Ca dao (80)
Cau nhỏ lại đứng thẳng trời
Dừa to thì lại để đời gốc cong
Bòn tiền bòn bạc trong tay
Bòn giọt mưa đổ cho đầy ruộng nương
Được vợ ít nói mới hay
Đến khi đêm gầy ngủ dài giấc ngon
Thương em thì mang em về
Đừng để khuya buồn rồi mới nhớ em
Còn duyên kén sắc kén hình
Hết duyên ngồi xuống một mình bơ vơ
Khi buồn thì nhớ em xa
Khi vui quên hết phút giờ quen nhau
Lục bình sao chảy ngược chiều
Chuyện đời thì cũng bao điều khó nghe
Ớt cay khoe với củ gừng
Tiêu cay thì lại dửng dưng chẳng màng
Cánh hoa tô sắc mùa xuân
Người tô sắc bóng mua lòng người yêu
Mặt trời đến sáng đi chiều
Yêu thương đừng để đến chiều lại phai
Cau nhỏ lại đứng thẳng trời
Dừa to thì lại để đời gốc cong
Bòn tiền bòn bạc trong tay
Bòn giọt mưa đổ cho đầy ruộng nương
Được vợ ít nói mới hay
Đến khi đêm gầy ngủ dài giấc ngon
Thương em thì mang em về
Đừng để khuya buồn rồi mới nhớ em
Còn duyên kén sắc kén hình
Hết duyên ngồi xuống một mình bơ vơ
Khi buồn thì nhớ em xa
Khi vui quên hết phút giờ quen nhau
Lục bình sao chảy ngược chiều
Chuyện đời thì cũng bao điều khó nghe
Ớt cay khoe với củ gừng
Tiêu cay thì lại dửng dưng chẳng màng
Cánh hoa tô sắc mùa xuân
Người tô sắc bóng mua lòng người yêu
Mặt trời đến sáng đi chiều
Yêu thương đừng để đến chiều lại phai