Kuin Sukoagoa
Yêu
- Xu
- 0
Một ít xà phòng nè, rùi đổ nước vào khuấy lên nè, bỏ đồ vào rùi nè, tiếp theo là……..là làm gì??_nó chống càm nhìn thau đồ suy nghĩ_nói ra thì thật ngại từ bé đến lớn không biết giặt đồ bằng tay(thông cảm osin nghiệp dư mới vào nghề), đồ dơ toàn phóng vào máy cho nó giặt thui!! Mí cái bước trên cũng do nó coi phim nên biết , ôi trời ơi bác Hoa lại không có ở nhà, làm sao đây trời………vào hỏi mấy đứa kia, không không có khi còn ngu hơn mình_nó lắc đầu xua đi cái suy nghĩ kì hoặc vừa thoáng qua.
Bầu trời trưa đầy nắng, cái nắng gây gắt của một thành phố đông đúc phả vào từng hốc cây, ngọn cỏ, lòng nó lại dâng lên một nổi khó chịu (thông cảm hôm nay nó sock quá nên tâm trạng không bình thường), nó một đại tiểu thư đúng nghĩa dù cái việc nó đang làm là do nó tự nguyện nhưng………..hừm_nó thở dài ngao ngán, cái đám đồ này có dơ gì đâu chứ, nghĩ lại nó giống nàng Tấm trong truyện cổ tích quá, nhưng thay vì nhặt thóc thì nó phải giặt đồ
-mi làm gì ngồi thừ ra vậy_Trân Hạnh bước đến
-giặt đồ nè_nó chỉ vào cái thau
-ờ, vậy giặt đi sao ngồi buồn thế_Trân ngồi xuống cạnh nó
-nhưng……_nó gãi đầu_hai mi biết hông chỉ ta đi!!
-hả_hai cô nàng cùng đồng thanh_phải không đó???
-uhm, ta biết hai mi tốt lắm mà chỉ ta đi mà_nó nài nỉ làm mặc dễ thương vô cùng
Hai cô bạn cùng đưa tay véo má nó
-nhìn mi ta cứ tướng đại tiểu thư không đấy!!, nghĩ cũng hay vậy mà mi không bị đuổi việc đấy_Trân huýt vào vai nó
-sao cũng được, giờ làm sao nữa, chỉ i
-ờ thì……_Hạnh nhìn Trân, Trân nhìn lại Hạnh
Nó lại thở dài, hai đứa này chắc cũng mù tịch rùi, thế là hết
-hai mi cũng không biết???_nó hỏi nhưng không cần câu trả lời (nhìn mặt là biết ngu rùi )
-ai nói không biết, nhưng ta chỉ mi, mi phải đi picnic với ta và Hạnh àh nha_Trân nhìn nó
-là sao??_nó ngơ ngát
-là hai đứa cùng thực hiện một điều kiện đó nhóc!!
-ồ……..
Hai lão Nhật Bảo coi cũng biết suy nghĩ đấy chứ, lôi một lúc hai đứa là khỏi bị từ chối ủa mà……
-sao ta cũng phải đi_mặt nhăn nhó
-ta đâu ép , nhưng ta không chỉ mi đâu nha!!_Trân cười gian manh
-bạn bè thế đấy_nó trề môi_ thui được rùi đi thì đi, ở nhà một mình cũng chán
-ok, vậy đồng ý rùi đó
-yes, bắt tay vào việc nào!!giờ làm sao nữa_nó chờ đợi
-ờ thì…..ta thấy trong phim người ta dùng cái cây gậy dài dài vầy nè dấp vào cho sạch đó_vừa nói Trân vừa diễn tả
Nó lắc đầu
-cái đó xưa rùi, mi không thấy mí cái áo này đính hạt sao, đập vào cho nát àh
-ờ thì_Trân gãi đầu
-àh nhớ rùi, một lần ta thấy ông anh giặt đồ rùi hình như là vầy nè, hai mi đứng tránh ra_Hạnh cời giày ra bước vào thau và đạp
Nó Trân nhìn nhau
-ủa, giặt đồ là vậy đó hả_cả hai đồng thanh vừa ngạt nhiên vừa thích thú
-uh_Hạnh quả quyết
-ồ, giặc đồ hay quá nhỉ, ta làm với
Hai đứa vứt đép wa một bên nhảy vào thau và đạp……..cũng may là cái thau rất lớn mới có sức chứa đủ ba đứa tụi nó. (Mà cái kiểu giặt đồ này là củng mấy người lười biếng mà nhỉ )
-đạp mạnh lên, mạnh nữa lên_nó hô khoái chí
Ba cô nhóc như ba con khỉ lau chau nhảy lên nhảy xuống cười nói vui vẻ hồn nhiên như con ních giữa trời chưa nóng nực, vừa giặt vừa nghịch nước vào nhau.
---------------------------
Bên trong nhà, có ba anh chàng đáng quan sát ba cô bé của chùng ta ‘ giặt đồ’ theo đúng nghĩa của nó (cũng may ba ông này cũng mù tịch nên mý nhóc không bị chê là con gái hư hihi )
-lúc trao giải nghe ba cô ấy đoạt giải nhất làm ta muốn đứng tim_Nhật vừa nhìn ba nhóc đùa giỡn vừa nói
-cũng may mí ông giám khảo còn có con mắt đánh giá chính xác đấy_hắn nói
-nhưng cái vụ giải xuất sắc nhất lần đầu ta nghe thấy đấy, ba cô nàng chiến thắng tới miệng còn bị rơi mất…._Bảo phụ họa theo
-bởi thế không thấy ba nàng bực tức từ trưa tới giờ ah, mà cũng tội hai đứa mày vỡ kế hoạch_hắn trêu chọc nhìn bạn
-biết sao được mày, hên là họ chịu đi đấy, lát mình kiếm cớ tách ra, ok_Nhật đề nghị
-tùy hai đứa mày, tao không ý kiến_hắn chống càm nhìn ra khoảng sân trống nơi nó đang nô đùa. Hai đứa bạn đã xác định người nó yêu và tiến tới sau một sự hiểu lầm nhỏ (cái gì từ từ biết nhé ^^), còn hắn?? hắn đang nghĩ gì làm gì, chỉ còn chưa đầy một năm nữa thui hắn phải có quyệt định cuối cùng, hoặc Hương hoặc Đoan, sao tại sao người đó lại không phải là…..không không….._hắn lắc đâu xua đi cái suy nghĩ oái ăm thoáng qua_nhưng…..nếu đó là…..thì hắn sẽ hạnh phúc biết bao….
Ánh nắng gây gắt chíu qua khung cửa sổ ùa vào trong nhà, hắn vẫn im lắng ngồi đó với bao suy nghĩ trong đầu, mắc vẫn hướng về một người, sao người ấy lại vô tư thế nghĩ……
Bầu trời trưa đầy nắng, cái nắng gây gắt của một thành phố đông đúc phả vào từng hốc cây, ngọn cỏ, lòng nó lại dâng lên một nổi khó chịu (thông cảm hôm nay nó sock quá nên tâm trạng không bình thường), nó một đại tiểu thư đúng nghĩa dù cái việc nó đang làm là do nó tự nguyện nhưng………..hừm_nó thở dài ngao ngán, cái đám đồ này có dơ gì đâu chứ, nghĩ lại nó giống nàng Tấm trong truyện cổ tích quá, nhưng thay vì nhặt thóc thì nó phải giặt đồ
-mi làm gì ngồi thừ ra vậy_Trân Hạnh bước đến
-giặt đồ nè_nó chỉ vào cái thau
-ờ, vậy giặt đi sao ngồi buồn thế_Trân ngồi xuống cạnh nó
-nhưng……_nó gãi đầu_hai mi biết hông chỉ ta đi!!
-hả_hai cô nàng cùng đồng thanh_phải không đó???
-uhm, ta biết hai mi tốt lắm mà chỉ ta đi mà_nó nài nỉ làm mặc dễ thương vô cùng
Hai cô bạn cùng đưa tay véo má nó
-nhìn mi ta cứ tướng đại tiểu thư không đấy!!, nghĩ cũng hay vậy mà mi không bị đuổi việc đấy_Trân huýt vào vai nó
-sao cũng được, giờ làm sao nữa, chỉ i
-ờ thì……_Hạnh nhìn Trân, Trân nhìn lại Hạnh
Nó lại thở dài, hai đứa này chắc cũng mù tịch rùi, thế là hết
-hai mi cũng không biết???_nó hỏi nhưng không cần câu trả lời (nhìn mặt là biết ngu rùi )
-ai nói không biết, nhưng ta chỉ mi, mi phải đi picnic với ta và Hạnh àh nha_Trân nhìn nó
-là sao??_nó ngơ ngát
-là hai đứa cùng thực hiện một điều kiện đó nhóc!!
-ồ……..
Hai lão Nhật Bảo coi cũng biết suy nghĩ đấy chứ, lôi một lúc hai đứa là khỏi bị từ chối ủa mà……
-sao ta cũng phải đi_mặt nhăn nhó
-ta đâu ép , nhưng ta không chỉ mi đâu nha!!_Trân cười gian manh
-bạn bè thế đấy_nó trề môi_ thui được rùi đi thì đi, ở nhà một mình cũng chán
-ok, vậy đồng ý rùi đó
-yes, bắt tay vào việc nào!!giờ làm sao nữa_nó chờ đợi
-ờ thì…..ta thấy trong phim người ta dùng cái cây gậy dài dài vầy nè dấp vào cho sạch đó_vừa nói Trân vừa diễn tả
Nó lắc đầu
-cái đó xưa rùi, mi không thấy mí cái áo này đính hạt sao, đập vào cho nát àh
-ờ thì_Trân gãi đầu
-àh nhớ rùi, một lần ta thấy ông anh giặt đồ rùi hình như là vầy nè, hai mi đứng tránh ra_Hạnh cời giày ra bước vào thau và đạp
Nó Trân nhìn nhau
-ủa, giặt đồ là vậy đó hả_cả hai đồng thanh vừa ngạt nhiên vừa thích thú
-uh_Hạnh quả quyết
-ồ, giặc đồ hay quá nhỉ, ta làm với
Hai đứa vứt đép wa một bên nhảy vào thau và đạp……..cũng may là cái thau rất lớn mới có sức chứa đủ ba đứa tụi nó. (Mà cái kiểu giặt đồ này là củng mấy người lười biếng mà nhỉ )
-đạp mạnh lên, mạnh nữa lên_nó hô khoái chí
Ba cô nhóc như ba con khỉ lau chau nhảy lên nhảy xuống cười nói vui vẻ hồn nhiên như con ních giữa trời chưa nóng nực, vừa giặt vừa nghịch nước vào nhau.
---------------------------
Bên trong nhà, có ba anh chàng đáng quan sát ba cô bé của chùng ta ‘ giặt đồ’ theo đúng nghĩa của nó (cũng may ba ông này cũng mù tịch nên mý nhóc không bị chê là con gái hư hihi )
-lúc trao giải nghe ba cô ấy đoạt giải nhất làm ta muốn đứng tim_Nhật vừa nhìn ba nhóc đùa giỡn vừa nói
-cũng may mí ông giám khảo còn có con mắt đánh giá chính xác đấy_hắn nói
-nhưng cái vụ giải xuất sắc nhất lần đầu ta nghe thấy đấy, ba cô nàng chiến thắng tới miệng còn bị rơi mất…._Bảo phụ họa theo
-bởi thế không thấy ba nàng bực tức từ trưa tới giờ ah, mà cũng tội hai đứa mày vỡ kế hoạch_hắn trêu chọc nhìn bạn
-biết sao được mày, hên là họ chịu đi đấy, lát mình kiếm cớ tách ra, ok_Nhật đề nghị
-tùy hai đứa mày, tao không ý kiến_hắn chống càm nhìn ra khoảng sân trống nơi nó đang nô đùa. Hai đứa bạn đã xác định người nó yêu và tiến tới sau một sự hiểu lầm nhỏ (cái gì từ từ biết nhé ^^), còn hắn?? hắn đang nghĩ gì làm gì, chỉ còn chưa đầy một năm nữa thui hắn phải có quyệt định cuối cùng, hoặc Hương hoặc Đoan, sao tại sao người đó lại không phải là…..không không….._hắn lắc đâu xua đi cái suy nghĩ oái ăm thoáng qua_nhưng…..nếu đó là…..thì hắn sẽ hạnh phúc biết bao….
Ánh nắng gây gắt chíu qua khung cửa sổ ùa vào trong nhà, hắn vẫn im lắng ngồi đó với bao suy nghĩ trong đầu, mắc vẫn hướng về một người, sao người ấy lại vô tư thế nghĩ……