Vâng ạ, thầy thật Vip, em cũng làm giáo viên, giọng nói em rất là to, chửi mắng học sinh thì thôi rồi, em mắng học sinh ở cuối dãy tầng hai phía tây, thế mà học sinh ở lớp cuối dãy hành lang phía đông còn nghe thấy. Tầng dưới Ban giám hiệu cách 1 khu nhà thì bảo "Cháu quang quác như vậy vừa thôi. Cứ dang dác mà nói như thế thì thân thành xác ve à".
Ai là giáo viên cũng hiểu với những lúc mình đang hứng giảng và say mê thì gặp những học sinh dốt, nói chuyện, không tập trung thì cứ thế là .. xả bực thôi. Thì chắc chắn mọi người cũng thông cảm cho.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì chửi học sinh là không đúng, đánh học sinh là không phải.
Nhưng chửi và đánh học sinh là vì mình muốn tốt cho chúng nó, muốn chúng nó để ý đến bài vở, đến việc mình truyền thụ kiến thức và ghi nhớ bài học. Đừng có chửi đánh học sinh vì thù hằn cá nhân.
Thấy cảnh thầy vui sướng khi đứa học sinh là "CON ÔNG CHÁU CHA" - người chẳng ra người - ma chẳng ra ma rồi thầy hả hê với điều đó thì thật lòng tôi thấy buồn vì điều đó.
Đôi khi chán chả thèm chửi mắng gì, thở dài thôi nhé, tôi bước ra ngoài hành lang, vặn vẹo cơ thể, như tập thể dục ấy, rồi vào nhìn mấy đứa học sinh khá, học sinh ngoan, rồi cười cười. Rồi dạy tiếp. Học sinh muôn đời "NHẤT QUỶ NHÌ MA". Nếu như mình quá vì học sinh cá biệt thì sẽ làm ảnh hưởng đến những học sinh ngoan ngoãn. Và như vậy tôi thực sự thấy có lỗi với các em học sinh ngoan vì chính bản thân tôi đã làm mất thời gian và sự tập trung của các em ấy để mà mắng chửi trách học sinh hư không tập trung vào bài học.
Thôi thì mỗi người mỗi cảnh, mỗi học sinh mỗi nơi mỗi khác. Nhưng dù sao thì tôi vẫn luôn thấy học sinh ở trường tôi ngoan ngoãn, dễ bảo, có điều học hơi kém. Học sinh cũng chỉ ở với tôi cũng chỉ 4 năm thôi mà. (Tôi dạy THCS). Sau này các em ra trường mình còn gặp lại chúng. Hãy nghe câu chào: "Em chào thầy ạ" mà không thấy hổ thẹn, không thấy ngượng ngùng là được rồi.
Còn cấp bậc THPT thì đúng là rất khó, nhưng khó không phải là không có cách, và có cách nhưng ...
Chúc các thầy cô sức khỏe nhé! hì