Truyện thơ ngụ ngôn Ê đốp.

Thỏ và rùa

Thỏ và rùa tranh tài
Xem ai nhanh hơn ai
Hai chú cùng thi chạy
Một véc-ta đường dài
Thỏ nhanh chân vượt trước
Rùa lệnh khệnh từng bước
Thỏ nghĩ: vội gì đâu
Rùa sao kịp ta được
Thỏ nằm khểnh nghỉ chút
Rồi lơ mơ thiếp đi
Rùa cố bò nước rút
Thỏ chủ quan ngủ khì
Rùa mải miết đường xa
Bò hết một véc-ta
Thỏ hoảng hốt nhỏm dậy
Cố đuổi nhưng thua xa
 
Con công

Chim muông họp bàn nhau
Bầu vị vua đứng đầu
Công xòe đuôi diêm dúa
Tự ứng cử để bầu
Chim ác là bèn hỏi:
"Nay bác công nghĩ sao?
Nếu diều hâu đến đuổi
Bác che chở cách nào?"
Công nghĩ cách chẳng ra
Bèn ngồi im thin thít
Chẳng thể tán ba hoa
Ngậm bồ hòn tít mịt
Thấy chim công bất lực
Không phải vua tốt được
Loài chim bầu đại bàng
Vừa có tài có đức
 
Gấu và ong

Gấu đen tìm đến tổ ong
Mật ong từng tảng thơm lừng hốc cây
Tham ăn chú gấu khoắng tay
Vốc từng tảng mật đưa ngay lên mồm
Đàn ong làm gấu phải gờm
Xông vào đốt mũi gấu ôm kêu trời
Ối trời ơi! Ối trời ơi!
Gấu la thảm thiết rút lui cuống cuồng
 
Con cun cút và người đi săn

Con cun cút cụt đuôi sa lưới
Nó bèn buồn rười rượi van lơn:
-Ông ơi xá tội cho con
Con xin hầu hạ đền ơn cao dầy
Con xin dụ một bầy cun cút
Đều sa vào tuốt tuột lưới ông
Người đi săn bảo: Đừng hòng!
Bình thường ta cũng vặt lông thui mày
Còn giờ đây tha mày càng khó
Lại còn mong vặt cổ mày nhanh
Vì mày phản trắc lưu manh
Tham sống sợ chết hại anh em mình
 
Cái bình đất và cái âu gang

Bình đất khùng với âu gang
"Lôi thôi ta đập vỡ tan mi giờ!"
Âu gang khinh rẻ tỉnh bơ
"Hỏi mi đui mắt hay vờ đấy a?
Ta đập mi, mi đập ta
Thì mi cũng vỡ tóac cha mi rồi
 
Lão keo kiệt

Lão keo kiệt thu và thu vén
Món tiền to chôn lén sau nhà
Ngày ngày để ý vào ra
Thấp tha thấp thỏm mất là công toi
Tên đầy tớ một hồi theo dõi
Đêm đào lên và mõi túi tiền
Lão keo kiệt tức phát điên
Ra nhìn miệng hố khóc liền mấy hôm
Bác hàng xóm ngứa mồm liền bảo:
Tiền mất rồi mếu máo làm chi
vả chăng ông chẳng tiêu gì
Hố thì còn đó mất đi đâu nào!
Mất tiền còn hố chứ sao?
 
Con chó đeo khúc gậy

Chó bắng nhắng cắn gà của chủ
Chủ bực mình cay cú phạt ngay
Lấy luôn một khúc gậy tầy
Buộc vào cổ chó mặt dầy hư thân
Từ hôm đó xa gần mỗi bước
Chó đi đâu tay thước kéo lê
Vậy mà trơ trẽn chó khoe
Vênh vang khóac lác để lòe bà con
Rằng :"Được chủ ấp ôm quí mến
Đi đâu cũng được diện thế này
Kéo theo một khúc gậy tầy
Để tao khác hẳn chúng mày chó ranh
 
Chó nằm trên đống cỏ khô

Chó nằm trên đống cỏ khô
Cỏ thơm, bò đói, bò bò đến xơi
Mới chỉ ngoạm mấy sợi thôi
Gầm gừ chó sủa, thoắt rồi chồm lên
Bò cái bèn bỏ đi liền
Bụng căm bò rủa:đồ điên đồ khùng!
Chẳng thà nó chén lại xong
Ăn không ăn được, đừng hòng nó cho
 
Con chó và tên trộm

Có một tên kẻ trộm
Ban đêm mò vào sân
Con chó đánh hơi thấy
Lên tiếng sủa râm ran
Trộm quăng bánh cho nó
Tưởng chó tham ngoạm mồi
Sẽ buông tha cho nó
Vơ vét hẳn là trôi
Con chó không thèm bánh
Cắn chân trộm thật đau
Trộm rằng ta cho bánh
Còn cắn ta . Vì sao?
Chó rằng:mày chua cho
Chưa rõ mày tốt xấu
Mày bỏ bánh mua tao
Lộ dã tâm kẻ xấu
Bụng ta dù đói ngấu
Nhưng tha mày được sao
 
Sói và ngựa cái

Sói muốn bắt chú ngựa con
Đến bên đàn ngựa giả mồm nghĩa nhân:
Rằng : ngựa con khập khiễng chân
Nếu không chạy chữa , khổ thân con mày,
Họ hàng sói có thuốc hay
Cho nên chân sói xưa nay chẳng què
Biết thừa chó sói định lòe
Cho nên ngựa cái vờ nghe bảo rằng:
-Chân sau tôi chẳng hiểu răng
Lâu nay đau nhức, nên chăng chữa dùm
Chờ chó sói đến sau lưng
Co chân ngựa đá sói rừng gãy răng
 
Chó sói và cáo

Cáo bị bọ chét cắn đau
Thò đuôi xuống nước,bọ nhào lên thân.
Cáo bèn ngâm nưới dần dần
Cả lưng cả cổ cả chân cả đầu
Bọ chết sợ chạy nháo nhào
Tụ về mõm cáo -chỗ cao cuối cùng
Cáo bèn ngụp hẳn xuống sông
Bọ chét đành phải nhảy vung lên bờ
Thế là cáo chớp thời cơ
Lặn đi chỗ khác , bấy giờ thoát thân
Chó sói nhìn thấy , rắp tâm
Định làm hơn hẳn, nhảy ùm thật sâu
Lặn sâu, ngồi đó thật sâu
Chắc là bọ chét nước sâu chết dần
Yên lòng sói tưởng thoát thân
Chẳng ngờ bọ bám theo chân lên bờ
Bọ chét sống lại nhởn nhơ
Thi nhau vào cắn sói khờ ngứa ran
 
Hươu và ngựa

Hươu lấy sừng húc ngựa
Ngựa chạy khỏi cánh đồng
Xin người cho nương tựa
Người đuổi hươu bạt vong
Ngựa được người che chở
Nhưng đuổi xong hươu đi
Ngựa xin người thả ngựa
Bây giờ người chẳng nghe
Người bảo:ta cần thiết
Đóng cho mi hàm thiếc
Cả yên cương tức thì
Dùng ngựa vào bao việc
Dại gì mà thả mi
 
Hai con ếch

Một năm đại hạn nắng to
Ao hồ đầm cạn, cây khô đất cằn
Nhảy lên thành giếng, Ếch rằng:
Dưới kia mạch nước trong ngần xiết bao
Chúng ta cùng nhảy xuống nào
Vẫy vùng thỏa thích đâu ai quấy rầy
Ếch kia bèn bảo thế này:
Giếng kia mà cạn tao mày chạy đâu?
Thành cao mà giếng lại sâu
Thôi thôi!sức ếch tài nào vượt qua.
 
Sói và lợn

Sói xin lợn ở nhờ rồi đẻ
Một lũ con sói bé lau nhau
Lợn cho sói ở ít lâu
Hỏi xin lại ổ. Sói cau mày rằng:
-Lũ con tôi còn đang bú mẹ
Xin chị cho ở ghẹ thêm ngày
Lợn thầm:đành nhượng bộ mày
Hè qua lợn lại đòi ngay trả nhà
Bây giờ sói quay ra trở mặt:
Đồ lợn kia mở mắt mà coi
Mẹ con ta sáu sói rồi
Đụng vào ta sẽ cắn lòi ruột ra
Hỏi rằng mày tỉnh hay mê
Dấn thân miệng sói lè nhè điếc tai
 
Bò đực và ếch

Bò đực đi ra hồ
Chân dẫm phải ếch nhỏ
Ếch con cả một lũ
Bèn nhảy tõm xuống hồ
Chúng vội trở về nhà:
-Mẹ ơi con khiếp sợ
Ngoài kia có con thú
To hơn mẹ rất nhiều
Ếch mẹ phình bụng theo
-Hỏi có to bằng mẹ?
-Mẹ ơi!to hơn thế!
Ếch mẹ phình nữa lên:
-Thế nào ? các con xem
-Nó còn to hơn thế
Dù mẹ nổ bụng ra
Cũng chẳng to bằng nó
Ếch mẹ phình to nữa
Bỗng đùng như pháo nổ
Bụng ếch mẹ tan rồi
Lũ ếch con kêu trời
Ối mẹ ơi! mẹ ơi!
 
Loài ếch xin một ông vua

Họ nhà ếch cãi nhau chí chóe
Chẳng có ai bắt bẻ xử phân
Chúng cầu thưọng đế ra ân
Cho loài ếch vị anh quân cầm đầu
Một cành cây bỗng đâu rơi xuống
Chúng thốt lên vui sướng:"Vua ta"!
Cành cây cắm xuống ruộng nhà
Nằm im thin thít luôn ba bốn ngày
Họ nhà ếch bám ngay cành mục
Cành vẫn yên không nhúc nhích gì
Ếch rằng:Vua chỉ đứng ỳ
Xin ông vua khác đúng vì minh quân
Bỗng chú Diệc bay gần đỗ xuống
Ếch tung hô miệng xứơng tay khua:
Vị này mới thật là vua
Anh minh xét xử không thua vua nào
Diệc bắt ếch nuốt vào bụng Diệc
Ếch đâm ra lại tiếc cành cây
Vua hiền vô hại trứơc đây
Còn ông vua Diệc ngày ngày hại ta.
 
Người lái buôn và tên ăn cắp

Hai người mua khăn quàng vào hiệu
Người lái buôn thấy thiếu một khăn
Sinh nghi lão mới bảo rằng:
Hai người hẳn một lấy khăn ta rồi
Người nọ thề rằng tôi không lấy
Người kia kêu nào thấy khăn đâu.
Lái buôn rằng cãi được sao?
Hai thằng ăn cắp khăn tao đây nè
Chính thằng thề không hề lấy cắp
Được tên kia lấy gấp chuyển sang
Bác bèn giải chúng lên quan
Hai tên ăn cắp gian tham thọ hình
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top