Buồn....!

Tính tôi vốn thích lang thang
Chân trời góc biển rồi làm khổ nhau
Còn nhiều hội ngộ về sau…
Thôi thì cứ thế…lâu lâu trách người…!
Trách xong rồi lại ngồi cừơi…
Cười xong rồi lại trách người lâu lâu…
Bút Chì, thôi nhé để sau…!
Để sau còn có lâu lâu lại cười…
Cười lâu…rồi có trách người…?
Trách người rồi lại lần hồi để sau…!
Còn nhiều duyên nợ dài lâu…!*
* Quay lại điệp khúc…Thôi
 
Ý là định để lâu lâu…
Ai ngờ đã có giận nhau…thật rồi…
Ghé nhau trên mạng cũng thôi…
Còn đâu cổ tích…mình ngồi lai rai…???
 
Ý là định để lâu lâu…
Ai ngờ đã có giận nhau…thật rồi…
Ghé nhau trên mạng cũng thôi…
Còn đâu cổ tích…mình ngồi lai rai…???

Nào đâu dám giận bác đâu
Bởi vì công việc bù đầu bù tai
Cũng tính mời bác lai rai
Tửu phùng thi ắt tuôn rơi ào ào....
 
Thơ rơi... đọng lại Diễn đàn,
Tình rơi...theo ngọn mây ngàn mất tăm
Buồn tình ...mắt dõi xa xăm...
Buồn thơ... tính khí hâm hâm... thế nào...?
Biết làm sao...Biết làm sao...?
Tình - Thơ đôi ngã...dồi dào... cả đôi.
 
Trời quên tắt "điều hoà"...

Trời ơi lãng phí...quá Trời ơi...
Xứ con vào hạ đã lâu rồi...
"Điều hoà" Trời bật mà quên tắt,
Lạnh quá người kêu Trời ơi Trời...
 
Buồn vịnh người bạn thơ mỹ hiệu: Hầu vương
....................
Dưới núi Ngũ Uẩn vừa thoát ra...
Ngộ Không phút chốc đã hiền hoà...
Theo Thầy sự nghiệp còn vang dội
Một lòng hướng Phật diệt Quỷ, Ma...
Chân ngôn oai lực đà kinh khủng*
Nhốt tha cũng đó Ngộ Không à
Giáp vàng rực rỡ thân kim sắc...
Đại náo ngày nào... có nhớ ta**
........
* Theo Tây Du Ký chính Lục tự đại minh đã nhốt Tôn hành Giả và cũng chính nó giải thoát cho Tôn hành Giả dưới núi ngũ uẩn (Lục đại tự minh chân ngôn)
** Ta là Lão Ngưu đây (sửu)
 
Quanh quanh trong cõi diễn đàn...
Thơ này chính thực tự làm, tự tiêu...
bay bay mây nước phiêu diêu...
Bút Chì đưa đẩy ...hóa liều làm thơ...
 
Lý tỉnh, say...

Tỉnh, say thế cuộc chung nhau cả
Tuỳ cảnh thôi mà tỉnh, tỉnh, say
Say kia ngất ngưỡng mà hơn tỉnh
Tỉnh nọ ai dè say quá say
Say khướt một đời nay bừng tỉnh,
Kẻ này ắt hẳn thánh nhân đây
Tỉnh cả một đời nay say bét
Nhân gian thêm một lão ăn mày
 
Điện...

Mấy năm cúp điện tớ biết rồi
Đổ Trời cúp nước... cấm mưa rơi
Nay mưa xả láng Đông sang Hạ
Lại cấm trâu, bó xuống hồ chơi...
Khuyên dân bắt điện...nhưng tắt điện...
Than, dầu nhăng nhít...điện thì thôi
Thôi thế thì thôi...thôi cũng được
Sở điện nay thành...Sở ma trơi..
 
Say...Tỉnh

Quá chén đôi khi chẳng khỏi say
Tỉnh rồi tự hỏi tại ai đây...?
Rượu ngon chẳng nhẽ ta từ chén...
Đối tác phen này phải rượu tây
Người say mới nói lời chân thật...?
Tỉnh quá ai chơi với chú mày...!
Tỉnh, say, say, tỉnh thôi thì kệ
Người tỉnh ta đành phải say say...!
 
Say tỉnh lòng vòng rồi tới đâu?

Ngất ngư nào thoát khỏi cơ cầu,

Chẳng bằng nhấm nháp chén trà nhạt,

Thênh thênh trời rộng ở trên đầu ...
 
Me me một tý...có sao đâu
Đủ thấy nhân gian thật nhiệm màu
Trời như gần lại, đời thêm đẹp
Lời như có cánh người bên nhau
Rượu ơi, công trận mày nhất đấy...
Giúp cả nhân gian bớt khổ sầu
Những lo mai mốt đời không rượu
Trai gái e rằng mặc giống nhau...?
 
Tổng vịnh tỉnh say

Tỉnh say, say tỉnh, tỉnh say say…?
Bao nhiêu người tự hỏi câu này…?
Bao người liên lụy vì câu đó…?
Còn ai ngơ ngác hỏi nhau đây…?
Rượu như gái đẹp xưa nay thế*
Bén lỡ duyên rồi chẳng rời tay
Tỉnh say vừa độ duyên càng thắm
Vô độ cơ đồ sụp đổ ngay…
………..
* Mỹ nhân, Mỹ tửu
 
Tổng vịnh tỉnh say

Tỉnh say, say tỉnh, tỉnh say say…?
Bao nhiêu người tự hỏi câu này…?
Bao người liên lụy vì câu đó…?
Còn ai ngơ ngác hỏi nhau đây…?
Rượu như gái đẹp xưa nay thế*
Bén lỡ duyên rồi chẳng rời tay
Tỉnh say vừa độ duyên càng thắm
Vô độ cơ đồ sụp đổ ngay…
………..
* Mỹ nhân, Mỹ tửu

Nhắn người quân tử của tôi ơi
Say tỉnh, tỉnh say mấy ngày rồi
XO, cô nhắc hay quốc lủi?
Cho xin một ngụm với miếng mồi...

:haha::haha::haha:
 
Đêm trắng lòng buồn vu vơ
Lang thang, lang thang góc phố
Quán trà lạnh cuối phố lạnh hiu hiu
Phảng phất gió bay lá rơi...
Chỉ mình tôi lặng dưới đây
Nhớ em lòng buồn...
 
Một ngụm đôi khi nhớ cả đời
Các cụ ngày xưa cũng thế thôi
Miếng trầu chính lễ thành duyên ép…
Tay trắng đôi khi nặng thề bồi…
XO dẫu rót tràn đêm trắng
Chẳng bằng nói đúng một câu thôi…
Mới hay bạn tốt tìm đâu dễ…
Một nữa do ta một nữa trời…
 
Mới hay bạn tốt tìm đâu dễ…
Cuộc sống thay đổi nhiều
Bạn với bè mỗi đứa một phương
Về nhà vắng vẻ nỗi nhớ chơi vơi
Nhớ thủa đi học ngày ấy
Coi đi coi lại mấy tấm hình
Vu vơ lỗi buồn sao chẳng thấy đâu
Ôi ôi cái cuộc sống này sao mà thế
Người xưa có câu và thời này cũng vậy
"Tìm bạn mà chơi"
Tìm đâu ra cho ta một tình bạn đẹp
Có phải ta không trân thật không?
Có phải ta sống quá ích kỉ không?
Mà giờ đây sao chẳng thấy ai bên ta nữa
Ôi thủa ấy nay còn đâu
Hận mình sao không trân trọng những ngày ấy
...
 
HỌP.....!

Vì sao lại thế… sao lại thế...?
Muôn việc …không xong một việc gì...!
Mở ra gập lại… vì chưa họp…
Họp xong…lại kẹt Luật quên ghi…
Luật ghi lại mắc người không thuận…
Thuận cả xem ra đã quá thì…!
Việc khó bắt đầu từ chỗ dễ…?
Đã dễ sao bày Họp làm chi…
 
Say! Lâu rồi bữa nay ta lại say rượu
Rượu rồi ta lại nhớ
Nhớ ai?
Nhớ người ấy...
Tụi bay thách tớ uống sao
Yên tâm đi điện thoại tớ vẫn nhắn tin được
Máy tính tớ vẫn gõ được
Ôi sao lần nào cũng vậy
Cứ say là ta lại nhớ, yêu người ấy nhiều hơn
Muốn la lên cô bé ơi tôi yêu em nhiều... Rất nhiều
Tôi muốn được nghe em nói...
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top