Nguyễn Thành Sáng
Well-known member
- Xu
- 249
Vẫn Cố Bường đi
Từ độ trăng tan phủ bóng đời
Ơi buồn! trống vắng, nẻo chơi vơi
Màu thu cứ mãi ôm niềm hận
Tức tưởi cuồng phong, cánh rã rời!
Đêm lạnh vo tròn bao nỗi nhớ
Dạ sầu vương vấn chuyện xa xăm
Thôi rồi một thuở xanh màu lá
Héo hắt từ đây nghẹn sắc vàng
Vai gầy, tim héo gánh lo toan
Đại lộ còn đâu, chỉ lối mòn
Khấp khểnh, gồ ghề, chân trĩu nặng
Dưới bầu chầm chậm kéo hoàng hôn
Bao lần cố vượt để sang sông
Chỉ thoáng mà thôi, nước lại ròng
Dang dở ước mơ niềm vọng tưởng
Tím lòng thao thức ngóng trời đông!...
Trải bút vào thơ, loãng giọt sầu
Thả hồn ảo ảnh nhẹ niềm đau
Phôi phai khắc khoải loài chim biển
Một sớm tinh sương rụng té nhào
Nhưng rồi sao mãi lắm bâng khuâng
Thương nhớ, thời gian cứ ngập tràn
Dĩ vãng xa mờ luôn ẩn hiện
Trên dòng sông lạnh gợn lăn tăn
Đây mảnh linh hồn của thuở xưa
Khô cằn teo tóp, một chiều mưa
Dẫu nay gầy guộc, còn trên đất
Vẫn cố bường đi ngược gió lùa...
27/10/2016
Nguyễn Thành Sáng