Thơ của Thanh Vân

Em muốn cùng anh dạo phố chiều nay
Ngắm Sài Gòn với dòng người hối hả
Hàng cây xanh, công viên cùng ghế đá
Quên những ngày vất vả làm ăn


Chốn thương trường nhiều lắm những gian nan
Những dối trá, lọc lừa và toan tính
Lời nói ngọt ngào, lắm khi là xu nịnh
Tiền trong túi người, chẳng dễ lấy đâu


Ai cũng mơ có cuộc sống sang giàu
Anh biết đấy, lương thiện không ở cùng giàu có
Chỉ sống bằng lương, muốn giàu là việc khó
Làm sao ta mua nhà đẹp, xe sang


Đừng lãng phí tiền công, ăn uống ở nhà hàng
Bữa cơm chiều, em nấu anh ăn nhé !
Em muốn sống giản dị, bình thường, vui vẻ
Bởi quê mình chưa giàu đẹp đâu anh!


Cuộc sống xô bồ, em chẳng thích đua tranh
Những vùng sâu, người dân còn khổ lắm
Áo rách lưng, mồ hôi tuôn ướt đẫm
Ta nỡ nào lãng phí, sống xa hoa.

THANH VÂN 8h50' ngày 20/7/2014.
 
DẤU CHẤM !

Em viết cho anh lá thư tình bằng dấu hỏi :
Anh có còn yêu em nữa hay không ?
Đốt cháy thư xanh, trả lại những đau lòng
Đời bỗng chốc trượt dài như dấu ngã


Tình thành dấu chia, chia nhiều nên nhỏ qúa
Còn lại chỉ bằng dấu bé của thời gian
Dấu trừ gạch ngang xóa đi những vội vàng
Sao dấu phẩy muốn kéo dài thêm nữa!

Anh nợ em lời ngày xưa đã hứa
Trả lại anh dấu chấm hết từ đây
Những ân tình anh đem gửi gió mây
Em vô cớ đưa tay ôm nhận ẩu

Dấu chấm câu, kết thúc rồi, hỡi người yêu dấu!
Từ đây mình cách biệt mấy phương trời
Đường tình chia hai lối, rẽ hai nơi
Thôi anh nhé! duyên ta đành lỗi hẹn.

THANH VÂN 17/06/2014.
 
NẾU !

Nếu một ngày em là người tàn phế
Nhan sắc kia vì thế cũng rã rời
Anh có còn cất tiếng: dấu yêu ơi !
Hay ngoảnh mặt làm ngơ rồi quay bước

Nếu một ngày em không còn như trước
Không dịu dàng thủ thỉ chuyện trần ai
Lặng lẽ ngồi, nghe mắt ướt, mi cay
Em chạy trốn giữa hai miền sáng tối

Anh sẽ là người ra đi rất vội
Hay vẫn còn kiên nhẫn với thời gian?
Dìu bước em đi trên quãng đường làng
Đừng thế nhé! em không cần thương hại

Em vẫn giữ một nụ cười sáng mãi
Chuyện vui buồn ai cũng phải đi qua
Gửi tặng anh con tim ấm làm quà
Xua băng giá khi đông về gõ cửa

Dẫu cuộc đời đắng cay nhiều hơn nữa
Em vui lòng chấp nhận chuyện ngày mai
Mạnh mẽ lên, bôi xóa những u hoài
Em sẽ sống vì tương lai tươi sáng.


THANH VÂN 14h21' ngày 16/12/2014
P/S : viết khi đang nằm trên giường bệnh.
 
CẢM ƠN CẢ NHÀ !

Cảm ơn đời cho em những thương đau
Để em biết chẳng có gì là vĩnh cửu
Lặng lẽ bước qua vui buồn và tự nhủ:
Một kiếp người trăn trở mấy mươi năm


Đông lại về buông hơi thở lạnh căm
Chợt thấy tim mình vẫn còn hơi ấm
Em cảm ơn mọi người nhiều lắm
Vì đã đến bên em chia sẻ nỗi đau này


Ai cũng có lần gặp chuyện không may
Em vẫn còn hơn những mảnh đời bất hạnh
Tình G đã cho em nhiều sức mạnh
Em tin rằng mình sẽ vượt qua thôi


Em nằm đây nghe xúc động bồi hồi
Xin cầu chúc cả nhà bình an và mạnh khoẻ
Giáng sinh về mong cả nhà vui vẻ
Hạnh phúc thật nhiều bên những mái nhà xinh

THANH VÂN 6h35' ngày 18/12/2014
 
TRĂNG KHUYẾT !

Đến bên anh vào một đêm trăng khuyết
Duyên không thành nên nuối tiếc ngẩn ngơ
Mơ một đêm hoan lạc, bước thẩn thờ
Anh theo gió mây rong chơi khắp nẻo


Em đợi anh, trăm năm buồng cau héo
Trầu đứt dây nên tơ nguyệt chẳng se
Gió lả lơi, lay động bức màn the
Nghe nỗi nhớ nhuộm một màu tím ngắt


Một kiếp người được bao nhiêu xuân sắc
Nhớ anh nhiều nên đôi mắt quầng thâm
Đêm từng đêm bên gối lẻ âm thầm
Em tự nhủ, tình cho nhưng chẳng nhận


Một đời người trải qua nhiều lận đận
Em sẽ vui cùng những việc cỏn con
Trăng khuyết rồi mai trăng cũng sẽ tròn
Tình lỡ, đời sẽ tặng cho em tình mới.


THANH VÂN 8/4/2014
 
Hàng xóm ngồi buồn, tâm sự với cô Ba:
Chồng mê gái bán cafe ngoài ngõ vắng
Chị vô tình đọc được dòng tin nhắn:
" Anh hứa mà, anh mãi mãi yêu em... "


Chị giận chồng nên mất ngủ cả đêm
Muốn tặng cho cô kia vài cái tát
Hận cô ấy xui nhà tan cửa nát
"Cô ba có võ mà, giúp chị được không ?"


Bình tĩnh nhé chị ơi ! em chưa có chồng
Nhưng em nghĩ: chị khuyên chồng trước đã
Đóng cửa bảo nhau nhẹ nhàng, đừng cãi vã
Phải lấy lạt mềm, buộc chặt chồng thôi



Vợ chồng kết hôn, đã có con rồi
Có thể chị đã quên, không ngọt ngào như trước
Chăm sóc bản thân, những gì mình có được
Chia sẻ vui buồn, thông cảm, lắng nghe nhau


Chẳng có ông chồng nào tệ đến thế đâu
Vợ đẹp con ngoan mà lại đi đánh đổi
Tìm căn bệnh HIV, hại đời mình u tối
Nhẫn nại đưa chồng xa cám dỗ, chị ơi !

THANH VÂN 8h15' ngày 12/12/2014
 
Có những lúc đời nhìn em đố kỵ
Em mỉm cười: mộng mị để tìm vui
Có những khi đời giả bộ mù đui
Em im lặng, không nghe và chẳng biết


Những nỗi buồn gợi bao niềm nuối tiếc
Những niềm vui khe khẽ, dễ dàng quên
Đất khách một mình, chợt thấy buồn tênh
Trong đêm lạnh tiếng thở dài vang vọng


Một phút thôi, cho tâm hồn lắng đọng
Gửi nhớ thương vào trong khúc tình thơ
Biết ngày sau ai còn đợi, còn chờ
Hay xa vắng, tình xưa đành dang dở!


Mỗi giọt nắng hằn lên tim giọt nhớ
Mỗi nụ cười, em gửi một niềm tin
Giữ cho nhau hạnh phúc của đôi mình
Sang xuân mới em về, hỡi người yêu dấu !

THANH VÂN 8h06' ngày 14/12/2014
 
Đời vui ít, buồn nhiều như thế
Lặng im nào, em kể chồng nghe:
Đông về lại nhớ ngày hè
Nghiêng nghiêng chiếc nón em che nắng trời


Hình bóng cũ giờ xa vời vợi
Mỏi mệt rồi, em đợi nhiều năm
Hẹn thề hai chữ : sắc cầm
Thuyền xưa bỏ bến bao năm không về


Quên tình cũ não nề một thưở
Cảm ơn chồng che chở cho em
Từ nay sống cảnh êm đềm
Vui cùng duyên mới cho đêm ấm nồng


Em cũng sẽ yêu chồng trọn kiếp
Hạnh phúc bên giấc điệp, phòng loan
Tình xưa giờ đã dở dang
Cảm ơn người đã vội vàng quên em.

THANH VÂN 9h15' ngày 11/12/2014
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top