Nhật Ký Online - DDKT BN

uyen_s

New member
Xu
0
Uyên muốn làm topic này...để mọi người cùng nhau vào đây...để chia sẻ...những cảm xúc...những tâm trạng...của mình...

nu sinh su pham - but nghien.jpg

Đẹp, Nữ sinh (ảnh st)


Hàng ngày...các bạn có thể vào đây...tâm sự...hay xả stress...
Để...chúng ta có thể hiểu nhau hơn...
Và...cùng nhau giúp
DDKT phát triển...
Mong mọi người sẽ Ủng hộ :p



Xin chân thành cảm ơn !!!:smile:
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
và để mở đầu thì...
Hôm nay Uyên buồn...vì 1 vài chuyện..
Hnay ngày gia đình việt nam...mà k đc ở nhà...
1 mình ở xứ lạ...chán nản...
chả bít làm gì..hết ăn rùi ngủ...ngủ rùi ăn...
muốn nhanh nhanh cho đến kỳ thi đại hoc...xong còn về hà nội :(
 
tiếp nek! :)
hôm nay zui bùn lẫn lộn ! chẳng hỉu mình thế nào nữa ! tự nhiên thấy mình vô lý quá chừng !...... haizz . mệt !
 
Ôi... sau một tháng vui buồn với công việc, học tập, thế là James lại được quay lại cộng tác với BQT. Thật là không còn gì vui hơn, vì ở đây tạo cho James nhiều cái mà nhiều nơi khác không có. ^^ Thật là tuyệt vời nhường nào!!! Một cảm giác thật... Yomost =))
 
Sau những ngày lang thang hôm nay mình rất vui. trời sài gòn mưa bay rả rích mình ngồi xem lại những tấm hình thiện nguyện của bạn mình, lòng thấy yêu mến và thương bao số phận không may mắn, sắp phải xa sài gòn để đến với những miền xa,
 
Hôm nay mình đưa em trai đến địa điểm thi đại học. Gặp 2 anh chàng tốt bụng đã chỉ đường và đưa 2 chị em mình đến điểm thi. Ôi thật cảm ơn các anh, giữa các nắng nóng oi bức của tiết trời Hà Nội tình người càng ấm áp hơn. Đáp lại anh bằng những lời cảm ơn anh đáp lại có gì khó khăn về tìm phòng trọ cứ liên lạc với anh anh giúp cho. Ôi thật tuyệt vời.
 
Hôm qua trời âm u…nắng to mà không vỡ đầu…gió chả mát tý nào… Mình được đi chơi…đi tham quan 1 số nơi tiêu biểu của Thành Phố mang tên Bác – Sì Gòn…
12h45…kim đồng hồ điểm đúng 12h45…Bé Loan đến và đưa mình đi tham quan Dinh Thống Nhất… Tại đây mình đã được nghe chị hưỡng dẫn viên duyên dáng kể về lịch sử - kiến trúc – và dẫn mình đi tham quan toàn bộ dinh…3 tầng và cả 2 tầng hầm nữa… Mình đã biết thêm vài thứ hay ho…hè hè.
Sau khi tham quan xong Dinh…mình lại tiếp tục qua Café Bệt cùng bé Loan và bé Việt vừa ngắm nhà thờ Đức Bà, vừa ngồi chem’ …chem lung tung…hết chuyện nọ xọ chuyện kia…túm lại là chem tuốt…
Chém mãi cũng buồn ngủ…chúng tôi lên đường đi tiếp…
Địa điểm tiếp theo là Bến Cảng Nhà Rồng – Nơi Bác Hồ ra đi tìm đường cứu nước…
Khi mua vé vào tham quan… ngạc nhiên vì chỉ có 2k thui í…lúc đầu tưởng hẳn mấy chục nghìn L…Chúng mình cùng đi ngó nghiêng cái nơi này…chụp 1 lô 1 lốc ảnh…
Nghe chừng là 2 bé kia đã khá mệt…còn mình thì chả thấy mệt gì…vì được đi chơi…vs cả cóa phải đèo đâu….mà là được đèo..hiahia…
Nghỉ 1 chút…rồi 3 đứa lại lang thang sang bên Phú Mỹ Hưng…đang đi ngắm đường thì điện thoại mình reo…bé Dung call…rùi mình và 2 bé kia vào quán café ngồi uống nước…chờ bé Dung ra…
Mà không biết phải bà chị bồi bàn kia ghét mình…hay ghen tỵ mình…đã lạnh thì chớ…lại còn quay cái điều hòa xỉa đúng thẳng vào mình lun…mặc áo chống nắng vào rồi mà vẫn nổi da gà…haiz…dễ thương cũng có tội L
Khi bé Dung ra đến nơi thì mọi thứ đồ uống đã được hạ gục 1 cách nhanh chóng..và bà chị bồi bàn kia đã thu hết cốc…đến nỗi bé Dung tưởng 3 đứa mình chưa gọi đồ uống =))
Chờ bé Dung thanh toán nốt ly lipton và 2 cái bánh nhỏ tí tẹo tèo teo ( 1 cái có sẵn…1 cái xin thêm )…cả 4 đứa hò nhau đi ăn ốc…
Có 4 bát: 1 bát ngao này, 2 bát ốc này ( mọi người có nói ốc gì mà mình quên tên rồi ), 1 bát gì mà có con gì tên là con dép dép gì gì đó… >>>ngon lắm nhá…
Cả 4 đứa vừa mệt…vừa đói…đã tiêu diệt gọn gàng 4 bát… sạch bong kin kít…
Đánh chén no nê…4 đứa bịn rịn chia tay nhau… Mình vs bé dung 1 đường…bé Việt 1 đường…bé Loan 1 đường…mà cứ ngoái lại nhìn nhau…vs ánh mắt tiếc nuối không nỡ rời xa…
Mình và bé Dung còn đi ăn cơm nữa…vì trưa nay mình đã ăn gì đâu…cả ngày ăn có 4 bát ốc…1 quả dừa…1 cốc sinh tố xoài + chuối + dâu…có thế thôi chứ nhiều nhặn gì đâu cơ chứ…nên là phải ăn cơm cho chắc cái bụng…không là lại Đêm nay Bác không ngủ L.
Sau khi ăn cơm no căng cả bụng thì bé Dung chở mình về…và bé cũng về nhà bé…
Kết thúc chuyến đi chơi….!
Xét 1 cách toàn diện thì buổi đi chơi hôm nay vui… xét 1 cách cục bộ thì mình có khám phá ra nhiều cái thú vị lắm lắm lun á :p.


 
Mệt...không muốn nghĩ cũng không được...
Công tác xong...1 đống thú phải lo ....
Muốn ra biển... để gió biển...sóng biển cuốn trôi mọi thứ...
Cảm giác sao cô đơn quá...
Muốn sà vào lòng mẹ...để được mẹ ôm ấp vỗ về...
Muốn được nghe giọng nói ấm áp của bố...
Muốn được nhìn đứa em trai cười tít mắt khi mình trêu nó...
Nhưng...xa vời...và xa xỉ quá...
Mãi mãi...không bao giờ còn có được nữa...
 
Một ngày buồn vui lẫn lộn. Sáng ngủ dậy trời mưa như trút nước. 7h30, sau khi đã quyết định hủy công việc thì trời tạnh, và sau đó nắng đến cháy da thịt.

Chiều làm được một số việc nho nhỏ. Với cái oi bức ông trời thì đó cũng là một thành công. Đang đu đưa trên ngọn cây Sấu thì ông bạn gọi nói rằng hai thằng nhóc phúc khảo một thằng đỗ một thằng trượt. Thật chẳng ra làm sao, số của PH đã xóa sạch trơn.

Tối hâm dở lên tán phét rồi định làm việc ngờ đâu cô Uyen_s tham lam ngốn mất nửa giờ. Báo cáo chưa xong nhưng cứ ngủ. Thằng sở nào lại đi trách cấp dưới chậm nộp báo cáo vì phải giúp đỡ một cô em xinh như Uyen_s cơ chứ. Kệ cha đời. Ngủ cho lại sức, sáng mai còn đi sớm nữa!
 
Hôm nay...mình li bì mãi đến tận giờ mới dậy được...
Mệt .... khó chịu....
Gía có bố mẹ ...ngoại thì mình sẽ không bị như thế này...
Cảm giác tủi thân...muốn khóc lắm... :)
 
Một Kì thi đại học nữa lại đến. Mình lại nhớ những thời khắc của mình cách đây 3 năm . Hồi đó mình là một sĩ tử đặc biệt, sỉ tử đi thi bằng đôi chân của bố. Bố cõng đi thi. Nhớ cái khoảnh khắc mọi người nhìn mình có chút gì đó thương cảm, có chút gì đó tội tội, nhớ cái cảm giác sau mỗi môn thi kết thúc chỉ còn có một mình mình ở phòng thi ngồi đợi bố cảm giác rất tủi thân ấy. Muốn khóc lắm không phải vì làm bài không tốt mà là tủi thân, Bố hỏi "có làm bài được không con" Trả lời bố con làm được mà mình muốn khóc nhưng mình đã kìm được cảm xúc lại để bố không lo lắng...... Một kì thi đại học với nhiều cảm xúc. cuối cùng thì bố và tớ đã làm lên chiến thắng. Kì thi dại học này thì mình lại tiếc nuối vì không đi đăng kí đi coi thi được. Muốn lắm cảm giác làm một giám thị xem nó có khác gì với cương vị của một thí sinh.!!!!!!!!!!!!!. các sĩ tử hãy cô lên nhé, hãy tự tin rằng mình có thể làm được không gì là không thể, điều đó nằm ở chính bản thân bạn.
 
1 câu nói..vô tình làm nó tổn thương....'
đau...rất đau...
không ngờ...
không muốn nhưng sao nước mắt cứ rơi...
 
Cơn mưa sài thành làm ta ướt áo, Hôm nay cơn mưa đầu mùa, nhưng lại giống như bão, gió đập vào cửa mạnh tới nổi tưởng nguyên căn hộ chung cư này có thể bay đi bất kỳ lúc nào.
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top