong
Như rằm trăng sáng theo vòng tự nhiên.

Xin mời mà ghé bên hiên

Xem người, hỏi bạn dữ hiền điều chi ?
Ghé thăm thêm hiểu những gì
Thực ra mơ mộng bởi vì yêu thơ
Có người đùa nói ngẩn ngơ
Nhưng lại là thật ơ thờ lâu nay.
 
Nối tình cho thơ

Vài dòng vần điệu nhịp vấn vương

Ta cùng nhân thế sáng tình thương
Thế gian, vạn vật, người chung sống
Điều này thì khó chỉ vô thường.

Mượn chử cho thơ mất gì đâu

Chỉ là mơ tưởng để bớt sầu
Mộng đẹp sống đời thêm ý nghĩa
Có dịp thư thả nối vài câu.

Chân lý hư vô mãi đi tìm

Đến khi lắng đọng mỗi con tim
Tâm tư, xúc cảm lòng trổi dậy
Có thể làm ai phải bị chìm.

Cũ, mới người cảm cũng vậy thôi

Biết trước, quen sau thế cho rồi
Cuộc sống muôn màu muôn vạn nẻo
Bình thường mà sống cuộc đời trôi.

Than thân tự mảng ai giúp cho

Cuộc đời quan trọng chính mình lo
Quyết tâm đạt được dù gian khó
Động lòng người cảm giúp nguyên do.
 
Từ nay

Từ nay thôi cố dỗ dành

Cho tim giữ vững bớt nhanh nhịp hồi
Từ nay quen với đơn côi
Chắc lời chung thủy là tôi với mình
Từ nay nếu có thanh minh
Việc gì cũng thế chứng minh rõ ràng
Thuyết xưa truyền kể mênh mang
Người thì hóa đá, người can phận người
Từ nay cố nén giữ gìn
Khóc, yêu vẫn kín y thinh là mình.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Thơ gặp ?

Đêm trời khua lạnh gió hơi sương

Thẩn thơ nhung nhớ những dặm trường
Qua rồi thuở ấy vui, buồn, tủi
Càng dấu yêu đời những mến thương.

Tâm trạng người ơi có giống ta

Hay đang vui hưởng chốn phồn hoa
Dù là thế nào đây cũng chúc
Hạnh phúc thắm tươi mãi mái nhà.

Mộng mơ phiêu dạt chốn nơi nao

Mà nghe đầu óc bổng xốn xao
Lắng đọng con tim từng nhịp đập
Cứ ngỡ nơi đây đã bước vào.

Gió hởi đưa mây nhắn giúp tôi

Rằng tôi chờ đợi đến đơn côi
Nếu không gặp được là đợi mãi
Cho đến khi nào hết lẻ loi.

Có thể ta, người sẽ gặp nhau

Cùng chung mơ mộng nối thơ trau
Mượn chử ghép vần thơ thật, ảo
Tương phùng thơ gặp đến lúc nào ?
 
Hoa duyên sống

Về cuộc sống biết làm sao mà muốn

Hiện tại mình chưa rõ huống tương lai
Thực tế lo để sống mái đường dài
Điều nhỏ ấy gắn cài ngay tâm trí.

Với đường đời bao chi li lối rẽ

Núi sông kia năm tháng khẻ đổi thay
Đừng nói chi cuộc sống phải qua ngày
Nhưng cũng có thân sống cày đứng vững.

Riêng mình ta khi nghĩ tường suy tận

Thuở nghe, nhìn, chứng kiến lẫn trãi qua
Đến hiện nay thầm nhớ quá thật thà
Chuyện tốt, xấu cho dù là rất nhỏ.

Có thể nói giống như đò đợi sẳn

Gợi ý lòng ứng phó chẳng thiệt hơn
Nhằm đối diện trong từng cơn sóng lớn
Nhẹ bước qua như có trớn lúc nào.

Giờ vẫn tiếp đường đời bao khổ nhọc

Hiểu thêm nhiều mà chắc lọc tinh hoa
Góp nhặc cho thâm tâm hóa chan hòa
Trong thanh tịnh đón chào hoa duyên sống.
 
Đã thèm

Vợ nấu cơm ăn mấy bửa xa

Được dịp đổi món kiếm phở nha
Quán ngon nổi tiếng ăn cho đã
Bò, gà thay đổi ấy thế mà
Phở nơi quán xá ôi hấp dẫn
Thoáng khói bốc hơi muốn hít hà
Vừa xong một bát kêu bát nữa
Cho thật đã thèm hả dạ ta.
 
Thầm mơ

Năm mới thầm mơ vạn cát tường

Sống đời bương trãi dựa nhau nương
Góp tay chung sức cùng hiệp lực
Địa phương sinh sống, công sở cường.

Năm mới thầm mơ phát minh thêm

Giá cả hàng hóa chất lượng mềm
Người dân khổ, khó nhiều cơ hội
Mua sắm, tiêu dùng bụng dạ êm.

Năm mới thầm mơ Đất Trời hiền

Chớ đừng nổi giận sóng gió nghiêng
Yên ổn tăng gia cùng sản xuất
Đi lại, vui chơi khắp mọi miền.

Năm mới thầm mơ Lão Nguyệt Hồng

Nối chỉ se tơ những ai trông
Duyên tình có dịp đôi lứa kết
Nhẩn trau tình thắm cưới vợ chồng

Thầm mơ nhiều lắm không hết đâu

Vậy thì thêm nhé người tiếp câu
Cầu mong những ngày đầu năm mới
Ghi nhớ trong đầu giữ bền lâu.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Chúc mừng năm mới

Chúc
tụng cho nhau đón mới năm

Mừng vui thêm tuổi xứng hàng trăm
Năm cũ đã qua giờ kế hoạch
Mới đủ nhiều điều để mà chăm
Vạn an xã hội nâng cao sống
Sự việc theo thời xắp xếp thăm
Như từng nếp nghĩ thường mơ mộng
Ý nguyện sinh duyên trọn ước thầm.
 
Đi tìm lại

Đi tìm lại quảng đời từng phiêu bạt

Có vần thơ bị trôi dạt biển, sông
Đã khiến ai phải mơ mộng trong lòng
Ôm ấp mãi như người mong tìm lạc.

Đi tìm lại những ngày đầu năm mới

Có dư hương sắc thái với vần thơ
Đã kiến ai phải ngơ ngớ ơ thờ
Tim rúng động tâm hồn mơ mà đợi.

Đi tìm lại nơi yêu thương gieo tưới

Có trái, hoa no đẹp bởi người chăm
Đã khiến ai phải sâu thẳm âm thầm
Ưu tư nhớ và trầm ngâm hiện tại.

Đi tìm lại chuổi thời gian đưa đón

Có hàng cây, ghế đá, bóng người xưa
Đã khiến ai buông lời hứa cho vừa
Câu hò hẹn giờ vẫn chừa ai chọn ?
 
Mùa Tết mơ khao

Cuối năm thơ thẩn ngắm trời cao

Năm dài nghĩ lại có là bao
Mới thoáng giờ đây là tháng chạp
Mùa Tết đang đến chuẩn bị nào
Ngó trước trông sau, đầy bếp nút
Nhà ai sạch đẹp đón khách mau
Cầu may, phước lộc toàn gia quyến
Có đủ trong nhà vậy cùng khao.
 
Tiễn Ngài

Cúng tiễn Công, Táo đến Thiên Đình
Báo cáo, trình tấu chốn nhân sinh
Cả năm chép ghi giờ dâng sớ
Chứng cứ lưu giữ nếu cần in
Tháng chạp hăm ba ngày đưa Táo
Bánh trái, trà, rượu với lòng minh
Táo, Công thanh thản đi trình diện
Trên Trời dưới thế vẫn y thinh.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top