Ca dao sáng tác

Ca dao (41)

Cành cây trước mặt bước qua
Người té trước mặt đừng cười bước qua

Tiếng vui tặng với nụ cười
Tiếng buồn tặng giọt lệ rơi thành dòng

Tiếng trời buồn khóc đổ mưa
Tiếng buồn ai vẽ đêm thừa vắng nhau

Muối mặn bạn với gừng cay
Ăn chay làm bạn với phật

Cỏ xanh khoe sắc trời mưa
Bông hoa khoe sắc cho thừa đón xuân

Một góc sấm sét trời than
Tiếng người một tiếng lan tràn khắp nơi

Đời trước xây cửa dựng nhà
Đời này chỉ muốn làm cha thì nhiều

Đời xưa một vợ một chồng
Đời này chỉ biết vui lòng rồi thôi

Con mối còn biết làm nhà
Nhiều người chẳng biết thiết tha cuộc đời

Kiếp tôm ai uốn còng lưng
Kiếp người đừng có ăn dưng ngồi rồi
 
Ca dao (42)

Kết bạn lòng tốt về nhà
Đừng kết bạn quỷ bạn ma đem về

Làm người thì biết lòng mình
Lòng ma lòng quỷ cũng rinh vào chùa

Làm sai thì đổ cho người
Đến khi ngồi lười lại đổ cho quan

Qua đò không muốn trả tiền
Đến khi gặp gái có tiền cho em

Mùi chanh thì bỏ trên môi
Muối mặn thì bỏ vào lời cho nhau

Nồi canh không ngọt thêm đường
Người mình không lỗi cũng thường đổ oan

Chuồn chuồn mỏng cánh khoe thân
Người mình xa đẹp khi gần biết nhau

Đường đời từng bước mình đi
Đừng như ếch nhẩy đôi khi lạc đường

Nóc nhà rùa đã mang theo
Không bòn không nhặt mai sau sao thừa

Thương em thì nhớ tới em
Đừng nói câu thèm rồi lại bỏ đi
 
Ca dao (43)

Trời mưa hạt mỏng hạt thưa
Đường đời sinh sống cho vừa ngày mai

Tiếng nói ai vẽ nên tranh
Tiếng thơm tiếng lành cũng người ban cho

Hai chân gà thẳng đường đi
Cua có tám cẳng chẳng đi thẳng đường

Tặng người một bát canh chua
Tặng chùa tặng phật chẳng thừa còn xin

Giọt mật ai hãm được ruồi
Gái đẹp ai hãm lòng người ngóng trông

Người tốt ăn mía nói ngoan
Người lòng gian thì ăn chanh nói dối

Sông đêm cũng ngóng tuần trăng
Người thì cũng ngóng ngày lành có đôi

Ai dạy kiếp rắn biết ngồi
Ai dạy được hết kẻ lười thế gian

Bức tranh ai vẽ đêm đen
Nếu không có đèn ai vẽ được xong

Còn duyên gọi gió gọi mây
Hết duyên gọi cả sư thầy đi qua
 
Ca dao (44)

Có cơm ngồi kén món ăn
Hết cơm gạo mốc canh thừa chẳng tha

Nấu cơm thì nấu cho vừa
Nấu cơm ai nấu cho thừa người dưng

Chờ nhau chờ đến mai sau
Chờ nhau cho đến bên nhau đêm về

Đi đâu mang bụng đi theo
Ngồi ngóng trời chiều bao giờ mới sang

Vào chùa chẳng biết tụng kinh
Khi ra khỏi chùa khoe hình khoe sang

Khi nghèo nhờ bạn nhờ bên
Đến khi giàu sang quên hết bạn đời

Đau bụng nhớ đến nhà cầu
Đến khi sang giàu thì lại nhớ ma

Tát nước tát cạn được ao
Tát biển thì biết đường nào cho khô

Quét mây sao sạch được trời
Quét gian sao sạch lòng người hỡi ai

Quét sân sạch lá mùa thu
Đến mùa thu viếng cũng vừa người chăm
 
Ca dao (45)

Người chăm nhà sạch sân vui
Người lười sân bẩn nhà hôi chẳng màng

Ai ngồi nghe tiếng trống cơm
Hãy ngồi nghe tiếng lòng thơm của người

Ai tô trên bóng cầu vồng
Ai tô hai bóng vợ chồng bên nhau

Đêm thanh ai thắp bóng sao
Miệng người thì cũng xôn xao bụi trần

Tiếng thơm tiếng tốt ở gần
Tiếng ghen tiếng ghét xuôi vần khắp nơi

Đừng buồn trăng đã bỏ đi
Cũng như mưa đổ đến mùa lại thăm

Ai đếm hạt cát bờ sông
Có ai đếm nổi tiếng lòng người dưng

Gửi nào không mọc trên cây
Gái đẹp thì cũng bao vây nhiều chàng

Đêm nay trăng sáng đẹp tròn
Gái đẹp thì cũng môi son má hồng

Biết ăn biết tính cho đời
Biết bòn biết nhặt cái nghèo cũng xa
 
Ca dao (46)

Biết thương biết tiếc lòng người
Ngày mai mới có bạn đời chung vui

Nhớ người nhớ nét bóng người
Nhớ cả giọng nói mới là người thân

Nước đục vui bụng cá trê
Hạt mưa cho ếch vui khuya hét hò

Ánh sao ai thắp trên trời
Dã tràng xe cát mấy đời mới xong

Cây cau ai bẻ thẳng ngay
Có ai ngồi vẽ áng mây thành người

Đừng đem tiêu ớt chung mâm
Tiêu cay ớt nóng đừng gần với nhau

Ngồi xuống ngồi học với rùa
Chăm chỉ từng bước cũng vừa nuôi thân

Chân dài cò chẳng ướt lưng
Đến khi mưa dầm thì cò lại than

Kiến lo mưa xuống đủ mồi
Từng mùa lo đủ mà người chẳng lo

Ơn mưa cỏ mới xanh hình
Ơn cha ơn mẹ đừng quên trong lòng
 
Ca dao (47)

Học bước thì bước cho xa
Đừng ở trong nhà quây rầy lẫn nhau

Yêu thương như bát nước đầy
Chăm chỉ từng ngày đừng để nó vơi

Vợ chồng đừng để cơm vơi
Khi nghe lời người thì cũng bỏ nhau

Năm canh cho đủ đêm dài
Năm canh bên cạnh là đôi vợ chồng

Cơm canh cho nóng bữa ăn
Chiều về khói bếp duyên lành lứa đôi

Lòng nào không có tình thương
Nơi nào không có kẻ ghen lận người

Thơm ngoan thì vốn tại lòng
Miệng người bôi bẩn tiếng tăm là thường

Trên môi thoa muối thoa chanh
Đi kiếm bạn lành thì kiếm với ai

Tết về gieo quẻ đầu năm
Hết tết gieo quẻ quanh năm số đề

Yêu nhau đếm phút đếm giờ
Ghét nhau thì cũng chẳng chờ chạy luôn
 
Ca dao (48)

Cầu xin cầu số cầu may
Cầu xin tháng ngày mà chẳng thấy hên


Ngó sương ngó gió ngó mưa
Hãy bòn từng hạt cho thừa mai sau


Mưa vui reo tiếng khắp đồng
Ong vui reo tiếng mật ong đầy nhà


Yêu trăng ngồi đón trăng khuya
Yêu người thì thương cả đường đi lối về


Phạm nhan thì hút máu người
Người gian lường gạt kẻ đời với nhau


Hồng nhan vẫn có duyên đời
Ngàn năm vẫn kiếm được người mình yêu


Tiếng nhạc tiếng hát cho vui
Tiếng nghèo thì để dạy người cho chăm


Tiếng chân thì nhớ tiếng nhau
Vợ chồng không nhớ biết sao vợ chồng


Vợ chồng quen dáng quen mùi
Nếu đêm đen tối biết ngồi với ai


Người đời nhiều lúc trắng tay
Chăm chỉ từng ngày thì cũng vượt qua
 
Ca dao (49)

Siêng năng là một góc đời
Đến khi lở bồi cũng thừa mai sau

Rừng cây thì ngóng tới mưa
Vợ chồng thì ngóng đêm thừa bên nhau

Bắt cua thì ngó tới càng
Nếu đi bắt nàng đừng quên ngó gai

Ngồi cầu mây gió giúp người
Cũng như người lười ngồi chờ số duyên

Xin số với phật cũng xin
Phật than sao biết số đề mà cho

Nhà dột thì sửa trước mưa
Làm người đừng có tranh đua với đời

Ngó mèo cho rõ con mèo
Đem về thành cọp nói sao với đời

Thương yêu một tiếng cũng xong
Biết hình biết bóng biết lòng ra sao

Mưa nào không rỏ mái hiên
Đời người thì cũng ưu phiền âu lo

Còn duyên gọi bão gọi mưa
Hết duyên ăn những của thừa cũng ăn
 
Ca dao (50)

Học hành cho giỏi mới ngoan
Đừng cho học giỏi mà lang thang vệ đường

Cơn gió còn biết đường đi
Làm người đừng có say mê sắc hình

Chăm chỉ cho có một đồng
Chăm bòn chăm nhặt đủ công mai ngày

Áo sạch dù cũ cũng thơm
Áo tơ áo lụa lòng gian ai màng

Số đề lại nhớ đến ma
Đến khi hết túi có ma nào đền

Đừng chờ trúng số mà mong
Sao biết hoa mọc mùa đông mà chờ

Đêm khuya đừng nói chuyện ma
Người buồn đừng nói cho nhòa mắt nhau

Dạy con cho gọn mẹ cha
Đừng dạy con nhỏ làm ma đứng đường

Xới cơm thì xới cho vừa
Đừng xới bừa bãi cho thừa đổ đi

Trồng hoa biết sắc biết hình
Đã gọi người tình cho biết lòng nhau
 
Ca dao (51)

Ngó sông thấy nước chảy mau
Người mình thì chẳng bao lâu cũng già

Yêu nhau xa cách cũng yêu
Dù lùn dù móm vẫn chiều vẫn thương

Đời nào không có yêu thương
Trời nào mà chẳng đổ sương đông về

Sông nào chảy ngược lên cao
Đời nào tránh khỏi xôn xao miệng người

Người nghèo mở cửa đón người
Người giàu đóng cửa sợ người đến xin

Người đi quên ngó đằng sau
Mà đến khi giàu thì quên cả bà con

Cỏ nào không nước mà xanh
Những người làm biếng sao thành giàu sang

Nhiều khi mưa đổ không mùa
Lòng người sao biết cho vừa túi tham

Bờ sông không lở cũng bồi
Đường đời nào biết người cười người thương

Ai ru núi ngủ từng đêm
Biết ai gặp gỡ mà bền duyên đôi
 
Ca dao (52)

Ai thổi mây gió trên trời
Thói đời thì cũng một lời khoe khoang

Ai dừng mây gió đừng trôi
Ai dạy cho người không đói mà ăn

Thương nhau thì hãy lấy nhau
Đừng như trái bầu già chẳng ai ăn

Trái ớt không chín cũng cay
Thói đời nghèo khổ lại hay khoe giàu

Khi buồn than thở với trời
Khi vui quên hết phật trời là ai

Khi cười thì nhớ tới răng
Khi nằm nhớ gối nhớ chăn là người

Ăn sáng thì nhớ tới chiều
Quen nhau đừng có bao điều sau lưng

Trồng cây ngó sáng ngó chiều
Yêu nhau đừng có nhặt điều nhỏ to

Đi bộ thì biết nhớ mùa
Đi mưa thì nhớ mang dù đi theo

Khi xa thì nhớ hỏi thăm
Khi gần đừng có biệt tăm viếng người
 
Ca dao (53)

Lá sung rụng gốc cây sung
Lá sung nào rụng gốc cây ngô đồng hỡi ai

Kiếp gà thì đẻ ra gà
Kiếp gà nào đẻ ra rùa hỡi ai

Còn duyên tô sắc như gà
Hết duyên quả ớt quả cà cũng ăn

Có ai đếm đủ hạt mưa
Thước nào đo được cay chua lòng người

Ai ngồi vẽ được trên sương
Đủ màu tô sắc như lông con gà

Lòng đẹp đâu cần phấn son
Nhưng tuổi còn non đừng lên chức bà

Chim khen mình biết đường xa
Rùa khen mình có nóc nhà mang theo

Mây đan thành vẩy tê tê
Đường đời đừng có chán chê khi nghèo

Ngồi học cho giỏi cho giang
Đừng học những cái lang thang vệ đường

Ngó trời thì nhớ tới sao
Đến khi nghẹn ngào lại tìm kiếm trăng
 
Ca dao (54)

Khi đi thì nhớ đường về
Đừng có thơ thẩn đam mê quên nhà

Cua than bò xéo nặng mai
Rết than không tiền mua giày nhiều chân

Ai tô nét bóng cầu vồng
Ai tô vợ chồng cho thành duyên đôi

Cây nào cũng lá cũng cành
Mái nhà nên có vợ chồng bên nhau

Ngoài đường sắc bóng lung linh
Vợ ngoan vợ tốt vợ xinh trong nhà

Lục bình trôi nổi thẫn thờ
Đời người đừng có ngẩn ngơ mơ hồ

Đường đời nhiều lúc mất còn
Như trăng cũng có khi non khi đầy

Giấc mơ lang đãng trong đêm
Ngồi cầu mơ đến bao giờ mới sang

Thương em thì cưới lấy em
Đến khi anh thèm thì có em bên

Thương em đừng để em xa
Đến khi đêm về thì lại cầu mơ
 
Ca dao (55)



Thương nhau đừng để nhau sầu

Đừng để bụi bám kiến bâu từng ngày



Xa nhau vẽ bóng nhau đêm

Để giảm cơn thèm nhiều lúc nhớ nhung



Xa vợ đừng có nghi nhau

Đến khi có bầu thì biết con ai



Thói đời chuộc lấy tiếng hay

Ruộng lúa chẳng cầy sao có cơm ăn



Làm ruộng thì làm ở đồng

Đừng có làm ruộng trên lưng bạn bè



Núi nào mà đẻ ra con

Kiếp người thì thích phấn son khoe đời



Đi xa đừng nghĩ đường dài

Đi đêm đừng có ngó hoài phiá sau



Từng mùa trôi chảy chẳng mau

Ngó lên mái đầu thì tóc điểm sương



Ngó trời thì nhớ tới mây

Ngó xuống đêm gầy lại nhớ tới em



Chờ người bên bến đò ngang

Chờ ánh trăng vàng thì lại phủ sương
 
Ca dao (56)



Làm biếng thì nói đau lưng

Ngó tôm lưng còng cả đời chẳng than



Kiếp mối lấy đất xây nhà

Kiếp người đừng có xa hoa đua đòi



Thương em thì nhớ tới em

Đến khi anh thèm em có người thương



Đừng khoe sắc bóng duyên còn

Một ngày thì cũng mỏi mòn theo mây



Trăng vàng nhả hạt đẹp thay

Thói đời chẳng đẹp lại hay khoe tài



Kiếp ốc ăn đất chẳng so

Nhiều người cũng chẳng biết lo mai về



Trời đêm còn có nét hiền

Lòng người thì vẫn đảo điên từng ngày



Cái cối thì bạn với chày

Đời người thì cũng vơi đầy bên duyên



Khi xa thì nhớ bóng người

Khi gần thì biết lòng người đôi bên



Trèo lên đỉnh núi cho cao

Trèo tới ngày nào mới tới trời xanh
 
Ca dao (57)

Đua xe đua thuyền cứ đua
Đừng đua duyên kiếp thiếu thừa mai sau

Ngồi đây sao thấy bên đàng
Ai ngồi mong đợi thuyền nan chờ người

Có ai vẽ hết cả trời
Có ai hiểu hết lòng người trần gian

Người mình mặc mỏng ngó nhau
Chuồn chuồn mặc mỏng chẳng ai ngó dòm

Khi vui cùng bạn cùng bia
Khi khổ mới biết đến chùa cầu may

Dừa nào mọc thẳng như cau
Đàng hoàng tốt bụng biết đâu mà tìm

Ong nào không thích hoa tươi
Đời nào cũng tránh cuộc đời đắng cay

Có ai hẹn được trăng vàng
Có ai đếm được bậc thang lên trời

Có ai đếm đủ tiếng cười
Có ai đếm được tuồng đời ngày mai

Ai cũng khoe giỏi thân mình
Có ai thấu hiểu góc nhìn thế gian
 
Ca dao (58)



Không đèn sao biết đường đêm
Không yêu không quý sao bền bên nhau



Làm biếng lại muốn ăn sang
Đến khi ra đường thì chẳng bằng ai



Đường đời không phải là mơ
Nên chăm nên chỉ đừng chờ trời ban



Có ai đếm hết lá rừng
Có ai ngồi ngóng người dưng mà chờ



Đừng gian đừng lận với người
Đừng để thói xấu cho đời nhớ nhung



Mèo cọp thì cũng giống nhau
Hãy coi cho kỹ trước sau mang về



Duyên tình coi trước coi sau
Đừng mang cá sấu đem về bên thân



Yêu nhau xa cách cũng gần
Cùng sương cùng gió cùng tuần trăng đêm



Bán mèo mua cọp nói sao
Sao biết đường nào mà chọn lựa đây



Đời nào thì cũng cùng cân
Giàu nghèo xấu đẹp chia phần xa nhau
 
Sửa lần cuối:
Ca dao (59)



Tuồng đời nhiều lúc đớn đau
Không ghi không nhớ mai sau lại buồn



Yêu thương lời nói trên môi
Bao giờ bên cạnh đứng ngồi mới là duyên



Sáng rồi trăng lại bỏ đi
Cũng giống thăm thiếp đêm khuya lại về



Lòng người có khóa đôi hai
Ai mở khóa được mới đôi duyên tình



Chưa gặp lại nói là thương
Chưa biết ngõ đường lại nói là quen



Kiến nào không thích mật ong
Trai nào không thích hoa hồng xinh tươi



Có chàng mà chẳng có anh
Đến khi đêm nằm thì biết gọi ai



Có chồng thì lại bỏ chồng
Đến khi lòng thèm kiếm ông vệ đường



Có tiền thì chẳng biết bòn
Đến khi có con lại chẳng biết dạy



Xa nhau nhớ gọi từng đêm
Để giảm cơn thèm trong lúc nhớ nhung
 
Ca dao (60)



Trái sung làm bạn với chanh

Những người hiền lành thì cũng cách xa



Tuần trăng không có ai mời

Gặp người thì để đôi lời nhớ nhau



Mưa nào thì cũng có nguồn

Lòng người thì cũng biết buồn biết vơi



Ruộng nào mà chẳng có gò

Sông nào mà chẳng có đò bến ngang



Có con vất thí vất liều

Chẳng biết nuông chiều chẳng biết dạy khôn



Có đường thì chẳng chịu đi

Cứ ngồi xuống lỳ ngồi chờ xin ăn



Bụng đói thì nhớ món ăn

Đến khi đêm nằm thì lại nhớ em



Đi thuyền thì lại ghen sông

Bên vợ bên chồng thì lại ghen nhau



Một chồng một vợ cho vừa

Nếu còn như thiếu cũng thừa đánh nhau



Ghen sao cho đủ vợ chồng

Ghen sao cho đủ ấm lòng đôi hai
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top