Ca dao (100)
Làm người cho có tiếng thơm
Đừng như kiếp rệp ngàn đời vẫn hôi
Xuân về hoa lại trổ bông
Gái khôn tìm chồng thì kiếm mùa xuân
Chê trời chê gió chê mây
Chê sáng chê ngày rồi biếng làm ăn
Khen mình thì khinh người ta
Ngó về mái nhà thì chẳng bằng ai
Có con chẳng dạy chẳng răn
Đến khi trưởng thành thì lại ngu ngơ
Say rượu chẳng có gì hay
Sao người cứ lại bao vây rượu chè
Say tiền say bạc mới hay
Say cờ say bạc đêm ngày khổ tâm
Gió nào cũng thổi áng mây
Miệng người cũng thổi đôi lời nhỏ to
Cưỡi trên lưng ngựa đường dài
Đừng cưỡi lưng người khôn khéo lòng tham
Sóng nào không vỗ bến bờ
Cứ chăm cứ chỉ sẽ thừa miếng ngon
Làm người cho có tiếng thơm
Đừng như kiếp rệp ngàn đời vẫn hôi
Xuân về hoa lại trổ bông
Gái khôn tìm chồng thì kiếm mùa xuân
Chê trời chê gió chê mây
Chê sáng chê ngày rồi biếng làm ăn
Khen mình thì khinh người ta
Ngó về mái nhà thì chẳng bằng ai
Có con chẳng dạy chẳng răn
Đến khi trưởng thành thì lại ngu ngơ
Say rượu chẳng có gì hay
Sao người cứ lại bao vây rượu chè
Say tiền say bạc mới hay
Say cờ say bạc đêm ngày khổ tâm
Gió nào cũng thổi áng mây
Miệng người cũng thổi đôi lời nhỏ to
Cưỡi trên lưng ngựa đường dài
Đừng cưỡi lưng người khôn khéo lòng tham
Sóng nào không vỗ bến bờ
Cứ chăm cứ chỉ sẽ thừa miếng ngon