Trang Dimple
New member
- Xu
- 38
Ngày xửa ngày xưa, khi điều ước nguyện còn có thể được thực hiện, có một ông vua có mấy cô con gái nhan sắc xinh đẹp tuyệt vời, đẹp nhất là cô gái út, mà ngay tới cả Mặt Trời, người đã từng thấy bao nhiêu thứ trên đời, khi nhìn thấy nàng cũng phải trầm trồ khen ngợi.
Ở gần cung vua có một khu rừng lớn âm u. Bên dưới một cây cổ thụ có một cái giếng. Hể trời nóng nực là công chúa út lại vào rừng, đến ngồi bên miệng giếng mát, rồi lấy ra một quả cầu nhỏ bằng vàng, hồn nhiên tung hứng trong không trung, vì đó là thứ đồ chơi nàng ưa thích nhất.
Có một lần khi tung quả cầu lên, công chúa út lại hứng hụt, làm quả cầu rơi xuống đất rồi văng vào trong giếng. Nhìn thấy quả cầu vàng rơi xuống mất hút, giếng lại rất sâu, nhìn mãi chẳng thấy đáy, công chúa út òa lên khóc nức nở. Mỗi lúc nàng càng khóc càng to hơn, vì chẳng có gì an ủi được. Công chúa út đang khóc lóc thảm thiết như vậy, thì bỗng nàng nghe như có tiếng người gọi:
- Sao thế, công chúa? Tiếng khóc của nàng khiến đá cũng phải động lòng!
Công chúa út nhìn xung quanh để tìm xem âm thanh đó từ nơi nào phát ra, thì nàng bỗng thấy một con ếch xanh nhô cái đầu xấu xí, xù xì lên khỏi mặt nước giếng sâu.
- Ồ, là ếch ư? Quả cầu vàng của ta rơi xuống nước nên ta khóc – Nàng nói.
- Nàng cứ yên tâm, đừng khóc nữa! - Ếch xanh nói – Tôi có thể nghĩ cách giúp nàng. Nhưng nếu tôi tìm lại được đồ chơi cho nàng, thì nàng tặng tôi gì nào?
- Tùy ý ếch cần gì, ếch xanh đáng yêu! Quần áo, ngọc châu, đá quý, thậm chí vương miện bằng vàng trên đầu, ta đều có thể tặng.
Ếch xanh trả lời :
- Tôi chẳng hề muốn quần áo của nàng, cũng chẳng cần ngọc châu, đá quý, cũng chẳng cần vương miện của nàng, nhưng nếu nàng thích tôi thì cho tôi được làm bạn cùng đi chơi với nhau, được cùng ngồi chung một bàn, được ăn các thứ ở trong chiếc bát vàng của nàng, uống những thức uống trong chiếc cốc nhỏ của nàng, được ngủ cùng trên chiếc giường xinh xắn của nàng. Nếu nàng đồng ý với những yêu cầu đó của tôi, tôi sẽ xuống vớt quả cầu vàng lên cho nàng.
- Được, những thứ ếch cần ta đều bằng lòng, chỉ cần ếch mang quả cầu lên cho ta – Công chúa út nói, nhưng trong bụng nàng lại nghĩ: “Con ếch xấu xí kia nói gì nhỉ? Nó ở trong giếng thì chỉ biết cùng lũ bạn của nó kêu ồm ộp, chứ nó chẳng thể có cách nào làm bạn cùng với người được!”
Ếch xanh vừa nghe xong lời hứa hẹn của công chúa út thì lặn xuống nước mất tăm. Một lúc sau, miệng ngậm quả cầu vàng, ếch xanh bơi lên mặt nước, rồi tung quả cầu vàng lên trên bãi cỏ cạnh công chúa út.
Công chúa nhìn thấy đồ chơi yêu quý của mình thì vui sướng vô cùng. Nàng nhặt quả cầu vàng lên rồi chạy biến đi.
- Đợi tôi, đợi với ! - Ếch xanh gọi – Đem tôi theo với, tôi không chạy nhanh được như nàng đâu!
Mặc dù ếch xanh có “ồm ộp” lên rất to thì cũng chẳng có tác dụng gì. Vì công chúa út đâu có thèm nghe, mà chỉ vội vàng về nhà. Vừa quay người chạy, nàng đã quên phắt con ếch xanh đáng thương. Ếch xanh chỉ còn biết trở lại cái giếng.
Ngày hôm sau, khi công chúa út đang ăn cùng vua cha và các triều thần bằng chiếc đĩa bằng vàng, thì có một con vật bò lên trên bậc thềm đá lớn, rồi gõ cửa gọi:
- Công chúa út của đức vua, nàng hãy mở cửa cho tôi!
Công chúa út chạy ra xem là ai, khi mở cửa ra thì nàng nhìn thấy con ếch xanh. Nàng vội vàng đóng mạnh cửa lại, rồi trở về bàn, trong lòng cảm thấy rất sợ hãi.
Nhà vua dường như cũng nhận thấy trái tim của công chúa đang đập dồn dập bèn hỏi:
- Con gái của ta, con sợ gì thế? Ngoài cửa có người khổng lồ muốn bắt con đem đi phải không?
- Không phải thế đâu! Không phải người khổng lồ, mà chỉ là một con ếch xanh đáng ghét!
- Ếch xanh muốn gì ở con?
- Dạ, thưa phụ vương kính yêu, hôm qua con ngồi chơi bên giếng ở trong rừng, quả cầu vàng của con rơi xuống nên con khóc. Ếch xanh vớt quả cầu trả lại cho con, và do vậy nó nhất định muốn làm bạn cùng chơi với con. Con đã đồng ý cho qua chuyện, chứ không thể ngờ nó sẽ từ giếng mò ra. Hiện nó đã tới ở phía ngoài, đòi vào tìm con.
Khi đó ếch xanh gõ cửa lần thứ hai, và gọi:
Này con gái út quốc vương
Nhanh lên mở cửa cho tôi đi nào!
Nàng đã quên chuyện rồi sao
Lời hứa làm bạn bên bờ giếng sâu?
Này con gái của đức vua
Nhanh lên mở cửa cho tôi đi nào!
Nghe xong, nhà vua bảo công chúa út:
- Con đã đồng ý với yêu cầu của người khác thì nên thực hiện. Hãy ra mở cửa cho ếch xanh đí!
Công chúa út miễn cưỡng ra mở cửa, ếch xanh nhảy vào trong phòng, theo sát bên nàng đi tới bên chiếc ghế của nàng. Sau đó nó ngồi xuống và gọi:
- Hãy đặt tôi ở bên cạnh nàng.
Công chúa út đang do dự thì đức vua đã ra lệnh nàng mang ếch xanh lên, đặt lên trên chiếc ghế. Vừa được đặt lên chiếc ghế, ếch xanh đã yêu cầu phải đặt nó lên bàn. Đợi khi được đặt lên bàn xong, ếch xanh lại nói:
- Đưa chiếc đĩa vàng của nàng lại gần hơn một chút nữa để chúng ta có thể cùng ăn!
Công chúa út thật chẳng muốn thế, nhưng cũng phải làm theo lời ếch xanh. Ếch xanh ăn rất ngon lành, còn công chúa út thì một miếng cũng nuốt không trôi. Cuối cùng, ếch xanh nói:
- Tôi ăn no rồi và cảm thấy rất mệt. Nàng hãy đem tôi vào phòng ngủ của nàng, đắp cho tôi chiếc chăn nhiễu đỏ, chúng ta cùng ngủ.
Công chúa bắt đầu khóc. Nàng sợ hãi con ếch xanh lạnh lẽo này. Nàng thậm chí chẳng muốn đụng vào nó dù chỉ một lần, thế mà bây giờ nó lại đòi ngủ trên chiếc giường đẹp đẽ, sạch sẽ của nàng! Nhưng nhà vua lại rất bực tức nói:
- Con không được xem thường con vật đã từng giúp khi con gặp khó khăn!
Công chúa út chỉ dám dùng hai ngón tay để kẹp ếch xanh lên rồi đưa lên lầu, đặt vào một góc phòng ngủ của nàng. Khi nàng lên giường, ếch xanh nhảy tới, nói:
- Tôi mệt rồi. Tôi muốn được ngủ dễ chịu giống như nàng. Mang tôi lên đó, nếu không tôi sẽ báo cho cha nàng biết.
Công chúa út tức giận vô cùng bèn tóm lấy ếch xanh, quẳng nó thật mạnh lên giường và nói:
- Bây giờ thì mày có thể nghỉ ngơi một chút rồi đấy, con ếch xanh đáng ghét này!
Nhưng khi ếch xanh vừa rơi xuống tới mặt giường, thì nó không còn là con ếch xanh đáng ghét, mà đã biến thành một chàng hoàng tử tuấn tú, đẹp đẽ và có ánh mắt dịu dàng.
Theo ước muốn của cha nàng, chàng hoàng tử đã trở thành chồng và người bạn yêu dấu của công chúa. Chàng đã kể lại cho nàng biết rằng mình bị phép thuật của một mụ phù thủy độc ác biến thành một con ếch xanh, và chỉ có nàng, chứ không phải người nào khác, mới có thể cứu được chàng ra khỏi giếng. Ngày mai, họ sẽ cùng đến vương quốc của chàng. Sau đó thì họ ngủ say.
Sáng hôm sau, khi mặt trời làm họ tỉnh dậy thì một chiếc xe có tám con ngựa trắng kéo, đã tới trước cửa. Trên đầu mỗi con ngựa có cắm những chiếc lông đà điểu trắng, và đeo lục lạc bằng vàng. Phía sau xe có người tùy tùng thân tín của hoàng tử trẻ tuổi đang đứng. Khi chủ nhân của anh ta biến thành ếch xanh, anh ta đã vô cùng đau xót cho nên đã quấn chiếc đai sắt quanh lồng ngực để tránh trái tim khỏi vỡ tan vì đau đớn và bi thương. Anh ta tên là Hainlisi.
Chiếc xe ngựa đã tới để đưa vị hoàng tử trẻ tuổi trở về vương quốc của mình. Người tùy tùng trung thành đó đỡ hai người lên xe, còn mình chỉ ngồi ở phía sau, vui sướng muôn phần vì chủ nhân đã được cứu thoát.
Khi xe ngựa đi được một lúc, hoàng tử nghe tiếng “phựt” ở phía sau, giống như thứ gì bị đứt. Chàng trai quay người lại, bảo:
- Hainlisi, xe ngựa bị hỏng rồi!
- Không, thưa chủ nhân, xe ngựa không hỏng.
Trên đường đi, hoàng tử lại nghe liên tiếp hai lần tiếng đứt nữa, và cho rằng xe ngựa đã bị hỏng bộ phận nào đó. Nhưng đó cũng chỉ là tiếng đứt của những đai sắt quấn quanh lồng ngực của Hainlisi trung thành, vì chủ nhân của anh ta đã được cứu và đạt được hạnh phúc.
Hoàng tử êch Truyện cổ tích Truyện cổ tích việt nam
Nguồn Bút nghiên sưu tầm và chia sẻ
Ở gần cung vua có một khu rừng lớn âm u. Bên dưới một cây cổ thụ có một cái giếng. Hể trời nóng nực là công chúa út lại vào rừng, đến ngồi bên miệng giếng mát, rồi lấy ra một quả cầu nhỏ bằng vàng, hồn nhiên tung hứng trong không trung, vì đó là thứ đồ chơi nàng ưa thích nhất.
Có một lần khi tung quả cầu lên, công chúa út lại hứng hụt, làm quả cầu rơi xuống đất rồi văng vào trong giếng. Nhìn thấy quả cầu vàng rơi xuống mất hút, giếng lại rất sâu, nhìn mãi chẳng thấy đáy, công chúa út òa lên khóc nức nở. Mỗi lúc nàng càng khóc càng to hơn, vì chẳng có gì an ủi được. Công chúa út đang khóc lóc thảm thiết như vậy, thì bỗng nàng nghe như có tiếng người gọi:
- Sao thế, công chúa? Tiếng khóc của nàng khiến đá cũng phải động lòng!
Công chúa út nhìn xung quanh để tìm xem âm thanh đó từ nơi nào phát ra, thì nàng bỗng thấy một con ếch xanh nhô cái đầu xấu xí, xù xì lên khỏi mặt nước giếng sâu.
- Ồ, là ếch ư? Quả cầu vàng của ta rơi xuống nước nên ta khóc – Nàng nói.
- Nàng cứ yên tâm, đừng khóc nữa! - Ếch xanh nói – Tôi có thể nghĩ cách giúp nàng. Nhưng nếu tôi tìm lại được đồ chơi cho nàng, thì nàng tặng tôi gì nào?
- Tùy ý ếch cần gì, ếch xanh đáng yêu! Quần áo, ngọc châu, đá quý, thậm chí vương miện bằng vàng trên đầu, ta đều có thể tặng.
Ếch xanh trả lời :
- Tôi chẳng hề muốn quần áo của nàng, cũng chẳng cần ngọc châu, đá quý, cũng chẳng cần vương miện của nàng, nhưng nếu nàng thích tôi thì cho tôi được làm bạn cùng đi chơi với nhau, được cùng ngồi chung một bàn, được ăn các thứ ở trong chiếc bát vàng của nàng, uống những thức uống trong chiếc cốc nhỏ của nàng, được ngủ cùng trên chiếc giường xinh xắn của nàng. Nếu nàng đồng ý với những yêu cầu đó của tôi, tôi sẽ xuống vớt quả cầu vàng lên cho nàng.
- Được, những thứ ếch cần ta đều bằng lòng, chỉ cần ếch mang quả cầu lên cho ta – Công chúa út nói, nhưng trong bụng nàng lại nghĩ: “Con ếch xấu xí kia nói gì nhỉ? Nó ở trong giếng thì chỉ biết cùng lũ bạn của nó kêu ồm ộp, chứ nó chẳng thể có cách nào làm bạn cùng với người được!”
Ếch xanh vừa nghe xong lời hứa hẹn của công chúa út thì lặn xuống nước mất tăm. Một lúc sau, miệng ngậm quả cầu vàng, ếch xanh bơi lên mặt nước, rồi tung quả cầu vàng lên trên bãi cỏ cạnh công chúa út.
Công chúa nhìn thấy đồ chơi yêu quý của mình thì vui sướng vô cùng. Nàng nhặt quả cầu vàng lên rồi chạy biến đi.
- Đợi tôi, đợi với ! - Ếch xanh gọi – Đem tôi theo với, tôi không chạy nhanh được như nàng đâu!
Mặc dù ếch xanh có “ồm ộp” lên rất to thì cũng chẳng có tác dụng gì. Vì công chúa út đâu có thèm nghe, mà chỉ vội vàng về nhà. Vừa quay người chạy, nàng đã quên phắt con ếch xanh đáng thương. Ếch xanh chỉ còn biết trở lại cái giếng.
Ngày hôm sau, khi công chúa út đang ăn cùng vua cha và các triều thần bằng chiếc đĩa bằng vàng, thì có một con vật bò lên trên bậc thềm đá lớn, rồi gõ cửa gọi:
- Công chúa út của đức vua, nàng hãy mở cửa cho tôi!
Công chúa út chạy ra xem là ai, khi mở cửa ra thì nàng nhìn thấy con ếch xanh. Nàng vội vàng đóng mạnh cửa lại, rồi trở về bàn, trong lòng cảm thấy rất sợ hãi.
Nhà vua dường như cũng nhận thấy trái tim của công chúa đang đập dồn dập bèn hỏi:
- Con gái của ta, con sợ gì thế? Ngoài cửa có người khổng lồ muốn bắt con đem đi phải không?
- Không phải thế đâu! Không phải người khổng lồ, mà chỉ là một con ếch xanh đáng ghét!
- Ếch xanh muốn gì ở con?
- Dạ, thưa phụ vương kính yêu, hôm qua con ngồi chơi bên giếng ở trong rừng, quả cầu vàng của con rơi xuống nên con khóc. Ếch xanh vớt quả cầu trả lại cho con, và do vậy nó nhất định muốn làm bạn cùng chơi với con. Con đã đồng ý cho qua chuyện, chứ không thể ngờ nó sẽ từ giếng mò ra. Hiện nó đã tới ở phía ngoài, đòi vào tìm con.
Khi đó ếch xanh gõ cửa lần thứ hai, và gọi:
Này con gái út quốc vương
Nhanh lên mở cửa cho tôi đi nào!
Nàng đã quên chuyện rồi sao
Lời hứa làm bạn bên bờ giếng sâu?
Này con gái của đức vua
Nhanh lên mở cửa cho tôi đi nào!
Nghe xong, nhà vua bảo công chúa út:
- Con đã đồng ý với yêu cầu của người khác thì nên thực hiện. Hãy ra mở cửa cho ếch xanh đí!
Công chúa út miễn cưỡng ra mở cửa, ếch xanh nhảy vào trong phòng, theo sát bên nàng đi tới bên chiếc ghế của nàng. Sau đó nó ngồi xuống và gọi:
- Hãy đặt tôi ở bên cạnh nàng.
Công chúa út đang do dự thì đức vua đã ra lệnh nàng mang ếch xanh lên, đặt lên trên chiếc ghế. Vừa được đặt lên chiếc ghế, ếch xanh đã yêu cầu phải đặt nó lên bàn. Đợi khi được đặt lên bàn xong, ếch xanh lại nói:
- Đưa chiếc đĩa vàng của nàng lại gần hơn một chút nữa để chúng ta có thể cùng ăn!
Công chúa út thật chẳng muốn thế, nhưng cũng phải làm theo lời ếch xanh. Ếch xanh ăn rất ngon lành, còn công chúa út thì một miếng cũng nuốt không trôi. Cuối cùng, ếch xanh nói:
- Tôi ăn no rồi và cảm thấy rất mệt. Nàng hãy đem tôi vào phòng ngủ của nàng, đắp cho tôi chiếc chăn nhiễu đỏ, chúng ta cùng ngủ.
Công chúa bắt đầu khóc. Nàng sợ hãi con ếch xanh lạnh lẽo này. Nàng thậm chí chẳng muốn đụng vào nó dù chỉ một lần, thế mà bây giờ nó lại đòi ngủ trên chiếc giường đẹp đẽ, sạch sẽ của nàng! Nhưng nhà vua lại rất bực tức nói:
- Con không được xem thường con vật đã từng giúp khi con gặp khó khăn!
Công chúa út chỉ dám dùng hai ngón tay để kẹp ếch xanh lên rồi đưa lên lầu, đặt vào một góc phòng ngủ của nàng. Khi nàng lên giường, ếch xanh nhảy tới, nói:
- Tôi mệt rồi. Tôi muốn được ngủ dễ chịu giống như nàng. Mang tôi lên đó, nếu không tôi sẽ báo cho cha nàng biết.
Công chúa út tức giận vô cùng bèn tóm lấy ếch xanh, quẳng nó thật mạnh lên giường và nói:
- Bây giờ thì mày có thể nghỉ ngơi một chút rồi đấy, con ếch xanh đáng ghét này!
Nhưng khi ếch xanh vừa rơi xuống tới mặt giường, thì nó không còn là con ếch xanh đáng ghét, mà đã biến thành một chàng hoàng tử tuấn tú, đẹp đẽ và có ánh mắt dịu dàng.
Theo ước muốn của cha nàng, chàng hoàng tử đã trở thành chồng và người bạn yêu dấu của công chúa. Chàng đã kể lại cho nàng biết rằng mình bị phép thuật của một mụ phù thủy độc ác biến thành một con ếch xanh, và chỉ có nàng, chứ không phải người nào khác, mới có thể cứu được chàng ra khỏi giếng. Ngày mai, họ sẽ cùng đến vương quốc của chàng. Sau đó thì họ ngủ say.
Sáng hôm sau, khi mặt trời làm họ tỉnh dậy thì một chiếc xe có tám con ngựa trắng kéo, đã tới trước cửa. Trên đầu mỗi con ngựa có cắm những chiếc lông đà điểu trắng, và đeo lục lạc bằng vàng. Phía sau xe có người tùy tùng thân tín của hoàng tử trẻ tuổi đang đứng. Khi chủ nhân của anh ta biến thành ếch xanh, anh ta đã vô cùng đau xót cho nên đã quấn chiếc đai sắt quanh lồng ngực để tránh trái tim khỏi vỡ tan vì đau đớn và bi thương. Anh ta tên là Hainlisi.
Chiếc xe ngựa đã tới để đưa vị hoàng tử trẻ tuổi trở về vương quốc của mình. Người tùy tùng trung thành đó đỡ hai người lên xe, còn mình chỉ ngồi ở phía sau, vui sướng muôn phần vì chủ nhân đã được cứu thoát.
Khi xe ngựa đi được một lúc, hoàng tử nghe tiếng “phựt” ở phía sau, giống như thứ gì bị đứt. Chàng trai quay người lại, bảo:
- Hainlisi, xe ngựa bị hỏng rồi!
- Không, thưa chủ nhân, xe ngựa không hỏng.
Trên đường đi, hoàng tử lại nghe liên tiếp hai lần tiếng đứt nữa, và cho rằng xe ngựa đã bị hỏng bộ phận nào đó. Nhưng đó cũng chỉ là tiếng đứt của những đai sắt quấn quanh lồng ngực của Hainlisi trung thành, vì chủ nhân của anh ta đã được cứu và đạt được hạnh phúc.
Hoàng tử êch Truyện cổ tích Truyện cổ tích việt nam
Nguồn Bút nghiên sưu tầm và chia sẻ
Sửa lần cuối: