• HÃY CÙNG TẠO & THẢO LUẬN CÁC CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC [Vn Kiến Thức] - Định hướng VnKienthuc.com
    -
    Mọi kiến thức & Thông tin trên VnKienthuc chỉ mang tính chất tham khảo, Diễn đàn không chịu bất kỳ trách nhiệm liên quan
    - VnKienthuc tạm khóa đăng ký tài khoản tự động để hạn chế SEO bẩn, SPAM, quảng cáo. Chưa đăng ký, KHÁCH vẫn có thể đọc và bình luận.

chung thủy 1 tình yêu(part 1)

bướm_đêm

New member
Xu
0
chiếc xe đạp lao xuống dốc vun vút với vận tốc kinh người.vaayj mà chàng trai trên xe không có vẻ gì là sợ hãi.
Anh thả hai tay nheo nheo mắt như chưa hài lòng với vận tốc này.
Đang thích thú với trò chơi cảm giác mạnh cùng chiếc xe đạp.Chàng trai giật mình thất sắc.Đứng giữa con dốc ấy là một con người, anh chỉ có thể gọi vậy trong thời khắc hoảng hồn ấy.Thời gian đâu để anh có thể xác định con người đó là gái trai già hay trẻ.
chàng trai vội vàng bóp mạnh thắng tay.Anh điếng hồn.Chieecs xe đạp đua luôn được kiểm tra, chăm sóc hằng ngày, hôm nay trở chứng đứt thắng.
Chàng trai vừa cuốn cuồn giảm tốc độ vừa hét thất thanh:
_ tránh ra! tránh ra!
anh thấy rõ ràng con người đó cuốn quýt nhưng.... vẫn đứng yên giữa con dốc cao.Chiếc xe của anh vẫn lao điên cuồng như con ngựa chứng giữa đường đua.Anh lại hét lên:
_tránh đường!
vẫn không có gì thay đổi, con người ấy vẫn đứng yên không nhúc nhích.Không còn kịp nữa rồi.Chàng trai nhắm mắt lao xe vào ụ đất bên đường.
"lạy chúa lòng lành nếu thoát chết trận này con xin hứa không chơi trò nguy hiểm này nữa"
rầm chiếc xe đụng mạnh vào ụ đất
chàng trai văng ra khỏi xe và anh biết mình còn sống khi thấy cánh tay đau rát
mở mắt nhìn chiếc xe yêu quí nằm một đống dúm dó chàng trai tức xì khói.Anh quên cả đau bước ra đường quát to:
nayf bộ muốn chết hay sao mà không tránh xe vậy hả?
quát vừa xong cổ họng anh nghẹn lại như mắc phải khúc xương thật to.Con người vừa gián tiếp gây tai nạn cho anh không đứng mà là ngồi giữa đường.Nói chính xác là ngồi trên một chiếc xe lăn được chèn trên hai cục đá to, đặt giữa con dốc.Va giờ anh nhận ra đây là cô gái rất đẹp dù khuôn mặt đang tái xanh vì sợ hãi.
nghe anh quát cô gái giật mình hai giọt nước mắt trong veo rơii nhanh xuống má.
đang hùng hổ dữ như một con hổ bị thương, bắt gặp hai giọt nước mắt ấy chàng trai mất hết nhuệ khí, anh luống cuống nói nhỏ:
_này! tôi có làm gì mà cô khóc?
có tiếng thút thít khi cô gái cúi đầu tránh né ánh mắt của anh.Chàng trai thấy như mình có lỗi, anh lúng túng:
_ tôi xin lỗi đã làm cô sợ!
cô gái quet nước mắt ngước nhìn.Chàng trai nghe tioàn thân rung động.Doi mắt vừa nhìn anh đẹp đến mê hồn, trong veo và phẳng lặng.
lấy hết tinh thần anh cất tiếng cố thoát khỏi ánh mắt thôi miên ấy, anh nghe giọng mình lạc lõng:
_xin lỗi cô!
cô gái lắc đầu xua tay như từ chối lời xin lỗi của anhbỗng hòn đá chèn bánh rơi ra, chiếc xe lăn tròng trành như muốn rơi xuống.Mặt cô gái tái đi, đôi mắt thất thần sợ hãi.Nhanh như tên bắn chàng trai đưa tay giữ thăng bằng cho xe.Cô gái gật đầu như cảm ơn anh, tuyệt nhiên không có một tiếng nói,Chẵng lẽ cô biết mình đẹp rồi kiêu căng? anh cố giấu nỗi thất vọng rồi nhẹ lời:
_ để tôi đẩy cô vào kia cho an toàn.
Vẫn im lặng, nhưng ánh mắt cô là lời cảm ơn.Anh vừa đẩy xe xuồng lề đường, vừa nói vẻ bất bình:
_ai đẩy cô ra giữa dốc vậy? không biết như vậy là nguy hiểm cho cô lắm sao?lúc nãy mà tôi không tránh kịp thì cô đã thiệt mạng rồi.
đẩy xe vào vị trí bằng phẳng an toàn.Anh nhìn cô chờ câu trả lời.Cô nhìn lại anh và vẫn im lặng.Nhăn mặt, giọng chàng trai bực tức:
_Cô sao vậy?sao cứ nhìn tôi mà không trả lời?
cô gái mấp máy môi nhưng từ chiếc miệng xinh đẹp chỉ phát ra tiêng ú ớ.Sống lưng chàng trai lạnh toát chẳng lẽ...
để trả lời cho thắc mắc của anh, cô chỉ tay vào miệng mình và lắc đầu.Chàng trai sững sờ.Một cô gái đẹp như tiên nữ trên trời thê kia mà lại chịu đên 2 nỗi bất hạnh trên cơ thể.
ông trời sao biết trêu ngươi loài người.Tự nhiên chàng trai thấy đồng cảm cùng cô, giọng anh vang lên nhẹ nhàng:
_xin lỗi tôi không biết cô......_anh ngập ngừng_tôi tên Kim sung kyung, người hàn quốc còn cô?
cô gái chớp mắt bối rối.Kim sung kyung sực nhớ, anh rút chiếc di động trao cho cô cười thật hiền:
_cô dùng cái này được chứ?
cô gật đầu đón lâys.Sau một hồi hí hoáy bấm bấm trên bàn phím, cô trả lại cho anh:"tôi tên nghi lâm! xin lỗi lúc nãy làm ông bị thương"
anh cười lắc đầu
_không sao đâu! chắc sợ lắm phải không?
nghi lâm lắc đầu.Sung kyung lại hỏi:
_ai đưa cô tới đây vậy? người đó đâu rồi mà lại bỏ cô ở đây 1 mình?
nghi lâm trả lơif anh qua điện thoại:
_nhà tôi bên kia đường, trên ngọn đồi ấy.tôi thích ra đây nên nhờ vú đưa ra.
_bà vú đâu rồi?
vú về nhà rồi? ông là người hàn quốc sao nói tiếng việt rành vây?
À! mẹ tôi là người việt nam, bà dạy tôi nói.
vừa lúc một phụ nữ luống tuổi chạy ra, nhìn thấy nghi lâm, bà chạy nhanh hớt hải
_nghi lâm con có sao không?
nghi lâm lắc đầu.Cô lấy hai bàn tay ra dấu, bà vú hiểu ý trả lời.
_thì thấy mặt con nhợt nhạt, nên vú nghĩ có chuyện với con.Rốt cuộc là chuyện gì vậy? ai đưa con vào đây?
nghi lâm ra dấu_lúc vú vào nhà, chút xíu nữa con bị xe đụng cũng may người kia nhanh trí xử lí._Trời ơi!_Bà quay sang nhìn sung kyung, nói với tất cả sự biết ơn_cám ơn cậu đã cứu mạng nghi lâm.Cậu... cậu có bị thương ở đâu không?
sung kyung xua tay:
_không có gì! cũng do tôi chạy xe nhanh quá!_Anh bỗng nhẹ giọng_nhưng lần sau bà đừng để cô ấy một mình nữa nhé, cổ không xử lí được trước các tình huống nguy hiểm đâu.
_Tôi hiểu! cám ơn cậu!
sung kyung dựng chiếc xe đạp hư hỏng của mình dậy cười từ biệt:
_Chào bà và cô nghi lâm tôi phải đi rồi.
Nghi lâm bấm điện thoại:
_xin lỗi và cám ơn anh kim lần nữa.
sung kyung cất điện thoại vào túi và giơ tay chào cô, dắt xe đi mà lòng vấn vương không muốn rời bước.
Ánh mắt Nghi lâm như quấn quýt bước chân chàng trai xứ Hanf.Nhưng có lẽ để lần sau gặp anh,anh sẽ lưu lại bên đôi mắt ấy lâu hơn.


Vú năm gõ cửa phòng nghi lâm gọi khẽ:
_nghi lâm à!con dậy chưa? vú vào nha kon!
đẩy cửa vào thấy nghi lâm ngồi trầm tư bên cửa sổ, vú năm bước tới, đặt tay lên vai cô yêu thương trách:
_sao mới sáng con đã ngồi bên cửa sổ thế này? lỡ bệnh thì sao?
nghi lâm cười thật buồn, cô nói qua cử động của đôi bàn tay:
_con còn bệnh nào nặng hơn sao vú?
_con nói vậy không sợ vú buồn sao lâm?con mà có chuyện gì vú phải biết làm thế nào đây con?
Nghi lâm cúi đầu lặng lẽ, một lúc sau cô ngẩng lên ra dấu:
vú đưa con ra ngoài nha vú con muốn đi dạo.
Vú năm cười gật đầu:
_đợi vú mấy cho con chiếc áo len đã.Hôm nay có vẻ trời rất lạnh.
ra tới ngoài đường lớn, Nghi lâm mới cảm nhận được hết sức khắc nghiệt của thời tiết.
từng cơn gió mang hơi lạnh cứ vô tình len lỏi vào da thịt cô như thách thức.Nghi lâm cắn răng chịu đựng sự nổi giận của thiên nhiên, như cô đang chịu đựng nỗi bất hạnh trên cơ thể mình vậy.Chỉ là chịu đựng khi cô biết sức cô không đủ thay đổi bất cứ một điều gì.
Vú năm khẽ hỏi khi biết cô chủ nhỏ của mình run lên vì lạnh:
_lạnh quá phải không?hay mình trở vào nhà nghe con?
nghi lâm lắc đầu.Cô chỉ tay về phía thung lũng.Vú năm hiểu ý đẩy xe nhanh hơn, vú biết một khi nghi lâm đã muốn thì rất khó thay đổi cô.Cũng nhờ sự mạnh mẽ ấy mà nghi lâm mới đủ sức vượt qua cú sốc nặng nề kia.Nếu không, có lẽ bây h cô đã quỵ ngã mất rồi.
Nghi lâm ngồi hẳn xuống bãi cỏ.Chiếc xe lăn được xếp gon ghẽ một bên.
Vú năm đã trở về biệt thự lo bữa cơm trưa.Nghi lâm được tự do trong 1 h đồng hồ.duwaj lưng vào chiếc ghế đá, cô lấy ra cuốn sổ và cây bút.nghi lâm trải lòng mình vào những nốt nhạc trầm bổng
bà vú thất sắc
 
CHAT
  1. No shouts have been posted yet.

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top