Phần 3: Cuộc tình ngang trái
Trên lầu box trà đá của vnkienthuc.com. box này là nơi tụ tập của rất nhiều giới nhân sĩ võ lâm trong những lúc nhàn rỗi rũ nhau tới đây nhậu nhẹt và buôn chuyện, nói chung tất cả những tin tức trong giang hồ từ lớn tới nhỏ, từ chuyện quan huyện tham ô, cho tới chuyện dollgirl thích dùng tả giấy đều có thể là chủ đề tranh luận hết ngày này qua ngày nọ của các nhân sĩ giang hồ tại đây

cạnh cửa sổ có 2 nam nhân đang ngồi hóng gió, có một người đeo cặp kính cận dày cộp nhìn như giáo sư, tiến sỹ chuyên ngành của một trường Đại Học lớn nào đó mà chưa thành lập, Nam nhân ngồi đối diện với y vận một bộ y phục màu trắng toát, dáng vẻ phong lưu, tiêu sái càng nhìn càng khoái

tapchoi82 bật cười khanh khách thốt lên:" thegioinhau ta thấy đệ ngày càng có vấn đề đấy! hôm trước đệ đã từng tuyên bố là dù cho bán cả gia sản của song thân để lại, thì đệ củng phải thử cho bằng hết các loại rượu trong thiên hạ. vì cớ gì lại đi tiếc rẻ một cốc trà đá như thê?".
thegioihoc gãi đầu cười tươi đáp:" Đại ka không biết đấy thôi, mấy ngày hôm nay đi với đại ka, thấy huynh suốt ngày nhậu nhẹt say sưa túy lúy, tối về nữa đêm còn bắt đệ đi mua rượu, hôm nào đệ không chịu đi huynh lại dọa cắt "ngón chân cái" của đệ, đệ cảm thấy dollgirl nói đúng nên đã quyết tâm bỏ rượu và phải biết lo cho tương lai của đệ từ bây giờ thôi!".
tapchoi82 vừa cau mày định hỏi lại xem thgioihoc có quan hệ gì mà lôi dollgirl vào đây, thì chợt nge tiếng ồm ồm như ngan pha vịt của một tên khách trong quán thốt lên:"Các huynh đã nghe tin gì chưa? đệ mới lên google check tin vịt thì được biết, vỏ lâm đã xuất hiện 2 nhân vật mới nỗi danh, không biết xuất sứ tại môn phái nào, hôm rồi còn dám chọc vào bà chằn thongoc của vnkienthuc.com đó! nghe đâu một tên có ngoại hiệu là tapchoi82, tên còn lại vừa cận nặng, lại vừa bị lé, biệt danh là thegioinhau hay thegioisay gì gì đó!". tapchoi82 quay lại thấy người vừa lăng xê mình là một gã thiếu niên mặt mày non choẹt, đang ngồi ở bàn phía trong cùng của tửu quán cùng 2 tên đồng bọn ngồi quay lưng lại phía tapchoi82 xì xào bàn tán, gã thiếu niên nọ tuổi chừng khoảng 18. tay cầm bình sữa mút, thi thoảng lại đưa lên miệng ngậm vào "núm" mút "chùn chụt"... trông thập phần cổ quái! tapchoi82 vừa nhấp một ngụm trà, thấy hành động kỳ quặc của gã thiếu niên kia nhịn cười không nỗi, "sặc" lên một tiếng rồi phun luôn vào mặt thegioihoc đang ngồi đối diện

tapchoi82 liền rướn người qua bàn đưa tay vỗ vỗ vai thegioihoc an ủi:" Xin lổi đệ, ta không cố tình làm vậy, chỉ tại tên mới vừa nói kia làm ta bị sặc". thegioihoc càng khóc to hơn thều thào nói:" Đại ka không biết hắn là ai sao? hắn chính dailuong là cái tên tình địch đã khiến đệ ra nông nỗi này, vừa thấy hắn đệ đã tức muốn khóc, chứ đệ không trách gì đại ka đâu. phen này đại ka phải lấy lai công bằng cho đệ mới được!".
tapchoi82 khẻ nói:" Đệ đệ mau nín đi, có chuyện gì kể rỏ đầu đuôi ta nghe xem nào, nói cho đệ biết chuyện đâm thuê, chém mướn đối với ta không có gì là khó cả, có điều giá cả hơi "cứng" một tý, riêng đệ ta chỉ lấy 50% thôi!



thegioihoc thò tay với ly trà đá của tapchoi82 đang uống dỡ nhấp một ngụm rồi bắt đầu mơ màng kể:" Nàng là dollgirl - huynh biết không?"
tapchoi82 trợn mắt nhìn thegioihoc đang mơ màng."ặc....đệ kể chuyện quái gì mà lại không đầu không cuối thế hả?" . thegioihoc cười hì hì gải đầu, "đệ không biết kể chuyện, nói chuyện thì không đầu không cuối nghe chẳng ai hiểu cả. mẩu thân thường mắng đệ: "đầu óc bả đậu" - nhưng đệ thấy óc mình còn không bằng bã đậu nữa ý! hic..". tapchoi82 nhìn thehioihoc rồi ngán ngẫm lắc đầu tự nhủ" tên này đúng là óc bả đậu thật, nhưng được cái thật thà, chất phác,.. kiểu này mình phải tốn công dạy dổ nó nên người rồi

người đó xưng tên là "nguoidien" rồi cho đệ hay nơi đây là vnkienthuc.com, thấy đệ mình mẩy lấm lem, quần áo thì rách rưới, bụng réo ùng ục. ông ta mới thò tay vào thùng rác móc ra cho đệ 1 cái bả kẹo singum bạc hà, đệ đang đói nên vồ lấy ăn ngấu nghiến mà quyên cám ơn lão "nguoidien". ông ta giận lắm nhảy tót ra khỏi thùng rác, trên người chỉ độc một cái "xà lỏn", tay phải cầm chai rượu, tay phải túm cạp quần lùa đệ chạy té khói, đệ chạy một mạch đến chiều tối mới dám dừng lại để thở, giờ kể lại vẫn thấy rợn tóc gáy, may mà cái quần của lảo ta đứt chun, chứ nếu không thì mạng đệ " ô hô, ai tai" rồi, !, sau đó chờ khi đêm tối đệ mới dám ra đường đi kiếm cái gì để ăn cho đỡ đói, khi đó trong trong người không còn một xu, đệ chợt nhớ tới gói quà ngày quốc tế thiếu nhi, liền thò tay vào bọc mở ra xem, hóa ra là một cái kẹo mút, hic,, đói qua nên đệ cho kẹo vào mồm, vừa ngậm vừa đi, vô tình đệ đến trước cửa "Mộng Hoa Lâu".