Bút Nghiên
ButNghien.com
- Xu
- 552
Mong bác Kastryas và mọi người tham gia diễn đàn lượng thứ! Cháu xin mạo muội mượn topic này để than thở. Khỉ thật, bao công xây kè đắp đập, be chắn đủ chiều, vậy mà chẳng thể chống đỡ được những nỗi thất vọng ngớ ngẩn. Buồn thì đọc thơ cho càng buồn hơn.
Thơ Nguyễn Huy Thiệp:
Này nhé: này là dòng sông
Định mệnh cử cuồn cuộn chảy
Bồi và lở
Được và mất
Con thuồng luồng nào nín hơi dưới đáy
Ngẫm nghĩ về mẻ lưới người
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đầy.
Con thuồng luồng nín hơi bơi đi
Tránh những bến quen ê chề
Này bọn cá mương, cá ngao
Mày có bao giờ mơ về đại dương
Này nhé: này là cánh chim
Có cánh chim nào mỏi mệt không?
Có cánh chim nào rã rời không?
Mà gió đấy, mà bão đâý
Gió bão xua đuổi thời vận
Mặt đất đầy những cạn bẫy
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đầy
Nhừng cánh chim bay đi
Về chân trời xa.
Đêm nay chim ngủ đâu
Mà đêm nay hồn anh ở đâu
Này chú chim xanh
Bao giờ báo tiệp?
Này nhé: giấc ngủ
Ta đã ngủ giấc ngủ dài
Hãy tỉnh thức vì trưa rồi
Mặt trời đã chuyển từ Đông sang Tây
Mà mưa bão qua giờ Ngọ cũng hết
Sao anh mơ màng?
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đầy
Thế gian cay đắng
Giọt mật nào còn sót trên môi em
Giọt muối nào còn sót trên môi em
Một cuộc mộng mị dài trăm năm
Một giấc mơ dài cả đời anh...
Này nhé: sự biến dịch luân hồi
Cười người hôm trước hôm sau người cười
Thế gian cứ một hồi trị một hồi loạn
Thời cuộc cứ một khi co một khi duỗi
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đày.
Về nhà thôi, về nhà thôi
Cố hương này cố hương xưa
Cố hương có ai mong chờ
Cố hưởng có ai tựa cửa
Nơi nào có khói lam chiều
Đâu là nơi mẹ ta chôn rau?
Cây gạo đầu làng có còn không?
Bây giờ có ai đi nhặt hoa đỏ không?
Này nhé: sự tuyệt vọng
Ngươi đến có chu kỳ nào không
Người có tuân theo những vận động
ám muội nào không
Đâu là hạt giống người gieo
Đâu là cái gật đầu cho một âm mưu?
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc.
Anh đã mắc vào đôi mắt.
Chịu án lưu đày .
Con thuồng luồng lặn thẳng một hơi
Sá chi một mẻ lưới người?
ồ tự do, tự do hay buông thả?
Tự do thường nối theo sự tuyệt vọng
nửa bước chân
Này nhé: định mệnh
Ngươi cồng kềnh và thô lậu
Những đợt sóng vận hạn của ngươi
thật quái ác
Còn ta, ta lướt qua ngươi giản dị, mạch lạc
Giản dị, mạch lạc buông thả
Giản dị, mạch lạc xu thời
Tự do nào chẳng có buông thả, xu thời
Cao thượng, đê tiện chung một nụ cười
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đày
Bên kia bờ xa
Chứa ẩn định mệnh kinh hoàng.
Này nhé: ta cập bến đợi
Ta đã lôi cuốn tất cả những gì nông cạn,
tầm thường để đến đích
Ta đã tự khoa trương, tự khinh bỉ
Ta đã đi qua sự vô luân, sự nhẹ dạ
Và ti tỉ điều vụn vặt
Ta đã đến bến bờ
Bình đẳng với những kẻ bình đẳng
Bất bình đẳng với những kẻ bất bình đẳng
Không bao giờ bình đẳng hóa những
bất bình đẳng
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngôc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đày...
Thơ Nguyễn Huy Thiệp:
Này nhé: này là dòng sông
Định mệnh cử cuồn cuộn chảy
Bồi và lở
Được và mất
Con thuồng luồng nào nín hơi dưới đáy
Ngẫm nghĩ về mẻ lưới người
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đầy.
Con thuồng luồng nín hơi bơi đi
Tránh những bến quen ê chề
Này bọn cá mương, cá ngao
Mày có bao giờ mơ về đại dương
Này nhé: này là cánh chim
Có cánh chim nào mỏi mệt không?
Có cánh chim nào rã rời không?
Mà gió đấy, mà bão đâý
Gió bão xua đuổi thời vận
Mặt đất đầy những cạn bẫy
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đầy
Nhừng cánh chim bay đi
Về chân trời xa.
Đêm nay chim ngủ đâu
Mà đêm nay hồn anh ở đâu
Này chú chim xanh
Bao giờ báo tiệp?
Này nhé: giấc ngủ
Ta đã ngủ giấc ngủ dài
Hãy tỉnh thức vì trưa rồi
Mặt trời đã chuyển từ Đông sang Tây
Mà mưa bão qua giờ Ngọ cũng hết
Sao anh mơ màng?
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đầy
Thế gian cay đắng
Giọt mật nào còn sót trên môi em
Giọt muối nào còn sót trên môi em
Một cuộc mộng mị dài trăm năm
Một giấc mơ dài cả đời anh...
Này nhé: sự biến dịch luân hồi
Cười người hôm trước hôm sau người cười
Thế gian cứ một hồi trị một hồi loạn
Thời cuộc cứ một khi co một khi duỗi
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đày.
Về nhà thôi, về nhà thôi
Cố hương này cố hương xưa
Cố hương có ai mong chờ
Cố hưởng có ai tựa cửa
Nơi nào có khói lam chiều
Đâu là nơi mẹ ta chôn rau?
Cây gạo đầu làng có còn không?
Bây giờ có ai đi nhặt hoa đỏ không?
Này nhé: sự tuyệt vọng
Ngươi đến có chu kỳ nào không
Người có tuân theo những vận động
ám muội nào không
Đâu là hạt giống người gieo
Đâu là cái gật đầu cho một âm mưu?
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc.
Anh đã mắc vào đôi mắt.
Chịu án lưu đày .
Con thuồng luồng lặn thẳng một hơi
Sá chi một mẻ lưới người?
ồ tự do, tự do hay buông thả?
Tự do thường nối theo sự tuyệt vọng
nửa bước chân
Này nhé: định mệnh
Ngươi cồng kềnh và thô lậu
Những đợt sóng vận hạn của ngươi
thật quái ác
Còn ta, ta lướt qua ngươi giản dị, mạch lạc
Giản dị, mạch lạc buông thả
Giản dị, mạch lạc xu thời
Tự do nào chẳng có buông thả, xu thời
Cao thượng, đê tiện chung một nụ cười
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngốc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đày
Bên kia bờ xa
Chứa ẩn định mệnh kinh hoàng.
Này nhé: ta cập bến đợi
Ta đã lôi cuốn tất cả những gì nông cạn,
tầm thường để đến đích
Ta đã tự khoa trương, tự khinh bỉ
Ta đã đi qua sự vô luân, sự nhẹ dạ
Và ti tỉ điều vụn vặt
Ta đã đến bến bờ
Bình đẳng với những kẻ bình đẳng
Bất bình đẳng với những kẻ bất bình đẳng
Không bao giờ bình đẳng hóa những
bất bình đẳng
Anh đã mắc vào lưới tình
Thật chua xót ngu ngôc
Anh đã mắc vào đôi mắt
Chịu án lưu đày...