Truyện thơ cổ tích

  • Thread starter Thread starter mongtho
  • Ngày gửi Ngày gửi
images (21).jpg


Truyện Cổ Tích
Con Cá

Sao Cá ở nước ở sông
Một chuyện cổ tích xuôi vòng thời gian
Xa xưa ở trên thiên đàng
Một chàng dơ bẩn lang thang vật vờ
Mà chàng chưa tắm bao giờ
Ai nghe chuyện kể ngẩn ngơ cả người
Sao lại không tắm cả đời
Lại hay đi lại kiếm người xin ăn
Đi đâu chấy rệp đầy thân
Rụng rơi đầy ngõ đường gần đường xa
Mùi rệp hôi thối thật là
Thiên đàng ai cũng chạy xa thấy người
Mấy tiên bực bội chẳng vơi
Lên tâu lên nói với trời luôn luôn
Trời ngồi trời cũng than phiền
Thiên đàng sao có người điên như vầy
Sợ nước sợ tắm từng ngày
Để lại rệp chấy rơi đầy đường đi
Ông trời bực bội khi nghe
Ông trời khủng viá khi gọi chàng lên
Khi thấy tận mắt mới tin
Lên cơn lòng lợn đảo điên ầm ầm
Đuổi ngay chàng xuống cõi trần
Ở sông ở nước muôn năm đến giờ
Ướt thân ướt sáng chiều khuya
Không được lên bến lên bờ với ai
Mới có chuyện kể đến nay
Trong nước mới có Cá bơi đến giờ

Thơ Cổ Tích
Con Cá
Viết xong 20.03.2020
 
images (32).jpg


Thơ cổ Tích

Chiếc võng

Ngọc hoàng dạo bước rong chơi
Ngắm bầy tiên nữ bay vui khắp trời
Hàng ngày ngắm cũng thế thôi
Hôm nay ngó xuống trần gian bao người
Không biết bên đó vui không
Muốn đi du lịch một lần thử xem
Ngọc hoàng làm hộ chiếu luôn
Làm xong hộ chiếu đi luôn xuống trần
Xa đường gần mắt xa thân
Đạp xe ba ngày mới tới trần gian
Xuống rồi từng bước đứng tim
Có tiền có bạc bán buôn đầy đường
Chim gà rùa rắn có luôn
Cao thấp lùn béo ngập đường ngõ đi
Thiên đàng lại chẳng có gì
Chỉ mâm hoa trái đôi khi rằm về
Trần gian lại có tứ bề
Có lẩu có rượu ngon ghê ăn vào
Thịt gà cá nướng xôn xao
Mỗi ngày trong bụng nao nao thêm thèm
Bỗng dưng ngọc hoàng thấy buồn
Thấy dân ngủ đất ngủ nền khắp nơi
Ngọc hoàng chẳng nói nên lời
Mua ngay hũ rượu ra ngồi gốc cây
Uống hết hũ rượu ngủ ngay
Chợt choàng tỉnh giấc loay hoay tiếng gì
Ai ngủ mà ngáy to ghê
Ngọc hoàng đứng dậy tỉ tê kiếm tìm
Khi thấy ngọc hoàng đứng im
Thấy bầy Nhện ngủ im lìm trên tơ
Thơ thẩn một lúc nghĩ ra
Tung tăng cất bước hét la về làng
Tặng dân chiếc Võng ngay luôn
Khỏi nằm dơ bẩn đau lưng cả ngày
Thì ra từ đó đến nay
Mới có chiếc Võng đêm ngày ngủ im
Ngọc hoàng đứng ngó thấy mê
Giờ hộ chiếu hết đạp xe đi về

Thơ Cổ Tích
Chiếc Võng
Viết xong 25.07. 2020
 
Sửa lần cuối:
mo-thay-ret-chiem-bao-thay-con-ret.jpg


Thơ Cổ Tích
CON RẾT

Xa xưa có chuyện kể vui
Câu chuyện vẫn trong lòng người nhớ ghi
Một chàng béo mập gớm ghê
Đi đâu thì cũng lê thê muộn màng
Tánh nết thì lại rất chăm
Lòng lại lương thiện quanh năm tháng ngày
Người làng ai cũng nói thầm
Cầu cho chàng có nhiều chân lẹ làng
Hai chân chậm chạp thở than
Nói tới chàng béo cả làng thấy thương
Một người tánh nết hiền lương
Sao to sao béo phiền từng bước đi
Từng tháng ngày lễ rằm về
Qua đêm chàng ngủ tỉ tê giúp chùa
Chàng ngồi khấn vái đến khuya
Kiếp sau đừng có béo phì như nay
Nhiều chân lẹ bước từng ngày
Khỏi ngồi mệt mỏi phơi thây bên đường
Phật ngồi nghe thấy thêm thương
Tròn xoe béo mập vấn vương thân hình
Phật nghe lời khấn chàng xin
Phật ngồi im lặng lim dim ngó chàng
Thấy chàng quá béo tròn mang
Phật mới hóa kiếp cho chàng trong đêm
Thân dài ốm nhỏ dễ thương
Đi qua đi lại khỏi vương mắt người
Nhiều chân lanh lẹ quá vui
Trở thành con rết đời đời đến nay

Thơ Cổ Tích
CON RẾT
Viết xong 10.09.2019
 
2407d945a1d676c25639555e506ebd02.jpg


Thơ cổ tích
CON CÚ MÈO

Hôm nay ngồi xuống thẩn thơ
Ngồi đi ngồi lại nhớ ra chuyện đời
Cổ tích một chuyện xa xôi
Đêm nay ngồi xuống nhớ rồi đề ghi
Dòng thơ in nét chuyện xưa
Con Cú chăm chỉ chẳng thừa ấm an
Cực khổ đói khát cả năm
Ngày ngày cất tiếng lầm than với trời
Chẳng được ngày nào ấm say
Đói đói khát khát từ ngày sanh ra
Trời trao kiếp Cú thật là
Lại để cho đói bao la từng ngày
Ông trời đang ngắm tiên say
Chợt nghe gọi Cú lên ngay trên trời
Giới thiệu cho Cú đến Mèo
Học nghề học nghiệp để Mèo giúp cho
Xong Cú mới xuống trần gian
Tìm kiếm sư phụ lang thang khắp đường
Một ngày Cú gặp bên đường
Bái Mèo sư phụ nhịn nhường dạy cho
Mèo mới ngồi xuống chuyện trò
Ban ngày chăm chỉ chẳng thừa miếng ăn
Sao Cú không kiếm ăn đêm
Cú trả lời Mèo chẳng thấy đường đi
Đêm tối ngó chẳng thấy gì
Thấy sao đường ngõ đi về kiếm ăn
Mèo nói đừng có buồn tâm
Tu luyện đôi mắt thấy đêm đủ rồi
Ban ngày thì nghỉ ngơi thôi
Ban đêm thì mới ra ngoài kiếm ăn
Kiếm đêm cũng quá ấm thân
Hãy tu hãy luyện cho thành mắt tôi
Khi Cú ngồi luyện xong rồi
Từ đó mắt Cú thành đôi mắt mèo
Trần gian có tiếng gọi kêu
Mới có tên gọi Cú Mèo đến nay

thơ cổ tích
truyện con Cú Mèo
Viết xong 10.00 đêm 15.04.2018
 
mkk.png

Thơ cổ tích
Con Khỉ

Một truyện như đã trôi xa
Ngồi đây viết xuống trông ra như gần
Thiên đàng có trạm thời gian
Một chàng nghịch ngợm lang thang khắp trời
Ai nghe thì cũng buồn vơi
Bao người khuyên nhủ ngập lời chẳng thay
Khắp nơi với tiếng thở than
Vườn hoa cũng chẳng bình an bông nào
Tiếc thay hoa đẹp biết bao
Mà lại tan tác từng ngày trôi sang
Cây cành hoa trái muôn ngàn
Rụng rơi đầy đất lang thang khắp vườn
Tiên nàng quét dọn thêm buồn
Đào tiên trái nhỏ rụng luôn không ngừng
Tan hoang ngập phủ cả vườn
Tiên nàng bật khóc xót thương cây cành
Từng ngày khấn vái an lành
Mà lại chỉ thấy tan tành khắp nơi
Thiên đàng ngày lễ đã mời
Bầy tiên khắp ngõ khắp nơi đổ về
Trên bàn chẳng có trái hoa
Trời ngồi trời hỏi sao ra thế này
Đào tiên chẳng có sao đây
Tiên nàng mới trả lời ngay tức thì
Sớ tâu từng ngày viết đi
Từng ngày chẳng có chuyện gì đổi thay
Mà chàng quậy phá từng ngày
Ông trời nghe nói im ngay tức thì
Dạo này từ sáng đến khuya
Mải ngắm tiên nữ đậm đìa bóng xinh
Quên đọc sớ tâu ngày đêm
Mới xảy ra chuyện quá buồn hôm nay
Mặt trời đổi sắc đen ngay
Lên cơn lòng lợn loay hoay đùng đùng
Đi bắt chàng đến ngay luôn
Đuổi chàng đi xuống trần gian tức thì
Ngày đêm không được im ghe
Phải nhảy phải nhót le te cả ngày
Thì ra từ đó đến nay
Trần gian mới có Khỉ đầy khắp nơi

Thơ Cổ Tích
Con Khỉ
Viết Xong 30.04.2020
 
images (2).jpg


Thơ cổ tích

Con Bướm Và Bông Hoa



Một nàng tiên nữ trên trời

Xinh xinh đẹp sắc tiên trời đều khen

Hình dáng rất là dễ thương

Đi đâu thì cũng vấn vương mắt người

Tiên chàng cũng ngắm chẳng vơi

Những khi lễ hội bao lời nói khen

Thật là duyên dáng nàng tiên

Ai thấy thì cũng ưu phiền nhớ nhung

Nhiều chàng muốn ngắm cho gần

Sao có sắc bóng phủ thân đẹp nàng

Lang thang trên cõi thiên đàng

Có đâu ai hiểu một chàng nàng yêu

Giấu giếm đi lại đã nhiều

Làm tiên vẫn có những điều bất an

Đêm đêm hay đến thăm chàng

Ngàn năm tu luyện lại mang mối tình

Thời gian trôi trải chẳng im

Thì thầm từng tiếng của tiên trên trời

Tiếng xa tiếng xấu đầy vơi

Hàng ngày nghe được những lời tiên tâu

Ông trời bực bội đau đầu

Tẩn tẩn mát mát ngâu ngâu cả ngày

Gọi ngay cặp tiên đến đây

Đuổi ngay đi xuống trần gian tức thì

Tiên chàng thì thành bông hoa

Nàng tiên thành bướm la cà tìm bông

Ngàn năm trôi trải xuôi vòng

Kiếp bướm thì vẫn thăm bông đến giờ



Thơ Cổ Tích

Con Bướm Và Bông Hoa

Viết xong 02.04.2020
 
nam-ngu-mo-thay-con-qua-wap102.jpg


THƠ CỔ TÍCH

Cò và Quạ

Ai đây ngồi nhớ chuyện xưa
Ghi xuống cho gọn đêm thừa đọc vui
Có hai cô gái tuyệt vời
Xinh xinh đẹp đẹp bóng người như nhau
Ai thấy thì cũng điên đầu
Phân chia khó xử biết đâu tán nàng
Chung màu chung cách điểm trang
Không ai không lỡ không làng hai cô
Nhiều người lầm lẫn cả mơ
Sao mới phân được ai là chị em
Một ngày trời xuống trần gian
Lang thang dạo bước phố phường vui chơi
Bỗng dưng trời thấy hai người
Đẹp hơn tiên nữ trên trời tung bay
Duyên dáng ngó đẹp thắm say
Nhưng không được rõ được hay sắc nàng
Ông trời nhiều tuổi ngàn năm
Lại quên mang kính lăng nhăng ngắm người
Nhiều tuổi mắt phải mờ thôi
Biết sao phân biệt sắc người đang đi
Trời đang ngắm gái tai nghe
Người dân than khó phân chia sắc hình
Ông trời bực bội trong tim
Gái đẹp chẳng ngắm rõ hình nói sao
Lòng tức lòng tối biết bao
Tẩn tẩn mát mát ào ào lên cơn
Muốn ngắm gái đẹp hơn tiên
Mà quên mang kính đảo điên bực mình
Ông trời ngồi xuống chẳng yên
Biến hai nàng đó khác thân khác màu
Thành Cò và Quạ ngay luôn
Khỏi nghe người nói hai người giống nhau
Đi đâu dù có mai sau
Quạ đen cò trắng bao lâu vẫn còn
Trần gian mới có hai con
Quạ đen cò trắng vẫn còn đến nay

thơ cổ tích
Cò và Quạ
 
hedgehog-loai-nhim-compressor.png




Thơ cổ tích
Chuyện con nhím

Ngồi vui ngồi viết chuyện xưa
Cho bạn được đọc cũng vừa đêm nay
Một chuyện cổ tích xa ngày
Ngàn năm để lại đâu đây chuyện đời
Một làng êm ấm xa xôi
Có một cô gái tuyệt vời hiền lương
Số phận lại chẳng ai thương
Đi đâu thì cũng người lường gạt cô
Người ghen người gả chẳng thừa
Đì đâu thì cũng thiệt thua mắt người
Biết sao số phận đường đời
Đêm ngày chỉ biết đứng ngồi khóc than
Ở nhà chẳng tránh người gian
Đêm về trộm cướp tan hoang cửa nhà
Mình cô buồn bã bao la
Còn cô chỉ biết đến chùa cầu an
Xin cho trần hết kẻ gian
Đừng cho chuyện xấu lang thang đến gần
Buồn sầu buồn hết cả năm
Phật cũng tội nghiệp buồn tâm từng ngày
Phật lên bàn với ông trời
Làm sao cho hết nạn đời của cô
Trời mới lén xuống đêm khuya
Thấy tụi trộm cướp đong đưa quanh quần
Nếu chuyện đã xảy quanh năm
Biến nàng thành Nhím đầy lông quanh người
Ông trời đứng ngó mỉm cười
Từ ngày thành Nhím chẳng người gần cô
Êm ấm đời sống đến giờ
Biến thành kiếp Nhím nào ngờ ấm an

thơ cổ tích
chuyện con nhím
viết xong 11.00 đêm 09.04.2018
 
3ef0aad60a91fce61c293bf8ece283eb.jpg

Thơ cổ tích
Chiếc nón lá

Thiên đàng quá rộng thênh thang
Ngàn bầy tiên nữ khoe khoang sắc hình
Tiên nào cũng đẹp xinh xinh
Ngày ngày bay lượn linh tinh chẳng vừa
Tiên chàng lén ngắm chẳng thua
Ngồi nhắm một mắt cũng thừa ngồi tu
Ngọc hoàng thì cũng chẳng vừa
Mở cải hai mắt chẳng thừa ngắm tiên
Ngàn năm trôi chảy từng rèm
Sắc bóng tiên nữ quá quen từng ngày
Ngắm đi ngắm lại chẳng say
Ngọc hoàng ngồi xuống thở dài chẳng vui
Kiếm đâu sắc bóng mới đây
Thở than lẩm bẩm từng ngày chán chê
Ngắm tiên thì cũng chẳng mê
Ngàn năm bóng cũ lòng mê chẳng còn
Hồn trôi thơ thẩn lang thang
Bỗng dưng chợt nghĩ trần gian thế nào
Xuống thử một lần ra sao
Trần gian chắc có tiên nào đẹp hơn
Ngọc hoàng lén xuống trần gian
Không thấy bay lượn như tiên trên trời
Đi bộ lại thấy quá vui
Đoàn người đi bộ loi nhoi khắp đường
Trần gian có béo có lùn
Ngắm đi ngắm lại mê luôn sắc hình
Bỗng dưng trời đổ mưa rầm
Sao trời đang nắng ầm ầm mưa rơi
Khi nắng nóng cháy thân người
Bây giờ chạy trốn tơi bời tránh mưa
Ngọc hoàng buồn bã chẳng vừa
Sao giúp dân được nắng mưa đổ về
Ông ra ngồi gốc cây đề
Cơn gió thổi lá tỉ tê rụng rời
Trên đầu ông đầy lá rơi
Tay cầm lá xuống lòng vui không vừa
Bây giờ ông mới nghĩ ra
Tặng chiếc nón lá dân ta khỏi buồn
Nắng mưa cũng che được luôn
Nón lá mới có muôn năm đến giờ

Thơ Cổ Tích
Chiếc nón lá
Viết xong 10.06.2020
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top