ngan trang
New member
- Xu
- 159
Ngày 7 và 18 tháng 7 năm 1955, Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, rồi đến Chính phủ Liên bang Xô Viêt, trong các bản thông cáo chung ký với Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, cũng đều yêu cầu thực hiện Hiệp định Genève:
Ngày 9 tháng 4 năm 1956, Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, gửi đến hai đồng chủ tịch của Hội nghị Genève là Anh và Liên Xô, một công hàm yêu cầu triệu tập một hội nghị mới với sự tham gia của các nước thành viên của Ủy ban kiểm soát quốc tế, để bàn về các biện pháp còn phải thi hành nhằm thực hiện các hiệp định năm 1954. Liên bang Xô Viết ủng hộ những đề nghị này, nhưng nước Anh hàng năm khai thác 600000 tấn cao su từ Malaixia, và cả thiếc nữa, đã tỏ ra và sẽ luôn luôn tỏ ra thù địch với sự tái thống nhất của nước Việt Nam.
Như chúng ta đã thấy, trong một chương trước, đối tác chính chịu trách nhiệm về việc thi hành các hiệp định ở miền Nam, tức là Chính phủ Pháp đã trốn tránh các nghĩa vụ của mình. Ngày 3 tháng 4 nàm 1956, đại diện của Pháp ở Sài Gòn báo cho Ủy ban kiểm soát quốc tế sẽ vĩnh viễn rời khỏi đất nước này ngày 28 tháng 4. Bình luận về sự ra đi này, báo Pháp Le Monde viết:
"Vậy thì ai sẽ thay chúng ta đảm đương các nghĩa vụ đã được thỏa thuận ở Genève ? Thậm chí người ta còn có thể tự hỏi liệu các hiệp định tháng 7 năm 1954 sẽ còn có giá tị nữa không sau khi một bên cam kết đã rút lui. người ta sẽ còn bình luận dài dài về sự lẩn tránh này của nước Pháp, trút bỏ mọi trách nhiệm mà mình đã không có cách nào để đảm đương trong danh dự. Thay vì tiến hành một hoạt động ngoại giao độc lập, trong những ngày sau Genève, chúng ta đã tự để cho bạn đồng minh Hoa Kỳ của mình lôi kéo vào một tình thế không có lối thoát, và ngày nay chúng ta không còn cách nào khác là đành phải rút lui một cách chẳng có gì là vẻ vang.."
Ngày 9 tháng 4 năm 1956, Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, gửi đến hai đồng chủ tịch của Hội nghị Genève là Anh và Liên Xô, một công hàm yêu cầu triệu tập một hội nghị mới với sự tham gia của các nước thành viên của Ủy ban kiểm soát quốc tế, để bàn về các biện pháp còn phải thi hành nhằm thực hiện các hiệp định năm 1954. Liên bang Xô Viết ủng hộ những đề nghị này, nhưng nước Anh hàng năm khai thác 600000 tấn cao su từ Malaixia, và cả thiếc nữa, đã tỏ ra và sẽ luôn luôn tỏ ra thù địch với sự tái thống nhất của nước Việt Nam.
Như chúng ta đã thấy, trong một chương trước, đối tác chính chịu trách nhiệm về việc thi hành các hiệp định ở miền Nam, tức là Chính phủ Pháp đã trốn tránh các nghĩa vụ của mình. Ngày 3 tháng 4 nàm 1956, đại diện của Pháp ở Sài Gòn báo cho Ủy ban kiểm soát quốc tế sẽ vĩnh viễn rời khỏi đất nước này ngày 28 tháng 4. Bình luận về sự ra đi này, báo Pháp Le Monde viết:
"Vậy thì ai sẽ thay chúng ta đảm đương các nghĩa vụ đã được thỏa thuận ở Genève ? Thậm chí người ta còn có thể tự hỏi liệu các hiệp định tháng 7 năm 1954 sẽ còn có giá tị nữa không sau khi một bên cam kết đã rút lui. người ta sẽ còn bình luận dài dài về sự lẩn tránh này của nước Pháp, trút bỏ mọi trách nhiệm mà mình đã không có cách nào để đảm đương trong danh dự. Thay vì tiến hành một hoạt động ngoại giao độc lập, trong những ngày sau Genève, chúng ta đã tự để cho bạn đồng minh Hoa Kỳ của mình lôi kéo vào một tình thế không có lối thoát, và ngày nay chúng ta không còn cách nào khác là đành phải rút lui một cách chẳng có gì là vẻ vang.."