Tờ mờ ánh ló tận xa xăm
Mệt mỏi còn đây, ghị kéo nằm
Chạnh nhớ tiền nhà còn nợ tháng
Lại lo vợ bệnh dưỡng bồi thân
Lẹ làng dọn dẹp, chèo đôi cẳng
Nhanh nhẩu ngược xuôi rảo mắt quầng
Cảnh sống cơ hàn gian khổ lắm
Sớm hôm bươn chải suốt quanh năm.
Anh mãi yêu em đậm thế này
Thật nhiều, thật ngất, thật là say
Gần bên mỗi độ ngàn rung nhảy
Cách nẻo bao chiều, vạn nhớ bay
Ấp ủ duyên tình sâu trọn đáy
Gieo trồng mộng ước chứa chan khay
Dòng xuôi bát ngát ngày đêm chảy
Anh mãi yêu em đậm thế này.
Lững thững, mênh mang dưới ráng tà
Ánh buồn lặng lẽ hướng trời xa
Băn khoăn lữ khách niềm thương Xứ
Dào dạt tâm tư nỗi nhớ nhà
Năm tháng thăng trầm tìm sự sống
Trăm bề trực diện đối phong ba
Hoàng hôn sắc nhạt, chìm thao thức
Kỷ niệm, tình quê, đẫm lệ nhoà...
Lãng tử trời đông mặc áo hàn
Đó đây thả gót, mộng mơ đan
Bạc tiền rủng rỉnh tiêu xài cạn
Cảnh trí xa gần thưởng ngoạn khan
Hụt hẫng quay về đâu chán nản
Chơi vơi dừng lại chẳng buồn than
Lan man ngẫm nghĩ xem thời hạn
Đợi lúc xuân vườn nở rộ nhan...
Ai nỡ an bày cảnh trái ngang
Để nay dang dở một cung đàn
Bài ca thắm thiết ươm ngày tháng
Giây phút âm thầm gửi gió trăng
Chốn ấy em buồn bên vạt nắng
Phương nầy anh lạnh dưới khung xanh
Niềm yêu ôi hỡi! Ngàn sâu nặng
Ai nỡ an bày cảnh trái ngang.
Những gì em trả lại cho tôi
Sẽ được gom chung một góc đời
Đôi ngả, thời gian trôi lặng lẽ
Ảnh hình, kỷ niệm lạc chơi vơi
Đêm đà rụng vỡ vầng trăng mộng
Nẻo quạnh lang thang chiếc bóng người
Bất chợt vấn vương thời dĩ vãng
Chỉ còn lởn vởn, vọng xa xôi.
Biển hẹn trăm năm, khắc chữ tình
Đậm vào giữa trái, trọn lòng tin
Dẫu đường thăm thẳm, mờ lam khói
Nhưng nghĩa keo sơn, chặt bóng hình
Sớm tối, trưa chiều, bao luyến nhớ
Tâm tư, cảnh sống, những rung rinh
Niềm đau cách trở đành khuây khoả
Gửi gắm trăng thơ nhạc của mình.
Lững thững bay bay giữa lộng ngàn
Lâng lâng dào dạt thoảng mơ màng
Bên tai êm ả đưa làn gió
Trên cõi thênh thang trải ánh vàng
Bất chợt xa xa hình dáng ngọc
Dịu dàng tha thướt dưới đêm trăng
Nụ hồng thắm thiết, tình trong mắt
Lướt nhẹ gần nhau, thiếp với chàng...