Cảm niệm cha mẹ ngày vu lan báo hiếu

conan_sea

New member
Xu
0
Tháng Bảy lại về, mùa báo hiếu lại đến. Không khí u buồn của những ngày cuối thu làm cho chúng ta cảm thấy chạnh lòng khi nghĩ về cuộc đời, nghĩ về mẹ – về cha. Những mẹ cha quá cố bảy đời và cả những mẹ cha hiện tại.

Vu Lan – hai tiếng nghe thật thân thuộc, vậy mà khi nghe ai đó nhắc đến tôi lại ngơ ngẩn bồi hồi và nghĩ về mẹ. Mẹ.. tiếng gọi thiêng liêng ấy luôn làm con phải suy nghĩ thật nhiều. Phải chăng trong trái tim của mỗi con người, mẹ luôn là hình ảnh đẹp nhất: Mẹ là quê hương, mẹ là tất cả. Tình thương của mẹ dành cho con như nước trong nguồn không bao giờ cạn kiệt. Suốt cả cuộc đời mẹ chỉ biết sống, hy sinh cho hạnh phúc của con. “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình”, có 1 nhạc sĩ đã thốt lên như vậy! Nếu biển Thái Bình mênh mông nước thì tình thương của mẹ dành cho con cũng như thế. Kể sao công ơn sinh thành của mẹ, công lao dưỡng dục của cha. Vì thế người xưa thường nói:

Còn cha gót đỏ như son
Một mai cha mất gót con đen sì.

Chín tháng cưu mang mẹ phải chịu bao vất vả. Rồi con chào đời cho đến lúc trưởng thành là cả một khoảng thời gian cha mẹ luôn lo lắng, chăm sóc cho con. Những lúc con ốm đau, mẹ chính là vị bác sĩ tuyệt vời nhất. Phải chăng cả một cuộc đời những gì tốt đẹp nhất mẹ đều dành trọn cho con. Tình yêu của mẹ dành cho con không bao giờ cạn.

Công cha như núi Thái sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.


Câu ca dao thật là quen thuộc đến độ ai cũng có thể đọc thuộc lòng, nhưng có mấy ai cảm nhận thật sự ý nghĩa của nó, có mấy ai làm tròn được “Đạo con”? Tất cả chúng ta có ai là không do cha sanh mẹ dưỡng, có ai có mặt trên cõi đời nầy mà không nhờ ơn cha mẹ. Tình cha nghĩa mẹ như Thái Sơn cao ngất, như nguồn nước trong lành tắm mát đời con. Con ra đời trong sự lo lắng của cha, trong nỗi đau đớn nhọc nhằn của mẹ. Thế nhưng lòng mẹ cha vẫn ngập tràn niềm vui sướng khi con thơ mở mắt chào đời, con là niềm hạnh phúc của mẹ, con là niềm tự hào của cha. Mở mắt đi con cửa đời đang rộng mở, đừng sợ con yêu hãy can đảm lên nào, đón con vào đời đã có mẹ cha. Vất vả ngược xuôi, mẹ cha vật lộn với đời cho con manh áo, miếng cơm, cái chữ… Vì nụ cười trẻ thơ đâu quản gian lao, dù cho phải làm chuyện tội tình phải vương vào nghiệp báo.

Thế nhưng thuở nhỏ chưa biết phân biệt phải trái, cho đến khi khôn lớn thành tài, trong chúng con có ai thật lòng nhớ ơn cha mẹ, đền đáp nghĩa sanh thành. Chúng con đã quen được cha đùm bọc, mẹ chăm sóc nên cứ nghĩ rằng đó là bổn phận, là trách nhiệm của me cha mà quên đi ơn nghĩa sâu dày. Chúng con ích kỷ mãi lo vun vén cho mình, lo xây dựng tương lai mà quên đi cha mẹ đã già, đang tựa của chờ trông một vòng tay con trẻ yêu thương chăm sóc, một lời an ủi chân thành tha thiết. Để rồi khi thất chí, thua kém người đời chúng con lại oán cha giận mẹ. Than ôi! tội bất hiếu thật tày đình biết kể sao cho xiết. Có khi cha mẹ già yếu, được ở kề bên chúng con lại cho là gánh nặng mà khinh khi bạc đãi chẳng chăm sóc đỡ nâng. Sao chẳng nhớ lại lúc ấu thơ, ăn chẳng được, nói cũng không huống chi là đi đứng thì ai là người dưỡng dục, chở che? Để rồi khi cha mẹ mất đi lại khóc than kể lể thì có nghĩa gì đâu. Trên bàn thờ nhang khói lạnh lùng chỉ còn chăng là tấm ảnh vô hồn, mẹ cha còn đâu nữa!

Con không đợi một ngày kia
Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc.
Ai níu nổi
Thời gian
Ai níu nổi bao giờ?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
Con không đợi một ngày kia
Có người cài lên áo cho con một nụ bạch hồng
Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ.
Hoa đẹp đấy
Cớ sao lòng hoảng sợ:
Giọt nước mắt kia bao lâu nữa… của mình?


Giờ đây con mới cảm nhận được sự cô độc, lạnh lùng khi thiếu tình thương vô bờ của cha mẹ. Ai sẽ là người dỗ dành an ủi lúc buồn đau, ai nâng đỡ khi dòng đời xô đẩy? Chỉ cha mẹ là hy sinh tất cả cho con mà không đòi hỏi đáp đền. Cha mẹ là bến đổ bình yên, là cội nguồn yêu thương hạnh phúc. Không cha không mẹ là nỗi đau lớn nhất, bất hạnh nhất mà không gì có thể bù đắp được. Hạnh phúc thay khi còn cha mẹ, khi được cài bông hồng đỏ thắm tình yêu thương!

Hôm nay…
Anh đã bao nhiêu lần dừng lại trên phố quen
Ngả nón đứng chào xe tang qua phố.
Ai mất mẹ?
Sao lòng anh hoảng sợ:
Giọt nước mắt kia bao lâu nữa… của mình?


Vu Lan
– mây vương, nắng nhạt chiều nay thu về… Rưng rưng những chiếc lá vàng sầu rơi bên hè… và những đôi mắt đang rưng rưng lệ khi nhìn màu hoa trắng. Hoa trắng, hoa trắng mẹ đã không còn. Hoa trắng được cài lên áo con. Đã bao mùa Vu Lan qua, con đã nhặt hoa trắng bao lần – con đã nhặt nỗi đau quặn thắt. Mẹ ơi! vậy mà sao con vẫn thấy ngỡ ngàng, hụt hẩng khi nhìn màu hoa trắng tang thương. Nỗi đau bơ vơ mất mẹ lại ùa về như gió mùa thu. Tiếng chuông chùa vang lên, con lại muốn đi tìm mẹ nhưng biết tìm đâu? Nhưng Vu Lan lại cứ về, con lại tìm mẹ trong ký ức, con lại tìm mẹ trong nỗi nhớ và con lại tìm mẹ trong cả niềm đau…

Ngày tháng thoi đưa, tuổi xuân sẽ qua, tuổi già sẽ đến. Tiền tài vật chất, sức khỏe rồi cũng sẽ phai tàn nhưng tình yêu thương, công đức sanh thành không bao giờ phai nhạt. Hãy làm tròn chữ hiếu, làm tròn đạo con. Đừng để đến phút cuối cuộc đời mới quay đầu hối tiếc thì đã quá muộn màng!

NAM MÔ ĐẠI HIẾU MỤC KIỀN LIÊN BỒ TÁT

Nguyên Phi – Nguyễn Thị Thu Vân
GĐPT Khánh Lương

Xem thêm: https://vnkienthuc.com/threads/y-nghia-nhan-ban-cua-le-vu-lan.2774
 
Rất nhiều bạn trẻ đã thắc mắc rằng: Sao trong dip rằm tháng 7 có những hoat động giống ngày Mother's day - Ngày lễ của mẹ? Dân trí xin giới thiệu bài viết này: Tháng bảy là tháng mưa ngâu với tục truyền về mối tình oan trái. Tháng bảy cũng là tháng có ngày lễ Vu Lan- Ngày xá tội vong nhân, tha thứ tội lỗi để những linh hồn dưới cõi âm được siêu thoát về nơi cực lạc.

Có lẽ ai cũng biết sự tích về ngày lễ này, nhưng nhắc lại một chút chắc không thừa. Theo kinh Vu Lan thì ngày xưa, Mục Kiền Liên đã tu luyện được nhiều phép thần thông. Mẫu thân ông là bà Thanh Đề đã qua đời, ông tưởng nhớ và muốn biết bây giờ mẹ ra sao nên dùng mắt phép nhìn khắp trời đất để tìm. Thấy mẹ mình, vì gây nhiều nghiệp ác nên phải sinh làm ngạ quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở, ông đã đem cơm xuống tận cõi quỷ để dâng mẹ. Nhưng do đói ăn lâu ngày nên mẹ của ông khi ăn đã dùng một tay che bát cơm của mình để tránh không cho các cô hồn khác đến tranh cướp. Vì vậy khi bát đưa lên miệng, thức ăn đã hóa thành lửa đỏ.

Mục Kiền Liên quay về tìm Phật để hỏi cách cứu mẹ, Phật dạy rằng: "Dù ông thần thông quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu. Chỉ có một cách nhờ hợp lực của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp để cung thỉnh chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó". Làm theo lời Phật, mẹ của Mục Kiền Liên đã được giải thoát. Phật cũng dạy rằng chúng sinh ai muốn báo hiếu cho cha mẹ cũng theo cách này (Vu Lan Bồn Pháp). Từ đó ngày lễ Vu Lan ra đời.

Cũng trong lễ này, người Việt ta có một "quy ước": nếu ai đó còn mẹ sẽ được cài một bông hoa màu hồng lên áo. Ai đã mất mẹ thì cài hoa trắng. Người cài hoa trắng sẽ thấy như một sự nhắc nhở, sẻ chia, không bao giờ quên ơn cha mẹ. Người được hoa hồng sẽ sung sướng vì biết rằng mình còn có mẹ.

Ngày lễ Vu Lan bởi thế không chỉ có ý nghĩa là ngày cúng lễ tưởng nhớ ông bà tổ tiên, cúng cho các vong hồn cô quạnh mà sâu xa hơn, nó nhắc nhở người ta biết trân trọng những gì mình đang có: cha mẹ, gia đình, người thân.

Nghĩ về cái chết, cõi chết để làm những điều tốt đẹp hơn cho sự sống, cõi sống. Dù là những việc nhỏ bé nhất.

Và sau cùng, thay cho lời kết, xin mượn những lời thiết tha trong bài ca “Bông hồng cài áo” của Phạm Thế Mỹ:

“…Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh.
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em.
Thì xin anh, thì xin em,
Hãy cùng tôi vui sướng đi!
Hãy cùng tôi vui sướng đi…”


Tạ Thị Vân


LTS Dân trí- Nhân dân ta có phong tục cúng lễ hằng năm vào Ngày rằm tháng 7 âm lịch, coi ngày này là “ngày xá tội vong nhân”. Cũng nhiều người biết đây cũng là ngày lễ Vu Lan – ngày báo hiếu cha mẹ, nói lên lòng biết ơn đối với các bậc sinh thành ra mình.

Bài viết trên đây giúp mọi người hiểu thêm sự tích và ý nghĩa của ngày lễ Vu Lan. Câu chuyện có vẻ huyền bí nhưng hàm chứa ý nghĩa nhân văn sâu xa.
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top