Thẩn thơ _ Thơ thẩn

Bồi hồi

Thoáng nghe tiếng gọi gần xa

Những đêm tỉnh mịch trằng tà đầu thôn
Chăn màn chờ đợi suốt hôm
Mà sao chẳng thấy đến ôm gối nằm.

Ra, vào nhưng lại lặng câm

Lúc đứng, lúc ngồi mắt ngắm xa xăm
Trông nhìn dáng vẻ đang chăm
Theo như mơ ước được thăm mộng đời.

Trắng đen mấy thuở người ơi ?

Duyên thời sẽ đến, chẳng mời mà qua
Trống, mõ khua ở chùa xa
Lặng yên khẻ nhịp lòng ta bồi hồi.
 
Tìm lại chính mình

Có những lúc đi lang thang lạc lối

Giữa muôn trùng đời trôi nổi bon chen
Mê lợi danh lo vun vén thấp hèn
Sống buôn thả với bao phen cám dỗ.

Những lúc ấy lòng muốn vồ tất cả

Cho bản thân hành động chả nghĩ gì
Cứ mãi mê sung sướng phí tứ chi
Quên bỏ lãng đầu óc ghi đã hứa.

Về quá khứ tự dưng vừa đúng lúc

Hiện tại giờ qua hẳn chút xưa cơ
Có được nay là nhờ có chí mờ
Nên giữ vững khi có cơ thẳng tiến.

Đúng là vậy, giờ đầu tiên phải biết

Tự mình làm, mình chịu thiết chi ai
Nuối tiết chi cay đắng chỉ một vài
Tâm quyết thắng, tấm thân cai đủ thứ.

Đâu còn nhỏ để được như chìu chuộng

Sống ân tình chưa quá muộn từ đây
Xưa khó khăn một thuở ấy như đầy
Tìm thấy được chính mình nay thêm hiểu.
 
Vùng nhớ ?

Một vùng xưa cũ chốn xa xôi
Nào hương, mây phủ cả ngọn đồi
Đến đây chợt nhớ về đôi chuyện
Không biết làm sao lại bồi hồi.

Thỉnh thoảng đi về với cánh chim

Như theo tiếng gọi của trái tim
Để mà tìm lại gì ngày đó
Để lâu không ghé sợ sẽ chìm.

Nói vậy nhưng quen thói thờ ơ

Thường đi khi cảm giác bơ vơ
Có đâu nào biết là vùng nhớ ?
Lúc về mới cảm thấy ngẩn ngơ.
 
Tiếng tơ lòng

Đôi lúc bâng khuâng thấy như buồn

Chẳng biết làm sao giống y khuôn
Đường tình rộng mở đang chào đón
Ghép đôi chung dạ sớm tròn vuông.

Can đảm hỏi người có đường tình ?

Rộng đường hay khép để làm tinh ?
Để tôi đây biết mà chuẩn bị
Trọn kiếp tình duyên hợp ý mình.

Thao thức tương tư đến ngóng trông

Nhớ người mơ tưởng cả trời không
Vơi sao hết dáng người trong mộng ?
Chỉ có người thôi bớt nảo lòng.

Một hôm tha thướt dáng sao quen

Ai nhìn có thể cảm giác ghen
Tính tình, vóc dáng là nổi bật
Tôi thì gần lại tấm tắc khen.

Hỏi lòng, lòng nói chẳng gì đâu !

Với người cũng chỉ được vài câu
Thế nhưng tim đủ men lên tiếng
Tơ lòng đang rối gở phải lâu.
 
Tình xa

Khi xa vẫn nhớ về nhau

Tình nồng cháy bỏng thầm trao mộng đời
Nơi nao cảm thấy sầu rơi
Tìm về chốn cũ để khơi ấm lòng.

Thời gian có được bên nhau

Bên người nũng nịu, bên nao lòng mình
Những ngày mưa nắng nào nghinh
Cả hai chia sẽ trăm nghìn gian nan.

Mấy lúc phụ việc ngoài đồng

Cho vơi vất vã mẹ gồng sớm hôm
Ruộng nương còn đó như xưa
Vẫn ngô khoai lúa thêm dưa hấu tròn.

Còn nhớ trăng sáng đầu đình

Hình như sướng họa thơ tình cả đêm
Giật mình đến lúc phải về
Hai đứa đành chịu chưa hề muốn đi.

Nhiều lắm những kỷ niệm qua

Còn giữ sâu lắng nơi xa để dành
Đến khi ta gặp lại nhau
Để vơi nỗi nhớ gầy hao mong chờ.
 
Buồn vì bơ vơ

Thu cho nét đẹp trử tình

Người, cây, muôn thú, thêm tinh tú trời
Lại được thời tiết lạnh hơi
Trông chờ cảm giác sao chơi vơi lòng
Hương đêm nhẹ cả khoảng không
Quỳnh hương thoang thoảng bềnh bồng gần xa
Trong hương đôi chút thiết tha
Gởi người nào đó ngân nga thầm thì.

Gió đưa hương đến rồi đi

Làm người mơ tưởng buồn vì bơ vơ.
 
Cho vừa câu thơ

Dẩu xa nhưng lại cũng gần

Muôn nơi vạn nẻo những lần thấy tên
Có lúc như được số hên
Người đang nổi bật có tên trang mình.

Câu thơ dịu ngọt thấu tinh

Thắm tình sâu nặng vô tình nhớ ai
Ngắm nhìn thơ có nào phai
Hình như có chút hình hài nhớ thương.

Đến nơi gọi đó vô thường

Tâm hồn lắng đọng con đường thơ ca
Người đi để lại mình ta
Thì thôi tự nhủ chỉ là mộng mơ.

Bây chừ bước tiếp đường thơ

Là dịp thơ thẩn như chờ người xưa
Người đi lâu quá về chưa ?
Để mà lắp ghép cho vừa câu thơ.
 
Rằm Trung Thu

Thu đến rồi đi nữa chặng rồi

Tiết trời dịu mát nắng ít thôi
Công việc, mùa màng chờ thu hoạch
Chăm lo tụi nhỏ, trẻ em chơi.

Nhìn thấy bé con thật hồn nhiên

Đôi mắt sáng trong ẩn chứa hiền
Mãi mê vui chơi rồi ăn học
Nào can dự chi chuyện buồn phiền.

Người xưa lưu truyền Tết Trung Thu

Đang là người lớn quý trọng nhu
Sáng trong nhân tính tình con trẻ
Giảm bớt ưu tư xóa mịt mù.

Trung thu là dịp thể hiện tình

Ông bà cha mẹ con cháu minh
Lối xóm làng quê cùng vui đón
An lành, may mắn thịnh vượng nghinh.

Trung Thu là dịp đoán ngắm trăng

Mùa màng, việc sống chúng ta rằng
Năm nay thiên tai hay yên ổn ?
Tùy vào màu sắc ánh trăng rằm.
 
Thầm hiểu niềm tin

Niềm tin nuôi dưởng từ lúc xưa

Đôi khi thấy chán, có lúc ưa
Thế nhưng phải có nuôi hi vọng
Nâng cao ý chí để cày bừa.

Niềm tin mỗi người có khác nhau

Tùy vào hoàn cảnh để thân trau
Có chung điểm đến là mơ ước
Cuộc sống ngoài đời có tầm cao.

Niềm tin lưu lại những vần thơ

Có khi tác giả phải ngẩn ngơ
Ráng sức gồng mình thôi chấp nhận
Biết đâu sau này được điều mơ.

Niềm tin đạt được từ nơi đâu ?

Có phải từ ta phải dãi dầu ?
Trãi qua thời gian dài gian khó
Ai mà nghiệm lại cũng vài câu.
 
Đến với riêng mình

Lúc có nhau cùng vui hờn thủ thỉ
Chuyện ngày xưa cả hai chí đồng tâm
Quen biết do tương trợ ngấm thương thầm
Luôn nhớ mãi buổi đầu trăm gian khó.

Lúc có nhau như ấm no bền vững

Quên mệt nhoài sao thấy xứng tầm tay
Kề cạnh nhau tận hưởng mãi hương dài
Của nổi nhớ mối tình ai chân thật.

Lúc có nhau trong lòng rất yêu thương

Để bù lại những ngày nhường đôi chuyện
Cùng tấm lòng chung thủy chuyến thuyền uyên.
Cặp bến đợi thuyền chờ duyên mộng đẹp.

Sống bên nhau nơi vùng ghép vần thơ

Cho trang vỡ thêm xinh chờ thơ mới
Cho những ai với lời mời mong đợi
Ấm tình chung và đến với riêng mình.
 
Chung sống gắng tin yêu

Theo dòng chảy cả hai cùng chăm bẳm
Việc học làm cũng như lắm chuyện lo​
Dù thế nhưng vẫn không bỏ hẹn hò​
Để vun tưới tình yêu cho bền vững.

Cũng có thể mọi chuyện từng ngỏ hẹp​
Nên cũng thường thỉnh thoảng dẹp riêng tư​
Vì việc chung, gia quyến chứ đâu từ​
Cho tất cả mọi người như hai đứa.

Ngày qua tháng, năm trôi chừa tình đẹp
Của hai người ở lại chép vần thơ​
Tiếp mộng mơ đan dệt mớ ơ thờ​
Cùng bước đến tương lai chờ phía trước.​

Lòng tin tưởng chân tình ước đẹp đôi
Không hờn trách quen đơn côi khi vắng​
Càng thêm nhớ nếu cách xa sầu nặng​
Không phai mờ chung sống gắng tin yêu.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Cố vững niềm tin

Được, mất cho ai những tháng năm ?

Cuộc đời ta đó vẫn phải chăm
Để mà tiếp tục đường đã chọn
Niềm vui như mở đến lúc nằm.

Mưa nắng tùy mùa đến với ta

Cũng như mây gió quấn quít nha
Thử thách có vẹn tình chung thủy ?
Như nhắn cho ai giử mặn mà.

Hạnh phúc, thương đau cùng đi đôi

Có trong vô số cuộc sống đời
Để người phân biệt mà sống tốt
Nếu không đời người sẽ như trôi.

Hướng đến mai sau vững chử tình

Trọn kiếp nhân sinh mãi nguyên tinh
Đừng vì dục vọng mà thay đổi
Trở thành ma quỹ bị người khinh.
 
Cho đến nay vẫn đẹp

Lạnh đêm khua làm tim càng sâu lặng

Muộn cuộc tình nghe im vắng đơn côi
Nói gì đây, khi lở mối vun bồi
Giờ chờ đợi như làn môi đã khép.

Người đã đến bao lần ghép vần thơ

Thêm mơ mộng tâm tư chờ trở lại
Thầm suy nghĩ cớ sao nay oan trái
Trên tình đường hai đứa phải xa nhau.

Lặng lẻ đi, để người đau ở lại

Với nổi buồn vương vấn mãi trong tim
Luôn nhớ ai mà chiều tím vẫn tìm
Lòng thổn thức nhưng tình chìm vô vọng.

Lê thê khắp bốn bề trong mơ mộng

Để tình mình tìm giữ ngóng đợi ai
Đến ngày sau còn đó cái hình hài
Thuở xưa ấy cho đến nay vẫn đẹp.
 
Con đường cho ý chí

Nơi nhớ thương sâu thẳm

Thơ trở thành tri âm
Tình chứa chan đầm ấm
Thơ nở nụ âm thầm.

Người có yêu hay mến

Quên mỗi lúc khổ đau
Thay ngọc ngà châu báo
Tăng sức sống lâu bền.

Giây phúc sai hay đúng

Nào ai lường trước đây ?
Cho đến khi nhìn thấy
Chọn lựa kỷ khi dùng.

Duyên nợ người đem đến

Bất ngờ cũng lắm khi
Đến lúc lở xuân thì
Cười khinh hay cảm mến ?

Tìm đến nơi chân lý

Mông lung và bao la
Vậy nghĩ đến người nhà
Con đường cho ý chí.
 
Thuyền tình, bến, trăng

Thơ thật từ trí mộng mơ

Hân hoan biết mấy, vần thơ nối liền
Thuyền thơ qua lại liên miên
Mới toanh, đầy ấp uyên thuyên chuyện đời.

Tới lui nào chẳng thấy vơi

Bến, thuyền chan chứa rạng ngời ý thơ
Đêm thâu, ngày rõ vẫn chờ
Đến khi hợp nhất duyên mơ nối vần.

Một ngày trăng tỏ bến thân

Một ngày thuyền ghé lân lân xao lòng
Một ngày trăng, bến, thuyền không
Một ngày như có trong lòng buồn tênh.

Trong thuyền, trăng tỏ như nghênh

Trong trăng, thuyền đón chao chênh ấm tình
Với bến, trăng tỏ thuyền mình
Câu thơ dung hợp, xếp in ý người.

Thuyền đang lơ lững bến đời

Ánh trăng soi sáng một nơi đến cùng
Lướt đi đến giấc mơ chung
Có trăng, thuyền, bến hát cùng câu thơ.

Thuyền đây ghé bến trông chờ

Lắc lư sóng nhỏ cận bờ tin yêu
Bao năm xa vắng nhớ nhiều
Nói, cười ánh mắt thắm điều mến thương.

Bến, thuyền trau những vấn vương

Trên đầu trăng tỏ chỉ đường ghép đôi
Thơ như hiểu ý giao bôi
Hòa vần lấp trống bồi hồi nhớ nhung.

Sóng chờ đôi lứa trùng phùng

Có trăng soi bóng rõ chung một hình
Vỗ về đôi lứa niềm tin
Câu thơ vần nối thuyền tình, bến, trăng.
 
Thơ gữi tặng

Có những lúc biết đâu ai chợt nhớ

Chuyện đã qua như muôn thuở tự nhiên
Trong tâm tư trầm lắng chuyện buồn phiền
Quên nhưng vẫn muốn tìm miền trông đợi.

Trong hoàn cảnh nhiều lúc hơi mường tượng

Dáng hình ai gần lắm tưởng người ta
Con tim run nhịp đập quá thiệt thà
Nếu tiếp cận ngở như va tình ái.

Khi đơn lạnh nghĩ về vài tâm sự

Với chính mình với nhiều thứ xung quanh
Khóc tủi thân, vui thích cảnh yên lành
Chỉ mình ên mà mong manh chờ đợi.

Nguồn sinh thơ giống lời mời trong cuộc

Để hồn trau cho tiếp bước phiêu du
Mặc bảo giông, nắng, rét, phủ mây mù
Thơ nói hộ tâm tư từ sâu thẳm.

Mượn vầng trăng gởi tình thầm mong ước

Để con thuyền sao ghé được bến mơ
Nối duyên tơ để không lở dịp chờ
Dệt dòng chữ cho nên thơ gữi tặng.
 
Có thừa trí thông

Bao là chuyện công tư gian khó

Việc vẫn làm theo đó tiến thân
Theo xưa học cách chuyên cần
Chắc rằng đích đến tinh thần hư vô.

Màn đêm phủ những điều kỳ bí

Cho những ai tâm trí vững bền
Vượt qua dốc, thác gập ghềnh
Đến nơi mơ ước xây nền dài lâu.

Nhân duyên sống đường đời đang bước

Phận là người như nước uốn quanh
Theo từng cơ hội mong manh
Để mà nắm bắt cấu thành tương lai.

Đất Thăng Long nghìn xưa văn hiến

Vẫn lưu truyền vinh hiển người xưa
Đời nay thầm hiểu sao vừa
Để cho con cháu có thừa trí thông.
 
Nhớ, thương chi

Chờ đợi người đi đến chuyển mùa

Bao lần không ngũ những đêm khua
Tâm tư chợt nhớ về hai đứa
Buồn thiu, cô quạnh lúc gió lùa.

Trông chờ mòn mõi khắp mọi phương

Dò la tìm hiểu mỗi con đường
Chỉ mong biết ít về tung tích
Tốt xấu ra sao với dặm trường ?

Trời thanh, trăng sáng mượn vần thơ

Lấp lánh ánh sao nối vệt chờ
Ghép nên câu chử người ở lại
Để mà rong đuổi tiếp mộng mơ.

Gợi ấm tình nồng người có hay

Còn thương, xóa lỗi mà về ngay
Ru cho giấc mộng thành hiện thực
Môi nở nụ cười, mắt ngừng cay.

Người đi, hình dáng ở lại quanh

Làm tim lưu luyến suốt năm canh
Thẩn thơ, thẩn thờ làm sao ấy
Làm nhớ, thương chi cứ hoành hành.
 
Có lúc mãn nguyện lòng

Người biết đó, hạnh phúc ai cũng muốn

Đâu nở đành vứt bỏ uổng tình ta
Hai con tim như nhịp đã chan hòa
Theo điệp khúc bản tình ca bất tận.

Dệt tơ duyên có những lần lận đận

Ngỡ tưởng rằng đôi lứa chẳng gần nhau
Dần về sau hiểu thấu đáo dâng trào
Vươn đường dệt duyên tơ bao mộng đẹp.

Dệt dệt mãi, tơ duyên kèm tình ái

Tỉnh mịch trời trăng sáng mãi chứng minh
Như dòng sông, có thác chính nguồn hình
Con thuyền nhỏ tìm nơi mình cập bến.

Có gì hơn bến thuyền bền tâm ý

Suốt cuộc đời mềm ngọt tí lứa đôi
Để nụ cười luôn nở bởi đôi môi
Vị nồng ấm, hương ngọt chồi mầm mới.

Hướng tương lai thì thầm lời dĩ vãng

Hạnh phúc thay có lúc mãn nguyện lòng.
 
Không còn đường tư lự

Lẻ tự nhiên lớn lên là mơ mộng

Nhất tình yêu đôi lứa sống quanh ta
Cho đến khi con tim đã say ngà
Hương tình ái ngập đầy mà chưa đủ.

Bắt đầu yêu quá lu bu thấy đẹp

Luôn suôi lòng hay khép nép mà duyên
Không hờn la để sinh chuyện vậy hiền
Dù lúc ấy có cùng miền chật hẹp.

Khi đang yêu hệt như kép như đào

Lo lắng nhau đến cơm rau đơn giản
Vui đẹp nhất không phàn nàn khi nạn
Cùng quyết tâm giải quyết vạn khó khăn.

Rồi sau đây khi chợt vắng vài ngày

Luôn thăm hỏi cho vơi vài nổi nhớ
Mong, ngóng, đợi đến thẩn thờ bở ngở
Gặp được rồi không vội nở chia tay.

Với tình yêu như thế này thật sự

Đẹp vô cùng quý mến chử yêu đương
Được sống chung như xu hướng bình thường
Yêu ý nghĩa không còn đường tư lự.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top