Ca dao sáng tác

Ca dao (21)

Chồng khoe vợ
Chợ khoe người

Khỉ khoe trèo giỏi cây cành
Trăng khoe sắc bóng đêm lành rằm sang

Người hên gặp số duyên lành
Người xui gặp số đỏng đanh sáng chiều

Mâm cúng nào chẳng có ma
Lòng người thì có thật thà hay không

Gửi xin mọc đỡ trên cành
Người xin bên cạnh gánh gồng cho nhau

Ma xin mâm cúng cho no
Mà người chẳng biết lo gần lo xa

Lá rừng ai quét đâu ai
Thấy người quá khó đâu ai đứng màng

Khi vui thì nhớ tới ma
Khi xui lại nhớ phật bà quan âm

Cua nào bò thẳng cua ơi
Người mình lại chẳng thích đi thẳng đường

Có ai ngồi ấp trăng non
Đến khi rằm tới cho tròn vầng trăng
 
Ca dao (22)

Nước đục đừng trách đôi khi
Lòng người thì vẫn đôi khi mịt mù

Gửi nào trên đất đâu ai
Chim nào biết lội cá nào biết bay

Mây nào không gió cũng bay
Người không chè rượu vẫn say cuộc tình

Lươn khôn ở vũng đất lầy
Người khôn tránh khỏi chua cay nặng lời

Có thương mới biết chiều nhau
Có đau mới biết lòng người gần xa

Có vui thì thấy bạn nhiều
Có xui mới biết lòng người ai thương

Xuân sang duyên bóng cây cành
Hết xuân rồi lại cũng đành rụng rơi

Qua cầu đừng rút ván theo
Để đến khi nghèo vẫn còn người thương

Thắp nhang mâm cúng cầu xin
Được theo ước vọng bỏ quên cúng thờ

Yên hương ai dẫn đường đi
Duyên đời ai dẫn cho về với nhau
 
Ca dao (23)

Đường dài đo ngựa cũng hay
Đường đời cầu số cầu may từng giờ

Còn duyên không ngó đến người
Hết duyên ngồi xuống gọi mời ai qua

Đếm từng hạt gió mùa thu
Đếm từng cơn nhớ từng giờ trôi qua

Một thương gần
Bằng ngàn lần thương xa

Một đêm ngồi ngóng
Bằng năm tháng trôi đi

Hạt mưa trôi cộng đầy lu
Một đồng ngồi cộng cũng vừa đủ sang

Đêm sang ai thấy bóng người
Người gian ai thấy lòng người hỡi ai

Mực khô ai viết nên dòng
Ruộng khô không nước ai trồng lúa đây

Bếp nào không lửa thành cơm
Gái nào không đẹp không thơm lại có chồng

Hương nào không đốt có mùi
Rượu nào không nếm sao người biết ngon
 
Ca dao (24)

Gió về tàu lá chờ bay
Kiếp người đừng có khen hay hơn người

Chó khen chó chạy bốn chân
Chim khen hai cánh bay gần bay xa

Tiền sành giá ít cũng tiền
Mái tranh nhà nhỏ chẳng phiền lòng ai

Sắc màu tô đẹp bên ngoài
Tiếng thơm tiếng mến lòng người mới hay

Bao giờ đầy túi người tham
Bao giờ ngọt mắt người gian hỡi người

Bao giờ giấc ngủ không mơ
Bao giờ phố vắng đường khuya đông người

Lục bình trôi nổi trên sông
Biết đâu mà ngóng mà trông bến bờ

Tiền trinh cao giá cũng tiền
Tiền sành ít giá chẳng phiền lòng ai

Ngồi học cho đáng học hành
Đừng như chim đậu thay cành rồi bay

Ngồi chơi cho đáng ngồi chơi
Đừng có ghen người rồi lại buồn tâm
 
Ca dao (25)


Rùa nào cũng đẻ ra rùa
Rùa nào mà đẻ ra cua hỡi đời

Gió nào cũng thổi theo mùa
Đời người thì cũng cay chua đủ mùi

Một đồng mà không biết bòn
Trăm đồng cũng chẳng gì còn đến mai

Áo mặc không giặt bỏ dơ
Làm người thì cũng bơ vơ xóm làng

Bèo ao gió thổi trôi đi
Đến khi gió lặng lại về nơi xưa

Hoa nào không sắc người trông
Duyên nào không ngóng không mong bên người

Một đêm có mấy canh giờ
Một đời có mấy giấc mơ ủ lòng

Mực đen ai viết giấy đen
Có ai thắp đèn không rọi đường đi

Mực đen giấy trắng đẹp đôi
Nói đến duyên đời ai cũng cầu xin

Làm người biết gió biết mưa
Biết lo biết nghĩ thiếu thừa mai sang
 
Ca dao (26)

Chua chanh chi để trong người
Ngọt bùi không có bên người ai vui

Ruộng nào không nước cũng cầy
Túi tham nào có ngày đầy với ai

Ai đếm nổi cát bên sông
Ai đếm hạt thóc ruộng đồng từng năm

Ai chia trời đất xa nhau
Ai chia gánh hết nỗi sầu thế gian

Nói nhiều chi lắm hỡi đời
Nói nhiều chỉ có lòng người khen chê

Trâu cầy ruộng mệt chẳng than
Đời người làm mệt mới sang có giàu

Sao mèo lại biết leo cây
Sao người chẳng biết thương rầy tiếc nhau

Rết khoe chân lắm bò nhanh
Sao bằng con rắn không chân biết bò

Tắm nhiều thì sạch cái thân
Đường đời thì cũng miệng trần bám đu

Ớt cay cho rõ thân mình
Người đời thì khó thật tình với nhau
 
Ca dao (27)

Chanh chua còn vỏ đâu chua
Còn người chua bóng chua lòng đi đôi

Cầm mây ngồi uốn thành vòng
Sao uốn tánh nết uốn lòng người dưng

Sao núi không kiếm bạn đời
Sao lại đứng hỏi chờ trời ngàn năm

Núi buồn một bóng ai hay
Ai biết chia sẻ vui đầy núi ơi

Nhớ ma thì nhớ đến rằm
Nhớ người thì nhớ hỏi thăm hàng ngày

Quen nhau nói nói thương thương
Đến khi qua đường rồi lại quên nhau

Yêu nhau một chữ yêu thôi
Quen nhau nửa đời chưa chắc đã yêu

Ngắm trăng lại bỏ trăng đi
Đến khi trăng về rồi lại nhớ trăng

Kiếp giun ăn đất chẳng yên
Kiếp người ai biết những lòng kẻ gian

Lòng tham ai biết thương người
Lòng gian ai biết giúp người ai ơi
 
Ca dao (28)

Làm ma còn biết thương người
Khi sanh làm người thì lại ghét nhau

Ngồi học thấy nhiều chuyện hay
Ăn chay thì thấy nhiều chuyện cúng xin

Đừng chê đừng trách một đồng
Biết gom biết nhặt mai sau đỡ nghèo

Học nhiều cho hiểu biết nhiều
Gần người thì biết thương chiều tiếc nhau

Gần người đừng có tin người
Hãy thương hãy mến cho đời êm vui

Phơi áo thì nhặt trước mưa
Đường đời nên biết thiếu thừa mai sau

Ngó dù thì nhớ tới mưa
Ngó đường lại nhớ bạn xưa trong lòng

Ốc chẳng ăn thịt ăn gà
Kiếp người mà cũng chẳng tha ốc đời

Bóng người ai viết chữ yêu
Làm cho ngày ngóng sáng chiều tương tư

Trời mưa dừng hạt trời thanh
Đời người thì cũng mỏng manh nỗi buồn
 
Ca dao (29)

Cây cau sao thẳng hơn dừa
Mái nhà nhỏ bé cũng thừa ấm êm

Mèo quên dạy cọp leo cây
Má nào quên vẽ môi nào quên tô

Lươn nào không thích vũng lầy
Người nào không tránh chua cay trên đời

Người nghèo duyên dáng vào trong
Người giàu duyên dáng nó bong ra ngoài

Người lùn ăn mãi cũng lùn
Lươn nào mà chẳng thích bùn hơn khô

Người móm ai sửa được bằng
Bờ sông không lở cũng bồi quanh năm

Có ai ném đá tới trời
Mấy người làm biếng mới ngồi quanh năm

Hạt sương nào có hạt đen
Kiếp người thì cũng mê khen là thường

Nhớ sương thì chờ đông
Nhớ bông thì chờ mùa

Nhớ chim thì ngó trời
Nhớ dơi thì chờ đêm
 
Ca dao (30)

Bao giờ núi đẻ ra con
Bao giờ biển cạn trời mòn mới hay

Bụi nào không bám gót chân
Đường nào không có đường gần đường xa

Không đèn mà sáng
Không nàng mà mơ

Không hoa sao lại có ong
Không yêu sao lại ngồi trông đêm ngày

Tôm nào lưng thẳng hỡi ai
Người lòng không thẳng có ngày cãi nhau

Đêm tối ai vẽ bầu trời
Thời gian mới vẽ lòng người cho hay

Cái nghèo dạy dỗ người chăm
Cái giàu dạy dỗ người nằm biếng chơi

Cái vui trên miệng với cười
Cái buồn trên mắt giọt rơi than sầu

Trời mưa ẩm ướt hiên ngoài
Trời buồn rỏ giọt người buồn ngậm tăm

Đường xa để lại phút giờ
Đêm sang để lại giấc mơ chuyện trò
 
Ca dao (31)

Sông nào cũng có hai bờ
Đời người cũng có giấc mơ ủ lòng

Nắng phai khi tới chiều buông
Đêm phai khi tới bình minh sáng về

Tiền sành cũng nhặt cũng bòn
Đừng chờ đừng ngóng của ngon với người

Đi đâu thì biết đường về
Đừng để đêm đến tối về kiếm nhau

Hãy ngồi gom lấy hạt sương
Gom lấy từng hạt cũng thường đầy lu

Xuân về thì báo cho hoa
Nhiều miệng thì báo cái điêu ngoa trên đời

Thấy tôm lại nhớ bà còng
Thấy ong lại nhớ hoa xuân đang về

Gửi nào mọc trên đất bằng
Cua nào mà bò thẳng hàng cua ơi

Vợ chồng đừng có quên đêm
Nước đục đừng có quên phèn hỡi ai

Mây nào không gió cũng bay
Bèo nào không gió dạt đầy bờ ao
 
Ca dao (32)


Sông nào cũng chảy một chiều
Tuổi đời thì cũng một chiều theo mây

Bao nhiêu cơn gió mùa thu
Bao nhiêu đồng tiền cho vừa túi tham

Cho người đầy đĩa mến thương
Đừng cho đầy đĩa đầy xương tặng người

Một giờ một phút thời gian
Đừng để một bóng kẻ gian bên người

Quen người biết ngó lòng người
Quen trời thì biết bao giờ trời mưa

Biết lội thì mới quen sông
Biết yêu biết chọn được chồng đẹp đôi

Gửi lời thì nhớ tới lời
Quen đời đừng có ham chơi qua ngày

Đề phòng người nói sau lưng
Đừng có kết bạn lung tung vệ đường

Chó nào đi đứng hai chân
Mèo nào cũng ị giấu phân là thường

Mắm nào không mặn mà ngon
Đời người không biết không bòn sao sang
 
Ca dao (33)

Yêu nhau một bóng đủ rồi
Đừng yêu một bước một người ai khen

Yêu nhau cho gọn lòng nhau
Đừng có tô màu rồi lại bỏ đi

Vôi trắng ngó đẹp vẫn cay
Ngó gái thấy đẹp sao hay tấm lòng

Chanh nào mà ngọt chanh ơi
Gái nào mà đẹp lại ngọt bùi thơm ngon

Thấy nồi lại nhớ tới canh
Thấy những đêm lành lại nhớ tới em

Rượu nào mà uống chẳng say
Đời người thì cũng chua cay là thường

Ngựa nào không mệt đường xa
Người nào không mệt bão mưa phủ đầy

Nóc nhà mưa dột có mùa
Chăm chỉ thì cũng có thừa ngày mai

Bài thơ ghi xuống thay lòng
Tình thơ ghi xuống để mong chờ người

Ai dạy cua bò thẳng đường
Ai gọi được sương không đông cũng về
 
Ca dao (34)

Ai làm cho muối hết mặn
Ai làm cho hết tranh đua cuộc đời

Đừng nghe theo tiếng người khen
Đến khi đời thèm thì chẳng có ai

Khỉ khen khỉ biết leo cây
Lươn khen lươn ở vũng lầy mát thân

Có ai viết chữ lên trời
Có ai hiểu rõ trong lòng người gian

Bao giờ đời hết phạm nhan
Bao giờ mới hết kẻ gian trên đời

Phật ngồi chẳng nói với ai
Chỉ có người nói phật đòi ăn cơm

Nhiều cây cổ thụ nhiều ma
Nhiều mâm nhiều cúng nhiều gà mới thiêng

Nhiều hoa nhiều trái nhiều cành
Nhiều người nhiều cái đỏng đanh là thường

Nhiều vua nhiều nữ cung phi
Nhiều mây nhiều gió nhiều mưa cũng đành

Có yêu có nhớ có thương
Có yêu có xót đẹp đường đẹp đôi
 
Ca dao (35)

Có ai làm bạn với ma
Khi ma cần gà thì cũng phải cho

Cây cao chờ gió hỏi mây
Làm người thì biết lo đầy lo vơi

Lá cây ngóng gió mùa thu
Yêu nhau thì ngóng đêm về có nhau

Còn duyên kén thắng kén thua
Còn duyên không số cũng thừa bỏ đi

Bèo nào không nhớ tới ao
Tai nào không tiếng xôn xao bụi trần

Ai đếm hạt gió thu sang
Có ai đếm đủ lá vàng mùa thu

Chiều sang hạt nắng phai màu
Vợ chồng thì phải bên nhau mới là

Gió nào là cơn gió thương
Đường nào là đường êm ấm mai đi

Sương rơi thấm lạnh bên ngoài
Bờ mi thấm lạnh yêu người khi xa

Ngỗng nào cổ ngắn ai ơi
Đời nào cũng có cái vui cái sầu
 
Ca dao (36)

Cây dừa ai uốn cho cong
Tôm nào ai uốn còng lưng cả đời

Chờ cho núi lớn tới trời
Chờ voi mọc cánh chờ người biết bay

Bản nhạc không hát sao hay
Thời gian không trải sao hay lòng người

Ngóng mây ngóng gió mùa sang
Ngóng duyên ngóng số không nàng cũng mơ

Vịt nào mà đẻ ấp con
Gái nào mà thiếu lòng son có chồng

Ngưu lang một chữ hẹn thề
Một năm vẫn có ngày về gặp nhau

Hồng nhan ngàn kiếp tìm nhau
Vẫn có ngày gặp một màu duyên đôi

Trời khoe với biển đẹp xanh
Biển nói ngày lành biển vẫn như nhau

Sau lưng đừng vẽ lên người
Kiếp người thì cũng một đời như nhau

Còn duyên còn lắm đường đi
Hết duyên ngồi xuống ngồi chê trách đời
 
Ca dao (37)

Bờ sông hai bến lở bồi
Kiếp người thì cũng có người có ta

Cầu xin cầu số an lành
Kiếp người từng bước loanh quanh cũng già

Ruộng đồng thì cũng cầu mưa
Biết bòn biết nhặt cũng thừa mai sau

Biết lùn lấy ghế đi theo
Đi coi hát chèo không thấy lại than

Biết đâu là chốn chân trời
Biết đâu là chốn bóng người mình thương

Kiếp rùa không sợ nắng mưa
Kiếp người thì sợ thiệt thua hàng ngày

Chơi mưa thì biết nhớ mùa
Ngày rằm thì nhớ đi chùa cầu may

Mùa ruộng chẳng nhớ gì mưa
Gặp gái quên cả người xưa chuyện tình

Đêm về đừng nói chuyện ma
Ngày về đừng nói chanh chua với người

Lắm người lắm nết lắm na
Đêm dài thì lắm bóng ma chuyện thường
 
Ca dao (38)

Cắt tóc thì ngó đầu
Ăn trầu thì ngó răng

Ăn chuối đừng quên bóc vỏ
Nếu ăn thịt chó đừng ai quên riềng

Thấy cau thì nhớ tới trầu
Chải đầu thì nhớ tới lược

Thiếu cha con mất can đảm
Thiếu mẹ con mất đảm đang cuộc đời

Mưa nào sông cạn ruộng khô
Đêm nào thấy nắng ngày nào thấy sao

Vợ yêu ở bếp khói lên
Cơm canh chung bữa đêm nằm có nhau

Làm người thì biết lo xa
Kiếp rùa còn biết gánh nhà đi theo

Ngồi chờ mà vịn cành cau
Cành cam cành quýt đua nhau chẳng màng

Tiền sành chẳng ngó chẳng màng
Tiền trinh ai tặng ai mang cho mình

Tuồng đời từng bước không đi
Muốn trèo muốn nhẩy khi què ngồi than
 
Ca dao (39)

Cò khoe lông trắng đẹp xinh
Người thơm không khoe bóng hình cũng thơm

Người thương thì biết thương người
Đường đời thì biết khi vơi khi cần

Biết chùa nên biết tới kinh
Nếu mình là người biết mình biết ta

Đường đời thẳng bước mình đi
Đừng như khỉ trèo cây này cây kia

Đi khuya đừng nghĩ đến ma
Đi xa thì nghĩ tới bụng

Ở nhà sao có ngày khôn
Ra đường đừng học cái gian lận người

Miệng người trồng mía mới ngoan
Trồng chanh trên miệng bất an lòng người

Ai học theo khỉ được đầy
Ai học kịp gió kịp mây trên trời

Môi mềm miệng ngọt bạn đông
Môi chanh miệng muối sao đông bạn đời

Ai ngồi canh chuối mùa đông
Ai ngồi canh biển canh sông cạn bờ
 
Ca dao (40)

Đường đời nào biết ngày mai
Nếu không biết xài chẳng còn đồng xu

Cúng ma thì cúng đầy mâm
Cho người thì cho cơm thiu đồ thừa

Làm người chăm chỉ cho hay
Đừng ngồi cầu số cầu may cả đời

Trời thương trời tặng duyên đời
Người thương người tặng chẳng vơi tấm lòng

Thương nhau thì vẽ bóng nhau
Ghét nhau thì cũng đổ màu cho dơ

Phật ngồi phật cũng thở than
Cả tỉnh cả làng thì biết giúp ai

Khỉ ngồi dạy chó leo cây
Chim ngồi chim dạy cá bay lên trời

Người tốt thì nói rõ lời
Người gian thì nói lôi thôi vệ đường

Chờ xuân ong hát nghe vui
Ngồi chờ ếch hát khi trời đổ mưa

Thấy làng mắt lé cả làng
Mắt mình không lé đừng lang thang vào
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top