Cười lão Vosong!

Truyện Cười: Chống Chế

Thấy chồng vừa về, vợ liền hỏi:

Anh đi đâu về?

Anh đi chơi cờ vua.

Sao người anh lại nồng nặc mùi rượu thế?

Vậy chẳng lẽ người anh lại nồng nặc mùi... Cờ vua?

sưu tầm
 
Thơ Tặng Nữ Sinh Ngày Nay

Nữ sinh đánh lộn giữa đường

Giờ đây là chuyện bình thường xảy ra!

Đường cong thân thể ngọc ngà

Thương thay phút chốc như… hoa mướp xào!..

Người xem bàn tán ồn ào

Kìa hai nữ hiệp cô nào cũng duyên

Thoạt trông tưởng bộ ngoan hiền

Ngờ đâu sư tử quê miền Hà Đông!..

Nữ nhi hiền thục còn không?

Ghét nhau chi để cho lòng xót xa

Xé quần xé áo nhau ra

Giữa đường giữa chợ người ta trông vào!

Về nhà biết nói làm sao?

Nết na thùy mị có bao giờ thừa

Xem này, xấu cái mặt chưa?

Thành đanh đỏ mỏ người xưa bảo rồi!

Thế là thôi thế là thôi

Mặt mày xát muối bôi vôi còn gì

Các em ơi, bỏ học đi

Hành nghề đánh mướn có khi phát tài!

:(:(:mad::mad:

(EM VIẾT BÀI NÀY CHỈ 1 SỐ ÍT THÔI CHỨ KO VƠ ĐŨA CẢ NẮM ĐÂU):D
 
thơ chế : LÀNG TÔI

(VẠN LẦN XIN NHÀ THƠ TẾ HANH THA MẠNG)
làng tôi ở vốn làm nghề trộm cướp
đất bao vây cách biển chục ngày sông
khi mây đen sấm chớp kéo ầm ầm
dân trai tráng chuẩn bị đồ đi cướp
những bàn chân nhẹ nhàng nâng bước
vượt tường thành vượt cả lũy rào tre
cái bao to xám màu lá chè
rướn thân xám bao la thâu góp của

ngày hôm sau ồn ào trên dồng lúa
khắp dân làng tấp nập đón xe về
nhờ ơ trời bao nặng đồ đầy xe
những T.V tủ lạnh cùng máy giặt
dân trộm cướp làn gia ngăm rám nắng
cả thân hình hôi hám vẻ tối tăm
cái bao to bị rách trở về nằm
mùi bạc mới thấm dần trong thớ vỏ

nay ngồi tù lòng tôi luôn tưởng nhớ
màu T.V tủ lạnh bươc chân êm
nhớ thằng con hớt hải chạy kêu lên
nhà bên vắng có thể sang ăn cướp
:D:D:D:D
EM VIẾT BÀI NÀY CHO VUI THÔI CHỨ LÀNG EM KO NƯ THẾ NÀY ĐÂU NHA
 
Sao Lại Không Nhớ

- Này Tí, con lúc nào cũng chỉ nhớ ngày đá bóng ... Còn ngày sinh nhật em Mai, ngày giỗ ông nội ... con có thèm nhớ đâu !
- Ồ, thưa mẹ, sao con lại không nhớ . Này nhé, sinh nhật bé Mai nhằm ngày khai mạc trận Rumani với Đức 3-5 . Còn giỗ ông nội là ngày chung kết quốc gia sắp tới
 
6.Chuyện con nít

Cô giáo bảo Tèo: Em lười học thì chỉ làm khổ bố mẹ thôi.

- Thưa cô, nhưng bố em lại bảo, chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều, và thỉnh thoảng còn mất ngủ nữa.

- Thật vậy sao, - mắt cô giáo sáng lên - Em thử nói rõ hơn xem nào?

- Thì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em không làm xuể.

***

Tèo đứng dưới sân nhà tập thể, gọi inh ỏi:

- Hà My, Hà My, tớ cần cậu với tư cách là một phụ nữ thực sự. Cậu xuống đây với tớ nhé.

Mẹ My ngó đầu ra, mắng:

- Con nhà ai mà bậy bạ vậy hả, mới tí tuổi đầu… Về ngay.

- Nhưng cháu cần Hà My lắm lắm, tất cả bọn con trai đứng kia cũng cần.

- Về ngay không tao sang mách bố mẹ bây giờ.

- Nhưng không có Hà My thì ai lấy cho bọn cháu quả bóng bị rơi vào nhà vệ sinh nữ bây giờ?

***

Tèo đứng ở ngưỡng cửa nói với chàng trai đến tán tỉnh chị gái.

- Em nhìn thấy anh ôm hôn chị em.

- Nói bé thôi, cho em 10.000 đồng.

- Cảm ơn anh, trả lại anh 5.000 đồng.

- Thằng này ngoan thật.

- Không, em chỉ muốn công bằng, các anh khác cũng chỉ trả em có 5.000 đồng.
 
Bài văn xuất sắc

Giáo viên môn văn tại trường đại học ra đề bài: Hãy viết 1 đoạn văn càng ngắn càng tốt và phủ được tất cả những chủ đề sau: tôn giáo, tình dục, thần thoại bí hiểm.

Một nữ sinh viên đã có bài làm xuất sắc nhất với nội dung vẻn vẹn một dòng:

"Chúa ơi, con đã có thai, con tự hỏi ai là bố của đứa bé".
 
Được Mất

Vợ Cuội:

Từ ngày lấy anh tôi được cái gì nào?

Cuội:

Lại không được! Cô được làm vợ tôi, được làm con dâu bố mẹ tôi, được làm mẹ các con tôi.

Bố Cuội:

Đúng! Chỉ có chúng tôi là mất thôi

Vợ chồng Cuội:

Cụ mất cái gì?

Bố Cuội:

Mất ngủ.


Sưu tầm
 
Tình.....

Yêu đơn phương là tự tình
Yêu bảy người là thất tình
Yêu bốn người là tình tứ
2 người yêu cùng 1 người là chung tình
Yêu người nước ngoài là ngoại tình
Yêu vợ bạn là bạn tình
Yêu nhau ngồi dưới gốc đa là đa tình
Yêu nhau ngồi dưới gốc cây si là si tình
Một tình yêu tuyệt đẹp gọi là tuyệt tình
Yêu mà thiệt thòi gọi là thiệt tình
Yêu mà tốn nhiều tiền bạc là bạc tình
Yêu nhau mà tính toán thiệt hơn là tính tình
Yêu mà cha biết là phụ tình
Đi chơi với người yêu quá khuya về bị cảm là cảm tình
Cụng ly với người yêu khi nhậu là ly tình
Yêu nơi trường học gọi là tình trường
.......................................ĐT


Người Yêu không tự sinh ra và cũng không tự mất đi
mà "nó" chỉ chuyển từ người này sang người khác :confused::confused:

 
Báo Tin Từ Từ

Gia đình John đi chơi và gửi con mèo cho ông Thomas trông giùm! Đi được 3 ngày, John nhận được cú gọi của Thomas:
_ Anh John, con mèo của anh chết queo rồi!
John không chịu nổi cú sốc về tin con mèo yêu quý ra đi! Cố gượng một chút, hắn nói với Thomas:
_ Thomas này, nhớ sau này nếu báo tin xấu cho một ai thì cũng phải lựa lời một chút chứ đừng báo tin huỵch toẹt như thế nhé!
_ Anh dặn tui phải nói làm sao đây?
_ Này nhé, như trường hợp này đúng ra anh nên email cho tui làm 3 lần. Lần thứ nhất báo con mèo leo lên mái nhà, hôm sau gửi cái thứ hai báo con mèo nhẩy từ mái nhà xuống, hôm tiếp theo gửi cái thứ ba nói con mèo té xuống quá nặng nên không qua khỏi! Như vậy tui mới có đủ thời gian chuẩn bị để đón cái tin xấu chứ!
_ Tui nhớ rồi anh John!
Cuối tuần, John nhận được một email của Thomas: "Anh John, ông nội anh leo lên mái nhà!"....


Sưu Tầm
 
Khuya bình thường :)

Mù mắt vì tay giả

Một tên cướp biển và người phục vụ quầy rượu nói chuyện với nhau. Người phục vụ hỏi: "Làm sao mà cái chân anh bị cụt như vậy?
Chúng tôi đi biển và một con cá mập to lớn cắn đứt chân tôi trong khi tôi đang bơi - tên hải tặc trả lời.

- Thế còn cái móc gắn ở cánh tay anh thì sao?

- À đó là trong một trận chiến tôi đã bị kẻ thù chặt mất bàn tay.

- Một bên mắt của anh sao lại bị che đi?

- Ở bến cảng, một con chim mòng biển chết tiệt đã ị ngay vào một bên mắt của tôi.

Người phục vụ ngạc nhiên:

- Làm sao mà việc đó lại làm anh trở thành độc nhãn được chớ?

- Ờ, thì đó chính là ngày đầu tiên mà tôi đeo cái móc ở tay và thế là tôi dụi mắt...

Đỗ Việt Trung
 
Lúc bé......

Lúc bé tưởng cuộc sống là hôm nay --> giờ lớn mới thấy sẽ còn có ngày mai và cả quá khứ

Lúc bé tưởng cho đi là hết, là tiếc nuối --> giờ mới thấy cho đi là hạnh phúc, là còn mãi.


Lúc bé , nghỉ học là chuyện lạ --> Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học...

Lúc bé, tưởng đến trường là phải học --> Lớn lên mới biết, đến trường còn được ... ngủ.

Lúc bé, tưởng thi xong là hết --> Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...


Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi --> Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi...

Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi --> Lớn lên mới biết, càng học càng thấy mình ngu..

Lúc bé,thấy cuộc sồng đơn giản --> Giờ mới thấy cuộc sống phức tạp đến chừng nào.

Lúc bé,cho 10.000 là dư --> giờ cho 1 triệu cũng ko đủ..

Lúc bé thấy tiền ko thích --> bây giờ lớn thích cũng ko có đâu ra mà thích


Lúc bé rất sợ phải chết --> nhưng bây giờ khi tôi lớn lên mới biết sự lãng quên còn đáng sợ hơn cái chết rất nhiều..

Lúc bé mẹ nói yêu thương cho đi là yêu thương nhận lại --> giờ lớn lên chợt nhận ra, có những yêu thương chỉ cho mà không nhận.

Sưu tầm
 
Không được gọi Tòa là anh!

TTC - Tại phiên tòa phúc thẩm xét xử vụ tranh chấp hợp đồng mua bán căn nhà tại quận Phú Nhuận giữa bà Đ. và bà C. Chủ tọa hỏi bà Đ. có chứng cứ gì, bà Đ. nhanh nhảu:

vf2hfs5l8kz7sk1s0mu1.jpg


- Tôi nói có sách, mách có chứng chứ! Anh coi đi, ngay trong hồ sơ đó, hợp đồng mua bán nhà có công chứng ký đàng hoàng mà, lúc ra công chứng bà ấy tự nguyện bán...

- Này, đề nghị bà xưng hô cho đúng qui định nhé. Bà không được gọi Tòa bằng anh. Ở ngoài thì bà muốn gọi tôi bằng anh, bằng ông hay bằng gì tùy thích, nhưng ở đây là tại phiên tòa, tôi thay mặt cho Hội đồng xét xử hỏi bà thì bà phải xưng hô cho đúng. Qui định là đương sự phải gọi là Hội đồng xét xử và xưng tôi.

- Dạ, Hội đồng xét xử. Bà C. đã tự nguyện khi ký tên vào hợp đồng công chứng bán nhà cho tôi, nên hợp đồng đó là hợp pháp, tôi đâu có ép buộc bà ấy ký. Tòa cứ mở luật dân sự ra mà coi, đây này, Tòa coi này, tại điều... nói thế này...

- Thôi, bà chỉ cần nói chứng cứ của bà, đây mới chỉ là phần thẩm vấn, chưa phải tranh luận đâu mà bà viện điều luật này nọ. Mà đề nghị bà nói ngắn gọi thôi, cái gì đã nói rồi thì thôi, sao cứ lặp đi lặp lại bà C. tự nguyện thế này thế nọ mãi thế?

- Dạ, Tòa thông cảm tại tôi mới mổ xong nên sức khỏe còn kém...

- Trời ơi, bà mới mổ xong mà đã nói nhiều thế, khỏe rồi thì không biết còn nói thế nào nữa...!
 
Những điều ngớ ngẩn

TTC - Hằng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường đã rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc..., báo chí lại đưa những thông tin ngộ nghĩnh về hoạt động có vẻ ngớ ngẩn của một số nhà trường.




Trường Đại học Quốc tế Hồng Bàng thu học phí của sinh viên từ 6,98 triệu đồng đến 13,98 triệu đồng tùy theo lớp học và ngành học. Chuyện học phí không đáng nói, bởi sinh viên muốn vào học ở đây thì phải chấp nhận mức đóng như vậy. Điều đáng ngại là nữ sinh viên phải đóng thêm 531 ngàn đồng, nam sinh viên phải đóng thêm 601 ngàn đồng để ra cái “Biểu tượng tốt đẹp của trường quốc tế”.

Cụm từ danh tiếng trên đây là của một vị lãnh đạo nhà trường, tôi chỉ cọp nguyên văn qua thông tin trên báo. Biểu tượng tốt đẹp đó gồm có phí sinh hoạt câu lạc bộ thể dục, áo sơ-mi, áo dài, cặp sách. Em nào không thích thể dục, chỉ thích văn hóa văn nghệ, vẫn phải đóng. Đặc biệt, chiếc cặp sách giá ngoài chợ trời ơi chỉ vài ba chục ngàn đồng; nhà trường quốc tế hóa nó lên khoảng 138 ngàn đồng. Sinh viên nào không mua, nghĩa là không chịu đồng bộ hóa cặp sách, sẽ... mất toi cái biểu tượng tốt đẹp nói trên.

Phan Rang - Tháp Chàm là tên một thành phố mới của tỉnh Ninh Thuận. Phòng Giáo dục & Đào tạo thành phố này vừa làm thẻ công chức cho các nhà giáo. Họ thiệt tình tới nỗi ghi tuồn tuột trên thẻ "Giáo viên chưa chuẩn" cho các nhà giáo chưa đủ tiêu chuẩn sư phạm được họ mời ký hợp đồng giảng dạy. Hỏi mần răng lại có cái thẻ phân biệt chủng loại đó ra đời, bà trưởng phòng nói tỉnh rụi: “Chúng tôi đã chỉ đạo cho cán bộ thuộc cấp rút kinh nghiệm”. Hóa ra, cán bộ thuộc cấp của bà in ra chiếc thẻ quái dị này mà không báo cáo lên bà. Họ to gan, lớn mật thiệt! Không hiểu làm các món khác, họ có báo cáo mục đích yêu cầu cho trưởng phòng “nắm” hay không?

Tôi chưa mần trưởng phòng ngày nào, chỉ mới mần tới chức tổ trưởng tổ... phóng viên. Nhưng xin lỗi, con kiến bò qua tôi cũng biết đó là kiến lửa hay kiến hôi, chứ đừng nói là cái thẻ in màu mè, có dán ảnh, đeo chần dần trước ngực. Nhà giáo nào có chiếc thẻ đó chắc lòng họ buồn lắm! Họ chưa đạt chuẩn là do ngành tuyển họ vào mà quên, hoặc không cho họ đi học để đủ chuẩn chứ phải đâu họ dở, họ ươn? Mà cái thẻ ngớ ngẩn này lại ra đời vào đầu năm học, chẳng khác gì một câu quở trách. Hài hước như tôi cũng vui không nổi, đừng nói là họ.

Thành phố tôi là thành phố lớn nhất nước, kinh tế bảo đảm khá nhất nước. Nhu cầu học mầm non của trẻ con rất lớn. Ấy vậy mà đến năm học này, vẫn còn 16 phường xã chưa có được trường mẫu giáo công lập... mà tôi buồn.

Một nhà giáo trường tiểu học ở Ba Đình (Hà Nội) thiết tha với sự nghiệp xây dựng lớp chất lượng cao. Theo cô, phải lắp cho lớp 2 máy điều hòa không khí với giá 24 triệu đồng. Như rứa, mỗi phụ huynh phải đóng thêm 530 ngàn đồng. Phụ huynh có người hưởng ứng, có người không đủ tiền đóng. Cô ra lệnh, phụ huynh nào không đóng tiền thì con không được ngồi máy lạnh. Không được ngồi máy lạnh tức là phải xin đi qua lớp khác ngồi máy nóng.

Hà Nội mỗi năm có mùa đông dài 3 tháng, lạnh có khi cắt da, không cần đến máy lạnh. Năm học chỉ kéo dài 9 tháng. Trừ 3 tháng mùa đông, học sinh chỉ ngồi máy lạnh 6 tháng rồi... cuốn tượng lên lớp trên. Lớp năm sau lên ngồi phòng máy lạnh có phải đóng tiền nữa hay không thì chưa biết nhưng việc bảo phụ huynh nào không đóng tiền thì con phải xin qua lớp khác, thật là bá đạo!

Hằng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường đã rụng nhiều... Ai cũng yêu câu văn thuần hậu ấy của nhà văn Thanh Tịnh, cũng cảm thấy lòng êm đềm khi sống lại mùa thu xưa bước chân vào trường học. Thế nhưng, những điều ngớ ngẩn cứ xảy ra xoay quanh chữ tiền và vài việc quái gở trong nhà trường làm lòng ta se sắt.

Ôi, giá mà Đại học Hồng Bàng không thu thêm của sinh viên mấy trăm ngàn để ra phong cách của một trường quốc tế thì sinh viên đã... dễ thở hơn. Giá mà ngành giáo dục đào tạo ở Phan Rang - Tháp Chàm không ghi mấy chữ tào lao lên thẻ công chức của giáo viên thì các nhà giáo đã đỡ tủi thân. Giá mà các tay cướp ngày ở thành phố tôi bớt tham ô hơn thì trẻ con đã có đủ trường mầm non công lập mà học. Giá mà cô giáo ở trường gì gì đó không chạy theo cái máy lạnh thì học sinh có vẻ bình đẳng hơn..

Thế nhưng, hàng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường đã rụng nhiều thì bốn phương lại nghe những “họa sĩ” trong nhà trường “vẽ” ra lắm điều ngớ ngẩn đầy tố chất lãng mạn nhưng không một chút trữ tình!
 
mjnh la hoc sjnh lop 12 nen rat wan tam den nhug thog tjn ljen wan toi tuyen sjnh va hoc phj.hoc phi tag cug la chjen bjnh thuog nhug hj vog nha nuoc se co chjnh sah de hoc sjnh sjnh vjen co djeu kjen tot nhat de tham gja hoc
 
ban lam tho cug hay do nhug ma theo mjnh ngj k nen dua len mag vj mjnh thay k dc hay lem.
tạ seo ban k lam tho de nọ ve nhug cạ dep cua con gai
hj vog mjnh se dc doc nhug van tho do tu ban
 
Bạn học lớp 10 thì tớ là anh bạn rồi :D

Anh có ý kiến là tại sao em ko đọc trước lớp bài thơ đó nhân ngày 20-10 vừa qua nhỉ?
 
bài này e sưu tầm chứ có sáng tác đâu
còn cái ý tưởng đọc bài này cho bọn lớp nghe để 26 đứa con gái "kill" em ah
 
5 thèn khùn (hý hý)

5 người bạn sống trong cùng 1 phòng, họ tên là ĐIÊN, NÃO, NGỐC, KHÔNG AI CẢ, và AI ĐÓ. Một ngày nọ, AI ĐÓ giết chết KHÔNG AI CẢ. Lúc đó, NÃO đang ở trong phòng tắm, ĐIÊN gọi điện cho cảnh sát và hỏi : " Đồn cảnh sát có phải không?" . Cảnh sát:" Đúng rồi, có chuyện gì vậy?" ĐIÊN: "AI ĐÓ đã giết KHÔNG AI CẢ" Cảnh sát:" Mày điên ah?" ĐIÊN: Vâng, tôi là điên đây" Cảnh Sát:" Mày không có não hả?" ĐIÊN:" Không, NÃO đang ở trong phòng tắm" Cảnh sát:" Đúng là đồ ngu ngốc" ĐIÊN:" không thưa ngài, thằng NGỐC đang đọc cái tin này ........ đã lỡ là đứa Ngốc rùi thì cho cả list Ngốc hế (hýhý)
___________

Một nick nào đó pm chiện zui zui như vậy.
Nếu ai có hứng thú thì cũng send cho list yahoo mình nhá
để cả đám cùng... "ngốc" :D
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top