Chị Vô Song đang tạm thời nấu nướng. Chị cũng có tí liên quan đến cái món gọi là "xã hội nhân văn", mạo phép thưa mấy câu:
Dân XHNV vừa điêu lại vừa ngoa thiệt luôn. Dân này sống là nhờ ngọn bút, đầu lưỡi, khẳng định chỗ đứng của mình phần nhiều qua đối thoại, tranh luận, hùng biện ... Nếu không viết nhiều, cãi nhiều, nói lắm thì sao kiếm đủ cháo? Hơn nữa, dân bên nỳ thường chỉ quen với lý thuyết này, lý thuyết kia, thực hành, thực tế thì ít tiếp xúc, nên nghe đâu người ta nói về tình hình gì là học thói con vẹt dễ thương thuật lại vanh vách thôi (cái đó gọi là đạo văn thì phải). Dân này trí tưởng tượng và tưởng bở cũng khá cao, chả bù cho tư duy lô gic chút nào. Đặc biệt, dân XHNV lại có cái chí khí tự đắc hơn người, lòng tự trọng, tự tôn cao ngất trời luôn. Vậy nên, trình bốc phét và chém gió cũng cao hơn dân KHTN là điều dễ hiểu mà. Cái này dân gian người ta gọi là "Dốt mà hay nói chữ". Hết ý kiến./.
P/S: Hi, mong Chị Vô Song nấu nướng cơm canh xong, có đọc qua thì đừng chém em mà tội. Em trót dại, nhỡ miệng xíu thôi ^_^