Hide Nguyễn
Du mục số
- Xu
- 1,943
Lại thêm một câu chuyện được đăng tải trên trang NEU Confessions nhận được rất nhiều sự chú ý trong cộng đồng mạng suốt ngày hôm nay. Lần này là chuyện tình 8 năm của một cặp đôi đã cùng nhau trải qua những năm tháng tuổi trẻ lãng mạn, ngọt ngào, cho tới khi kết hôn, phấn đấu có tất cả mọi thứ, cuộc sống đủ đầy thì sóng gió lại bắt đầu từ đây khi người thứ 3 xuất hiện. Đúng là không ai ngờ được chuyện gì sẽ xảy ra. người thứ 3 là một cô sinh viên trẻ, thậm chí còn là người quen.
Câu chuyện này được kể lại từ nữ chính - cô gái đã quyết định ly hôn người chồng phản bội của mình.
Dưới đây là nguyên văn câu chuyện:
"Cô bé ấy đã thắng tôi, vì nhan sắc và cả tuổi trẻ.
Một tình yêu của tuổi thanh xuân đã từng rất đẹp
Tôi sinh năm 90, không học NEU nhưng chồng tôi thì học NEU K49, anh hơn tôi 1 tuổi. Nhà chúng tôi đều ở Hà Nội, cấp 3 học chung ở 1 trường điểm của quận. Năm lớp 10, tôi dành thời gian để khám phá môi trường mới nên có tham gia các hoạt động văn nghệ, đóng kịch cho lớp và hội trại. Tôi được khá nhiều bạn nam cùng tuổi và các anh khoá trên để ý. Tôi còn nhớ hồi đó, các cậu bạn ấy đã mua kẹo cho cả nhóm chúng tôi; hay là khi tôi đi uống trà sữa với bạn, được mật báo, lại có 1 anh lớp 12 ra ngồi uống chung; cũng có khi những lúc nghỉ giữa 2 buổi học, tôi không về nhà ăn mà lại theo đám bạn qua nhà nhau chơi, lúc nào cũng có ai đó sẵn sàng chở tôi qua và đầu giờ chiều qua đón tôi về trường.
Nhưng lúc ấy tôi và anh vẫn chưa biết đến nhau. Năm lớp 11, anh là bí thư đoàn trường, còn tôi chỉ là uỷ viên ban chấp hành đoàn lớp. Chúng tôi có ấn tượng về nhau và anh đã đến bên tôi, nhẹ nhàng nhưng không có 1 lời tỏ tình chính thức. Mãi đến hết năm, khi anh chuẩn bị thi ĐH thì tôi mới biết anh đã tuyên bố với những người quen là anh đang theo đuổi tôi và tôi là của anh.
Sau khi đậu NEU, có lẽ khi đã thoát ra khỏi những áp lực của năm cuối cấp và thoải mái hơn, anh mới tỏ tình vào 1 lần đi chơi và tôi đã đồng ý. Khi tôi lên 12 và anh năm nhất ĐH, chúng tôi đã cùng nhau trải qua những năm tháng ngọt ngào và lãng mạn nhất. Tôi cũng đậu NEU, thủ khoa ngành Quản trị kinh doanh nhưng không học mà đi du học Úc với học bổng.
Chúng tôi bắt đầu 4 năm yêu xa, đầy nhớ nhung nhưng không 1 lần sóng gió, có lẽ là vì khi ấy chúng tôi vẫn hướng về nhau và cùng nắm tay nhau tiến về tương lai: tôi du học ngành Kế toán và anh học Kinh tế quốc tế ở NEU. Có lẽ những ai đi du học đều biết, học và làm đã choán hết thời gian của tôi, nhưng cũng có những khi tôi cô đơn lắm. Đó là những lúc mùa đông, tôi phải đi bộ 2-3km dưới trời tuyết để bắt bus, về nhà kể với anh qua đt và màn hình máy tính, anh có đồng cảm được với tôi không, tôi không biết, nhưng vẫn phải cố gắng. Ở bên đây con gái có giá lắm chứ, bạn tôi toàn yêu tây hoặc Việt kiều, Trung kiều, Hàn kiều, không thì cũng DHS Singapore hoặc Hongkong. DHS Việt mà có xe hơi, có tiền tiêu rủng rỉnh cũng là 1 lựa chọn, nhưng tôi vẫn chọn 1 mình tự cố gắng và vượt qua. Những dịp mùa xuân và thu, là dịp Festival bên này (Spring & Fall Festivals) và Tết ta (Lunar New Year) và trung thu (Mid Autumn festival) của người châu Á, người ta đi chơi có đôi có cặp, tôi chỉ đi với 1 nhóm bạn quốc tế và dằn xuống nỗi lòng nhớ quay quắt về anh.
Khi tôi học xong năm 3, anh cũng tốt nghiệp ĐH và qua đây du học tự túc thạc sĩ Tài chính (Master of Applied Finance). Năm học cuối chúng tôi bên nhau và cùng nhau nếm trải những cay đắng ngọt bùi bên này, vì qua trước nên tôi giúp anh tìm nhà trọ, tìm việc làm thêm, học thêm 1 bằng về khai thuế để làm part-time cho người Việt.
Sóng gió bắt đầu khi cả 2 có tất cả mọi thứ: gia đình, nhà cửa, xe cộ nhưng thiếu sự thuỷ chung
Tôi về nước trước anh và làm ở công ty kiểm toán xxx (Big 4), được công ty tài trợ học CPA Úc. Anh về nước sau đó 1 năm – 2013 – và làm cho công ty xuất nhập khẩu nước ngoài. Năm 2015, sau 3 năm làm ở công ty, khi ở vị trí senior, tôi cũng đồng thời có bằng CPA và đảm nhiệm vai trò team leader. Đối với 1 người chỉ tập trung chuyên môn và là 1 phụ nữ như tôi, thì việc ổn định, tiến từng bước và nhận lương thưởng của công ty là hoàn toàn ổn. Nhưng với anh thì khác, anh lanh lợi, anh khéo léo, anh làm manager chỉ sau 2 năm và những khoản tiền ngoài anh kiếm là bằng thu nhập của chúng tôi nếu ở Úc nhưng chi phí sinh hoạt đắt đỏ hơn ở Việt Nam.
Chúng tôi quyết định kết hôn và với sự hỗ trợ của 2 bên gia đình, chúng tôi trả hết tiền mua nhà chung cư và đang trả góp mua 1 chiếc xe hơi giá khoảng 800 triệu để tiện cho việc sinh con sau này. Đến lúc này, sau 8 năm yêu nhau, tưởng như đã có 1 cái kết viên mãn khi đã về chung 1 nhà thì sóng gió mới bắt đầu.
Em ấy sinh năm 95, là K52 FTU và là bạn học của em họ tôi. Tôi đoán thằng bé thích em nên 2 đứa mới làm bạn thân suốt mấy năm ĐH như vậy. 2 đứa còn cùng nhau tham gia các giải thưởng sáng tạo và khởi nghiệp và cùng nhau đoạt giải, lúc thì giải khuyến khích, cũng có lúc được giải nhất. Cậu em tôi còn giúp em ấy làm báo cáo để đạt giải nhì cuộc thi SV nghiên cứu khoa học của FTU. Tôi vẫn nghĩ 2 đứa là 1 cặp đẹp đôi, tài giỏi, nên cũng khá bất ngờ khi em tôi dễ dàng đậu được thực tập ở Coke thì cô bé ấy rớt tất cả kiểm toán Big 4 và các ngân hàng có trả lương thực tập. Sau cùng, cô bé ấy được nhận thực tập ở ANZ 6 tháng không lương. Vì cô bé đã chính thức rớt nên tôi không thể xin cho em vào làm ở kiểm toán công ty tôi dù là không lương.
Con gái, đừng yêu người đàn ông khoảng bằng tuổi mình
Có lẽ tôi đã sai lầm khi nhờ chồng xin cho em làm ở cty xuất nhập khẩu của chồng, cũng khá phù hợp với ngành học Kinh tế đối ngoại FTU của em. Chuyện gì đến cũng đã đến. Bằng linh cảm của người vợ, tôi chết lặng khi bắt gặp cậu thư kí đáng lẽ đang đi công tác cùng chồng mình trong siêu thị và phát hiện chồng mình đang đi công tác riêng với em. Em không dám gặp tôi mà đi xát muối vào trái tim em họ tôi khi nói rằng: Em choáng ngợp trước 1 người đàn ông hơn mình 6 tuổi, đủ già dặn, phong độ và bản lĩnh, cấp trên của em, có nhà riêng và xe. Cậu em họ tôi chỉ bằng tuổi dù cho có giỏi đến mấy cũng không đảm bảo công việc thành công sau này, nếu lấy nhau em sẽ phải làm dâu, rồi thì em không đợi được…
2 chị em tôi đã thua. Em xinh đẹp, em trẻ và em biết nũng nịu, yếu đuối nhờ vả khi cần để những người đàn ông bao bọc, chở che, như chồng tôi, như cậu em tôi. Tôi không cần lời xin lỗi của chồng, tôi chỉ cần biết chúng tôi đã chấm dứt, đơn li hôn đã nộp, tài sản thì chia đôi. Nhưng tôi không biết là may mắn hay bất hạnh khi đáng lẽ năm sau tôi sẽ sinh em bé nhưng giờ thì không còn nữa. Nếu có con, 2 mẹ con sẽ nương tựa nhau mà sống, tôi không đủ tự tin để bước vào tình yêu và hôn nhân 1 lần nữa. Nhưng nếu có con, chúng tôi sẽ không thể hoàn toàn dứt khoát với nhau."
Kết thúc những lời tâm sự của mình, nhân vật chính cũng gửi lời khuyên đến cho các cô gái rằng:
"Con gái à, đừng yêu người đàn ông khoảng bằng tuổi mình, cùng phấn đấu với anh ta, cũng đừng nhờ cha mẹ mình bỏ 1 nửa tiền ra để mua nhà cho 2 vợ chồng. Hãy biết yêu cầu người đàn ông của mình có tất cả, rồi đổi lại là tuổi trẻ và sắc đẹp, như thế người phụ nữ mới không thiệt thòi khi nhan sắc bị phai tàn theo năm tháng."
Sưu tầm
Câu chuyện này được kể lại từ nữ chính - cô gái đã quyết định ly hôn người chồng phản bội của mình.
Dưới đây là nguyên văn câu chuyện:
"Cô bé ấy đã thắng tôi, vì nhan sắc và cả tuổi trẻ.
Một tình yêu của tuổi thanh xuân đã từng rất đẹp
Tôi sinh năm 90, không học NEU nhưng chồng tôi thì học NEU K49, anh hơn tôi 1 tuổi. Nhà chúng tôi đều ở Hà Nội, cấp 3 học chung ở 1 trường điểm của quận. Năm lớp 10, tôi dành thời gian để khám phá môi trường mới nên có tham gia các hoạt động văn nghệ, đóng kịch cho lớp và hội trại. Tôi được khá nhiều bạn nam cùng tuổi và các anh khoá trên để ý. Tôi còn nhớ hồi đó, các cậu bạn ấy đã mua kẹo cho cả nhóm chúng tôi; hay là khi tôi đi uống trà sữa với bạn, được mật báo, lại có 1 anh lớp 12 ra ngồi uống chung; cũng có khi những lúc nghỉ giữa 2 buổi học, tôi không về nhà ăn mà lại theo đám bạn qua nhà nhau chơi, lúc nào cũng có ai đó sẵn sàng chở tôi qua và đầu giờ chiều qua đón tôi về trường.
Nhưng lúc ấy tôi và anh vẫn chưa biết đến nhau. Năm lớp 11, anh là bí thư đoàn trường, còn tôi chỉ là uỷ viên ban chấp hành đoàn lớp. Chúng tôi có ấn tượng về nhau và anh đã đến bên tôi, nhẹ nhàng nhưng không có 1 lời tỏ tình chính thức. Mãi đến hết năm, khi anh chuẩn bị thi ĐH thì tôi mới biết anh đã tuyên bố với những người quen là anh đang theo đuổi tôi và tôi là của anh.
Sau khi đậu NEU, có lẽ khi đã thoát ra khỏi những áp lực của năm cuối cấp và thoải mái hơn, anh mới tỏ tình vào 1 lần đi chơi và tôi đã đồng ý. Khi tôi lên 12 và anh năm nhất ĐH, chúng tôi đã cùng nhau trải qua những năm tháng ngọt ngào và lãng mạn nhất. Tôi cũng đậu NEU, thủ khoa ngành Quản trị kinh doanh nhưng không học mà đi du học Úc với học bổng.
Chúng tôi bắt đầu 4 năm yêu xa, đầy nhớ nhung nhưng không 1 lần sóng gió, có lẽ là vì khi ấy chúng tôi vẫn hướng về nhau và cùng nắm tay nhau tiến về tương lai: tôi du học ngành Kế toán và anh học Kinh tế quốc tế ở NEU. Có lẽ những ai đi du học đều biết, học và làm đã choán hết thời gian của tôi, nhưng cũng có những khi tôi cô đơn lắm. Đó là những lúc mùa đông, tôi phải đi bộ 2-3km dưới trời tuyết để bắt bus, về nhà kể với anh qua đt và màn hình máy tính, anh có đồng cảm được với tôi không, tôi không biết, nhưng vẫn phải cố gắng. Ở bên đây con gái có giá lắm chứ, bạn tôi toàn yêu tây hoặc Việt kiều, Trung kiều, Hàn kiều, không thì cũng DHS Singapore hoặc Hongkong. DHS Việt mà có xe hơi, có tiền tiêu rủng rỉnh cũng là 1 lựa chọn, nhưng tôi vẫn chọn 1 mình tự cố gắng và vượt qua. Những dịp mùa xuân và thu, là dịp Festival bên này (Spring & Fall Festivals) và Tết ta (Lunar New Year) và trung thu (Mid Autumn festival) của người châu Á, người ta đi chơi có đôi có cặp, tôi chỉ đi với 1 nhóm bạn quốc tế và dằn xuống nỗi lòng nhớ quay quắt về anh.
Khi tôi học xong năm 3, anh cũng tốt nghiệp ĐH và qua đây du học tự túc thạc sĩ Tài chính (Master of Applied Finance). Năm học cuối chúng tôi bên nhau và cùng nhau nếm trải những cay đắng ngọt bùi bên này, vì qua trước nên tôi giúp anh tìm nhà trọ, tìm việc làm thêm, học thêm 1 bằng về khai thuế để làm part-time cho người Việt.
Sóng gió bắt đầu khi cả 2 có tất cả mọi thứ: gia đình, nhà cửa, xe cộ nhưng thiếu sự thuỷ chung
Tôi về nước trước anh và làm ở công ty kiểm toán xxx (Big 4), được công ty tài trợ học CPA Úc. Anh về nước sau đó 1 năm – 2013 – và làm cho công ty xuất nhập khẩu nước ngoài. Năm 2015, sau 3 năm làm ở công ty, khi ở vị trí senior, tôi cũng đồng thời có bằng CPA và đảm nhiệm vai trò team leader. Đối với 1 người chỉ tập trung chuyên môn và là 1 phụ nữ như tôi, thì việc ổn định, tiến từng bước và nhận lương thưởng của công ty là hoàn toàn ổn. Nhưng với anh thì khác, anh lanh lợi, anh khéo léo, anh làm manager chỉ sau 2 năm và những khoản tiền ngoài anh kiếm là bằng thu nhập của chúng tôi nếu ở Úc nhưng chi phí sinh hoạt đắt đỏ hơn ở Việt Nam.
Chúng tôi quyết định kết hôn và với sự hỗ trợ của 2 bên gia đình, chúng tôi trả hết tiền mua nhà chung cư và đang trả góp mua 1 chiếc xe hơi giá khoảng 800 triệu để tiện cho việc sinh con sau này. Đến lúc này, sau 8 năm yêu nhau, tưởng như đã có 1 cái kết viên mãn khi đã về chung 1 nhà thì sóng gió mới bắt đầu.
Em ấy sinh năm 95, là K52 FTU và là bạn học của em họ tôi. Tôi đoán thằng bé thích em nên 2 đứa mới làm bạn thân suốt mấy năm ĐH như vậy. 2 đứa còn cùng nhau tham gia các giải thưởng sáng tạo và khởi nghiệp và cùng nhau đoạt giải, lúc thì giải khuyến khích, cũng có lúc được giải nhất. Cậu em tôi còn giúp em ấy làm báo cáo để đạt giải nhì cuộc thi SV nghiên cứu khoa học của FTU. Tôi vẫn nghĩ 2 đứa là 1 cặp đẹp đôi, tài giỏi, nên cũng khá bất ngờ khi em tôi dễ dàng đậu được thực tập ở Coke thì cô bé ấy rớt tất cả kiểm toán Big 4 và các ngân hàng có trả lương thực tập. Sau cùng, cô bé ấy được nhận thực tập ở ANZ 6 tháng không lương. Vì cô bé đã chính thức rớt nên tôi không thể xin cho em vào làm ở kiểm toán công ty tôi dù là không lương.
Con gái, đừng yêu người đàn ông khoảng bằng tuổi mình
Có lẽ tôi đã sai lầm khi nhờ chồng xin cho em làm ở cty xuất nhập khẩu của chồng, cũng khá phù hợp với ngành học Kinh tế đối ngoại FTU của em. Chuyện gì đến cũng đã đến. Bằng linh cảm của người vợ, tôi chết lặng khi bắt gặp cậu thư kí đáng lẽ đang đi công tác cùng chồng mình trong siêu thị và phát hiện chồng mình đang đi công tác riêng với em. Em không dám gặp tôi mà đi xát muối vào trái tim em họ tôi khi nói rằng: Em choáng ngợp trước 1 người đàn ông hơn mình 6 tuổi, đủ già dặn, phong độ và bản lĩnh, cấp trên của em, có nhà riêng và xe. Cậu em họ tôi chỉ bằng tuổi dù cho có giỏi đến mấy cũng không đảm bảo công việc thành công sau này, nếu lấy nhau em sẽ phải làm dâu, rồi thì em không đợi được…
2 chị em tôi đã thua. Em xinh đẹp, em trẻ và em biết nũng nịu, yếu đuối nhờ vả khi cần để những người đàn ông bao bọc, chở che, như chồng tôi, như cậu em tôi. Tôi không cần lời xin lỗi của chồng, tôi chỉ cần biết chúng tôi đã chấm dứt, đơn li hôn đã nộp, tài sản thì chia đôi. Nhưng tôi không biết là may mắn hay bất hạnh khi đáng lẽ năm sau tôi sẽ sinh em bé nhưng giờ thì không còn nữa. Nếu có con, 2 mẹ con sẽ nương tựa nhau mà sống, tôi không đủ tự tin để bước vào tình yêu và hôn nhân 1 lần nữa. Nhưng nếu có con, chúng tôi sẽ không thể hoàn toàn dứt khoát với nhau."
Kết thúc những lời tâm sự của mình, nhân vật chính cũng gửi lời khuyên đến cho các cô gái rằng:
"Con gái à, đừng yêu người đàn ông khoảng bằng tuổi mình, cùng phấn đấu với anh ta, cũng đừng nhờ cha mẹ mình bỏ 1 nửa tiền ra để mua nhà cho 2 vợ chồng. Hãy biết yêu cầu người đàn ông của mình có tất cả, rồi đổi lại là tuổi trẻ và sắc đẹp, như thế người phụ nữ mới không thiệt thòi khi nhan sắc bị phai tàn theo năm tháng."
Sưu tầm