uớc gì anh có thể nhận em là em gái của anh . nhưng anh không chịu, nếu ko yêu nhau dc thì người ta cũng có thể ờ bên nhau , yêu thương nhau , như những người bạn , như những ngưởi anh em mà , cuộc sống này sao khó hiểu thế anh , em buồn , em buồn lắm lắm . lần đầu tiên em cảm thấy mệt mỏi đến thế . em ko thể níu giử anh ở lại bên em , và ước gì anh ghét em đi , bỏ mặc em đi , ước gì anh đừng đứng sao bảo vệ em ...............và em muốn nói , ước gì với anh em là người lơn , ước gì anh có thể hiểu dc em . ước gì em có thể biết dc tình cảm của mình nó thế nào , vì nó cứ sao sao , mộng mơ như gió bồng bềnh như mậy ...............và rồi bất chợt giửa dòng đời hối hả .............em cảm thấy buồn , nhưng anh à . em sẽ ổn thôi ,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,vì em là con bé ko nhớ chuyện gì lâu cả ,,,,,,,,,,,,,,,hai ngày là em quên sạch ..............cũng như em từng nói với anh đấy thôi " em chẳng bao giờ nhớ nhung ai cả , sáng ngủ dậy việt đầu tiên em ngĩ là nên ăn xôi hay bánh mì ..................................và rồi gió sẽ đến thò thẻ vào tai em mà nói " maidao ngố à , mọi chuyện sẽ ổn thôi