Hide Nguyễn
Du mục số
- Xu
- 1,943
Người đi với gió ta với trăng
Biển cách xa nhau nghìn trùng mà
Gió vẫn gần trăng, sao vẫn gần biển...
Nước bạc đầu ngỡ khóc nhân gian...
Nhân gian chia năm chia bắc
Chia đông chia tây
chia miền xuôi chia ngược, chia đến nơi xa...
Nhưng nhân gian ai chia tình ?
Người với ta,ta với người
Gió chăng xa mà thấy gần
Gió đưa thuyền về, trắng soi đường đêm dài...
Ngày lên...gió còn hay đã theo về phía bình minh?
Đến bên em, ta đến đâu đó bên em
Gió hát trăng ca bài tình muôn đời cũ
Tóc thoản huơng lan, ta ngây người ngắm trăng hay...
Lòng mình đã run như trăng giỡn sóng tìm bờ...
Sài gòn tháng 6.
Biển cách xa nhau nghìn trùng mà
Gió vẫn gần trăng, sao vẫn gần biển...
Nước bạc đầu ngỡ khóc nhân gian...
Nhân gian chia năm chia bắc
Chia đông chia tây
chia miền xuôi chia ngược, chia đến nơi xa...
Nhưng nhân gian ai chia tình ?
Người với ta,ta với người
Gió chăng xa mà thấy gần
Gió đưa thuyền về, trắng soi đường đêm dài...
Ngày lên...gió còn hay đã theo về phía bình minh?
Đến bên em, ta đến đâu đó bên em
Gió hát trăng ca bài tình muôn đời cũ
Tóc thoản huơng lan, ta ngây người ngắm trăng hay...
Lòng mình đã run như trăng giỡn sóng tìm bờ...
Sài gòn tháng 6.