Yêu nhạc Trịnh

Tôi ru em ngủ:


Tôi ru em ngủ
Một sớm mùa Đông
Em ra ngoài ruộng đồng
Hỏi thăm cành lúa mới
Tôi ru em ngủ
Một sớm mùa Thu
Em đi trong sương mù
Gọi cây lá vào mùa

Con đường thật buồn
Một ngày cuối Đông
Con đường mịt mù
Một ngày cuối Thu
Em vào mùa Hạ
Nắng thắp trên cao
Và mùa xuân nào
Ngẩn ngơ tình mới

Đi nhẹ vào đời
Thầm thì gót chân
Em gọi nụ hồng
Vừa tàn cuối sân
Nghe tình chợt buồn
Trong lá xôn xao
Để mùa Xuân sau
Mua riêng tình sầu

Tôi ru em ngủ
Một sớm mùa Xuân
Em hôn một nụ hồng
Hỏi thăm về giọt nắng
Tôi ru em ngủ
Hạ cũng vừa sang
Em hôn lên tay mình
Để chua xót tình trần.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Góp lá cho mùa xuân
Người phu quét lá bên đường
Quét cả nắng vàng
Quét cả mùa Thu
Rừng Thu phơi những cành khô
Trăng về sau hè
Ngày Thu xanh yếu làn da
Em nằm ốm chờ

Người phu quét lá dưới nguồn
Quét cả gió nồm
Quét cả mùa Đông
Đầu sân hoa tím sầu đông
Bèo mang hoa tím về sông
Còn em xanh mướt hồng nhan
Chiều em ra bến cầu kinh

Người phu quét lá bên đường
Quét cả nắng hồng
Quét Hạ buồn tênh
Mầu da em đã nâu hồng
Chân nhuộm phố phường
Em về biển xa
Bàn chân thoát chốn ao tù
Em về đứng chờ
Dưới ngọn tình ca

Mùa Xuân lót lá em nằm
Lót đầy hố hầm
Lót lời đạn bom
Người phu thôi quét bên đường
Quét chỗ em nằm
Quét cả mùa Xuân.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Ngủ đi con
Hò o o ớ o o hò, con ngủ đi con
Đứa con của mẹ da vàng
Ru con ru đạn nhuộm hồng vết thương .
Hai mươi năm đàn con đi lính
Đi rồi không về, đứa con da vàng cuả mẹ .
Ngủ đi con .
Ru con, ru đã hai lần
Ôi tấm thân này ngày xưa bé bỏng
Mẹ mang đầy bụng mẹ bồng trên tay
Hò o o ớ o o hò . Sao ngủ tuổi hai mươi .

Hò o o ớ o o hò, con ngủ đi con
Đứa con của mẹ ra đời
Trên môi vang vọng một lời đau thương .
Hai mươi năm đàn con khôn lớn
Ra ngoài chiến truờng, đứa con da vàng Lạc Hồng .
Ngủ đi con
Ru con, ru đã phong trần

Ôi vết thương nào đục sâu da nồng
Thịt xương này mẹ nhọc nhằn hôm mai
Hò o o ớ o o hò . Sao ngủ tuổi hai mươi


 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Sóng về đâu.

-------------******---------------
Tác giả : Trịnh Công Sơn
-------------******---------------
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã dưới chân người
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu ?

Sóng bạc đầu và núi chìm sâu
Ta về đâu đó
Về chốn nào mây phủ chiêm bao
Cạn suối nguồn bốn bề nương dâu
Ta tìm em nơi đâu ?

Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng nằm đau
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã giữa tim người

Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng cho tôi thấy hết tim người
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu ?

Giấc ngủ nào giường chiếu quạnh hiu
Trăng mờ quê cũ
Người đứng chờ gió đồng vi vu
Vạt nắng vàng nhắc lời thiên thu
Nhớ ngàn năm trôi qua

Biển sóng biển sóng đừng trôi xa
Bao năm chờ đợi sóng gần ta
Biển sóng biển sóng đừng âm u
Đừng nuôi trong ấy trái tim thù

Biển sóng … đừng xô nhau
Biển sóng … đừng xô nhau
Biển sóng … đừng ......xô tôi


 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Diễm xưa
Mưa vẫn bay bay trên tầng tháp cổ
Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao
Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ
Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu
Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ
Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua
Trên bước chân em âm thầm lá đổ
Chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa
Chiều nay còn mưa sao em không lại
Nhớ mãi trong cơn đau vùi
Làm sao có nhau hằn lên nỗi đau
Bước chân em xin về mau
Mưa vẫn hay mưa cho đời biến động
Làm sao em biết bia đá không đau
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau
Mưa vẫn hay mưa cho đời biến động
Làm sao em nhớ những vết chim di
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Để người phiêu lãng quên mình lãng du
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Nhớ mùa thu Hà Nội

Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ,
nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu .
Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội,
mùa hoa sữa về thơm từng ngọn gió,
mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ,
cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân qua .

Hồ Tây chiều thu, mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi .
Màu sương thương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời .
Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người,
lòng như thầm hỏi, tôi đang nhớ ai,
sẽ có một ngày trời thu Hà Nội trả lời cho tôi,
sẽ có một ngày từng con đường nhỏ trả lời cho tôi .

Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội, nhớ đến một người ...
Để nhớ mọi người .


 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Em còn nhớ hay đã quên
Em còn nhớ hay em đã quên
Nhớ Sài Gòn mưa rồi chợt nắng
Nhớ phố xưa quen biết tên bàn chân
Nhớ đèn đường từng đêm thao thức
Sáng cho em vòm lá me xanh

Em còn nhớ hay em đã quên
Bên hàng xóm đôi khi ghé thăm
Có hai mùa vẫn đi về
Có con đường nằm nghe nắng mưa

Em ra đi nơi này vẫn thế
Lá vẫn xanh trên con đường nhỏ
Vườn xưa vẫn có tiếng mẹ ru
Có tiếng em thơ
Có chút nắng trong tiếng gà trưa

Em còn nhớ hay em đã quên
Nhớ đường dài qua cầu lại nối
Nhớ những con sông nối bao dòng kinh
Nhớ ngựa thồ ngoại ô xa vắng
Nối xôn xao hàng quán đêm đêm

Em còn nhớ hay em đã quên
Trong lòng phố mưa đêm trói chân
Dưới hiên nhìn nước dâng tràn
Phố bỗng là dòng sông uốn quanh

Em còn nhớ hay em đã quên
Nhớ Sài Gòn mỗi chiều gặp gỡ
Nhớ món ăn quen nhớ ly chè thơm
Nhớ bạn bè chào nhau quen tiếng
Phố em qua gạch ngói quen tên

Em còn nhớ hay em đã quên
Khi chiều xuống bên sông nước lên
Én nô đùa giữa phố nhà
Có nắng vàng lạc trên lối đi

Em ra đi nơi này vẫn thế
Vẫn có em trong tim của mẹ
Thành phố vẫn có những giấc mơ
Vẫn sống thiết tha
Vẫn lấp lánh hoa trên đường đi

Em còn nhớ hay em đã quên
Nhớ Sài Gòn những chiều lộng gió
Lá hát như mưa suốt con đường đi
Có mặt đường vàng hoa như gấm
Có không gian màu áo bay lên

Em còn nhớ hay em đã quên
Quê nhà đó năm xưa có em
Có bóng dừa có câu hò
Có .. con đò chở mưa nắng đi ...
Em còn nhớ hay em đã quên ..

 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Còn tuổi nào cho em

Sáng Tác: Trịnh Công Sơn

Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay
Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời
Tay măng trôi trên vùng tóc dài
Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này
Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may

Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai
Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời
Xin cho tay em còn muốt dài
Xin cho cô đơn vào tuổi này
Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài

Em xin tuổi nào
Còn tuổi nào cho nhau
Trời xanh trong mắt em sâu
Mây xuống vây quanh giọt sầu

Em xin tuổi nào
Còn tuổi trời hư vô
Bàn tay che dấu lệ nhòa
Ôi buồn

Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu
Tuổi nào mơ kết mây trong sương mù
Xin chân em qua từng phiến ngà
Xin mây xe thêm màu áo lụa
Tuổi nào thôi hết từng tháng năm mong chờ.


 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Bài h át: Biển nhớ
Sáng tác: Trịnh Công Sơn

---
Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về
Gọi hồn liễu rủ lê thê, gọi bờ cát trắng đêm khuya
Ngày mai em đi, đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
Sỏi đá trông em từng giờ, nghe buồn nhịp chân bơ vơ
Ngày mai em đi, biển nhớ em quay về nguồn
Gọi trùng dương gió ngập hồn, bàn tay chắn gió mưa sang
Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đêm mờ
Hồn lẽ nghiêng vai gọi buồn, nghe ngoài biển động buồn hơn

Hôm nào em về, bàn tay buông lối ngõ
Đàn lên cung phím chờ sầu lên dây hoang vu
Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về
Chiều sương ướt đẫm cơn mê
Trời cao níu bước sơn khê

Ngày mai em đi, cồn đá rêu phong rũ buồn
Đèn phố nghe mưa tủi hồn, nghe ngoài trời giăng mây luôn
Ngày mai em đi, biển có bâng khuâng gọi thầm
Ngày mưa tháng nắng còn buồn, bàn tay nghe ngóng tin sang
Ngày mai em đi, thành phố mắt đêm đèn vàng
Nửa bóng xuân qua ngập ngừng, nghe trời gió lộng mà thương
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Hãy sống giùm tôi

Hãy sống dùm tôi hãy nói dùm tôi hãy thở dùm tôi
Thịt da này dành cho thù hận
Cho bạo cường cho tham vọng của một lũ điên

Hãy sống dùm tôi hãy nói dùm tôi hãy thở dùm tôi
Quả tim này dành cho lửa hồng
Cho hòa bình cho con người còn chờ đấu tranh

Ai có nghe ai có nghe tiếng nói người Việt Nam
Chỉ mong hòa bình sau đêm tăm tối
Chờ mong một ngày tay ấm trong tay

Hãy sống dùm tôi hãy nói dùm tôi hãy thở dùm tôi
Đă lâu rồi làm sao chờ đợi
Sao còn ngồi sao im lìm ngủ hoài các anh

Hãy sống dùm tôi hãy nói dùm tôi hãy thở dùm tôi
còn thấy ǵì ngoài bom lửa đạn
Anh chị này sao vui mừng làm người cúi xin

 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Sao mắt mẹ chưa vui

1. Ðêm nay hòa bình sao em nhỏ chưa vui
Hãy bước ra đây nhìn phố ngợp người
Ðêm nay hòa bình không nụ cười trên môi
Nhìn quanh em không ai còn lại
Không ai còn lại
Ru đỡ tình người cho có đôi

2. Ðêm nay hòa bình sao mắt mẹ chưa vui
Mẹ hãy ra xem đường phố ngập người
Ðêm nay hòa bình mắt mẹ buồn như kinh
Lời kinh đêm ru căn nhà lạnh
Ru me một mình
Ru mẹ một mình ôm bóng đêm

Ðêm nay hòa bình tôi muốn nghe
Lời nói âm u trên đường về của mẹ
Ðiệu hát hoang vu trên phố sáng của anh
Giọng cười em thơ âm thầm từ thềm vắng
Chị hát nghẹn ngào bên nôi ấm của con

Ðêm nay hòa bình tôi muốn đi
Tìm thấy em thơ trong nụ cười của chị
Tìm thấy mẹ xưa trên môi nín của cha
Tìm gặp tên anh trong tình người vợ góa
Tìm thấy bạn bè trong nỗi nhớ của ta

3. Ðêm nay hòa bình sao anh lại chưa vui
Hãy bước ra đây nhìn phố ngợp người
Ðêm nay hòa bình anh gọi thầm tên ai
Gọi tên ai trong căn nhà nhỏ
Anh đi trận về nghe lại chuyện kể
Ngỡ giấc mơ

4. Ðêm nay hòa bình sao mắt chị chưa vui
Chị hãy ra xem đường phố ngập người
Ðêm nay hòa bình sao chị còn bâng khuâng
Chị ru con sao ru lạnh lùng
Ru cha bỏ mình
Ru đời chỉ còn mẹ với con.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Cuối cùng cho một tình yêu

Ừ thôi em về
Chiều mưa giông tới
Bây giờ anh vui
hai bàn tay đói
bây giờ anh vui
hai bàn chân mỏi
thời gian nơi đây
bây giờ anh vui
một linh hồn rỗi
tình yêu xứ này

Một lần yêu thương
Một đời bão nổi
giã từ giã từ
chiều mưa giông tới
em ơi em ơi

Sầu thôi xuống đây
làm sao anh nhớ
Mưa ngoài sông bay
lời ca anh nhỏ
nỗi lòng anh đây!

Sầu thôi xuống đây- sầu thôi xuống đây!
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Khói trời mênh mông


Ta về nơi đây phố xưa dấu đạn
Con đường bên sông cỏ lá buồn tênh
Ta về đây nơi tháng năm quá rộng
Đường xưa em lại thấp thoáng bàn chân

Ta về nơi đây thoáng nghe gió lạnh
Hết mùa Thu sang đã đến ngày Đông
Những hàng cây xanh đón em áo lộng
Bây giờ ta nhìn khói trời mênh mông

Trời còn in dấu chim xa nguồn
Đời còn bay những cơn mưa phùn
Còn gì đâu những môi xưa hồng
Vùng tuổi xanh thoảng bay như gió
Ngày rồi qua tháng năm đâu ngờ
Tên em là vết thương khô

Ta đã về nơi đây bỗng im tiếng động
Đã về trên sông những cánh bèo xanh
Có còn trong em những đêm gió lộng
Ngồi bên hiên nhìn bến nước đầy dâng

Có còn trong em những cây nến hồng
Những cầu qua sông những chút tình duyên
Gió trời lênh đênh nhớ con phố hẹn
Ta nhìn ta về giữa trời hư không.


 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

CHIỀU MỘT MÌNH QUA PHỐ

Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Có khi nắng khuya chưa lên mà một loài hoa chợt tím
Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Gót chân đôi khi đã mềm gọi buồn cho mình nhớ tên.

ĐK
Chiều qua bao nhiêu lần môi cười
Cho mình còn nhớ nhau
Chiều qua bao nhiêu lần tay mời
Nghe buồn ghé môi sầu.
Ngày nào mình còn có nhau xin cho dài lâu
Ngày nào đời thôi có nhau xin người biết đau.

Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Gió ơi gió ơi bay lên để bụi đường cay lòng mắt
Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Áo xưa chưa quen phong trần đợi mùa thu vàng áo thêm.

Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Bước chân nghe quen cũng buồn lạy trời xin còn tuổi xanh
Còn một mình trên phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Ngoài kia không còn nắng mềm ngoài kia ai còn nhớ tên
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Về đây đứng ngồi
Đường xa quá ngại
Để lòng theo chút nắng bên ngoài

Mùa xuân quá vội
mười năm tắm gội
Giật mình ôi chiếc lá thu phai

Người đâu mất người
Đời tôi ngốc dại
tự làm khô héo tôi đây

Chiều hôm thức dậy
ngồi ôm tóc dài
chập chờn lau trắng trong tay

Về thu xếp lại
Ngày trong nếp ngày
Vội vàng theo những lúc yêu người

Cuồng phong cánh mỏi
Về bên núi đợi
ngậm ngùi ôi đá cũng thương thay


 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:


**
Đi về đâu hỡi em?- Khi trong lòng không chút nắng
Giấc mơ đời xa vắng, bước chân không chờ ai đón.
Một đời em mãi lang thang, lòng lạnh băng giữa đau thương...

Em về đâu hỡi em? -Hãy lau khô dòng nước mắt
Đời gọi em biết bao lần
Đời gọi em về giữa đau thương
Để trả em ngày tháng êm đềm
-Trả lại nắng trong tim- Trả lại thoáng hương thơm

Em về đâu hỡi em?-Có nghe tình yêu lên tiếng
Hãy chôn vào quên lãng, nỗi đau hay niềm cay đắng
Đời nhẹ nâng bước chân em, về lại trong, phố thênh thang...

Bao buồn xưa sẽ quên!- Hãy yêu khi đời mang đến
Một cành hoa giữa tâm hồn!...
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
đại bác đêm đêm dội về thành phố
người phu quét đường dừng chổi đứng nghe
đại bác qua đây đánh thức mẹ dậy
đại bác qua đây con thơ buồn tủi
nửa đêm sáng chói hỏa châu trên núi
đại bác đêm đêm dội về thành phố
người phu quét đường dừng chổi lắng nghe
từng chuyến bay đêm con thơ giật mình
hầm trú tan hoang ôi da thịt vàng
từng đêm trong sáng là mắt quê hương
đại bác đêm đêm dội về thành phố
người phu quét đường dừng chổi đứng nghe
đại bác đêm đêm tương lai rừng vàng
đại bác như kinh không mang lời nguyện
trẻ con quên sống từng đêm nghe ngóng
đại bác đêm đêm dội về thành phố
người phu quét đường dừng chổi lắng nghe
đại bác đêm đêm ru da thịt vàng
đại bác nghe quen như câu dạo buồn
trẻ con chưa lớn để thấy quê hương
hàng vạn tấn bom trút xuống đầu làng
hàng vạn tấn bom trút xuống ruộng đồng
cửa nhà Việt Nam cháy đỏ cuối thôn
hàng vạn chuyến xe lemo lựu đạn
hàng vạn chuyến xe mang vô thị thành
từng vùng thịt xương có mẹ có em
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Từ khi trăng là nguyệt đèn thắp sáng trong tôi
Từ khi trăng là nguyệt em mang tim bối rối
Từ khi trăng là nguyệt tôi như từng cánh diều vui
Từ khi em là nguyệt trong tôi có những mặt trời

Từ đêm khuya khi nắng sớm hay trong những cơn mưa
Từ bao la em đã đến xua tan những nghi ngờ
Từ trăng xưa là nguyệt lòng tôi có đôi khi
Tựa bông hoa vừa mọc hân hoang giây xuống thế

Từ khi trăng là nguyệt tôi nghe đời gõ nhịp ca
Từ khi em là nguyệt cho tôi bóng mát thật là

Từ khi trăng là nguyệt vườn xưa lá xanh tươi
Đàn chim non lần hạt cho câu kinh bước tới
Từ khi trăng là nguyệt tôi nghe đời vỗ về tôi
Từ khi em là nguyệt câu kinh đã bước vào đời

Từ bao la em đã đến hay em sẽ ra đi
Vườn năm xưa còn tiếng nói tôi nghe những đêm về
Từ trăng thôi là nguyệt một hôm bỗng nghe ra
Buồn vui kia là một như quên trong nỗi nhớ

Từ trăng thôi là nguyệt tôi như giọt nắng ngoài kia
Từ em thôi là nguyệt coi như phút đó tình cờ
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

(1): Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi,
Để một mai vươn hình hài lớn dậy.
Ôi! Cát bụi tuyệt vời!
Mặt trời soi một kiếp rong chơi.

(2): Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi,
Để một mai tôi về làm cát bụi.
Ôi! Cát bụi mệt nhoài!
Tiếng động nào gõ nhịp khôn nguôi.

(ĐK): Bao nhiêu năm làm kiếp con người,
Chợt một chiều tóc trắng như vôi.
Lá úa trên cao rụng đầy,
Cho trăm năm vào chết một ngày.

(3): Mặt trời nào soi sáng tim tôi,
Để tình yêu xay mòn thành đá cuội.
Xin úp mặt bùi ngùi.
Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui.

(4): Cụm rừng nào lá xác xơ cây.
Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy.
Ôi! Cát bụi phận này,
Vết mực nào xóa bỏ không hay.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top