Đêm 18 tháng 11 năm 2009
17/6 thân. Hôm qua đã không được đưa 17/6 về nhà rồi, vậy là chiều nay được đưa 17/6 về tới tận ngõ. 17/6 mời mình vào nhà, nhưng mình không vào đâu. Mình cảm thấy vui vì được đi cùng 17/6 và ngày ngày được gặp 17/6 rồi. Lang thang, một mình mình đi về, mình đã nghĩ lan man rất nhiều, nhưng toàn nghĩ linh tinh thôi. Mình thích 17/6, thực sự mình đã thích 17/6 rồi, nhưng tại sao khi đi cùng những cô gái trước thì mình thấy con đường đưa về nhà lại quá ngắn, còn với 17/6 thì con đường mà mình đưa 17/6 về lại dài đến như vậy. Đi mãi mà chẳng hết. Hì. Có lẽ đó cũng lại là một sự đặc biệt giữa mình và 17/6.
Mình thích 17/6 nhưng mình sợ lắm một ngày mình yêu 17/6. Sợ lắm 17/6 à. 17/6 biết vì sao không? Vì mình nghèo, còn 17/6 thì mình cảm thấy được sự đầy đủ, cuộc sống có vẻ như là khá tiện nghi, những thứ mà mình nghĩ sau này mình cũng có, nhưng đó là sau này. Mình thích 17/6 nhưng mình sợ không đem lại được sự đầy đủ về vật chất mà 17/6 đang có. 17/6 đã đến với mình thật tình cờ, có lẽ là có duyên nữa và mình cảm thấy cuộc sống của mình đang thay đổi, cho dù là một chút. Mình cũng cảm thấy 17/6 là người mà hiện tại mình quan tâm đặc biệt. Mình biết mình là một người có giàu tình cảm, chỉ đơn giản là giàu tình cảm thôi, nhưng vật chất thì mình ... 7 đời là Nông dân mà. Mình vẫn hay nói với 17/6 như vậy. Đôi khi mình nghĩ rằng mình thật ngốc khi nghĩ về điều đó. Mình cũng đã nghĩ là sau hôm nay, mình sẽ tỏ ra lạnh nhạt, chẳng muốn quan tâm đến 17/6 nữa đâu. Cho dù là rất buồn nhưng điều đó sẽ làm cho mình không yêu 17/6. Nhưng rồi mình lại nghĩ về một thứ mà cùng bàn luận trong diễn đàn. Đó là "Tình bạn đặc biệt giữa hai người bạn khác giới". Mình thích 17/6, nhưng mình và 17/6 chỉ có thể là bạn đặc biệt của 17/6 thôi. Mình chấp nhận điều đó. Hai ta là hai thế giới, có cố gắng mấy đi chăng nữa, chúng ta cũng không thể đến được với nhau. Mình mỉm cười và đồng ý với 17/6 về điều này. Mình chấp nhận, mình muốn làm một người bạn đặc biệt như vậy trong cuộc đời của 17/6.
17/6 thân. Hôm qua đã không được đưa 17/6 về nhà rồi, vậy là chiều nay được đưa 17/6 về tới tận ngõ. 17/6 mời mình vào nhà, nhưng mình không vào đâu. Mình cảm thấy vui vì được đi cùng 17/6 và ngày ngày được gặp 17/6 rồi. Lang thang, một mình mình đi về, mình đã nghĩ lan man rất nhiều, nhưng toàn nghĩ linh tinh thôi. Mình thích 17/6, thực sự mình đã thích 17/6 rồi, nhưng tại sao khi đi cùng những cô gái trước thì mình thấy con đường đưa về nhà lại quá ngắn, còn với 17/6 thì con đường mà mình đưa 17/6 về lại dài đến như vậy. Đi mãi mà chẳng hết. Hì. Có lẽ đó cũng lại là một sự đặc biệt giữa mình và 17/6.
Mình thích 17/6 nhưng mình sợ lắm một ngày mình yêu 17/6. Sợ lắm 17/6 à. 17/6 biết vì sao không? Vì mình nghèo, còn 17/6 thì mình cảm thấy được sự đầy đủ, cuộc sống có vẻ như là khá tiện nghi, những thứ mà mình nghĩ sau này mình cũng có, nhưng đó là sau này. Mình thích 17/6 nhưng mình sợ không đem lại được sự đầy đủ về vật chất mà 17/6 đang có. 17/6 đã đến với mình thật tình cờ, có lẽ là có duyên nữa và mình cảm thấy cuộc sống của mình đang thay đổi, cho dù là một chút. Mình cũng cảm thấy 17/6 là người mà hiện tại mình quan tâm đặc biệt. Mình biết mình là một người có giàu tình cảm, chỉ đơn giản là giàu tình cảm thôi, nhưng vật chất thì mình ... 7 đời là Nông dân mà. Mình vẫn hay nói với 17/6 như vậy. Đôi khi mình nghĩ rằng mình thật ngốc khi nghĩ về điều đó. Mình cũng đã nghĩ là sau hôm nay, mình sẽ tỏ ra lạnh nhạt, chẳng muốn quan tâm đến 17/6 nữa đâu. Cho dù là rất buồn nhưng điều đó sẽ làm cho mình không yêu 17/6. Nhưng rồi mình lại nghĩ về một thứ mà cùng bàn luận trong diễn đàn. Đó là "Tình bạn đặc biệt giữa hai người bạn khác giới". Mình thích 17/6, nhưng mình và 17/6 chỉ có thể là bạn đặc biệt của 17/6 thôi. Mình chấp nhận điều đó. Hai ta là hai thế giới, có cố gắng mấy đi chăng nữa, chúng ta cũng không thể đến được với nhau. Mình mỉm cười và đồng ý với 17/6 về điều này. Mình chấp nhận, mình muốn làm một người bạn đặc biệt như vậy trong cuộc đời của 17/6.