Ước mơ đẹp

Hide Nguyễn

Du mục số
meoxinhgn3.jpg
[FONT=Verdana, Arial]
Cô bé vẫn mải mê gấp những ngôi sao giấy bé nhỏ vì cô tin vào truyền thuyết cổ: Khi gấp đủ một trăm ngôi sao nhỏ đem tặng cho người mình yêu quý thì một điều ước của người đó sẽ thành sự thật.

Cô bé không muốn người bạn trai của mình mãi trầm lặng, cô muốn thấy những nụ cười, những niềm vui trong ánh mắt người bạn trai ấy. Thời gian trôi đi, túi sao nhỏ của cô càng ngày càng nhiều và cho đến một ngày kia, ngày cô sẽ phải rời xa các bạn để theo gia đình, cô gái quyết định mang cả túi sao đủ màu sắc đến cho người bạn trai như một món quà tạm biệt trước lúc đi xa.

- Tối nay nhiều sao quá! - Cô bé nói, mắt sáng ngời - Cậu hãy ước điều gì đó đi!

Cô nói thật nhẹ nhàng như chờ đợi. Cậu bạn trai khẽ mỉm cười mở gói quà và nói:

- Chúc những điều hạnh phúc nhất sẽ đến với cậu, người bạn thân yêu nhất của mình!

Cô bé giật mình, đôi mắt nhòa đi, giọng như khóc:

- Tớ muốn nghe điều ước dành cho cậu cơ!

Bỗng cô nhận ra ánh mắt kia thật sự như đang cười và phản chiếu cả một bầu trời sao đang mong muốn cho cô những điều tốt đẹp nhất. Cô vội vàng thầm ước đôi mắt đó, nụ cười đó mãi mãi theo cô.

Có những ước mong đôi khi không hề vĩ đại, nó thật bình dị, thật chân thành và rất thật. Đôi khi niềm vui, hy vọng của người khác cũng chính là niềm hạnh phúc bất chợt đến trong tim ta và, không phai mờ theo năm tháng.

[/FONT]
f_128153.file


[FONT=Verdana, Arial]
Sưu tầm
[/FONT]
 
những uơc mơ mà mình không thấy đươcc thì cũng chẳng ước để làm gì ước cũng vậy thôi mãi mại cũng vậy . Ước xong rôid để đó ước làm gì những ước mơ vu vơ , lạnh lẽo sống vật vờ .
chẳng để làm gì cho nó vô thùng rác cho nhanh. Hết
cuộc sống là thế
 
những uơc mơ mà mình không thấy đươcc thì cũng chẳng ước để làm gì ước cũng vậy thôi mãi mại cũng vậy . Ước xong rôid để đó ước làm gì những ước mơ vu vơ , lạnh lẽo sống vật vờ .
chẳng để làm gì cho nó vô thùng rác cho nhanh. Hết
cuộc sống là thế

Ước mơ :

“Điểm khác biệt lớn nhất giữa người mơ ước và người hành động chính là động cơ thúc đẩy”

_Charles Jones_
 
mơ làm gì

Ước mơ :

“Điểm khác biệt lớn nhất giữa người mơ ước và người hành động chính là động cơ thúc đẩy”

_Charles Jones_

để làm gì
có ước mơ thì mới có hành động khi mình muốn thực hiện ước mơ đó mà mình không làm được thì ước mơ đó chỉ là hư không khi đó để làm gì :tire:
 
Những suy nghĩ vớ vẩn

Nếu như tôi ví mình như một cái cây....
Tôi nhớ, hồi tôi còn bé, mới là một cái mầm trong vườn ươm. Sống trong vòng tay bố mẹ, thật vô tư và hạnh phúc. Được bố mẹ che chở, tránh khỏi những cơn gió rét, những trận bão mịt mù...
Giờ đây, tôi đã rời khỏi vườn ươm, nhưng tôi cũng chưa phải cây đại thụ để có thể tránh khỏi những cơn bão lớn. Tôi chỉ là một cái cây tầm tầm, đủ sức chống lại những cơn gió lớn, những cơn bão nhỏ. Nhưng bây giờ, không phải tôi gặp cơn bão lớn, cũng không phải cơn gió to hay cái gì khác đại loại như thế. Tôi đang gặp phải một cơn gió nhẹ nhàng thổi tới. Tưởng chừng là một cơn gió thoáng qua khiến cành lá xao động. Nhưng nào ngờ...
Giờ đây, tôi cảm thấy nhớ nhà hơn bao giờ hết. Tôi nhớ tới bố mẹ, nhớ tới mái nhà yêu dấu tuổi thơ, nơi tôi đã sinh ra và lớn lên. Tôi đã tưởng chừng tìm được một nơi yên bình để trụ lại... đã tạo được rất nhiều điều thân quen. Nhưng khi ngoảnh lại tôi thấy mọi điều thật lạ lẫm làm sao. Tôi ước ao có một mái nhà, một gia đình, một nơi để đi về... nhưng thật sự tôi đâu có gì... tất cả chỉ là trong huyễn hoặc. Tưởng rằng như thế đã là hạnh phúc. Ngôi nhà hiện giờ của tôi cũng đâu phải của tôi. Mọi người trong nhà cũng đâu phải người thân của tôi. Tôi đi hay về, ở hay không... tất cả là do tôi, không có ai hỏi han, không có ai quan tâm. Thật sự đó có phải là tự do hay không?
Giờ đây, tôi lại mơ về quá khứ. Tại sao lại thế. Đáng lẽ tôi phải mơ ước tới tương lai chứ. Đằng này, tôi chỉ ước sao tôi được trở lại thủa học sinh, vô tư và hồn nhiên... Ước được buổi sáng có mẹ gọi đi học. Trưa về có cơm canh ngon lành, ước được nghe tiếng cằn nhằn của mẹ mỗi khi tôi ham chơi về muộn...
Cuộc sống phía trước cũng đâu có gì khó khăn. Nhưng nó thật đơn điệu và buồn tẻ. Ban ngày đi làm, tối về ngủ vùi. Nếu buồn chán lại nằm lại cơ quan. Cứ như thế này thì ngày mai cũng đâu khác gì hôm nay.?.?.
Nhiều lúc tôi muốn thay đổi mọi thứ. Nhưng thay đổi cái gì? Mọi thứ tưởng chừng như quá đúng với ước muốn của tôi khi xưa. Chỉ có một điều duy nhất tôi muốn thay đổi. Nhưng điều đó lại ngoài khả năng của tôi. Phải chăng chính điều đó làm tôi nản chí? Lẽ nào chỉ một điều đó làm tôi chán nản mọi chuyện?
Giờ đây, tất cả với tôi có lẽ chỉ là công việc. Tôi cố quên mọi chuyện và vùi đầu vào công việc. Nhưng đến khi mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi, muốn thư giãn... nhưng những thú vui của tôi khi xưa bây giờ dường như không còn ý nghĩa. Lại chìm vào những suy nghĩ vẩn vơ càng làm cho tôi mệt mỏi hơn...
Tôi không biết làm gì khác ngoài phó mặc cho thời gian đẩy trôi. Ngày mai cũng sẽ như hôm nay. Tôi biết là như thế. Nhưng liệu ngày mai tôi còn đủ sức lực để vượt qua như hôm nay không?
Tất cả những gì tôi ước mong - chỉ một điều duy nhất. Với niềm hi vọng nhỏ nhoi. Với hi vọng ngày mai sẽ khác. Cho dù khác thế nào. Cho dù thất vọng. Tôi sẽ cố gắng chờ.
Ngày mai trời lại sáng. Một ngày mới bắt đầu sau một giấc ngủ. Như một cuộc sống mới. Và đến tối, tôi lại thầm nghĩ như thế...
 
để làm gì
có ước mơ thì mới có hành động khi mình muốn thực hiện ước mơ đó mà mình không làm được thì ước mơ đó chỉ là hư không khi đó để làm gì

Vậy tại sao ước mơ lại không thực hiện được ? Nếu chỉ ước mơ không mà mong chờ nó thành hiện thực thì đó là người hão huyền.

Người biết ước mơ và biết hành động ấy mới là người dũng cảm và trí tuệ !
 
Để làm gì

Vậy tại sao ước mơ lại không thực hiện được ? Nếu chỉ ước mơ không mà mong chờ nó thành hiện thực thì đó là người hão huyền.

Người biết ước mơ và biết hành động ấy mới là người dũng cảm và trí tuệ !

tại sao phải mơ những ước , tại sao mà phải thực hiện những ước mơ mà mình biết ước mà mình biết nó là không có thực mơ để làm gì , để thành mộng mơ , mơ để làm gì để nghĩ lại những điêu đău khổ , mơ đi ước gì và cũng để làm gì
 
tại sao phải mơ những ước , tại sao mà phải thực hiện những ước mơ mà mình biết ước mà mình biết nó là không có thực mơ để làm gì , để thành mộng mơ , mơ để làm gì để nghĩ lại những điêu đău khổ , mơ đi ước gì và cũng để làm gì

Tại vì con người đó hão huyền. Tại vì con người đó không có lòng dũng cảm.

Tại vì con người đó quá ích kỷ, không biết yêu lấy cuộc sống xung quanh. Tại vì con người đó quá hèn nhát trước số phận !

Tại vì con người đó đánh mất chính mình !
 
tại sao phải mơ những ước , tại sao mà phải thực hiện những ước mơ mà mình biết ước mà mình biết nó là không có thực mơ để làm gì , để thành mộng mơ , mơ để làm gì để nghĩ lại những điêu đău khổ , mơ đi ước gì và cũng để làm gì


ước mơ là để có lòng tin, ước mơ là tin vào đời vẫn đẹp, để hi vọng và mong chờ.....chỉ có ng' ước mơ mà ko cố gắng thực hiện nó mới là đau khổ. Chắc là anh có học thơ của Hàn Mặc Tử, một con người khi sắp chết vẫn nuôi hi vọng và khát khao cuộc sống. Sao ta lại ko làm đc?... Anh quá bi quan, quá cố chấp, em có thể cảm nhận đc ở anh sự hoài nghi, ngờ vực. Ko phải là anh ko tin mà là anh ko muốn tin mà thôi. Nếu nói rằng anh ko có bạn điều đó cũng đíng thôi, vì anh có chiu mở lòng mình đón nhận cái ji đâu. Phủ nhận tất cả ko phải là cách hay, anh nên tự mình đấu tranh và tìm ra chân lí, chỉ có anh mới tìm ra câu trả lời cuối cùng cho mọi câu hỏi.

p/s ng' ta mơ ko phải để tìm đau khổ, mà là để quên đi nó anh ạ.
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top