Bạn là món quà của cuộc sống!!!

Tôi đã trải qua...



Tôi đã trải qua những ngày thật nặng nề, những ngày mưa tầm tã với tâm hồn trĩu nặng. Những ngày loang lỗ những đám mây đen phủ kín bầu trời và phủ kín cả hồn tôi. Tôi đã ước gì điều đó đừng xảy đến...

Tôi đã từng trải qua những mất mát không gì bù đắp được. Mất đi những tình cảm, những hạnh phúc ngọt ngào bên người mà tôi yêu quý. Mất đi từng ánh nhìn trìu mến, từng cử chỉ dịu dàng, thân thuộc. Tôi đã ước rằng điều đó chưa bao giờ xảy ra...

Tôi đã từng trải qua những môi trường làm việc thật khó khăn, nơi đó tôi đã phải cam chịu, nhường nhịn và cố gắng thật nhiều nhưng vẫn không thể có được những điều mình muốn. Tôi đã từng căm ghét những nơi đó...

Tôi đã từng trải qua những tháng ngày thật tồi tệ khi bước vào môi trường làm việc mới. Tất cả mọi thứ với tôi lúc ấy như sụp đổ tan tành. Một tương lai u ám, ảm đạm bao trùm. Tôi đã từng thất vọng về điều ấy....

Tôi đã từng trải qua những cảm xúc vỡ nát trong tim khi nhìn tất cả những yêu thương từng ngày rời xa tầm tay mình mà không sao níu với lại được. Tôi cô đơn lạc lõng đi tìm tôi trong chính...trái tim tôi. Tôi đã từng sợ những điều ấy....

Nhưng... ngày hôm nay, khi tất cả đã trôi qua. Tôi cảm ơn cuộc sống đã cho mình cơ hội trải qua mọi cảm giác để tôi biết yêu hơn những niềm vui khi nghĩ đến những ngày buồn.

...Tôi biết cố gắng hơn khi đối mặt với những khó khăn trong công việc, tôi biết cuộc sống chẳng có gì dễ dàng nếu như ta cứ tin rằng mọi thứ...cực kì khó khăn.

... Tôi biết yêu quý hơn những gì mình đang có, biết nhìn cuộc sống màu hồng bên cạnh những mảng đen không dễ gì che khuất. Nhưng tôi tin, nếu tôi nhìn mọi thứ màu hồng thì gam màu đen kia chỉ để điểm tô cho cuộc sống tuyệt vời hơn mà thôi.

... Tôi biết quý trọng hơn những tình cảm với người xung quanh và Tôi tin rằng, nếu yêu quý ai đó bằng tất cả tâm hồn thì một ngày nào đó họ cũng sẽ hiểu được tấm lòng tôi.

Và tôi biết, tất cả những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống đều có nguyên nhân từ chính chúng ta. Đừng căm ghét, đừng sợ hãi tất cả những gì đã xảy ra. Hãy tin rằng nếu bạn cố gắng hết sức thì cho dù thất bại bạn vẫn biết rằng mình đã cho bản thân cơ hội để có thể làm điều mình muốn. Nhưng ngược lại, có thể bạn sẽ mãi hối hận vì "sao ta không thử 1 lần trải qua..."
 
Hành trình của nỗi đau!


Lại một lần nữa chạy xe một mình trên con đường lộng gió. Cứ tưởng rằng sẽ có một trận mưa như trút nước và 1 bầu không khí lành lạnh lan tỏa.

Nhưng ... chỉ có những cơn gió táp vào mặt mang theo 1 luồng hơi ẩm mát lạnh. Tất cả chỉ có vậy. Không 1 cơn mưa nào ghé qua. Sự mong chờ cái cảm xúc được vỡ òa trong mưa vậy là tan tành. Vẫn những vòng bánh xe lăn đều, vẫn không khí ồn ã, vẫn dòng người tấp nập mà sao vẫn cảm thấy cuộc sống đơn điệu quá.

Đi tìm bình yên ngay ở chốn thị thành náo nhiệt này quả là khó khăn. Mà cho dù đang đứng một mình giữa 1 nơi yên tĩnh vẫn cảm thấy những con sóng trong tâm hồn liên tục vỗ bờ ầm ĩ. Thế có nghĩa là gì?


Hành trình của nỗi đau

Thứ tư, 28/04/2010 22:53 pm

Lại một lần nữa chạy xe một mình trên con đường lộng gió. Cứ tưởng rằng sẽ có một trận mưa như trút nước và 1 bầu không khí lành lạnh lan tỏa. Nhưng ... chỉ có những cơn gió táp vào mặt mang theo 1 luồng hơi ẩm mát lạnh. Tất cả chỉ có vậy. Không 1 cơn mưa nào ghé qua. Sự mong chờ cái cảm xúc được vỡ òa trong mưa vậy là tan tành. Vẫn những vòng bánh xe lăn đều, vẫn không khí ồn ã, vẫn dòng người tấp nập mà sao vẫn cảm thấy cuộc sống đơn điệu quá.

Đi tìm bình yên ngay ở chốn thị thành náo nhiệt này quả là khó khăn. Mà cho dù đang đứng một mình giữa 1 nơi yên tĩnh vẫn cảm thấy những con sóng trong tâm hồn liên tục vỗ bờ ầm ĩ. Thế có nghĩa là gì?

... Là dù cho có chạy đến 1 nơi thật xa, thật hoang vắng, thật yên tĩnh thì những kí ức vẫn không ngừng bám đuổi. Ah không! phải nói là kí ức vẫn luôn nằm cuộn tròn trong ba lô để theo ta trong suốt cuộc hành trình. Chẳng thể chạy đi đâu để thoát khỏi ... chính mình. Đâu phải kí ức bám theo ta mà chính ta đã xếp nó gọn gàng vào trong hành lí rồi nặng nhọc xách theo mà cứ ngỡ đã để nó lại ở nhà.


Hành trình của nỗi đau

Thứ tư, 28/04/2010 22:53 pm

Lại một lần nữa chạy xe một mình trên con đường lộng gió. Cứ tưởng rằng sẽ có một trận mưa như trút nước và 1 bầu không khí lành lạnh lan tỏa. Nhưng ... chỉ có những cơn gió táp vào mặt mang theo 1 luồng hơi ẩm mát lạnh. Tất cả chỉ có vậy. Không 1 cơn mưa nào ghé qua. Sự mong chờ cái cảm xúc được vỡ òa trong mưa vậy là tan tành. Vẫn những vòng bánh xe lăn đều, vẫn không khí ồn ã, vẫn dòng người tấp nập mà sao vẫn cảm thấy cuộc sống đơn điệu quá.

Đi tìm bình yên ngay ở chốn thị thành náo nhiệt này quả là khó khăn. Mà cho dù đang đứng một mình giữa 1 nơi yên tĩnh vẫn cảm thấy những con sóng trong tâm hồn liên tục vỗ bờ ầm ĩ. Thế có nghĩa là gì?

... Là dù cho có chạy đến 1 nơi thật xa, thật hoang vắng, thật yên tĩnh thì những kí ức vẫn không ngừng bám đuổi. Ah không! phải nói là kí ức vẫn luôn nằm cuộn tròn trong ba lô để theo ta trong suốt cuộc hành trình. Chẳng thể chạy đi đâu để thoát khỏi ... chính mình. Đâu phải kí ức bám theo ta mà chính ta đã xếp nó gọn gàng vào trong hành lí rồi nặng nhọc xách theo mà cứ ngỡ đã để nó lại ở nhà.

Khi đã đến 1 nơi xa, rất xa. Ta yên tâm vui vẻ mang tất cả hành trang sắp xếp lại bỗng hoảng hồn thấy nó đang nằm chễm chệ dưới đáy ba lô, cười ngạo nghễ vì ta không thể bỏ nó lại - nó sẽ mãi theo ta...

Không phải vậy - Kí ức đau buồn là một kẻ ngược đời. Nó chỉ tò tò theo ta khi ta đau buồn, khó chịu và chỉ muốn quẳng nó đi cho khuất mắt. Nhưng khi ta chẳng thèm để tâm đến cái "bản mặt" đáng ghét ấy thì nó sẽ tự bỏ đi không bao giờ trở lại.

Nhưng làm sao để không bận tâm đến nó khi mà nó đã mang theo tất cả yêu thương, hạnh phúc, đau buồn trong cuộc đời ta đóng thành 1 tập gọi là kỉ niềm rồi mỗi ngày giở 1 trang bắt ta phải đọc, phải nghiền ngẫm, phải đau khổ. Trong khi đó, nó ngồi ở 1 góc khuất cười thầm : " Ngươi chẳng thể nào thoát khỏi ta đâu kẻ ngốc nghếch kia ơi!"

Mà ta ngốc thật. Biết nó đang cười trên nỗi đau của ta vậy mà vẫn giở từng trang, từng trang một nghiền ngẫm để cho nỗi đau như lưỡi khoan xoáy vào tim. Biết là đau đấy, nhưng vẫn làm, vẫn để nó cười nụ cười của kẻ chiến thắng độc ác. Đến lúc này ta cũng phải thú nhận : "Ta tự mình làm kẻ thất bại rồi. Ngươi muốn sao cũng được, cứ cười nữa đi, ta chẳng còn hơi sức để chống lại mi nữa đâu." - Thế là nó ra đi...

Mà nó ra đi thật. Có thể nó đã tìm đến 1 tâm hồn tổn thương khác và tiếp tục giày xéo rồi cất tiếng cười đắc thắng ở đó. Cũng có thể nó theo những con sông hòa mình vào đại dương và ngủ yên ở đáy lạnh lẽo. Cũng có thể nó tìm đến một nơi hoang vu, ẩn mình, lật từng trang kí ức rồi nghiền ngẫm sự đời. Nhưng ta mặc kệ, dù nó đi đâu chăng nữa ta vẫn phải cảm ơn vì nó đã thôi đeo đẳng ta nữa - Lần đầu tiên từ rất lâu rồi ta lại cảm thấy hạnh phúc - dễ chịu lạ. Ta muốn hét lên thật to, thật to : Thế là ta lại là ta. Nhưng ta sợ, sợ nó quay lại tìm ta nữa. Thế là chỉ thủ thỉ với chính mình, nói nhỏ thôi nhưng sao niềm hân hoan đến cực đại...

Hành trình của nỗi đau chỉ có vậy nhưng sao lại gieo trong tim người khác nhiều tổn thương đến thế. Mọi kí ức đau buồn giống như vùng cát lún. Ta càng vùng vẫy càng nguy hiểm. Vì vậy, khi đứng trước những nỗi đau ta chẳng thể bình thản nhưng cũng đừng phản ứng quá mạnh mẽ vì chúng ta càng quẫy mạnh, chúng ta càng đau đớn.

Đừng cố gắng làm tan chảy những nỗi đau trong ta vì những cố gắng đó chỉ khẳng định 1 điều rằng : chúng ta vẫn nhớ. Hãy đón nhận tất cả buồn vui trong cuộc sống 1 cách tự nhiên và đừng tự lừa dối bản thân. Hãy tin rằng 1 ngày nào đó tất cả chỉ còn là kí ức vì chắc chắn rằng MỌI THỨ SẼ TRÔI QUA.
 
Mở cửa tâm hồn


Mình luôn dễ bị tác động bởi lời nói của những người xung quanh. Không hẳn là do không có lập trường vững chắc hay bởi dễ tin người mà do mình hay suy nghĩ và quá đa đoan. Bất cứ nhận xét hay đôi khi chỉ là những lời nói vu vơ cũng khiến mình suy nghĩ.

Mọi việc chẳng đâu vào đâu nhưng chỉ cần 1 ánh mắt, 1 cử chỉ khác thường từ người khác cũng khiến mình chột dạ rồi lo lắng không biết mình đã làm sai chuyện gì hay đã lỡ lời và lúc nào khiến mọi người lại có thái độ ấy. Dần dà mình cứ tự hù dọa và đẩy mình vào những nỗi sợ vô hình không tên.

Cuộc sống đôi khi không đòi hỏi chúng ta quá xuất sắc, quá hoàn hảo mà chỉ cần chúng ta vượt qua những ngưỡng cửa nhất định để hoàn thành được những điều mà mình cho là phù hợp. Đôi khi không phải ai khác mà chính chúng ta tự tạo cho mình cái áp lực phải hoàn hảo, phải xuất sắc trong mắt mọi người và vô tình chính những tiêu chí đó đã đẩy chúng ta đến những thất bại mà chúng ta vẫn thường đổ lỗi cho ...số phận.

Mình vẫn nhớ 1 câu chuyện kể về muối, li nước và cái hồ. Nếu xem những thất bại, đau khổ là 1 thìa muối và tâm hồn chúng ta là li nước hay 1 cái hồ thì sẽ thấy khả năng hòa tan, chấp nhận thất bại, đau khổ của mỗi người là khác nhau. Nếu tâm hồn bạn chỉ như 1 li nước khi hòa tan thìa muối này vào bạn cảm thấy như thế nào? rất mặn và khó uống, đúng không? nhưng nếu tâm hồn bạn là 1 cái hồ nước mênh mông thì liệu cái thìa muối thất bại kia có thể làm cho bạn cảm thấy mặn đắng và khó uống như vậy không?

ý nghĩa của câu chuyện thì cũng đã rõ. Cùng 1 sự việc nhưng khả năng thẩm thấu và hòa tan thất bại của mỗi người là khác nhau. Tâm hồn của người nào càng rộng mở như hồ nước thì thìa muối thất bại kia sẽ chẳng thể làm mặn thêm những giọt nước đó, phải không?

Thực tế đã chứng minh điều này hoàn toàn đúng. Ai cũng muốn mình có thể vượt qua những thất bại, đau đớn 1 cách nhẹ nhàng. Nhưng làm thế nào để có được tâm hồn rộng mở khi mà những điều đó vẫn luôn khiến ta bận tâm rất nhiều. Cách nghĩ và cách chấp nhận thất bại của mỗi là không giống nhau, có lẽ đó chính là khác biệt lớn nhất để tạo nên tính cách của mỗi người.

Mình hiểu ý nghĩa câu chuyện này và nhiều câu chuyện tương tự khác nữa nhưng để thực hiện nó chưa bao giờ là điều dễ dàng. Để biến đổi tâm hồn từ lì nước thành 1 chiếc hồ rộng lớn là cả 1 quá trình và tất cả quá trình này chỉ phụ thuộc và suy nghĩ của bản thân mình mà thôi. Có lẽ chiếc li vẫn mãi chỉ là 1 chiếc li...

Dù thế nào cũng hãy cảm nhận mọi vui sướng, đau khổ hay thất bại bằng chính cảm xúc thật của mình vì có thể ngay tại thời điểm đó nó khiến bạn đau khổ, hối tiếc và dằn vặt nhưng biết đâu nhờ những cảm xúc đó mà mọi người có thể nhận ra bạn giữa cái thế giới hỗn độn này và đôi khi điều đó mới tạo nên sự khác biệt ở bạn…
 
Cười lên bạn nhé !



" Cười "..... tớ nhận ra rằng đấy là điều mà ai cũng có thể làm được. Tớ thích nụ cười như “nắng mai” của nhỏ bạn cùng bàn, tớ thích nụ cười “khàn khàn” của thằng bạn thân, tớ thích nụ cười “yên bình” của bố....


Khi ta “Khóc” không phải vì ta đang buồn mà đôi khi cũng vì ta đang vui. Và cười cũng thế. Cười để xua tan nỗi đau, cười để vực ta dậy sau một cú vấp ngã…Nụ cười mang đến cho con người những sức manh vô hình.

Có một lần, tớ đọc được một đoạn viết rất hay. Một người anh dành tặng cho em gái mình khi cô bé gặp những nỗi đau đầu đời: “Cười lên em nhé, dẫu mắt mình còn vướng nhiều chênh vênh...Cười lên dẫu niềm đau em vẫn phải nuốt lặng vào mình...Cười lên nhé để bỏ lại tất cả...Cười lên để tìm cho mình một niềm tin và sức sống...Cười lên để thấy tâm hồn mình vẫn còn dang tay đón nhận tất cả...

Cười lên nào, tìm cho em một khoảng bình yên trong chính mình...Khi ấy cũng đừng quá đắm đuối và yếu mềm em nhé...Cười lên cho mọi thứ mãi ngủ yên trong lòng, cho những nỗi đau không còn thức giấc...Cười và để lại hết sau lưng em nhé...”

Vì nếu được lựa chọn, em hãy chọn nụ cười và không lùi bước em nhé. Nếu muốn khóc, hãy để những giọt nước mặt của em được dựa vào vai nụ cười...Cười lên em nhé, cho chính bản thân mình, cho yêu thương, cho kỉ niệm, cho những xúc cảm...

Cười lên với những ước mơ và ý vọng, những hoài bão và cống hiến...Cười lên để nghe sức trẻ vẫn ngập tràn trong trái tim...Cười lên cho những giọt nước mắt không còn chực rơi nữa...Cười lên em nhé, vì mình còn trẻ, mình không ngại bất cứ gì cả, phải không em?

Nụ cười của em bé thì trong sáng như tấm lòng em, nụ cười của các tân sinh viên thì hạnh phúc khi đã đi qua một chặng đường cam go, nụ cười của những con người nghèo khó thì luôn kèm theo những ước mơ. Mỗi nét cười trên khoé môi luôn mang thật nhiều ý nghĩa!

Và đôi khi ta nên giữ cho mình một phút lặng yên để suy ngẫm, nhâm nhi một bản nhạc mới và tặng cho bản thân một nụ cười. Mong rằng bạn sẽ cười thật tươi khi đọc những dòng này, nụ cười dành cho gia đình, cho bạn bè và cả những người chưa quen biết. Hãy cười lên khi trong lòng vang lên những tiếng nấc xót xa, khi cố nén những giọt lệ trên khoé mi để thêm vững tin đến một tương lai tươi sáng hơn. Cười lên bạn nhé!
 
Bình yên trong tâm hồn...



Có vẻ như một nửa của bạn vẫn đang muốn phấn đấu thật nhiều để có những bước tiến dài trong cuộc sống, lẽ dĩ nhiên phải không bạn? Rồi một nửa còn lại của bạn thì mỏi mệt, chán nản với những gì bạn thấy và nghe mỗi ngày, muốn dừng lại nghỉ ngơi.
1247499207.nv.jpg

Thật dễ hiểu cảm giác của bạn lúc này vì mình tin chắc ai cũng từng một lần như thế. Mình chỉ muốn chia sẻ với bạn một chút về việc đi tiếp hay dừng lại.

Hãy cứ nghĩ đơn giản như tất cả mọi người bắt đầu với vị trí những đứa trẻ đang tập đi. Ừ thì lần đầu tập đi té lên té xuống, chân tay trầy xước và nước mắt như mưa. Thế nhưng chẳng ai dừng lại, vì đơn giản người ta sinh ra là phải biết đi. Khi đã biết đi và trở thành người lớn, người ta không cần học đi nữa mà là học cách chọn đường đi của mình.

Học sinh chọn trường đại học, người buôn bán chọn món hàng mình sẽ kinh doanh, giám đốc chọn dự án công ty mình sẽ đầu tư... Tất cả đều đang chọn cho mình con đường riêng để đi vì mục đích của mỗi người. Con đường họ chọn có thể là đàng hoàng ngay thẳng, nhưng đôi lúc nó cũng vòng vo trong bóng tối, chẳng cần quan tâm vì mục tiêu cuối cùng là đến được nơi cần đến. Ở giai đoạn này không ai bỏ cuộc và họ không chỉ đi cho riêng mình, họ còn đi vì những người họ yêu thương.

Rồi khi đi đến đích, ai cũng hân hoan phấn khích với những gì mình đạt được. Vui vẻ, chúc tụng lẫn nhau, mọi người ai ai cũng hạnh phúc. Đó là một kết thúc tốt đẹp. Tạm ngơi nghỉ chút thôi và nhiều người sẽ lại chọn một con đường mới để đi tiếp, và đích đến lần này sẽ cao hơn, xa hơn. Mọi người vẫn đi... Cho đến khi bước chân nặng dần, đường đi sao còn xa quá chưa thấy đích, mệt mỏi rã rời, những người thân yêu đâu mất không còn bên cạnh. Nhận ra mình đi quá nhanh, mình bị ám ảnh bởi vinh quang hào nhoáng của đích đến cuối cùng, vô tình bỏ qua tất cả... Đi nữa hay dừng lại, mọi người đang phân vân...

Hãy sống và hưởng thụ những giây phút bình yên trong tâm hồn, bạn nhé!

Một số kiên trì lắm sẽ tiếp tục lê bước với suy nghĩ mình sẽ là người chiến thắng, và đến lúc ấy lại có tất cả, mọi thứ lại quay về. Họ đi mãi đi mãi, và cũng đến đích. Đích đến thật tuyệt vời, đích đến đúng như những gì họ mơ ước, nhưng đích đến lại trống vắng, vì có những thứ không bao giờ quay trở lại... Nhiều người vẫn hạnh phúc với những nỗ lực của bản thân và chẳng cần bận tâm đến những việc vặt khác, cũng có người nhận ra cái mình quyết tâm đạt được giờ hóa ra vô nghĩa, mình chẳng còn ai để sẻ chia, mình đã bỏ qua bao nhiêu tình cảm, bỏ qua những phút giây hạnh phúc của cuộc đời, giờ hối hận... giá như đừng đi tiếp...

Những người còn lại không đi nữa, họ quay lại, mọi người gọi họ là những kẻ không có thực lực, những kẻ bất tài, những kẻ thua cuộc. Buồn, xấu hổ nên có một số sống thu mình trong vỏ ốc, họ cứ mãi đay nghiến chuyện thắng thua, họ cứ thế day dứt dày vò bản thân. Chẳng thấy có giải pháp cho trường hợp này nên chắc để thời gian xoa dịu mọi nỗi đau. Và một số ít bỏ ngoài tai những lời lẽ cay độc, họ quay lại thật sự chứ không nửa muốn dừng nửa muốn đi. Quay lại với những người ta yêu thương, quay lại với những điều giản đơn.

Ta hôm nay không làm gì cả, ta dậy sớm ngồi nơi ban công, và cùng với tách cà phê ta ngắm mặt trời lên. Bình minh thật đẹp, ta chợt nhận ra ta chưa bao giờ có cảm giác này: cảm giác ta đang sống... Ta cứ mặc thời gian trôi qua, cứ mặc cuộc sống trôi qua, ta làm những gì mình thích, thế là đủ... Phải chăng ta đang dừng lại...

Tôi thực sự thích cái suy nghĩ con đường không phải là có sẵn mà những bước chân sẽ làm ra con đường. Thế thì ta cứ đi những bước đi thật vững chắc, đến những nơi ta thật sự muốn đến, và đôi lúc ta lại dừng lại nghỉ ngơi, để xem ta có vô tình bỏ qua những điều kỳ diệu của cuộc sống không, và để xem ta nên đi tiếp hay dừng lại.

Điều cuối cùng quan trọng nhất: Just live your life!

Chúc các bạn luôn hanh phúc và có được "bình yên trong tâm hồn"
 
Không thể nhìn từ một phía



Mặt trăng và Mặt Trời tranh cãi với nhau về Trái Ðất. Mặt Trời nói : "Lá và cây cối, tất cả đều màu xanh". Nhưng Mặt Trăng thì lại cho rằng, tất cả chúng mang một ánh bạc lấp lánh. Mặt Trăng nói rằng, con người trên Trái Ðất thường ngủ. Còn Mặt Trời lại bảo con người luôn hoạt động đấy chứ.


- Con người hoạt động, vậy tại sao trên Trái ðất lại yên ắng đến vậy ? Mặt Trăng cãi.

- Ai bảo là trên Trái ðất yên lặng ?- Mặt Trời ngạc nhiên- Trên Trái ðất mọi thứ đều hoạt động, và còn rất ồn ào, náo nhiệt nữa.

Và họ cãi nhau rất lâu, cho đến khi Gió bay ngang qua.

- Tại sao các bạn lại cãi nhau về chuyện này chứ ? Tôi đã ở bên cạnh Mặt Trời khi Mặt Trời nhìn xuống Trái ðất, và tôi cũng đi cùng Mặt Trăng khi Mặt Trăng xuất hiện. Khi Mặt Trời xuất hiện, mọi thứ là ban ngày, cây cối màu xanh, con người hoạt đông. Còn khi Trăng lên, đêm về, mọi người chìm vào giấc ngủ.

Nếu chỉ nhìn mọi việc dưới con mắt của mình, thì mọi thứ chẳng có gì là hoàn hảo, trọn vẹn cả. Không thể đánh giá Trái ðất chỉ bằng con mắt của Mặt Trời hoặc Mặt trăng được.

Cũng vậy khi đánh giá một con người, một sự việc nào đó, không thể nhìn từ một phía được...


 
20 bí quyết cho cuộc sống



Ngày nay, đặc biệt giới trẻ thường hay than vãn buồn... chán... hụt hẫng... mất phương hướng... cảm thấy lạc lõng trong thế giới to lớn này. Vậy, làm thế nào để có một cuộc sống hạnh phúc?
1200409353.nv.jpg


Hãy nằm lòng 20 bí quyết sau, và cần lưu ý rằng ăn để sống, sống để làm việc, chấp nhận tính tương đối sẽ giúp bạn thấy thoải mái hơn...

1. Phải có một mục tiêu trong cuộc sống để vươn tới

2. Luôn luôn mỉm cười

3. Biết chia sẻ hạnh phúc với người khác

4. Sẵn sàng giúp đỡ mọi người

5. Luôn vô tư

6. Biết cách hòa hợp với những kiểu người khác nhau

7. Luôn giữ tính hài hước

8. Bình tĩnh khi điều bất ngờ xảy ra

9. Biết cách tha thứ cho người khác

10. Phải có những người bạn tốt

11. Làm việc với tinh thần tập thể

12. Coi trọng những phút giây họp mặt gia đình

13. Hãy tự tin và tự hào về bản thân bạn

14. Tôn trọng những kẻ yếu

15. Cũng nên biết thư giản một chút

16. Hãy làm việc chăm chỉ

17. Biết chấp nhận thử thách

18. Đừng quá đam mê tiền

19. Dũng cảm khi đối mặt với kẻ thù

20. Dù cuộc sống có đặt ta giữa quá nhiều ngã rẽ. Hãy là chính mình
 
Bí mật của sự lạc quan



Nhiều bạn vẫn thắc mắc: có lúc mình nhìn cuộc sống bằng lăng kính màu hồng, lúc khác mình lại thấy nó cực kỳ chán chường và u ám, thế phải làm sao để lúc nào cũng lạc quan yêu đời?
1227452311.nv.jpeg


Xin thưa, nếu bạn vào mạng gõ vào trang tìm kiếm trực tuyến từ
OPTIMIST (tiếng Anh có nghĩa là lạc quan) thì ở đấy bạn có thể chia sẻ
những mẩu chuyện rất đáng yêu: Khi nào thì tôi cười? Điều tuyệt diệu
nhất mà tôi từng nhận được là gì? Hôm nay tôi đã làm việc tốt nào
chưa?... Đọc, chia sẻ và bạn sẽ thấy cuộc đời vẫn còn có rất nhiều điều
kỳ diệu quanh ta để mà... yêu đời lắm.



Và nếu yêu đời hơn, bạn có thể “triển khai” bí mật nằm trong từng chữ cái của từ OPTIMIST theo hướng thế này:



O - open: Mở lòng mình ra với cuộc sống và mở mắt ngắm nhìn thế giới tươi đẹp quanh mình



P - pleasure: Hãy tìm cho mình một niềm vui thích, một môn thể
thao, một niềm đam mê âm nhạc hay đơn giản là việc chăm sóc một chậu
hoa trên bệ cửa.


T - tacful: Hãy nở một nụ cười lịch thiệp với một người mà bạn gặp, biết đâu đấy là sự khởi đầu cho một quan hệ mới.



I - I: Để yêu cuộc sống, hãy bắt đầu bằng việc yêu mình. Chăm chút cho chính bạn một cơ thể khỏe mạnh, một vóc dáng ưa nhìn...



M - macho: Hãy là một “đại trượng phu”. Đơn giản là hãy sống ngẩng cao
đầu. Khi đó bạn chẳng phải bận tâm lo lắng gì về những việc mình đã
làm, những gì mình đã nói. Tất nhiên, khi đó chúng ta sẽ cảm thấy thoải
mái và tự tin hơn nhiều.



I - idea: Sao không nghĩ ra một ý tưởng nào đó làm bản thân hay sự việc nào đó thay đổi tích cực.



S - sabbate: Từ này có nghĩa là... nghỉ phép. Nếu bạn cảm thấy buồn
tẻ, chán nản , hãy thư giãn để có thời gian cân bằng cuộc sống.



T - tender-hearted: Nhạy cảm, có bản chất tốt bụng và dịu dàng. Bạn nghĩ sao nếu mình là một người như thế nhỉ?
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top