Ngày 22 tháng 12 năm 2009.
Sáng dạy một tiết, tranh thủ ngồi nét của máy nhà trường chơi một chút, ấy là lại bị tóm vào việc dow giáo án Toán về cho một ông bạn ở trường, ức chế, đến bây giờ thì tôi thực sự cảm thấy ức chế lắm rồi, tôi đang sắp phát điên lên đây. Đầu óc tôi hiện tại đang rất đau, có thể trưa nay uống nhiều rượu, và giờ phát trúng gió.....
Trưa nay 22/12 mà, Bố tôi là thương binh, và hội cựu chiến binh tổ chức liên hoan tại nhà, vậy là tí tởn làm mấy chén với các bô lão, rồi trốn sang thằng em trai làm mấy điếu thuốc và kiếm chỗ ngủ, đằng nào họ cũng còn tổ chức cả chiều nữa mà. Chuồn đi chơi là number one. Vừa sang đợi thằng em trai đi học về thì chị gái,. Người mà tôi mới giới thiệu là sinh em bé trai đó, chị gọi cho tôi báo là anh rể bị tai nạn.
Về nhà lấy xe lên BV Phủ Lý, tôi cảm thấy số phận của chị gái mình đáng thương quá. Trong một năm nay mà anh rể tôi bị tới 2 lần tai nạn. Hẳn mọi người cũng còn nhớ cái vụ sập cầu CẦN THƠ chứ? May mắn là anh rể tôi hôm đó được nghỉ, chứ không thì không biết thế nào nữa. Anh rể tuổi Trâu, chị gái tuổi Trâu, và đếnn giờ này con của 2 người cũng tuổi Trâu. Chị gái tôi thì vất vả suốt, anh rể tôi cũng thế, tương lai cháu tôi sẽ ra sao??/
BV Phủ Lý chụp phim, rõ ràng nhìn thấy vết nứt là rất lớn, vậy là vội vàng đưa lên bệnh viện răng hàm mặt - HN, lên đến nơi chụp lại, may quá, không đến nỗi vỡ như vậy .... Và sau một thời gian khâu khâu vá vá, đã đưa về nhà được rồi, còn tôi, đầu như mốn nổ tung ra, nặng đầu lắm, có lẽ một giấc ngủ sẽ tốt với tôi hơn ... Nhưng hình như tôi đã dần cảm nhận cái cảm giác mà 17/6 đã trải qua với chuyện của Mẹ cô ấy ..
Thế thôi, sáng mai lại dẫn tụi trẻ đi thi TDTT cấp cụm trường. Cầu mong những điều tốt đẹp nhất. Mình gặp nhau sớm thôi Thoa àh, cứ ứ ừ đi, anh yêu cái nũng nịu đáng yêu của em. Anh yêu em!