Hạt giống dành cho tâm hồn !

  • Thread starter Thread starter huetran
  • Ngày gửi Ngày gửi
Bạn có nghèo không?



Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy người dân nghèo ở đây sống thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. “Đây là cách để con biết quý trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình.”- người cha nghĩ đó là một bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình.

Sau kho ở lại và tìm hiểu cuộc sống ở đây, họ lại trở về nhà. Trên đường về, người cha nhìn con trai mỉm cười: “chuyến đi thế nào hả con?”

- Thật tuyệt vời bố ạ.
- Con đã thấy những người nghèo sống thế nào rồi đấy.

- Ồ, vâng.

- Thế con rút ra được điều gì từ chuyến đi này?

Đứa bé không ngần ngại:

- Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giưã sân. Họ lại có con sống dài bất tận. Chúng ta phải đưa những chiếc đền ***g vào vườn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào ban đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trước sân thì họ có cả chân trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống và họ có cả những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải có người phục vụ còn họ lại phục vụ người khác. Chúng ta có những bức tường bảo vệ còn họ có những người bạn che chở cho nhau.

Đến đây người cha không nói gì cả.

- “Bố ơi,con đã biết chúng ta nghèo thế nào rồi.!”

(ST)
 
• Ai cũng chỉ có một mẹ, mẹ là người cho con tình yêu mãi mãi. Mẹ cho con tất cả, vô điều kiện. Mẹ là tài sản quý giá nhất mà con có được ngay từ khi mới sinh ra. Một ngày nào đó vòng tay của mẹ không còn rộng mở với con nữa, có nghĩa là mẹ đã qua đời...

• Mỗi người chỉ có một trái tim để giữ nó trong sạch. Trái tim đó hoàn hảo nhất là trái tim đã chia xẻ tình yêu thương nhiều nhất.

• Mỗi cuộc đời có thể trải qua nhiều mối tình, mối tình đầu khó quên nhất, nhưng mối tình cuối mới là mối tình đẹp nhất.

• Một người yêu đúng nghĩa là người mà trái tim họ có thể sưởi ấm khi giá lạnh nhất.

• Hãy tin vào tình yêu, luôn có một ai đó dành cho một ai đó.

• Một người bạn chân thành đủ khiến ta bình tĩnh, tự tin và an tâm dù trong hoàn cảnh nghiệt ngã hay nguy hiểm nhất. Đó là món quà quý báu đặc biệt của cuộc sống.

• Một ánh nhìn ấm áp, nói được nhiều hơn những điều vô vị.

• Một nụ cười có thể làm nên những điều kì diệu.

• Ai cũng có ít nhất một khả năng hơn người, chẳng qua là họ chưa thấy được để nhìn nhận khả năng mới của họ mà thôi.

• Mỗi người chỉ có một cái miệng để cẩn thận khi dùng lời nói, để không còn làm nó dơ bẩn và không làm tổn hại đến người khác.

• Một cuốn sách có thể làm thay đổi con người. Cuốn sách với nội dung xấu xa đủ làm hư hỏng người đọc, nhưng không ai thành công với chỉ một cuốn sách hay.

• Một lần ăn cắp thì mãi là kẻ cắp.

• Một người không có gì ngoài gia tài kếch xù thì không bằng một người nghèo khổ mà có tri thức, sáng tạo, kinh nghiệm và lý tưởng.

• Một đồng tự lao động được quý giá hơn nhiều so với hàng ngàn đồng nhặt được hay làm việc bất chính mà có.

• Ai cũng chỉ có một cuộc sống để làm việc và yêu thương hết mình.

• Chuỗi ngày quá khứ đã qua, tương lai rộng mở nhiều bất ngờ. Ta chỉ có một hiện tại để sống và để tận hưởng từng phút từng giây.

• Có nhiều cơ hội chỉ đến một lần trong đời.

• Với thế giới, bạn chỉ là một ai đó, nhưng có thể với một ai đó, bạn là cả một thế giới.
Vì vậy, ngay khi đọc xong những dòng này, bạn hãy làm ngay một việc gì đó có ích cho cuộc sống, bạn nhé!

(ST)
 
100 điều lãng mạn nhất

1. Cùng nắm tay nhau đón giao thừa.

2. Đột nhiên tặng một bông hoa chẳng vì dịp gì cả, chỉ vì tự dưng thấy yêu quá thì tặng thôi.

3. Đón bình minh và hoàng hôn ở bến Hàn Quốc.

4. Cùng thả diều ở một triền đê ngoại ô trong ánh hoàng hôn.

5. Đặt cho nhau một biệt danh thật hay ho mà nghe vừa đáng yêu vừa buồn cười.

6. Viết cho nhau một tấm thiếp nhỏ rồi lẳng lặng nhét vào ví trước lúc chia tay để khi về đến nhà đối phương sẽ giở ra đọc.

7. Đan tặng nhau một cái khăn vào lúc mùa đông chẳng hạn. Chắc chắn ấm đến ngột ngạt cho mà xem.

8. Tặng nhau một nụ hôn bất ngờ.

9. Viết một câu chuyện tình cảm, tự design một cái flash, một cái thiệp hand-made hoặc là một bài hát tặng người yêu.

10. Cùng chúc nhau ngủ ngon vào lúc 12h đêm.


11. Thu âm một bài do chính mình hát để tặng người kia. Hoặc cùng nhau thu âm một bài hátcũng là một ý kiến hay.

12. Nhân tiện nói đến chúc ngủ ngon vào lúc 12h thì buổi sáng lúc thức dậy nhắn tin chúc nhau một ngày tốt đẹp.

13. Cùng nhau đạp xe đạp đôi trên những con đường đẹp và lãng mạn.

14. Lâu lâu thỉnh thoảng cùng nhau đi dưới mưa. Lưu ý là rất dễ ốm đấy nên hạn chế thôi nhé!

15. Cùng nhau chèo thuyền vào một buổi chiều tà...

16. Học guitar dù chẳng có năng khiếu để đánh tặng người mình yêu bài hát mà cô ấy thích...

17. Bất ngờ trở về sau bốn năm du học, lù lù xuất hiện trước cửa văn phòng người còn lại và nhăn nhở cười với hộp chocolate trong tay (chống chỉ định với người ghét chocolate): "Anh.em về rồi đây!".

18. Ngồi hát "sống" cho người ấy nghe suốt ba giờ đồng hồ và sau đó về nhà ngậm chanh muối một tuần liền.

19. Vờ như là quên một sự kiện nào đó mang tính kỉ niệm của hai người nhưng hóa ra đã lặng lẽ chuẩn bị thật chu đáo và đầy tính bất ngờ, làm đối tượng chỉ có mà há hốc mồm không nói được chi hết.

20. Những tin nhắn lúc 2-3 h sáng kiểu như "Anh. Em đang ngủ nhưng tự nhiên tỉnh dậy và thấy nhớ em.anh quá...".

21. Hai người không ở gần nhau nhưng cùng nghe một bài hát ý nghĩa qua Yahoo! Messenger (bằng PC call).

22. (Dành cho con trai ): đèo người yêu đằng sau, người đó ôm và "mi" vào tai.

23. Ăn chung một cốc kem hoặc chè, hoặc cái gì đấy.

24. Lăng xăng đi kiếm khăn giấy khi bạn khóc, rồi không tìm được, đành bối rối chìa tay ra và nói "Cho mượn áo đồng phục này".

25. Cắn vào bàn tay.

26. Bỏ cả buổi để ngồi đợi rước người đó về, hoặc để gặp và nói câu chúc ngủ ngon.

27. Đi chơi thay vì xe máy thì gửi xe ở thương xá Tax, đi bộ vòng vòng chung quanh trung tâm thành phố.

28. Dựa vào nhau (khi buồn... ngủ và buồn đời).

29. Ngồi ngắm sao đêm (đếm... mặt trăng).
'
30. Bất ngờ gửi một tin nhắn ngộ nghĩnh hoặc vài lời nói yêu thật ngọt ngào qua di động, hoặc gửi tặng một bài nhạc chuông mà người đó yêu thích.

31. Ngày cuối cùng ở bên nhau (hôm sau là phải lên máy bay đi học tiếp) tự nhiên đang đi chơi cùng nhau mà trời mưa (phải là mùa đông mới được) (Chống chỉ định: bạn nào không được đi xa và không xem kĩ dự báo thời tiết trước khi đi chơi là...!).

32. Làm một blog chung cho hai người.

33. Lấy ảnh người yêu làm theme và avatar trong blog hoặc ngay trên phông của màn hình.

34. Cùng đi chụp ảnh chung vài kiểu tình cảm của riêng hai người thôi.

35. Tự học làm một món ăn gì đó thật ngon mời người yêu (tình yêu là nó phải đi qua cái dạ dày. Khuyến khích các bạn nữ, đặc biệt những bạn đã đang và sắp lập gia đình).

35. Thật là lãng mạn và êm dịu nếu đang mỏi mệt được... đấm bóp mát xa phải không nào?

36. Cùng làm chung một tấm bưu thiếp.

37. Một ngày của riêng hai người, không gia đình, không bạn bè, không tất cả mọi thứ... cả phành phố nhỏ bé này, để đến một nơi thật xa nào đó.

38. Mua thật nhiều bóng bay tặng cô ấy.

39. Tổ chức sinh nhật cho người mình yêu (hoặc thích).

40. Thỉnh thoảng quay những đoạn băng video nhỏ, chỉ để nói "I love you" hoặc để bày tỏ bạn thích cô ấy như thế nào, những điểm đáng yêu nào của người ấy khiến bạn rung động mặc dù vẫn biết yêu chẳng cần phải có lý do nào cả.

41. Trên con đường mùa thu dài và thẳng chỉ có hai người tay trong tay (lá vàng rơi lả tả thì càng tốt, tăng thêm yếu tố lãng mạn).

42. Hai người cùng nấu ăn.

43. Phóng xe dưới trời mưa phùn buổi tối (chú thích phải là mưa phùn vì nếu mưa to chỉ thích hợp cho việc đi bộ, phóng xe rát mặt lắm, mà xe phải là xe máy, chứ xe đạp hay ô tô thì cũng căng).

44. Hai người cùng đi chơi SEGA (đặc biệt chú ý đến trò gắp thú nhé!)

45. Tranh nhau ăn cái gì đấy (tranh vừa thôi, không lại dẫn đến đánh nhau thì... phiền).
46. Hai người cùng đi xem phim ma (phim ma càng kinh dị càng tốt).
47. Anh bạn trai lúi húi nấu ăn và hỏi người yêu "Em ăn cay ít hay nhiều?" rồi hỏi "Mình ăn chung một tô nhé?" (Một sự quan tâm sâu sắc mà bình dị nhỉ?)

48. Cả 2 cùng "đi về phía mưa" (yếu tố hàng đầu là phải có ôtô và cả xe máy nữa!).

49. Đến nhà em ấy, nhưng không vào, gọi điện thoại buôn chuyện như thể đang ở nhà mình ấy, rồi sau đó hỏi em ấy "Em có muốn gặp anh không?", em ý ra mở cửa thì có ngay anh bay đến đấy! (Chú thích: nên đem theo một món quà hoặc một đồ ăn gì đó thì sẽ càng tạo ấn tượng hơn).

50. Cùng ngồi trên đồng cỏ ngắm sao.

51. Cầm gối "oánh" nhau.

52. Cả hai cùng tới cánh đồng hoa hướng dương chơi trong những dịp kỉ niệm.

53. Chơi trò tự mặc thêm áo vào mùa hè.

54. Chơi trò... nhìn nhau xem ai chớp mắt trước.

55. Với tớ thì ở xa nhà thế này, mỗi tuần một lá thư và ngày nào cũng nhận được e-mail là điều hạnh phúc. Chỉ đơn giản vậy thôi.

56. Lãng mạn là khi bất chợt cô ấy nắm tay, không lý do.

57. Lãng mạn là khi chợt nghĩ về cô ấy khi đêm về, mỉm cười không suy nghĩ.

58. Lãng mạn là khi cô ấy ngồi ở nhà mình và nói "Em đã cảm thấy như đây là ngôi nhà thứ hai của mình".

59. Lãng mạn là khi cô ấy nói rằng, "Em có bất ngờ cho anh" và hôn nhẹ lên má mình.

60. Lãng mạn là khi mình cầm bông hồng đến tặng, cô ấy không nhận, đủ để khiến mình buồn và quay đi. Rồi cô ấy vòng tay từ sau ôm lấy mình, nói "Điều em cần là trái tim anh yêu em cơ" thật nũng nịu.

61. Lãng mạn là khi trong đêm Giáng sinh, cô ấy nằng nặc bắt mình dừng xe để yêu cầu mình mở quà dù mình không muốn. Và rồi trong gói quà ấy, có chiếc khăn của cô ấy tặng mình và tấm thiệp ghi rằng "Em yêu anh nhiều hơn những gì em có thể trao anh hàng vạn lần".

62. Close your eyes and say good night
And hold me till the morning light
When the sun comes shinning through...
(According to "without you")

63. Đang đi thở trong công viên, nhìn mọi người tay trong tay mà buồn hiu, bỗng nhiên nhận được điện thoại, nghe giọng người ấy trong máy "Anh.em thương em.anh nhiều hơn những gì anh.em có thể nói!", rồi tiếp đó là bài hát mà mình yêu thích (Everyday I love you chẳng hạn).

64. Lãng mạn là khi bạn mơ màng nhìn một cô gái nào đó khá đẹp trên đường, người yêu bạn ghen và nhéo bạn. Bạn quay lại và nói: "Người ta đẹp vô cùng em ạ, nhưng không phải là người anh yêu. Thật tiếc cho họ, vì anh đã yêu em rồi".

65. Lãng mạn là khi bạn nghe một bản nhạc hay có giai điệu nhẹ nhàng. Bạn sẽ dịch bài hát đó, viết lời Việt cho bản nhạc đó, thu âm lại và tặng cho nàng nhân một dịp nào đó...

66. Viết tặng bạn của bạn một bài thơ, về một việc gì đó hai người đã từng làm...

67. Dậy sớm đi mua một bó hoa hướng dương to sụ (hoa hướng dương hơi bị khó tìm) tặng cho bạn của bạn.

68. Ngồi ở Hồ Tây vẽ một bức tranh tuyệt đẹp để tặng cho người yêu!

69. Lãng mạn là khi đêm về trong sự cô đơn trống trải, hình dáng cô ấy lại hiện về ở nơi nào đó trong tâm trí bạn, thật mơ hồ…

70. Lãng mạn khi đi xa được em yêu làm cho muối vừng mang đi.

71. Lãng mạn khi một đêm ngoài trời mưa gió được người yêu ở xa gọi điện đánh tặng một bản romance.

72. Lãng mạn khi đang hết tiền bỗng nhiên được cho tiền, rồi ngồi nghĩ bao nhiều điều lãng mạn sắp tới sẽ làm khi có tiền trong tay...

73. Lãng mạn là khi đang tuyệt vọng thì nhận được sự quan tâm sâu sắc và tinh tế của em.

74. Được chồng làm giúp việc nhà vào ngày nghỉ.

75. Cùng nhau ra biển, nắm tay, dựa đầu vào vai người ấy, ngồi như vậy cả ngày mà không nói gì hết...

76. Điều lãng mạn đã được thưởng thức là cùng đi chơi xa, và chàng tự tay chuẩn bị sẵn một bữa trưa rất thịnh soạn... rất bất ngờ, không nghĩ là có thể chu đáo đến thế...

77. Lãng mạn là hôn tạm biệt trước khi ra khỏi nhà và khi về đến nhà thì hôn yêu thương.

78. Lãng mạn là khi nàng đang đi vệ sinh bị mắc kẹt thì ta chìa ra một cuộn ZEWA siêu mềm.

79. Lãng mạn là khi trời đang mưa tầm tả, cái áo mưa nàng sơ ý để lại trong giỏ xe thì lại bị "ai đó" lấy mất rồi. Đúng lúc nàng băn khoăn thì ta xuất hiện nhường lại cái áo mưa duy nhất của ta cho nàng sau đó nhanh ***ng đội mưa ra về, chẳng để nàng kịp từ chối! Nhưng mà đừng thật thà quá, đi đến góc phố thì nhớ mà dừng lại lấy cái áo mưa của nàng ra mà dùng nhé!

80. Lãng mạn là khi nàng bị một "choai choai" trêu chọc thì bạn xuất hiện và bằng vài lời dọa nạt khiến cả lũ "tếch" thẳng. Tuy nhiên bạn nhớ phải bảo mấy thằng bạn đóng cho đạt vào đấy nhé, và nhớ là đừng có xuất hiện trước mặt nàng lần thứ hai.

81. Lãng mạn là khi nàng đang đi xe đạp bị tuột xích thì có một… cây trắng (áo trắng, quần trắng, tất trắng, giày trắng) đỗ xe đạp ngay cạnh (xe cuốc càng tốt). Sau đó chẳng nói chẳng rằng lao vào hì hục nắn xích lại cho nàng mà chẳng nề hà gì cả!!! Sau đó hai người sóng đôi vừa đạp xe vừa nói chuyện vui vẻ như chẳng hề để ý đến những vết dầu mỡ lấm lem trên áo chàng trai. Cái này thì mất 5 nghìn ra hàng sửa xe thì bảo ông bác sửa xe dạy cho cách phá rùi nắn lại xích, cực kì đơn giản! Tuy nhiên về phần cây trắng tớ xin lưu ý là nên chơi đồ rẻ tiền thôi chứ đừng chơi đồ hiệu, không phải cái quảng cáo bột giặt là nó giặt được hết thật đâu.

82. Lãng mạn là khi đi cùng nàng đến một nhà hàng có ánh đèn, ánh nền lung linh.

83. Lãng mạn là khi ngủ mơ, nói mê cũng chỉ nói tên nàng.

84. Lãng mạn là khi ta đưa cho nàng chiếc khăn mùi soa khi nàng có chuyện buồn.

85. Lãng mạn là khi bật Mp3 và mỗi người một tai nghe.

86. Lãng mạn là khi đi chơi bù khú cả bọn bạn nhậu, bất chợt nhận đựơc tin nhắn của nàng "Dạ dày của anh đã chứa đủ 2/3 lượng bia rượu chưa? Nếu đủ rồi, thì anh chỉ nên chứa thêm 1/6 nữa thôi nhé vì còn phải để lại 1/6 để ngồi cùng em". Eo ơi, lãng mạn ghê gớm.

87. Điều lãng mạn có mặt ở một nơi rất xa vào đêm Noel (Osaka chẳng hạn), đi chơi với một người, cả đêm. Cho dù ngày hôm sau phải quay trở về VN... Hic hic, hơi bị khó thực hiện... (quá khó, tiền đâu ra).

88. Cắn nhẹ vào tai hoặc hôn ngưòi yêu sau khi đã nói thầm điều gì đó, chẳng hạn: Con mèo con bé nhỏ của anh, yêu em nhất trên đời (nhớ là cắn nhẹ thôi đấy, mà thấy tai ai bẩn quá thì nên bỏ qua mục này).

89. Nhắn tin vào sáng sớm: Hôm qua anh quên chưa chúc em ngủ ngon, chúc cưng yêu một buổi sáng tốt lành!

90. Ngồi đợi trước của nhà nàng và nói anh đợi em đã lâu rồi mặc dù bạn mới đợi nàng có chút xíu

91.Tặng hoa nàng vào ngày 20/11 và nói rằng em đã dạy anh biết thế nào là tình yêu, em là cô giáo, là cuộc đời của anh hoặc: "Anh đã được dạy thế nào là nửa kia của cuộc đời mình kể từ khi em bước chân vào trái tim anh".

92. Một ngày nắng đẹp hai người thong dong di dạo bên bờ hồ (hồ phải đẹp và thơ mộng nhé, đi cái hồ nào bốc mùi rác thì đúng là... hỏng hẳn).

93. Vào một ngày đẹp trời... Anh nói anh không thể chịu nổi em nữa rồi... trong khi nàng ngơ ngác thì chàng tiếp tục: Sao em cứ làm anh không thể ngừng yêu em thế => ngất! (Dự đoán của giới chuyên môn là không một cô gái nào không sướng trước câu nói này, nếu không phải xem lại tình cảm của cô ý với bạn!)

94. Sắm một bộ áo, quần, nhẫn, dây chuyền, đồng hồ và đủ thứ khác có đôi để dùng (một phương pháp khẳng định bản quyền rất lãng mạn).

95. Vào một ngày đẹp trời sao hai người không rủ nhau đi nặn tượng rồi tô tượng làm linh vật cho tình yêu của mình nhỉ? (Nếu bạn có dại dột nghe theo cái ý kiến này thì phải nhớ nằm lòng câu nói: Méo mó có hơn không).

96. Viết cho người yêu một tấm thiệp trong đó ghi câu I LOVE YOU qua 72 thứ tiếng!

97. Cùng nhau đi thăm một số "địa danh" dành cho những nguời đang yêu như: bến Hàn Quốc, đường Hàn Quốc, bãi đá... và kể cho nàng những câu chuyện tình yêu liên quan đến các địa danh (ví dụ như "Đồng nghiệp lãng mạn" hay "ba ngày yêu hơi hơi" chẳng hạn).

98. Cùng nhau thức đêm để đợi ngắm giây phút hoa quỳnh nở.

99. Viết nguyện ước yêu nhau của hai người trong một năm vào một tờ giấy, nhét tờ giấy vào một cái chai, cho cái chai vào một cái hộp, đem chôn cái hộp ở một chỗ kín trong công viên bách thảo (hay vườn nhà bạn cũng được). Đến kỷ niệm một năm ngày yêu nhau thì đào lên, lúc đấy, người này đọc của người kia viết cái gì thì thú phải biết!

100. Điều thiêng liêng nhất: Vâng, đó chẳng gì hơn là bạn cùng người yêu ngồi đọc hết 99 điều lãng mạn trên rồi lần lượt thực hiện chúng.


(st)
 
Biểu giá cho tình mẹ

Người mẹ đang bận rộn nấu bữa ăn tối trong bếp, bất ngờ cậu con trai bé bỏng chạy ùa vào, và đưa một mẩu giấy nhỏ. Sau khi lau tay vào chiếc tạp dề, người mẹ mở tờ giấy ra và đọc:
"Thưa mẹ! Hôm nay con đã làm rất nhiều việc có ích cho mẹ. Và để công bằng với sức lao động của con, mẹ phải trả cho con những khoảng tiền sau:

Cắt cỏ trong vườn: 5 đôla
Dọn dẹp phòng của con: 1 đôla
Đi chợ cùng với mẹ: 50 xu
Trông em giúp mẹ: 25 xu
Đổ rác: 1 đôla
Kết quả học tập tốt: 5 đôla
Quét dọn sân: 2 đôla
Mẹ nợ con tổng cộng: 14,75 đôla"

Sau khi đọc xong, người mẹ nhìn cậu con trai đang đứng chờ với vẻ mặt đầy hi vọng. Bà cầm bút lên, lật mặt sau của tờ giấy và viết:
"Chín tháng mười ngày con nằm trong bụng mẹ: Miễn phí.

Những đêm mẹ phải thức trắng lo lắng, cầu nguyện khi con ốm đau: Miễn phí.

Những giọt nước mắt khi con nghịch ngợm mà không nghe lời mẹ: Miễn phí.

Những đêm mẹ không ngủ vì lo lắng cho tương lai của con: Miễn phí.

Tất cả những đồ chơi, thức ăn, quần áo mà mẹ đã dành cho con trong suốt mấy năm qua: Miễn phí.

Và giá trị hơn cả chính là tình yêu của mẹ dành cho con: Cũng miễn phí luôn con trai ạ!"
Khi đọc xong những dòng chữ của mẹ, cậu bé vô cùng xúc động, nước mắt lưng tròng. Cậu nhìn mẹ và nói: "Con yêu mẹ nhiều lắm!". Sau đó, cậu đặt bút viết thêm vào tờ giầy dòng chữ thật lớn: "MẸ SẼ NHẬN LẠI TRỌN VẸN".
Mọi thứ trong cuộc sống đều thông số chính xác, ngoại trừ tình thương yêu của người mẹ. Không có một biểu giá nào đầy đủ và chính xác để thống kê cho tình thương yêu bao la của người mẹ đối với con cái. Tình yêu đó ví như biển cả, luôn vỗ về, bồi đắp cho bờ không bao giờ mệt mỏi.

-First News
Theo Condensed Chicken Soup for the Soul
 
Hi, chào h2y3, cảm ơn bạn vì đã luôn theo dõi Hạt giống tâm hồn nhé!
Đừng gọi mình là chị ha, mình năm nay mới lớp 10 thôi mờ.
Hè đến rồi, chỉ còn vài ba hôm nữa thôi là HD phải chia tay Diễn Đàn rồi, HD sẽ cố gắng sưu tầm thật nhiều hạt giống hơn nữa. Mong rằng mỗi hạ giống sẽ đem đến cho chúng ta thật nhiều điều bổ ích , nuôi dưỡng tâm hồn ta lớn hơn ,trưởng thành hơn.
Thanks for all !
hixxxxxxx,bạn ơi sao lại chia tay với diễn đàn
huhu
 


Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy người dân nghèo ở đây sống thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. “Đây là cách để con biết quý trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình.”- người cha nghĩ đó là một bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình.........



(ST)

hi
tớ thấy mình thật giàu có vì mình có papa,mama,kaka..có những người bạn,có nhìu niềm zui
hi ôi cuộc sống
I đớp iu +_+
 
Hạnh phúc là gì???
ThumbnailSizeOrigin.aspx

Bạn có bao giờ tự hỏi hạnh phúc là gì chưa? Có ai định nghĩa được hạnh phúc… Có thể bạn sẽ cho rằng hạnh phúc là khi mình thành công, khi mình gặp may mắn hay đạt được một điều gì đó mà mình đã mơ ước từ lâu…Cảm giác ấy thật vui sướng và khiến cho tất cả chúng ta đều cảm thấy cuộc sống thật tươi đẹp, thật đáng sống...Vậy thì có phải hạnh phúc chỉ bấy nhiêu đó, chỉ những khi đó bạn mới cảm thấy: “Mình đang hạnh phúc”
thumb_flex-1273295545954218_file.jpg

Nếu vậy thì bạn đã quên rằng có đôi khi hạnh phúc thật bình dị và nhỏ bé…đến nỗi bạn không thể nhận ra đó là hạnh phúc..mặc dù “hạnh phúc” luôn ở bên cạnh bạn, chẳng cần phải tìm kiếm ở đâu xa..
Bây giờ hãy cùng mình ngẫm nghỉ câu chuyện thú vị này nhé, đó là câu chuyện “Hạnh phúc là gì hả mẹ?”
Có 1 ngày, heo con chạy tới hỏi heo mẹ:
- Mẹ ơi, hạnh phúc là gì hả mẹ?
Lúc ấy heo mẹ đã trả lời rằng:
- Hạnh phúc là cái đuôi của con đó, con yêu à.
Heo con mừng rỡ chạy ra sân và vui đùa với cái đuôi của nó, mặt nó ánh lên 1 niềm vui vì đã biết hạnh phúc của mình là gì..^^
Rồi 1 ngày, heo con buồn bã chạy lại bên mẹ và hỏi:
- Mẹ ơi, tại sao con chẳng bao giờ bắt được “hạnh phúc” của con hết vậy?hichic
Heo mẹ mỉm cười và nói:
- Con chẳng cần phải bắt nó làm gì, chỉ cần con luôn mỉm cười và tiến lên phía trước thì “hạnh phúc” sẽ luôn đi theo sau con đó.^^

thumb_flex-1261159267816088_file.jpg


Sau khi nghe về câu chuyện này, bạn thấy sao? Thật ra hạnh phúc có khi rất bình dị, luôn ở bên cạnh bạn mà bạn đã vô tình không nhận ra như thế đó. Tại sao chúng ta cứ mãi rượt đuổi theo những ước mơ xa vời, khó nắm bắt mà không nhận ra rằng bên cạnh chúng ta đang có những niềm hạnh phúc thật vô giá, lớn lao…Để rồi một khi bỗng nhiên niềm hạnh phúc ấy chẳng còn nữa bạn mới thấy ngậm ngùi, tiếc nuối. Lúc ấy, bạn mới nhận ra rằng nó thật ý nghĩa và quan trọng biết bao nhưng cũng đã quá muộn màng…

Mình cũng đã đánh mất rất nhiều thứ để rồi bàng hoàng nhận ra mình đã sai khi không biết trân trọng và gìn giữ nó tốt hơn…
Đã có lúc mình tưởng rằng mình đã đánh mất 1 tình bạn vô giá nhất, tốt đẹp nhất trong cuộc đời này…một tình bạn mà mình không bao giờ nghĩ nó sẽ có ngày thay đổi. Nhưng chỉ vì một chút vô tâm, hững hờ, một chút giận hờn, một chút ích kỉ, một chút ganh tị khi thấy người bạn ấy chơi thân với người khác…mặc dù tất cả không phải là lỗi của mình nhưng để rồi 2 đứa không còn thân thiết như xưa nữa…chỉ còn lại nổi niềm ái ngại, giận hờn không thể nói ra.

thumb_flex-1261158850112578_file.jpg


Khi đó mình mới cảm thấy buồn – một nỗi buồn tê tái nhưng không thể nào khóc được, mình chỉ cảm thấy mình đã đánh mất một thứ gì đó rất quan trọng mà lỗi cũng tại mình thôi…Như vậy mới biết được tình bạn có giá trị to lớn thế nào..

Rồi 1 ngày khi mâu thuẫn giữa tụi mình không thể giải quyết trong im lặng được nữa, mình quyết định nói cho người bạn ấy hết những suy nghĩ của mình, rằng những biểu hiện của mình trong thời gian qua không phải như vậy, rằng mình vẫn rất cần, rất cần một niềm hạnh phúc mang tên “tình bạn”. Trả lời những dòng mail của mình chỉ là 1 sự im lặng nhưng dần dần mình đã tìm lại được tình bạn mà tụi mình đã vô tâm đánh mất. Lúc ấy mình mới cảm thấy mình thật hạnh phúc vì đã tìm thấy được niềm vui nhỏ bé nhưng vô giá mà tưởng chừng như chẳng bao giờ mình có thể có được nữa. Và bây giờ đây, mình đang cố gắng trân trọng và gìn giữ nềm hạnh phúc bình dị ấy để hạnh phúc sẽ mãi bên cạnh mình như “cái đuôi” của heo con vậy đó…^^
Có những “hạnh phúc” sẽ rất khó mới có thể có được, lại có những “niềm hạnh phúc” vẫn luôn ở bên bạn…có thể là 1 gia đình ấm áp, một tình yêu chân thành, một người bạn tri âm hay đơn giản chỉ là một món quà kỉ niệm…nhưng bạn biết không, chúng đều rất quan trọng và vô giá, đừng bao giờ để phải tiếc nuối khi mất đi những hạnh phúc bình dị như thế nhé…
Mình đang rất hạnh phúc khi có 1 gia đình thật vui vẻ, một tình bạn tuyệt vời và một tình yêu thật đẹp nữa…và chắc chắn mình sẽ luôn trân trọng, giữ gìn chúng để “hạnh phúc” luôn ở kề bên mình…những hạnh phúc thật giản đơn nhưng vô giá…
Bạn hãy tự cảm nhận xem mình có phải đang “hạnh phúc” hay không nhé, và nếu như đã có hạnh phúc rồi thì hãy như chú Heo con luôn mĩm cười, bước về phía trước để thấy rằng cuộc sống thậ ý nghĩa biết bao…Chúc cho những niềm hạnh phúc ấy mãi mãi đi theo mình và các bạn…
:byebye::angry:(ôi mình thích mấy cái smilie nè quá)spam tí:oh::tire::amazed:
 
Những tiếng rao về đâu?

Phố xá của mình trải quá trình đô thị hóa chưa lâu, nên dấu vết làng trong phố còn nhiều lắm. Một mảnh ao. Một cây đa, gốc miếu co mình giữa phố. Những thói quen sinh họat. Những gánh hàng rong và những tiếng rao...

Hà Nội đã quen thuộc với tiếng rao tào phớ mùa hè, bánh khúc mùa đông, cốm lá sen mùa thu, ve chai đồng nát cả bốn mùa... Những năm gần đây, làn sóng nhập cư thời vụ dâng cao, những lao động nông nhàn đổ về phố ngày càng nhiều. Những người dân nghèo về đây như vỏ hến chiều chiếu tấp lên các bến. (Trường ca Mặt đường khát vọng, Nguyễn Khoa Điềm). Tiếng rao cũng nhiều hơn. Tiếng rao tiếp thị phận nghèo và những món hàng rong mộc mạc.

Phố xá cũng ồn hơn. Người thành phố ngủ muộn mà vẫn bị đánh thức vào mỗi sáng sớm, đôi khi như là một sự quấy nhiễu, làm phiền. Tuy nhiên nếu em biết lắng nghe thì những tiếng rao còn chứa đựng rất nhiều âm thanh ngòai lời. Phía cuối lời ru nào là quê hương đang bão lũ? Phía cuối lời rao nào là đứa con đang mong mẹ, người cha đau yếu nào đang đợi con? Em sẽ thấy rằng cuộc sống không chỉ là mơ mộng; thực tế rộng hơn nhiều trang sách giáo khoa. Có đói có no. Có may mắn có mất mát. Em sẽ gần với đời sống hơn. Thực tế hơn. Em có thể hy vọng góp sức làm cho đất nước em thành rồng thành tiên nhưng đồng thời em cũng biết ước ao san sẻ những no đủ cho đồng bào, đồng lọai.

Nằm trong chăn nghe một tiếng rao của em bé ngòai kia, em thầm cảm ơn mẹ cha đã ấp ủ cho em cuộc sống ấm áp. Một nỗi trắc ẩn mơ hồ đôi khi cũng làm cho đời sống tinh thần của em sâu nặng hơn và bớt đi phần nhạt nhẽo. Chính những tiếng rao đêm cũng góp phần nuôi dưỡng khát vọng lý tưởng của những người chiến sĩ cách mạng ngày trước.

Chiều nay đi qua ngõ Thái Hà, một ngõ phố đẹp của Hà Nội với những ngôi nhà đẹp, kín cổng cao tường. Ngay dưới chuông cửa một ngôi nhà có dán một tờ giấy là 2 trang vở kẻ ô học trò, trên đó cũng là nét chữ học trò viết bằng bút dạ, kiểu chữ con gái: "Xin tất cả những người bán hàng rong đừng làm phiền. Hãy dành thời gian để bán hàng ở nơi khác. Vì chúng tôi không quan tâm đến bất cứ thứ hàng nào bạn bán. Cảm ơn vì đã hiểu." Đọc những dòng chữ này tôi ngạc nhiên và chạnh lòng vì một sự chối từ, y như nhà thơ Phùng Quán đã từng chạnh lòng vì một sự chối từ trong câu ca dao Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn khi ông nhân danh bùn để nói với "sen".

Và cả day dứt nữa, day dứt hơn cả khi nhìn thấy những gánh hàng rong bị phạt, bị xua đuổi, nhìn thấy những trái bí trái bầu lăn xuống rãnh cống rồi nằm buồn thiu trong lòng cống, nhìn những quả cà chua dập nát trên hè phố và tím thẫm cả mặt đường...

(ST)
 
Nếu có một ngày không đẹp trời

Nếu có một ngày không đẹp trời. Thì em sẽ làm gì? Giải pháp của thế kỷ trước: Em so vai rụt cổ ngồi mộng mơ? Làm thơ và "sến" như một tiểu thư quý phái? Giải pháp của thế ky 21: Em vẫn đội mưa đi công việc của mình, để ngắm cuộc sống sôi động trong mưa? Hay em lên mạng, tiếp tục công việc? Kết nối bạn bè, và "eureka" trước những thú vị mới mà mọt ngày đẹp trời biết đâu em sẽ bỏ qua cơ hội? Và nếu cần, em có thể ngắm cả ánh nắng rực rỡ trên không gian liên mạng này?

Một ngày không đẹp trời. Một ngày bão dữ. Giữa thế kỷ trước sẽ làm gì? Người trong bão sẽ sợ hãi, đối phó. Người ngoài cùng sẽ trông ngóng, sẽ chia? Người thế kỷ 21: Vẫn trông ngóng, sẽ chia. Nhưng em có thể bật TV để thấy và để nghĩ suy, rằng bão số 9 không đi thẳng vào một nơi mà đi qua rất nhiều tỉnh. Đi đến đâu ống kính truyền hình theo đến đó. Có phải "ông trời" cố tình lia cơn bão qua nhiều vùng đất để cho ta thấy rằng đất quê ta còn nghèo quá. Nhà cửa sơ sài, xập xệ. Lâu nay ống kính truyền hình dành nhiều cho lễ tân, đối ngoại, cho trung lưu lớp "trên". Lần này, âu cũng là dịp nhắc nhở ta bớt "hoành tráng" trong lời nói, và nhớ đến lớp dưới khi hoạch định chính sách. Nhắc nhở về những phận nghèo ở đâu cũng khó, những người sức yếu thường dễ tổn thương trước gió máy, tai ương.

Thì một thế kỷ trước là Hồng Kông và nửa thế kỷ trước là Thâm Quyến, cũng thế thôi. Những ngôi làng chài nghèo khó của Trung Quốc này tôi tin là họ cũng kinh hoàng, cũng tan tác, cũng lạy Trời lạy Phật, cũng tổn thương trước bão lũ từ biển Đông. Nhưng nay, những vùng đất hiện đại đổi thay như thần thoại này hẳn là không còn lo sợ đến thế trước tai ương. Tất nhiên, thảm hoạ tự nhiên thì lúc nào cũng đáng sợ, nhưng ít ra là họ cũng chẳng còn lo lắng quá trước những cơn "gió uẩn" cấp 12.

Một ngày không đẹp trời. Hẳn là ông bà ta thưở trước sẽ ngại ngần trước những chuyến ra đi trong nước non ngàn dặm. Nhưng giờ đây, khi em ngồi trên máy bay, ở độ cao trên 10 km thì trời luôn nắng đẹp, rực rỡ chan hoà. Dưới cánh máy bay là mây như bông, làm gì còn khái niệm gió mưa, giông bão. Cái "không đẹp trời" đã thực sự thuộc về dưới kia của tầng khí quyển.

Nếu định chế được quy trình chống bão. Nếu thực hiện được phương án kiến trúc nhà chịu bão. Hay dêc hiểu nhất, nếu người nông dân nào cũng có được ngôi nhà xây "một tấm" thì cũng đỡ e ngại bão lũ suột năm này qua tháng nọ.

Sáng nay đến trường, em vẫn nguyên vẹn tấm lòng như thế, em sẽ sẻ chia khó khăn, em vẫn ngóng tin bạn bè trong vùng lũ. Nhưng, là công dân thể kỷ 21 em còn nghĩ suy để bước qua thời đại. Phải từng bước tới được tầng cao mới, Phải nắm tay nhau nuôi lớn khát vọng làm cho xứ sở mình đi nhanh hơn, đi cao hơn, thì những ngại ngần gió bão cũng nằm lại sau lưng cùng quá khứ, phải không em?

(ST)

 
Rộng lòng

Ngày còn bé, tôi và cậu bạn thân hay chơi trò thổi nước. Nhỏ một giọt nước lên bậu cửa sổ, rồi nhỏ một giọt nữa cách xa giọt kia một xíu, và hai đứa chúm môi ra sức thổi hai giọt nước về với nhau, thật hoan hỉ làm sao cái cảm giác được nhìn thấy hai giọt nước nhập vào làm một. Tôi đã nghĩ nếu chúng tôi cứ chăm chỉ chơi thổi nước, để hàng ngàn, hàng vạn giọt nước đón nhận nhau, thì rồi sẽ có cả một cái biển lớn.

***

Ông tôi sống trong một làng ngoại thành chưa có đèn đường. Đêm đêm, lũ trẻ bán bánh mỳ, khoai nướng ở làng khác đến, phóng xe bon bon theo những ngõ xóm hiu hắt ánh đèn. Khi người ta tới, đào đường để đặt hệ thống thoát nước, ông nội tôi lại hì hụi nối điện nhà, thắp lên trong ngõ một ngọn đèn, để lũ trẻ làng bên nhìn thấy những chỗ đường mới đào mà tránh. Ông tôi yêu tôi, yêu cả những đứa trẻ xa lạ ấy mà rộng lòng bao bọc!

Một người cha dẫn cô con gái nhỏ đi mua giày, và cô bé trở về nhà với đôi chân tung tăng trong một đôi giày mỗi chiếc một màu, với em, những chiếc giày trong một đôi giày cũng có “quyền được khác nhau”. Người cha ấy tủm tỉm cười, rộng lòng đón nhận những suy nghĩ khác thường của con trẻ.

Một cô bạn từ thành Vinh xa xôi chân ướt chân ráo ra Hà Nội để bước vào vòng 2 cuộc thi Từ H2T đến trái tim. Khi kể về mình, bạn nói bằng chất giọng Vinh trầm bổng ngọt ngào. Khi giới thiệu bài hát mình sẽ hát, bạn nói bằng giọng Hà Nội, chuẩn mực và êm dịu đến sững sờ. Cô bạn ấy hẳn rất yêu và tự tin với âm sắc quê mình, bạn nói giọng Hà Nội là để những người đang lắng nghe mình có thể hiểu rành rọt những điều bạn nói. Bán ấy đã vì rộng lòng mà hòa nhập.

Sau khi xem phần thi tài năng của cô bạn ấy, ca sỹ Hà Anh Tuấn, ngồi ở hàng ghế Ban giám khảo, đã phải cất lời khen ngợi, nhưng “đính kèm” một đề nghị bất ngờ “Anh muốn nghe lại phần giới thiệu bài hát của em bằng giọng Vinh”. Câu nói đã làm bạn ấy mỉm cười hạnh phúc, bởi thông điệp gửi đi thật ấm áp “Cứ là bạn đi,. cô gái, tất cả chúng tôi hiểu được bạn mà”. Đó là vì rộng lòng mà yêu mến sự khác biệt.

***

Đón một người bạn mới, yêu một đứa con nuôi, thương kính người mẹ kế, mời người hàng xóm vừa dọn đến tới nhà chơi, đùm bọc những người phải tha phương lưu lạc, nghe một dòng nhạc lạ, nếm thử một món ăn khác vị, tập nghe giọng địa phương của người bạn mới quen, nhận ra vẻ đẹp của cô gái khác màu da, kính cẩn bước chân trần vào thánh đường của một tôn giáo khác... Thật sự là chúng ta là cả một đại dương, hơn 6 tỷ giọt nước đang tạo nên một nhân loại đương đại, thổi những giọt nước lại gần nhau chính là sự rộng lòng, để con người có thể bước qua những cách biệt về văn hóa, chủng tộc, màu da, tôn giáo, trình độ phát triển để mà yêu thương, trân trọng nhau...

Đại dương lớn vì dung nạp trăm sông, Con Người lớn vì yêu thương cả những điều khác biệt.


(ST)
 
Câu chuyện cuộc sống

Câu chuyện này là câu chuyện của các bạn, câu chuyện về cuộc đời của mỗi người chúng ta. Nếu chúng ta, ngay giờ phút này, ngồi nghĩ lại quãng đời đã qua, hồi tưởng lại các ký ức vui, buồn, các tình cảm mà chúng ta đã từng trải qua,... mọi thứ, chúng ta cảm thấy rằng chúng ta thật sung sướng khi đã trải qua những giờ phút đó. Và từ bây giờ, chúng ta cảm nhận rằng cuộc sống của chúng ta là một quyển sách, đó là quyển sách cuộc đời. Quyển sách này chưa kết thúc, chúng ta là những người viết nên trang sách cho chính chúng ta. Và vì thế, hãy hít một hơi thật sâu vào và bắt tay vào việc.

Gia đình: Đã có bao giờ bạn nói với cha mẹ, anh chị em của bạn rằng bạn yêu thương họ chưa? Tôi dám nói là chưa. Chúng ta đôi khi không để ý đến những gì chúng ta có và không trân trọng nó. Chúng ta không tỏ bày sự yêu thương của chúng ta với những người trong gia đình, để rồi một ngày kia, ta phải hối tiếc vì điều đó. Tôi đã mất đi ông bà nội, và cả bà cô nữa. Tôi cảm nhận rất rõ sự hối tiếc trong lòng vì đã không nói lên được lời yêu thương đối với họ. Và bây giờ, họ đã ra đi, tôi không còn cơ hội để làm được điều đó nữa.

Bạn bè: Đã có bao giờ, bạn định nghĩa bạn bè của mình phải là người thế nào chưa? Tôi cũng dám chắc là chưa, và tôi chúc mừng cho bạn vì điều đó. Chúng ta phải có bạn bè, và chúng ta trân trọng tình bạn mà chúng ta đang có với nhau. Tôi rất hân hạnh được làm quen với rất nhiều người bạn, những người đã không hề để ý đến các tính xấu của tôi mà làm bạn và chia sẻ mọi sự với tôi. Và tôi biết rằng khi họ cần, tôi sẽ ở bên cạnh họ.

Tình yêu: Bạn có bao giờ nghĩ người yêu của mình phải là người như thế nào chưa? Tôi dám chắc là rồi. Nhưng có bao giờ bạn nghĩ rằng, người yêu lý tưởng của mình là không hề tồn tại không? Rằng điều bạn cần là một người chia sẻ với mình như một người bạn và hơn thế nữa không. Rằng tình yêu giống như một cuộc chơi kéo co giữa hai người không? Khi bạn và bạn của mình có tranh chấp, nếu cả hai người cùng kéo, sợi dây sẽ đứt, nhưng nếu một người kéo, còn người kia thả, sợi dây sẽ không đứt mà bền vững mãi không. Nhưng bạn hãy nhớ, nếu bạn là người kéo, đừng kéo quá nhiều, vì sợi dây không dài lắm để đối phương thả đâu. Đừng bỏ phí bất kỳ cơ hội nào. Hãy trân trọng những gì mình có.

Hôn nhân: Bạn có bao giờ nghĩ về cuộc sống gia đình chưa? Tôi không dám nói đến điều này nhiều. Vì bản thân mình cũng chưa có kinh nghiệm, nhưng sự tưởng tượng của con người là vô hạn. Bạn có nghĩ rằng hôn nhân sẽ gắn kết hai người lại với nhau không? Rằng bạn phải chấp nhận tất cả mọi thứ của đối phương và chung sống với nhau. Tôi không nghĩ sâu xa đến thế. Tôi chỉ hy vọng rằng mình làm được điều này. Nếu có một lúc nào đó, tôi, hay đối tượng của tôi tức giận, điều duy nhất tôi làm là ôm người đó vào lòng và nói "Anh yêu em" bởi vì tình yêu thì xóa đi các bất đồng và gắn kết chúng ta lại với nhau.

Con cái: Con cái là hình ảnh của chúng ta. Vì thế, hãy cố gắng tạo ra một hình tượng tốt, mà qua đó, chúng ta có thể thấy được kết quả của điều chúng ta làm qua con cái chúng ta. Và chúng ta hạnh phúc về điều đó.

Sự nghiệp: Bạn có bao giờ nghĩ mình sẽ làm gì chưa? Chắc là có rồi bạn nhỉ. Nhưng cho dù gì đi nữa, hãy nhớ lấy nguyên tắc của sự thành công: "Nỗ lực trước, gặt hái sau". Hãy cố chiêm nghiệm điều này. Nó rất quan trọng đối với bạn. Và hãy nhớ, không hề có cố gắng nào là vô ích cả.
 
ĐIỀU BÍ ẨN GIẢN DỊ CỦA HẠNH PHÚC



Chúng ta thường nghĩ rằng cuộc sống của mình sẽ tốt đẹp hơn sau khi việc học hành hoan tất hay khi có gia đình,công việc ổn định. Nhưng khi đã có được những điều ấy rồi, chúng ta lại bị chi phối bởi nhiều mối bận tâm và lo lắng khác nữa. Chúng ta thường không hài lòng khi cuộc sống không như những gì mình mong muốn.
Có mấy ai nhận ra rằng khoảng thời gian hạnh phúc nhất chính là những giây phút hiện tại mà chúng ta đang sống? cuộc sống vốn chứa đựng nhiều thử thách, khó khăn và nghịch cảnh. Cách thích ứng tốt nhất với cuộc sống này là chấp nhận thực tế và tin vào chính mình. Tự bản thân mỗi chúng ta, trong bất kì hoàn cảnh nào, phải biết cảm nhận và tự tìm lấy niềm hạnh phúc cho riêng mình.
Đừng trông đợi vào một phép màu hay một ai đó sẽ mang hạnh phúc đến cho bạn .đừng đợi đến khi bạn thật rãnh rỗi hay đến lúc tốt nghiệp ra trường ,đừng đợi đến khi kiếm được nhiều tiền, thành đạt, có gia đình hoặc đến khi được nghỉ hưu mới thấy đó là lúc bạn được hạnh phúc.
Đừng đợi đến mùa xuân, mùa hạ, mùa thu, hay mùa đông rồi mới cảm thấy hạnh phúc.đừng đợi tia nắng ban mai hay ánh hoàng hôn buông xuống mới nghĩ là hạnh phúc. Đừng đợi đến những chiều thứ 7, những ngày cuối tuần, ngày nghỉ, ngày sinh nhật hay một ngày đặc biệt nào mới thấy đó là ngày hạnh phúc của bạn. Tại sao không phải là lúc này.
Hạnh phúc là một con đường đi, một hành trình.hãy trân trọng từng khoảnh khắc quý giá trên chuyến hành trình ấy. Hãy dành thời gian quan tâm tới người khác và luôn nhớ rằng,thời gian không chờ đợi một ai! nhưng chắc chắn không bao giờ là quá muộn và thời gian là người bạn tốt nhất của bạn,của tất cả mọi người.
Hãy làm việc say mê như thể bạn không còn cơ hội đẻ làm lại một lần nữa.
Hãy yêu chân thành và trọn vẹn như thể bạn chưa từng đau khổ vì yêu.
Bạn hãy đón nhận cuộc sống với tất cả những điều bình dị, tinh khôi nhất của nó, như thể bạn chưa từng trải qua những năm tháng khổ đau, những phút giây tuyệt vọng.như thể bạn vừa khám phá ra chính mình, khám phá đựơc ý nghĩa thật sự của tình yêu, và hơn ai hết là điều bí ẩn giản dị nhất của hạnh phúc.

- First News


 
Thân Gửi Đến Người Bạn Của Tôi


- Món quà đầu tiên tôi dành cho bạn là sự chân thành. Tôi sẽ là người góp ý khi bạn không đúng, sẽ giúp bạn nhận rằng bạn không cần quá nghiêm khắc với chính mình, bởi bạn thật sự là một người đáng yêu biết bao.


- Món quà thứ hai tôi gửi tặng bạn là nụ cười. Tôi hứa sẽ luôn bên bạn khi bạn gặp khó khăn, để nỗi buồn của bạn vơi đi, và nụ cười rồi sẽ tươi hơn. Tôi sẽ làm bạn nhẹ lòng bằng nhưng câu chuyện vui,sẽ lau khô dòng nước mắt của bạn bằng niềm tin vào mọt ngày mai tươi sáng hơn.



- Món quà thứ ba tôi trao bạn, đó là tình yêu. bạn phải biết rằng tôi luôn yêu thương bạn, rằng một cú điện thoại giữa đêm khuya lúc bạn cần cũng sẽ mang tôi đến với bạn.


Bạn bước vào cuộc đời tôi, chỉ cho tôi thấy thế giới qua một góc nhìn mới. Mỗi phút giây bình thường của cuộc sống trở nên thật đặc biệt qua cảm nhận của bạn. Và bạn biết không, chính tình bạn của chúng ta đã giúp tôi nhận ra cuộc sống thật đẹp, thật đáng yêu. Bên bạn, tôi mới có thể cảm nhận được những sắc màu lung linh giữa những mảnh đen trắng nhàm chán, nghe được giai điệu êm dịu lẫn trong tiếng gió thoảng qua.



Tôi muốn cảm ơn bạn đã giúp tôi nghe được những âm thanh kỳ diệu của cuộc sống, chiêm ngưỡng vẽ đẹp nhiệm màu của thế giới xung quanh và mở rộng trái tim mình.Tôi cầu chúc cho cuộc đời bạn đầy ắp những niềm vui, đầy ắp những vầng cầu vồng rực rỡ cùng những cánh bướm lung linh.

Theo Ánh Lửa Tình Bạn
 
Tình bạn là mãi mãi...

Trong một giây phút nào đó trong cuộc sống, bạn tìm thấy được một người bạn thân...

Đó là người có thể thay đổi cuộc sống của bạn dù chỉ là một phần nhỏ nào đó.

Là người có thể làm cho bạn cười đến ngặt nghẽo đến nỗi bạn không thể dừng lại.

Là người làm cho bạn tin rằng thế giới này thật sự tốt đẹp.

Là người đã ngồi hàng giờ để thuyết phục bạn rằng thật sự cánh cửa cuộc đời vẫn chưa đóng lại với bạn và nó đang cho bạn mở ra.

Đó chính là người bạn mãi mãi...

Khi bạn ngã qụy và thế giới quanh bạn dường như qúa đen tối và trống rỗng, người bạn ấy sẽ nâng bạn lên và làm cho sự đen tối, trống rỗng của thế giới ấy bỗng vụt sáng lên và lấp đầy những trống rỗng ấy.

Người bạn ấy có thể dắt bạn qua những giây phút khó khăn của cuộc sống, lúc buồn và cả những lúc rối trí. Người bạn ấy sẽ nắm lấy tay bạn và nói với bạn rằng mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp.

Và nếu bạn đã tìm thấy một ngừơi bạn như thế, bạn đã cảm thấy hạnh phúc và đầy đủ, bởi vì bạn không cần lo âu, bạn đã có một tình bạn mãi mãi trong cuộc đời và nó sẽ không bao giờ kết thúc...

Nghĩ về bạn và tôi muốn nói rằng... những ý nghĩ của bạn làm sáng lên những ngày tháng cô đơn, bằng cách nào đó mà bạn luôn ở đó, với nụ cười và sự vui vẻ, với tình cảm dành để chia sẻ... Bạn làm tôi mỉm cười những khi tôi buồn bã nhất... Bạn là người bạn thân nhất mà tôi đã có... Cảm ơn vì đã là bạn của tôi

(ST)
 
Nói bởi trái tim

Tôi đang đi tới quán cà phê, suy nghĩ lung tung về những công việc ở cơ quan mình vừa làm xong và lớp học chuyên môn buổi chiều mà tôi giảng dạy, thì bỗng thấy có ai đó đập nhẹ vào tay. Tôi dừng: không có ai cả. Tôi đi tiếp. Lại thấy có ai đập nhẹ vào tay. Lần này tôi quay hẳn người lại, và nhìn xuống. Thằng bé đứng ở đó. Mắt nó màu nhạt, cũng có thể đó là do tôi có cảm giác từ hai gò má nhem nhuốc và mái tóc đen rối của nó. Nó chưa thể quá 6 tuổi. Mặt mũi bẩn, đi chân đất, áo rách, tóc rối bù.

Nó chẳng khác gì mấy so với hàng trăm nghìn hoặc hơn thế trẻ em mồ côi lang thang trên đường phố khắp thủ đô Ri-ô-đờ-Ja-nê-rô.

- Bánh mì, ông ơi??

Nếu sống ở Braxin, chúng ta có nhiều cơ hội để mua một thanh kẹo hay một cái bánh mì cho những đứa bé vô gia cư và mồ côi này. Tôi bảo nó đi theo tôi và chúng tôi cùng vào một tiệm giải khát:

- Cà phê cho tôi và cái gì đó ăn được cho cậu bạn nhỏ này? - Tôi gọi.

Thằng bé chạy đến quầy hàng và lựa chọn. Bình thường, bọn nhỏ này sẽ cầm đồ ăn và bỏ đi luôn, quay trở lại đường phố, nơi chúng đang phải lang thang, mà không nói lời nào. Nhưng thằng bé này lại làm tôi ngạc nhiên. Quầy giải khát khá dài, người ta đặt cốc cà phê ở một đầu và một cái bánh mì ở đầu kia. Thường người ta cũng biết là bọn trẻ đường phố xin được khách hàng mua cho cái bánh rồi sẽ bỏ đi ngay, mà người ta cũng không muốn cho chúng ở lại vì trông chúng rách rưới và bẩn thỉu.


Tôi bắt đầu uống cà phê của mình và khi tôi uống xong, trả tiền, tôi nhìn ra cửa mới phát hiện ra nó đứng ở ngoài (vì nó không được ở lâu trong cửa hàng), kiễng chân lên, tay cầm bánh mì, mắt gí vào cửa kính, quan sát.

"Nó làm cái quái gì thế ?!" - Tôi nghĩ.

Tôi đi ra, nó nhìn thấy tôi và chạy vụt theo. Thằng bé đứng trước mắt tôi, chỉ cao đến thắt lưng. Đứa bé mồ côi người Braxin ngước nhìn khách lạ người Mỹ cao lớn, là tôi, mỉm cười (một nụ cười có thể làm trái tim bạn phải ngừng vài giây), và nói: "Cảm ơn chú?!" Rồi, có vẻ lo lắng, nó gãi bàn chân và kiễng chân lên, nói to hơn: "Cảm ơn chú nhiều lắm ạ !"

Lúc đó, nếu tôi có thể thì tôi đã mua cả tiệm ăn cho nó.Trước khi tôi nói được câu gì, nó đã quay người bỏ chạy đi mất Khi tôi viết bài này tôi vẫn đang ngồi bên ngoài quán giải khát, nơi tôi mua chiếc bánh mì cho thằng bé. Tôi đã muộn giờ lên lớp. Nhưng tôi vẫn còn cảm thấy xúc động và nghĩ về thằng bé. Và tôi tự hỏi: nếu tôi bị xúc động đến thế chỉ bởi một cậu bé đường phố nói lời cảm ơn tôi vì một mẩu bánh mì, thế thì mọi người sẽ xúc động đến đâu khi chúng ta nói những lời cảm ơn - thực sự cảm ơn - vì những gì họ làm cho chúng ta. Hãy dành thời gian để nói những lời cảm ơn, và đừng bao giờ tiết kiệm lời cảm ơn cả!

(st)
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top