Những chuyến xe đêm bí mật

Hide Nguyễn

Du mục số
Mười năm trước, mình khùng điên cứ năm bữa nửa tháng lại bắt xe từ Cao Hùng đi tới một thị trấn xa lắc ở miền Bắc của Đài Loan, mình toàn đi xe đêm hoặc xe nửa đêm về sáng, để tối hôm sau, về Cao Hùng thật muộn lúc đường phố vắng tanh đã chuyển sang ngày mới.

Lúc này mình chưa mua xe máy, nên mọi chuyến đi đều phụ thuộc vào phương tiện giao thông công cộng. Mình thuộc từng tuyến xe bus, từng trạm dừng, từng số tổng đài taxi, từng giờ tàu ga xép, từng bến lên xuống xe bus đường dài.

62942341399576405_small.jpg
Những chuyến xe đi nửa đêm về sáng​

Hồi ấy, mình chỉ có thôi thúc là phải đi, phải lên đường. Cuộc sống đời thường là một tâm điểm cố định và an toàn, mà mình chỉ cố gắng tự tạo ra lực ly tâm cho mình. Để bứt càng xa cái tâm điểm đời mình càng tốt. Có khi chỉ đi để uống 1 tách cà phê, có chuyến chỉ là đi mua 1 cuốn sách, có chuyến chỉ là đến chân một cao ốc, nhìn sang bên kia đường, chờ thấy một người họ đi qua, sau khi họ đi khuất thì mình vượt 500km đường quay về!

Cả lúc đi và lúc về mình đều rất buồn. Có những điều không thể nào nói ra. Trên những chuyến xe đêm thường xuyên ấy, mình thường đeo headphone lên tai, nghe đi nghe lại hơn trăm bản tình ca tiếng Hoa để giết thời gian. Nghe đến mức thuộc lòng từng câu chữ.

Người năm ấy, chẳng bao giờ còn gặp lại. Những chuyện điên rồ khi ấy, chẳng còn bao giờ xảy ra. Tuổi trẻ không tua lại được như những bài tình ca. Nhưng còn lại trong mình là một kho từ vựng phong phú và đẹp đẽ từ những lời ca, là cách sử dụng tiếng Hoa dịu dàng như tiếng mẹ đẻ, là có thể cảm thán một câu tiếng Hoa như một câu thơ hoặc một ca từ đầy vần điệu. Có thể mình không biết nhiều từ vựng như một giáo viên dạy ngoại ngữ, nhưng mình biết cách sử dụng những từ ấy để nói những lời đẹp đẽ và cảm xúc, làm nhiều người bản địa cũng phải rung động.

Đó chính là điều mình đã không hề ngờ đến, đó cũng là một tương lai mà mình không bao giờ tiên liệu được, khi ngày xưa, mình tự gắn đời mình vào những chuyến xe đêm bí mật.

Chúng ta không bao giờ biết, tương lai sẽ mang gì tới tặng. Chúng ta không biết nếu ta lựa chọn khác, sống khác, yêu khác, làm việc khác, liệu tương lai có trở nên tuyệt vời không. Chúng ta mãi mãi là nạn nhân của quá khứ, là kẻ bị động khi chia tay nhau, là kẻ hối tiếc khi ngoái lại, là kẻ báng bổ quá khứ chỉ vì những bất bình và đau đớn ngày hôm nay. Nhưng, nếu như có quyền chọn lại...

Có lẽ ta vẫn khùng điên như ta đã từng. Chỉ vì chúng ta không thể nào khôn ngoan được với số phận, nên cứ ra đi và lên đường như một kẻ cuồng tin và ngốc nghếch. Những gì đợi ở chân trời, rồi đến một ngày, ta sẽ biết..

Trang Hạ
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top