Ca dao sáng tác

Ca dao (80)



Cau nhỏ lại đứng thẳng trời

Dừa to thì lại để đời gốc cong



Bòn tiền bòn bạc trong tay

Bòn giọt mưa đổ cho đầy ruộng nương



Được vợ ít nói mới hay

Đến khi đêm gầy ngủ dài giấc ngon



Thương em thì mang em về

Đừng để khuya buồn rồi mới nhớ em



Còn duyên kén sắc kén hình

Hết duyên ngồi xuống một mình bơ vơ



Khi buồn thì nhớ em xa

Khi vui quên hết phút giờ quen nhau



Lục bình sao chảy ngược chiều

Chuyện đời thì cũng bao điều khó nghe



Ớt cay khoe với củ gừng

Tiêu cay thì lại dửng dưng chẳng màng



Cánh hoa tô sắc mùa xuân

Người tô sắc bóng mua lòng người yêu



Mặt trời đến sáng đi chiều

Yêu thương đừng để đến chiều lại phai
 
Ca dao (81)



Yêu xa thì cũng là yêu

Dù có bên cạnh bao điều bỏ nhau



Quen người thì xót thương nhau

Đừng cười người trước hôm sau người cười



Ở nhà làm biếng ở nhà

Gặp gái cách trở sơn hà cũng đi



Lời nói chăm chỉ cả đời

Đến khi mưa rồi ruộng lúa bỏ hoang



Trồng chanh trồng chát với đời

Ngày mai không có một người ngồi bên



Ngồi xuống ngó nóc ngó nhà

Đừng ở đường ngõ xa hoa không về



Trời thương vẽ sắc Gà Công

Ai thương vẽ sắc cầu vồng lung linh



Đi đường ngó sắc ngó người

Đừng ngó từng ngày quên cả vợ thương



Bến sông hẹn với đò ngang

Bến sông nào hẹn thuyền nan không bờ



Trăng về hẹn với tuần sang

Yêu người thì hẹn một nàng đừng hai
 
Ca dao (82)



Tiêu tiền cho đáng tiền tiêu

Mua hoa chợ chiều hoa nào mà tươi



Yêu nhau đưa tới duyên tình

Đừng yêu đưa sự bất bình bất an



Thương nhau cho gọn bên nhau

Đừng có tô màu rồi lại bỏ đi



Sao vui khoe sắc đêm thanh

Những người không đẹp đỏng đanh tô màu



Thương người cho biết người thương

Lòng người ai để bên đường hỡi ai



Người xinh ngó bóng cũng xinh

Ai vẽ đời mình đầy nét xấu xa



Trời thanh thấy bóng trăng cười

Làm người đừng để cho đời sầu tâm



Hạt mưa nuôi nấng dòng sông

Gái khôn tìm chồng hãy kiếm người chăm



Chiếu manh bạn với người lười

Sao đêm cũng có bạn đời như trăng



Làm biếng vẽ gió vẽ mây

Đời sống từng ngày chẳng đủ miếng ăn
 
Ca dao (83)



Bông hoa chờ đón xuân sang

Muốn bên có nàng hãy kiếm nàng thương



Ngó sao thấy hết cả trời

Ngó sao biết hết lòng người thế gian



Kiếm ăn chăm chỉ đừng mơ

Hạt mây hạt gió chẳng chờ ngóng ai



Mùa đông lại nhớ tới mền

Mái nhà đừng có lãng quên vợ chồng



Chim nào không cánh mà bay

Vợ nào mà chẳng lại hay ghen chồng



Không hoa sao thấy bóng Ong

Không yêu sao thấy bóng chồng đêm bên



Không ngẩng sao thấy trời trăng

Không học sao thấy giỏi giang bước đời



Không ăn sao biết bụng no

Không làm không lo sao biết sang giàu



Thương yêu đi với bóng người

Ghen ghét đi với miệng người trần gian



Rùa nào không gánh cái mai

Kiếp người cũng gánh nợ đời buồn vui
 
Ca dao (84)



Trồng cây thì nhớ trái cây

Trồng ớt thì biết ớt cay mới trồng



Trồng hoa chờ sắc chờ bông

Yêu thương cũng ngóng vợ chồng đôi bên



Không buồn sao lại thẩn thơ

Không chồng không vợ lại bơ vơ khấn cầu



Đường đời sao biết mai sau

Không chăm không chỉ biết đâu thiếu thừa



Rau răm cay đắng hỡi đời

Củ hành củ tỏi chẳng mời cũng cay



Kiến nhỏ mà khoẻ hơn voi

Đường đời đừng có đua đòi hơn ai



Chăm chỉ mới có đồng tiền

Đừng ngồi bên đường chờ ngóng xin ai



Đường về đừng thói ghé chơi

Ở nhà đã có một người chờ trông



Bên trăng thì có sao ngồi

Đường đời nên có nhiều người mến thương



Bông gòn gió thổi bay trôi

Đường đời đừng nghe miệng người làm theo
 
Ca dao (85)



Làm người đừng sợ cái nghèo

Đừng có leo trèo thì cũng đủ ăn



Tốt lòng tốt bụng vui đầy

Dù mưa đổ đầy chẳng ngập hoa sen



Tốt lòng tốt dạ người thương

Chẳng sợ tiếng nói tiếng ghen lòng người



Để lại tiếng tốt với đời

Cũng như trăng sáng ngàn đời tuần sang



Trời mưa mới thấy nước dâng

Chăm chỉ chăm bòn mới thấy tiền chinh



Thằn lằn thì hãy cứ mua

Đừng lộn cá sấu mang về rồi than



Vợ chồng bên bóng bên người

Đừng có bên người rồi lại đổi thay



Cọp nào mà biết trèo cây

Kiếp người không học sao đầy giỏi giang



Lưng vịt nào nước ngập ơi

Cá nào mà biết ngồi chơi trên bờ



Ngó trời chẳng thấy hạt mưa

Kiếp gà không vú lại thừa nuôi con
 
Ca dao (86)



Chồng nàng thì vẫn chồng nàng

Vợ làng thì vẫn vợ làng đừng say



Lá cây rụng ở gốc cây

Yêu thương không đầy thì đừng kết duyên



Ngựa ngoan đi hết đường xa

Vợ chồng một mái một nhà không hai



Bướm nào không bạn với hoa

Nước nào không bạn với bờ chảy theo



Nước sông chia cách đôi bờ

Giàu nghèo chia cách đường đi miệng người



Bầu trời cũng đổi theo mây

Quen người đừng đổi theo ngày theo đêm



Gửi nào không mọc trên cành

Sao nào không đứng đêm thanh đầy trời



Thương người thương cả ngày đêm

Đừng để đêm buồn rồi mới nhớ nhau



Thương nhau bên bóng bên người

Thương đời thì biết đường đời ngày mai



Còn duyên đỏng đảnh chê duyên

Hết duyên thì lại ngồi buồn nhặt hoa
 
Ca dao (87)



Có yêu ngồi cả đêm khuya

Có ghen ngồi cả đêm khuya chửi thầm



Bên đường cũng có lề đường

Bên mình cũng có người thương đêm về



Bên bông ong bướm vẽ trời

Bên duyên chỉ có một người đâu hai



Trời buồn trời đổ gió mưa

Người buồn thì lại đến chùa cầu may



Thời gian nhuộm cả sắc người

Bóng chiều nhuộm cả nắng chiều về đêm



Yêu thương nhuộm cả lòng người

Yêu thương nhuộm cả góc trời khi xa



Áng mây gió đổi sắc hình

Xuân về lại đổi cây cành bóng hoa



Vợ chồng gồng gánh đôi hai

Hoa nào không ngóng đêm ngày chờ xuân



Gửi nào không vịn cây cành

Trời đêm không lành sao lại có trăng



Đường đời cứ nghĩ thiệt thua

Bò chậm như rùa mà lại chẳng than
 
Ca dao (88)

Thương yêu vui đẹp trên môi
Ngó kỹ lòng người rồi hẵng yêu thương

Có ai ngừng gió đong đưa
Để lại đêm thừa làm bạn với trăng

Để lục bình chảy theo sông
Đừng để cho lòng trôi chảy lang thang

Trời cao ai lấy thước đo
Đường đời thì lại so đo giàu nghèo

Còn duyên còn sắc khoe màu
Hết duyên trộm sắc trộm màu mà khoe

Tuồng đời hương lửa ba sinh
Phật ngồi trong chùa bất bình lời than

Lửa tàn thì nhặt lấy than
Duyên tàn thì nhặt lời than trong lòng

Câu cá thì bắt cả cua
Câu gái thì đừng có khua cả bè

Ra đường ngó gái ngó hình
Đến khi quê mình thì lại bỏ quên

Một đồng khoe trước khoe sau
Đến khi sang giàu quên cả người thân
 
Ca dao (89)



Phật ngồi chẳng có ai khen

Chỉ có lời khó lời xin từng ngày



Núi nào mưa đổ cũng cao

Một đồng biết nhặt biết bao là giàu



Nước sông thì chảy một chiều

Đường đời đừng lấy vợ nhiều khổ tâm



Nhiều cây nhiều bóng nhiều ma

Nhiều tiền nhiều bạc thiết tha nhiều nàng



Đời người ai cũng sợ nghèo

Chăm chỉ chẳng có ngó theo người giàu



Thằn lằn thì lại chẳng mua

Mua bà cá sấu nói sao với đời



Mua vàng cho rõ là vàng

Mua nàng thì rõ đúng nàng mình yêu



Học trèo thì học với mèo

Sao học với cá mà trèo được cây



Gà gáy còn nhớ giờ đêm

Kiếp dơi còn nhớ kiếm ăn đêm về



Chó sủa còn biết người dưng

Làm ăn đừng có chập chừng nửa chơi
 
Ca dao (90)



Đưa dâu rước rể là thường

Không dâu không rể lại vương mang bầu



Một mình ngồi xuống thấy buồn

Hai người ngồi xuống lại buôn lòng người



Mây trôi ai vẽ nên hình

Đường đời thì cũng tự mình ai lo



Tiền sành thì cũng là tiền

Biết lo biết nhặt ấm yên mai ngày



Sương nào không đổ mùa đông

Không vợ không chồng một ngày cũng hư



Không nằm không ngủ đừng mơ

Không chăm không chỉ sao thừa miếng ăn



Cú nào không ngủ ban ngày

Dơi thì cũng vỗ cánh bay đêm về



Cây nào không lá mà xanh

Tôm nào lưng thẳng không cong hỡi người



Ở nhà nghĩa vợ ơn chồng

Ra đường gặp gái cho không chẳng màng



Gom nhặt hãy nhặt từng xu

Gom giọt nước mắt cũng thừa biển sông
 
Ca dao (91)



Biết thu biết hạ biết đông

Biết người biết mặt biết lòng mới hay



Tiếng trời vang vọng rồi thôi

Tiếng người vang vọng để đời chẳng quên



Tiếng chuông không đánh sao kêu

Ánh trăng xinh đẹp lại khơi chuyện tình



Xuân về ngắm bóng ngắm hoa

Bên đường ngắm gái mới là trai tơ



Đi đêm đừng nói chuyện ma

Đừng nói chuyện gái ở nhà vợ bên



Giống nhau mới kết bạn đời

Vợ chồng thì cũng như nồi với vung



Thương nhau mới biết lòng nhau

Xa nhau đừng có đổ màu sau lưng



Thương nhau biết gánh biết gồng

Đừng làm ruộng đồng ở trên lưng nhau



Thấy hoa lại nhớ xuân về

Một đồng trong túi đừng chê là nghèo



Qua sông lượt núi leo đèo

Thương em thì phải leo trèo đó thôi
 
Ca dao (92)



Bờ sông không bến đò ngang

Đâu ai ngồi ngóng mà mang chuyện buồn



Trai gái cũng có đôi duyên

Bướm nào không lượn trong vườn có bông



Canh chua canh chát ai bên

Ngọt bùi mới đúng là duyên vợ chồng



Chua chanh cay đắng trên đời

Một đồng tiền rơi cũng chẳng ai màng



Ớt nào không có mùi cay

Yêu thương ai cũng mê say vào lòng



Yêu nhau qua sáng đêm chiều

Đừng như chợ chiều chẳng còn miếng ngon



Tôm nào ai dạy còng lưng

Cua nào ai dạy cho ngang ngược chiều



Dừa nào mà thẳng ai ơi

Kiếp người đừng có lỗ lời bên nhau



Cú nào không ngủ ban ngày

Kiếp người thì cũng mê say cuộc tình



Không mây sao lại trăng mờ

Duyên đời thì cũng ngồi chờ ngóng nhau
 
Ca dao (93)

Mặt sông im lặng như gương
Trăng soi trăng vẽ cho thương tuần về

Gái nào không bạn với gương
Gái nào cũng đủ vết son sắc hình

Mưa về mới thấy bông hoa
Ở chung một nhà mới là tình duyên

Núi nào mà lại sanh con
Không nhặt không gom làm sao mà giàu

Có tiền thì chẳng biết thương
Đến khi hết tiền lại ngồi thở than

Có mưa thì lại cầu nắng
Có nàng thì lại chẳng biết thương nàng

Còn duyên chê trách bên chàng
Hết duyên thì lại bán chàng mua trai

Trời ngồi trời vẽ áng mây
Lười biếng thì lại phủ đầy lòng tham

Cọp nào mà biết leo cây
Ngồi mơ ngồi mộng sao đầy bữa cơm

Trời sinh mắt nhỏ như voi
Mắt kiến to lồi cũng đủ ấm thân
 
Ca dao (94)



Sinh voi sinh cỏ trời ban

Sinh trai sinh gái sinh nàng bên duyên



Khó tính chê mặn chê nồng

Một ngày bán cả ông chồng mua trai



Có vợ cho có cửa nhà

Đừng có kề cà bên đường hẹn nhau



Bên người cho rõ là người

Đừng là ma quỷ bên người rồi than



Đường đời bao cảnh bao điều

Đừng có quen miệng đặt điều cho ai



Giúp người chăm chỉ mới hay

Giúp người làm biếng bao ngày nào xong



Lời khen lời nói lời than

Làm người đừng có lang thang miệng người



Nhiều đồng gom lại mới hay

Nhiều cây gom lại bao vây thành rừng



Miếng ngon để gọn vợ chồng

Miếng ngon nào để người dưng đâu mà



Tiếng cười ai tặng người dưng

Vợ chồng cho có lời cưng bên người
 
Ca dao (95)



Tuồng đời thì cũng như mây

Thay đổi từng ngày rồi chẳng giống nhau



Tham ăn để tiếng với đời

Tiệc tùng không mời mà cũng lại đi



Gà gáy còn biết nhớ giờ

Vợ chồng sao lại để mờ bóng đêm



Ở nhà cơm nóng cũng than

Đến khi ra đường cơm nguội cũng ăn



Thuyền nan ai biết bến bờ

Mây trôi ai biết phút giờ nào trôi



Ở nhà làm biếng không làm

Ra đường gặp gái lại ham giúp người



Nước sông vẫn chảy một chiều

Làm người nên có nên nhiều lý do



Ánh trăng soi bóng đường khuya

Vợ chồng tốt đẹp đêm khuya bên người



Người tốt lòng đẹp tiếng lời

Cũng như trăng sáng khắp trời tuần sang



Tiếng ghen tiếng ghét ngập đường

Tiếng tham tiếng lận ngập phường phố nơi
 
Ca dao (96)

Tuyết nào rơi đổ mùa hè
Người lành đừng có giả què ăn xin

Sáng chiều thay bóng hoàng hôn
Kiếp người thì cũng lúc buồn lúc vui

Ruộng đồng thì biếng chẳng làm
Ra đường lại đầy lòng tham của người

Quen nhau cho có lòng thương
Đừng tặng nỗi buồn để mãi chẳng quên

Cháo lòng một bát để thương
Đừng nấu cháo đắng cho vương lòng người

Trâu học mới biết cấy cầy
Người học mới biết mai ngày giỏi giang

Học trường học lớp cho sang
Đến khi ra đường cũng phải học thêm

Núi non sừng sững ai trồng
Đừng có làm biếng mỏi mong số đời

Đố ai vá được ông trời
Để bao lỗ thủng đêm ngày đổ mưa

Có ai đổi nắng thành mưa
Có ai dừng cả trăng khuya không về
 
Ca dao (97)

Khấn trời trời ở nơi đâu
Cầu phật thì chẳng được câu trả lời

Bờ sông thì cũng lở bồi
Kiếp người nhiều lúc đứng ngồi thở than

Ăn khoai gặp củ khoai sùng
Vợ mình chẳng có vợ chung thì nhiều

Vào chùa không biết tụng kinh
Ra đường tụng gái linh tinh cả ngày

Gặp nhau cho có miếng thừa
Lúc nào cũng thiếu bao giờ thân nhau

Đường đời đua sắc đua tài
Giàu nghèo ghen ghét miệng người đó thôi

Đua xe đua chạy đua ghe
Sao đua số phận trời cho từng người

Trời thương chăm chỉ con người
Trời sao thương cả người lười được no

Yêu thương như nồi với vung
Đừng như cối chày đá đụng từng ngày

Ra đường đua sắc đua tài
Về nhà cơm nguội lại ngồi chiếu manh

Trả lời
 
Ca dao (98)



Trời sinh sông suối núi non

Kiếp người không biết nhặt bòn ai cho



Thay quần thay áo thay đèn

Đừng thay cả bà vợ thương trong nhà



Mượn tiền mượn bạc trả xong

Đừng mượn ơn nghĩa cho lòng buồn vơi



Nước đục thì phèn giúp cho

Kiếp người phải biết phải lo lấy mình



Nước sóng chẳng bạn với trăng

Người dữ thì chẳng có ai tới gần



Muối mặn thêm nước nhạt thay

Người mặn lại thêm chua cay hỡi đời



Lời yêu lời nói trên môi

Không rõ lòng người thì đừng có theo



Gừng cay ai nếm cũng cay

Yêu thương nhau rồi thì đừng cãi nhau



Rừng cây rừng cỏ thì vào

Rừng tiêu rừng ớt đừng vào cho cay



Vườn hoa vào ngắm cho vui

Bên đường đừng ngắm để đời bận tâm
 
Ca dao (99)

Cho nhau một chút lời thương
Mùi chanh mùi ớt thì đừng có cho

Cây nào không hạt gió thăm
Đời người thì cũng đêm nằm có đôi

Tham sắc tham bóng tham đời
Tham học chẳng có một lời giỏi giang

Cối nào không chạm với chày
Vợ chồng đừng có đêm ngày phụ nhau

Cuộc đời cũng tàn như mây
Hãy để từng ngày một lời tiếng thơm

Sắc bóng thì cũng phai tàn
Còn sắc còn bóng đừng than chê người

Đừng chê tiền ít trăng non
Hãy cố gượng bòn cho đủ mai sau

Nhiều người ghen ghét cay chua
Vườn chanh còn chẳng cay chua bằng người

Điêu ngoa chi lắm hỡi người
Khi kiếm bạn đời ai cũng lánh xa

Gom thương gom mến ngày đêm
Đừng gom tiếng buồn để mãi trong tâm
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top