Những bài thơ viết về MẸ

Dòng Thơ Cho Mẹ

vantho.jpg



Nầy vệt nắng vàng bên mái hiên
Xin cho ta gởi chút ưu phiền
Mang về cố quận xa xăm ấy
Với ít dòng thơ gởi mẹ hiền:

“Mẹ hỡi xuân nầy con chẳng về
Không vì đắm đuối giữa cơn mê
Nhưng vì con nhớ lời mẹ dặn:
Đất nước TỰ DO con hãy về”

Bạch-Loan
 
Bông Hồng Cho Mẹ

Mười lăm tháng bảy lễ Vu Lan
Chuông chùa rung đỗ tiếng rền vang
Chị chở Mẹ già đi lễ sớm
Anh rước cha về lúc chiều tan
Sung sướng những ai còn Cha Mẹ
Hoa hồng cài áo tiếng cười ran
Thương ai lầm lũi trong tiếng nấc
Hoa trắng được cài, lệ hai hàng.

HL
 



Mẹ ơi ! Trên cõi đời này
Con yêu quý nhất bàn tay mẹ hiền
Chính bàn tay mẹ tay tiên
Bồng con suốt mấy năm liền mẹ ơi !
Vuốt ve con lúc trở trời
Cơm no, áo ấm, đồ chơi, đồ dùng
Biển trời cao rộng mênh mông
Ơn bàn tay mẹ vô cùng lớn lao !


Sưu tầm
 
Xuân về nhớ mẹ

[SIZE=+2]
Xuân lại đến, ta chẳng chờ chẳng đợi
Xuân bao lần, lặng lẽ âm thầm qua
Ðón xuân sang, không kẹo mứt bánh trà
Ðời viễn xứ, đón xuân về buồn bã.

Xuân đã đến, trời tuyết rơi tầm tã
Thay mai vàng khoe sắc nở đầy sân
Nhìn tuyết rơi, chợt thương nhớ bâng khuâng
Xuân bên mẹ ấm lòng đàn con trẻ.

Cha mất sớm, đời mẹ con cô lẽ
Mẹ tảo tần hôm sớm gánh oằn vai
Lo cho con ăn học sớm thành tài
Nào quản ngại thân dầm mưa dãi nắng.

Rồi những đêm, mẹ bên đèn thức trắng
May cho con quần áo đón xuân về
Bánh mứt mẹ làm, bày biện lê thê
Cho con trẻ hân hoan mừng năm mới.

Mùng một đến, xung xinh quần áo mới
Chúc thọ ông bà, mừng tuổi mẹ đầu năm.
Bàn thờ khói hương, mẹ khấn nguyện âm thầm
Mong con dại trưởng thành đời êm ấm.

Thời gian trôi trải bao nhiêu chìm đắm
Mình xa quê không có hẹn ngày về
Mẹ cùng con cất bước dạ tái tê
Tránh quỉ đỏ, tránh xa phường hung ác.

Bao xuân qua, đón xuân lòng tan nát
Xuân về đây nhưng bóng mẹ còn đâu
Chắp hai tay con thầm khấn nguyện cầu
Hương linh mẹ an nhàn miền cực lạc.

HL
[/SIZE]
 
MẸ TÔI

MẸ TÔI

Mẹ còn chi có hơn đâu
ngoài lòng nhân đức gối đầu cho con
Ra sông xuống biển lên non
mấy mươi năm bước nắng giòn bờ vai.

Mưa dầm tê buốt bàn tay
mỗi lần Mẹ cấy cuối ngày sang đông
Lúa reo ngan ngát hương đồng
qua bao nhiêu tháng dày công Mẹ gầy.

Mẹ chiu chắt tính từng ngày
miếng cơm manh áo con đầy đủ chưa ?
Chạy xuôi chạy ngược sáng trưa
con thêm vị ngọt … Mẹ thừa vị cay …

Đêm nào con ngủ không say
Mẹ càng thao thức … lây quây bế bồng
Con ơi ... con ngủ cho nồng
mỗi ngày mỗi lớn theo dòng thời gian.

Con đừng vội bước nghênh ngang
ở đời không thể dễ dàng như mơ
Lời ru Mẹ đến bây giờ
đà thâm thấm mỗi vần thơ con rồi …

Mẹ đi … ngày ấy … Mẹ ơi !
chiều chiều con đứng con ngồi con trông
Xa xa biển cả mênh mông
thương con – ai có hơn lòng Mẹ đâu !


Sài Gòn – 08/05/2009 – Sông Trà.
 
NẮNG SỚM

vệt nắng lung linh khóm trúc tàn

Sương mờ chen bóng mẹ chân quê
oằn vai kẽo kẹt đôi quang gánh
Mòn dép mỏi chân khắp nẻo đàng
Xaò xạc gió lay bờ dậu trúc
lào xào đuà lá gót chân qua
Í ơi rao gọi mời quà vặt
Buổi sáng làng quê có nắng vàng


(N.K.C)
 
Nẻo về

Con lại về quê mẹ bình yên
Giữa một ngày không mưa,
chỉ vàng ươm những nắng
Con đường nhỏ ẩn mình trong im lặng
Không tiếng lá rơi, xao xác nẻo về. . .

Tiếng ầu ơ đọng tiềm thức xa kia
Bỗng nhiên dội về nhức nhối
Chạy trốn tuổi thơ. . .bàn chân con bước vội
Sợ một phút dừng, con quỵ ngã trước quê hương

Mảnh đất nghèo nuôi khát vọng lớn lên
Mẹ thường nói con là khát khao một đời của mẹ
Ca dao xưa cho con. . .
giờ xót xa đến thế
Cánh cò trắng bay đi . . .
con lạc lõng cô đơn

Hoa cải mỏi mòn năm tháng cũ yêu thương
Con yêu nhất vì đó là loài hoa mẹ thích
Áo mẹ sờn vai chỉ mình con biết
Thương mẹ nhiều
con căm giận chính con.

Tuổi thơ con nằm trong bình yên
Tuổi thơ mẹ giữa đạn bom khói súng
Cả đời mẹ khổ đau vẫn mỉm cười hạnh phúc
Để mãi nơi con day dứt một nẻo về

Lâm Thị Hà Mi
 
Qua hàng trầu nhớ mẹ

Gian hàng trầu vỏ quen một thuở
Cau tươi, vỏ thắm, lá thơm cay
Đi chợ con bớt dầm đồng vặt
Mua để mẹ ăn mỗi thường ngày

Quết trầu đỏ thắm làn môi mẹ
Sau bữa cơm đèn trải chiếu hoa
Mẹ ngồi thong thả bên hè mát
Hàng xóm sang chơi, ấm cửa nhà

Nhưng rồi hình bóng về xa khuất
Mẹ chẳng còn ăn những miếng trầu
Chiếc cơi trống vắng hơi đồng lạnh
Con đặt tay vào ngón buốt đau

Mẹ ơi ?
Thơm cay một miếng trầu xưa
Mà con phải bớt tiền mua vì nghèo
Bây giờ đã bớt gieo neo
Lại không còn mẹ mà chiều. Khổ không?

Từ ngày đưa mẹ ra đồng
Qua hàng trầu vỏ con không dám vào

Nguyễn Thị Mai
 
Lời mẹ trong mơ




Hai chục năm xa rồi, bỗng gặp mẹ trong mơ

Vẫn nguyên nét trầm tư, bập bùng bếp lửa
Vẫn ánh mắt âm thầm nhoà nắng gió
Con hoá trẻ thơ nũng mẹ thuở sinh thời

Thật bồi hồi nghe mẹ gọi con ơi
Mừng tủi khôn nguôi, líu ríu lời vâng, dạ
" Dâu của mẹ đoan trang hiền thục quá"
Lời thẳm sâu ấm áp thả giấc nồng

Suốt một đời mẹ khao khát chờ mong
Khi nhắm mắt vẫn nỗi lòng khắc khoải
Mẹ thương con biết tâm thành nhang khói
Biết cùng nhau chia sẻ mọi vui buồn

Giấc mơ hồng, bóng mẹ nhẹ sương buông
Thơ khắc hoạ nặng sâu hơn tình mẹ
Dẫu đường còn nhập ghềnh, nhiều lối rẽ
Có con yêu của mẹ chở che mình . . .
[FONT=@Arial Unicode MS] [/FONT]
Lâm Xuân Vi
 
Tóc mẹ



Tóc sâu nhổ giúp mẹ xưa
Chỉ mươi sợi đục đặt vừa lòng tay
Năm năm . . .Tháng tháng . . .Ngày ngày . . .
Tóc con xanh, tóc mẹ phai nhạt dần.

Mỗi lần trông mẹ vấn khăn
Giật mình: Sợi bạc còn ngần ấy sao?
Một đời sung sướng - khổ đau
Sương sa bạc xoá tóc đầu rụng vơi.
Vo vo sợi giắt đầu hồi
Lang thang sợi rải khắp nơi trong vườn
Sợi vương vào bát canh cần
Bữa ăn con nghẹn mấy lần, mẹ ơi !
Rụng rồi, còn bạc chưa thôi
Mòn thêm cùng với dáng người lom khom.

Xuôi tay, lạnh buốt tay không
Trong veo dúm tóc mọc trong đất cằn.

Như cây đông cỗi, hao dần
Quả nuôi con, lá ươm mầmxuân sau.

Trải ghềnh thác tự nguồn cao
Tóc xanh mẹ chảy cạn vào đời con.

Trẻ trung, tóc lá xanh rờn
Già nua, tóc trắng nõn làn mây trôi.

Sợi như nắng óng mặt trời
Góp thêm ánh sáng soi đời mai sau

Phạm Đình Ân
 
Nếu có bao giờ con yêu mẹ
Hãy yêu đi khi mẹ còn đây
Còn biết được những dòng tình cảm
Ngọt ngào, êm dịu lẫn nồng say
Nếu có bao giờ con yêu mẹ
Hãy yêu đi khi mẹ còn biết
Ðừng chờ đến lúc mẹ ra đi
Ghi lời yêu qúy lên bia đá
Mỹ từ trên phiến đá vô tri
Hãy nói lên điều con muốn nói
Ðừng chờ đến lúc mẹ ngủ say
Một giấc ngủ không bao ...giờ dậy
Ngàn năm ngăn cách chẳng ngày mai
Ðó là chia ly, là tử biệt
Chẳng bao giờ nghe được tiếng con
Nếu yêu mẹ, dù là một chút
Hãy nói đi, khi mẹ sống còn
Nói đi con, lời nào yêu dấu
Cả tấm lòng hiếu thảo của con
Ðể mẹ nâng niu như bảo vật
Cho tình mẫu tử thắm như son.



Sưu tầm
 
Tình cảm gia đình

MeHien.jpg



Con ơi, mẹ chẳng cần chi
Mong con ứng xử trong khi mẹ còn
Cho đúng bổn phận làm con
là gương sáng để con soi con vào
Cho dù sức khỏe thế nào
Tuổi già, tất phải dựa vào con thôi
Nuôi con, trả nghĩa cho đời
Chỉ mong thấy được những lời thân thương
Cuộc đời vất và trăm đường
Đắng cay mẹ chụi ngọt đường phần con
Năm qua, tháng lại mỏi mòn
ngược xuôi, vất vả nuôi con lớn dần
Ầu ơ, nước mắt trong ngần
Mẹ tràn ngập cả mọi phần hẩm hui
Giờ đây tuổi đã xế chiều
Chỉ mong con nhớ nhũng điều phật răn
Còn khi đã khuất núi non
Chằng cần con khóc nỉ non làm gì
Ngày dỗ cũng chẳng cần chi
Làm mâm cỗ lớn, mang đi cúng ruồi
Chỉ cần lúc sống này thôi
Công cha, nghĩa mẹ con thời nhớ ghi
Chẳng cần quà biếu làm chi
Rất cần thăm hỏi bởi vì cô đơn
ân cần tỏ tấm lòng son
Như miếng trầu đắng, nhưng ngón tay mời
Nhân quả phải nhớ lấy lời
Dù là cao quý, hèn đời con ơi !
Cuộc đời, thiện ác thế thôi
Nhớ có nhân quả, mẹ thời an vui.


Sưu tầm
 
Nhớ mẹ




Chợt nghe tiếng vọng ầu ơ
Lòng ta chùng lại tuổi thơ hiện về
Tỉnh đi em những cơn mê
Để nghe thơ ấu vỗ về tiếng ru
Ầu ơ .....

Những tiếng chiều thu
Đong đua tiếng võng ai ru dịu dàng
Bên đời có trẻ đi hoang
Nhặt vài ba chiếc lá vàng cô đơn
Quên đi dăm nổi tủi hờn
Gửi về cho mẹ vạn lời nhớ thương

Người con yêu mẹ!
 
KHÓC GIỮA CHIÊM BAO
(Vương Trọng)



Đã có lần con khóc giữa chiêm bao
Khi hình mẹ hiện về năm khốn khó
Đồng sau lụt đường đê sụt lở,
Mẹ gánh gồng xộc xệch hoàng hôn.

Anh em con chịu đói suốt ngày tròn,
Trong chạng vạng ngồi co ro bậu cửa.
Có gì nấu đâu mà nhóm lửa
Ngô hay khoai còn ở phía mẹ về.

Chiêm bao tan nước mắt dầm dề,
Con gọi mẹ một mình trong đêm vắng.
Dù biết lời con chẳng thể nào vang vọng,
Tới vuông đất mẹ nằm lưng núi quê hương.

Con lang thang vất vưởng giữa đời thường,
Đâu cũng sống không đâu thành quê được.
Còn quê mẹ cuối chân trời tít tắp,
Con ít về từ ngày mẹ ra đi.

Đêm tha hương con tìm lại những gì
Với đời thực chẳng bao giờ gặp nữa.
Mong hình mẹ lại hiện về giấc ngủ
Dù thêm lần con khóc giữa chiêm bao.
 
MẸ

Mẹ ơi sao bỏ con đi???
Đời con mất Mẹ còn gì tương lai!
Lệ con như suối tuôn dài
Nhìn Mẹ trong áo quan tài lặng im

Lòng con nát cả buồng tim
Chơ vơ chiếc bóng như chim lạc đàn
Nuôi con Mẹ khổ vô vàn
Giờ thân bất toại não tâm dại khờ

Mẹ như con trẻ ngẩn ngơ
Nằm yên chẳng biết ướt khô chiếu giường
Con tìm nấp bóng giáo đường
Bỏ quên tuổi mộng yêu đương ái tình

Mẹ con như bóng với hình
Chịu bao vất vả điêu linh chẳng nề
Để săn lo Mẹ cận kề
Bỏ Tình lấy Hiếu không về...phương nao

Mười lăm năm có là bao
Ngày đêm hầu Mẹ ngọt ngào thiết tha
Dù trời mưa nắng đường xa
Mặc thời xuân sắc phôi pha phai tàn

Hằng đêm thao thức bên màn
Con không buồn tủi than van trách trời
Chỉ cần có Mẹ trong đời
Dù Mẹ không nói được lời thương con

Dù thân sức Mẹ héo mòn
Vẫn mong Mẹ thọ vẹn tròn trăm năm
Nhưng vừa Tháng Chín Mười Lăm
Mẹ vội về chốn xa xăm cuối trời

Để con đơn độc chơi vơi
Mất Mẹ mất cả một đời ấm êm.

ST
 
DÂNG MẸ



(Đinh Nhật Hạnh)​



Tôi về quê một mùa mưa
Thăm bao bến nước ngày xưa mẹ dừng
Tre ngà rợp bến đò Giăng
Từng che bóng mẹ mùa măng bạt ngàn
Thuyền tôi ghé bến Nam Đàn
Xum xuê bãi mía, ngút ngàn nương dâu
Chèo xuôi chín khúc sông sâu
Chuyện xưa rợn tóc, cọp cầu Ma Ca
Mẹ nghèo, chạy chợ nuôi ta
Dặm mòn heo hút, đường xa nghõ gần
Mấp mô đồi núi Cát Văn
Chênh vênh gềnh đá chợ Năn, chợ Dừa
Nhoáng nhoàng chạy trước cơn mưa
Sáng, phiên chợ Rạng, xế trưa chợ Dùng
Nao nao một bến đò Cung
Nắng nung bãi cát, bỏng lưng gió Lào…
*
* *
Con về quê dưới trăng sao
Bồi hồi bước thấp, bước cao ngỡ ngàng
Tạ ơn tình xóm, nghĩa làng
Những dòng sông, chuyến đò ngang sớm chiều
Tạ ơn bãi cát nắng thiêu
Hàng tre râm mát, chợ xiêu xóm nghèo
Đã cùng mẹ thuở gieo neo
Nuôi con khổ cực, cánh bèo nổi trôi
Tạ sông, tạ chợ, tạ người
Rưng rưng dâng mẹ mấy lời tâm hương…


Lập Thạch - 1962
Hồ Tám Láng 2003

* Các địa danh trong bài thơ thuộc huyện Thanh Chương - Nghệ An
 
Nhớ mẹ hiền

Buồn lắm mẹ ơi, đêm trường viễn xứ
Con nhớ nhung hoài tiếng mẹ hiền ru
Thương mẹ lắm, giờ đây xa cách mãi
Chuyện tao phùng biền biệt cõi thiên thu!

Buổi ra đi nhìn mẹ già yếu lắm
Lệ lưng tròng rưng rức nhói buồng tim
Đường thiên lý quê người xa thăm thẳm
Con lạc loài biền biệt tựa bóng chim.

Con biết mẹ khóc chiều thu lá đổ
Mẹ mong chờ khi phượng đỏ đầy sân
Gió bấc về thương con buồn xứ lạnh
Cảnh xuân tàn mẹ vò võ bâng khuâng!

Con lưu lạc nửa đời xa cách mẹ
Như trùng dương thuyền mất dấu hải đăng
Ôi mờ mịt giữa đêm trường cô lẻ
Càng hãi hùng chợt thấy ánh sao băng.

Sưu tầm
 
Bài Viết Về Mẹ


Trời cuối năm rồi gió bấc thổi từng cơn
con lại muốn viết những dòng về mẹ
như câu chuyện tình con chưa được kể
Vẫn ôm trong lòng thao thức với thời gian
bảy lượt xuân về con xa mẹ bảy năm
mái tóc mẹ nỗi u hoài nhuộm bạc

Từ tháng Giêng ngày buồn qua tháng Chạp
có ngày nào mẹ không nhớ thương con
có những đau thương những nỗi u buồn
nước mắt mẹ chảy dài theo năm tháng

Thuở truân chuyên nhiều hơn thời sung sướng
suốt cuộc đời mấy lúc mẹ thảnh thơi
con lớn không rồi mẹ vẫn khổ mẹ ơi
bảy tám đưá con như đàn chim bạt gió

Mấy cuộc biển dâu trút lên đời bão tố
mẹ oằn mình chở hết nỗi khổ đau
ngày quê hương tang tóc ấy thảm sầu (*)
trên thân mẹ máu loang hòa nước mắt
cơ nghiệp tan hoang mưa vùi sóng dập
mẹ dắt đàn con đi tìm lại cuộc đời

Hai mươi năm lòng mẹ không nguôi
trông về quê xa mẹ buồn đau quặn
thương những đứa con ngày mưa tháng nắng
núm ruột nào khi cắt không đau

Mấy thuở hàn vi hoạn nạn cơ cầu
mẹ nuôi chúng con rỡ ràng không lớn
bây giờ chúng con mỗi người một chốn
mẹ hoài hoài khóc nhớ khóc thương

Ngoài bảy mươi chưa hết nỗi đoạn trường
đau thương chất lên tuổi già sức yếu
mẹ lại sống những tháng ngày túng thiếu
lại nhớ thương trông ngóng từng ngày

Mẹ ơi, chiều nay gió bấc thổi từng cơn
con muốn viết cả tấm lòng về mẹ.


Song Nhị
 

VnKienthuc lúc này

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top