[FONT=&]
CON ĐƯỜNG LÀM GIÀU[/FONT]
CON ĐƯỜNG LÀM GIÀU[/FONT]
[/FONT] [FONT=&]Chàng thanh niên di cư Amô tham gia đội ngũ đi tìm mỏ vàng, vì không tìm được vỉa, đào suốt mấy tháng trời mà chẳng thấy vàng đâu. Anh rất hối hận và bi quan, dự định thu dọn hành trang trở về miền Đông. Bỗng một hôm nghe thấy những người đào vàng gần đấy phàn nàn:
[/FONT]
[FONT=&]- Nơi khốn kiếp này vừa mệt vừa khát, nếu như ai đó cho mình cốc nước, mình sẵn sàng cho anh ta một đồng tiền vàng.
[/FONT]
[FONT=&]Người nói thì vô tình, người nghe lại để ý. Amô vụt nghĩ ra: Người đào vàng thì lại rất cần nước uống, sao mình không đi lấy nước về đổi lấy cát vàng của họ nhỉ![/FONT] [FONT=&]Amô không đi tìm mỏ vàng nữa mà đi tìm nguồn nước, việc này dĩ nhiên dễ hơn nhiều. Ngày hôm sau, anh tìm thấy một con suối nhỏ dưới chân núi gần mỏ vàng. Nước suối đục ngầu không thể uống ngay được, anh liền tìm cách lọc rồi gùi nước đến bán ở các khu đào vàng, được dân đào vàng rất hoan nghênh. Đang lúc khát không chịu nổi lại không muốn để lỡ tiến độ vàng, thứ nước uống thông thường nhất đột nhiên có giá trị lạ thường. Amô người đầu tiên phát hiện ra giá trị đặc biệt của nước tại đây vào lúc này đã được đền đáp xứng đáng.
[/FONT]
[FONT=&]Một năm sau, khi Amô đã kiếm được 2000 đồng tiền vàng, anh ta liền rời thung lũng Caliphoocnia, trở về khu phát triển công thương nghiệp miền Đông đầu tư thành lập doanh nghiệp.
[/FONT]
[FONT=&]P/s: Những người hám giàu thường muốn phất lên thật nhanh. Nếu chỉ con đường ấy rất dễ bị tắc nghẽn, những người nhanh chân kiếm được nhiều, những người chậm chân hơn cũng kiếm được chút ít, còn lại những người đi sau rốt đành về tay không. Amô chợt hiểu ra, còn có con đường khác phất lên cũng rất bất ngờ. Rất có thể lại có người đi sau Amô kiếm được chút ít biết đâu lại chẳng có người về tay không.[/FONT]
[FONT=&]
Theo Tâm thuật - NXB Văn học[/FONT]
Theo Tâm thuật - NXB Văn học[/FONT]