buồn quá nhà mình ơi! hu hu. hôm nay mình có tâm trạng rùi, biết làm sao bây giờ?
ó phải quê hương, lòng mẹ luôn là nơi trú ngụ yên bình và an toàn nhất cô mỗi chúng ta không cả nhà!
[FONT="]Chiều Hà Nội lòng buồn man mác[/FONT]
[FONT="]Nỗi nhớ quê nhớ cánh đồng xanh[/FONT]
[FONT="]Nhớ dáng mẹ gánh gồng sớm tối[/FONT]
[FONT="]Bóng cha già khắc khoải năm canh…[/FONT]
[FONT="]Hà Nội buồn…Hà Nội mơ… Hà Nội nhớ[/FONT]
[FONT="]Nơi thị thành- ước vọng tương lai…[/FONT]
[FONT="]19 tuổi con vào đại học[/FONT]
[FONT="]Bước chân đi bỏ lại lũy tre làng[/FONT]
[FONT="]Cùng nỗi lo trên vai gầy của mẹ[/FONT]
[FONT="]Và của cha…tóc lốm đốm bạc thêm.[/FONT]
[FONT="]Con bỏ lại cả triền đê xanh rủ[/FONT]
[FONT="]Hàng dành dành vẫn đỏ những quả tươi.[/FONT]
[FONT="]Những buổi chiều khi hoàng hôn xuống muộn[/FONT]
[FONT="]Cánh cò bay rợp trắng quê nhà.[/FONT]
[FONT="]Con bước đi mang theo dòng máu đỏ[/FONT]
[FONT="]Của quê hương, của lòng mẹ bao la[/FONT]
[FONT="]Hà Nội xa… con gửi niềm miền thương nhớ[/FONT]
[FONT="]Tâm hồn con theo cánh sóng quê hương.[/FONT]
[FONT="]Con gặp lại tuổi thơ trong kỉ niệm[/FONT]
[FONT="]Vết chân thon in triền đê bụi phủ[/FONT]
[FONT="]Con về với bữa cơm mùa đông ấm[/FONT]
[FONT="]Ấm tình quê…tình mẹ thân thương…[/FONT]