Ấn tượng Hàn Quốc

Hide Nguyễn

Du mục số
[h=1]Ấn tượng Hàn Quốc[/h]

… 5 giờ sáng, chiếc máy bay ký hiệu KE 648 Hà Nội-Seoul đáp xuống sân bay quốc tế Incheon. Cảnh vật từ trên máy bay nhìn xuống không phải là những con đường băng băng cùng những chiếc ôtô bon bon chạy, mà chỉ là một biển nước mênh mông xám xịt đến tận chân trời. Không lẽ sương mù đánh lừa thị giác?… Thật ra không phải vậy, sân bay quốc tế Incheon nằm ở Incheon, là một hòn đảo, được nối với đất liền bằng đường cao tốc, cách thủ đô Seoul 2 tiếng chạy xe. Sân bay quốc tế Incheon lớn cũng như biển nước mênh mông ngoài kia vậy. Quả là xứng tầm với một quốc gia phát triển như Hàn Quốc. Không chỉ vậy, hệ thống xe bus rất nhiều và thuận lợi. Con đường từ sân bay về thành phố xanh ngắt một màu xanh với các sân golf đang xây dựng. Không biết, “ngôi nhà hạnh phúc” trong bộ phim cùng tên đang là cơn sốt của thanh niên Việt Nam được xây dựng chỗ nào trên quãng đường này?


Từ sân bay về ký túc xá nơi tôi ở mất hai tiếng đồng hồ chạy xe và tôi thoải mái ngắm nhìn đường phố Hàn Quốc buổi sớm. Bây giờ đã là bảy rưỡi sáng-chưa cửa hàng nào mở cửa. Cả đường phố đồng loạt hiện lên bốn màu trắng, vàng, xanh, đỏ nổi bật trên chiếc cửa kéo được đóng kín. Giờ Hàn Quốc sớm hơn Việt Nam hai tiếng, có lẽ vì vậy mà nếp sống sinh hoạt của người dân cũng thay đổi: ở Hàn Quốc, giờ mọi người làm việc và trẻ em đi học là lúc 9 giờ sáng …


Nhớ lại thời điểm Hàn Quốc cách dây hơn ba chục năm vẫn là một quốc gia nghèo nàn lạc hậu và giờ đây vươn lên trở thành Con Rồng Châu á và là một cường quốc đứng thứ mười trên thế giới về tổng thu nhập. ý chí vươn lên của người Hàn Quốc thật đáng tự hào và học hỏi! Không chỉ vậy, Hàn Quốc nổi tiếng chưa hẳn là gắn liền với tên của những tập đoàn kinh doanh khổng lồ như Samsung, Huyndai, LG… mà còn là nhờ nền giải trí hàng năm đem lại doanh thu khổng lồ cho Hàn Quốc. Về âm nhạc, thế hệ trẻ hiện nay của Hàn Quốc đáng nói đến phải là BoA-được mệnh danh là Britney Spears của châu á với ca khúc Do the Motion hàng ngày vẫn phát đi phát lại trên sóng radio tận Bắc Mỹ xa xôi hay như về điện ảnh, cuộc đời đầy sóng gió của nàng Dae Jang Geum được những người dân Anh ủng hộ nhiệt tình dù nửa chữ Triều Tiên cũng không hay … Thế mới biết sức cuốn hút của những bộ phim Hàn Quốc. Cuốn theo nó là cả trào lưu đồ dùng cá nhân từ móc khoá, băng-đô, áo quần … đến cả phim trường những bộ phim nổi tiếng cũng rất được chú ý. Chỉ cần vậy thôi, Hàn Quốc trong mắt bọn trẻ chúng tôi thật đẹp, thật mộng mơ và đáng mơ ước một lần đặt chân đến…


Tôi tình cờ đến thăm Hàn Quốc vào giữa mùa hè này, cái mùa gắn liền với màu xanh mơn mởn tràn đầy nhựa sống xinh đẹp, không như mùa xuân, sắc hồng anh đào tràn ngập bờ Hàn giang, cũng không như mùa thu cả thành phố được nhuộm một màu vàng óng ả của lá mùa thu, lại càng không như mùa đông mơ mộng bởi những bông tuyết trắng muốt bay bay nhè nhẹ trong cái lạnh nhưng không hề buốt ở Hàn Quốc. Và cả con người nơi đây cũng đẹp như cảnh vật vậy, họ đem lại cho chúng tôi cái cảm giác thân thiện gần gũi như những người Việt Nam thật sự với nhau! Ông bảo vệ ký túc xá gặp những người Việt Nam sống ở đây, bất kể già trẻ, gái trai, cũng mở đầu bằng một câu chào thật gần gũi biết chừng nào : “Chào ông!” và nở một nụ cười trìu mến. Tôi hơi ngỡ ngàng khi ông hỏi tôi, một bé gái mười ba tuổi, bằng câu:”Ông bao nhiêu tuổi?”. Hoá ra, ông vẫn còn nhớ những câu tiếng Việt từ thuở nào xa lắc làm lính Hàn tại Việt Nam những năm sáu mươi của thế kỷ trước. Còn các giáo sư Hàn, sau vẻ đạo mạo, là tấm lòng nhiệt tình, đôn hậu, mến khách không ngờ. Gia đình tôi cùng một gia đình giáo sư người Việt khác được giáo sư Jeon Hyae Kyung, trường Đại học ngoại ngữ Hàn Quốc, mời đi vãn cảnh chùa và ăn một bữa thịt nướng trong rừng thật khó quên. Chùa đẹp và cảnh thú vị đến nỗi, khi ra về, giáo sư người Việt đã nhờ tôi chụp một kiểu ảnh ông đang trèo cây, chắc để nhớ lại rằng ông cũng có thời chỉ hơn tuổi tôi bây giờ chút xíu! Người Hàn thật say sưa làm việc. Gần như không có những người ngồi quán để ăn chơi cho hết buổi làm việc như người mình. Trong siêu thị, chỗ bán rau và cá, tôi thích thú nhìn những thanh niên to khoẻ đang mê mải lớn tiếng rao hàng. Thư viện trường đại học mở đến tận 11 giờ đêm. Tại thư viện trường Đại học quốc gia Seoul, lần nào đi qua, tôi cũng trông thấy một anh sinh viên đang ngồi diễn thuyết khá to, mặc kệ những người đi lại xung quanh. Hoá ra, anh ta đang tập trình bày những dự án…với ước mơ trở thành một nhân vật trong chính phủ mai sau.12 giờ đêm, nhìn xuống ngã tư trước cổng trường, tôi vẫn thấy sinh viên tấp nập đi lại. Tôi có cảm giác, họ đang cố sức để chạy đua tới tương lai. Đường phố thật sạch sẽ. Đi giầy ở đây cả mấy tháng chẳng cần đánh xi, vì làm gì có bụi. Còn nếp lịch sự thì khỏi phải nói, các chị chủ cửa hàng tạp hoá xinh đẹp như những diễn viên trên phim không quên chào và gửi đến những vị khách của mình nụ cười tươi tắn nhất, cả sau khi khách ngắm nghía hàng hoá hồi lâu rồi đi ra mà chẳng mua một thứ gì…


Nằm bên dòng sông Hàn, Seoul là thủ đô của Hàn Quốc với dân số trên mười một triệu người và là một trong những thành phố lớn nhất thế giới. Nó lớn đến nỗi những người lái xe tắc xi chỉ có thể thành thạo trong một bán kính khoảng 5-10km, còn ngoài ra thì chịu. Những nét đặc trưng trong quá khứ và hiện tại của thành phố tồn tại đan xen lẫn nhau biểu tượng cho một sức sống thủ đô.
Thật vậy, Hàn Quốc có cả một bề dày lịch sử 5000 nghìn năm, với những đặc trưng văn hoá như Hanbok: áo truyền thống, Kimchi và Bulogi (thịt nướng), Hangeul: bảng chữ cái tiếng Hàn, Jongmyo Jeryeak: nhạc tế lễ, nhân sâm, Jasu: nghệ thuật thêu, Bojagi: vải bọc, Sesi: tập quán truyền thống và đặc biệt là Dangcheong: hình trang trí trên các toà nhà cổ xưa rất khác với Việt Nam. Nếu như kiến trúc cổ Việt Nam nổi bật với các màu như: nâu, vàng, nâu đỏ, nâu đen thì Dangcheong gồm năm màu: đỏ, xanh, vàng, đen, trắng.Ta có thể thấy màu xanh là màu nổi bật và cũng là màu chính thường gặp ở những cung điện cổ có từ triều Joseon như: Gyeongbokgung, Deokunggung, Changdeokgung và Changyeogung.


Ngoài nét đẹp cổ xưa và truyền thống vẫn được gìn giữ đến bây giờ, Seuol còn nổi tiếng là thành phố hiện đại. Những cửa hàng lớn nằm ở trung tâm Seoul như Lotte World, COEX, Myung-dong …là điểm hấp dẫn để mua sắm. Đó là những khu thương mại và giải trí cực kỳ hiện đại, nơi vui chơi, gặp gỡ và mua sắm của thanh niên Hàn Quốc. Lotte World nổi tiếng với công viên trò chơi và cũng là nơi bộ phim Nấc thang lên thiên đường được bấm máy với giá vé vào cửa nhiều nhất là 18 nghìn won và rẻ nhất là 5 nghìn won (1 nghìn won bằng 1USD). Còn Muyng-dong là nơi chỉ bán đồ cho thanh niên, buổi chiều tràn ngập các nam thanh nữ tú bên các quầy hàng rực rỡ.


Bờ Hàn giang buổi chiều, nắng nhẹ, mọi người ngồi trên bãi cỏ ăn uống, nghỉ ngơi ngắm cảnh sông nước mênh mang. Trước đây hai mươi năm, dòng sông cũng bị ô nhiễm nặng. Nhưng ngày nay, người dân Seuol đã làm cho nó trong xanh trở lại, có thể đua thuyền, du ngoạn, câu cá…trên sông.


Các khu trường đại học đẹp như một giấc mơ. Khuôn viên trường Đại học quốc gia nằm bên cạnh rặng núi Qwanak. Có tuyến xe buýt chạy quanh trường, đưa sinh viên đến các điểm trong trường miễn phí. Cỏ cây xanh tốt bời bời. Toàn các khu nhà hiện đại. Trường Đại học Kyunghee được xây dựng theo phong cách Hy lạp với những khu nhà có hàng cột chống bằng đá trắng như tuyết. Trường này có cả một bệnh viện đông y nổi tiếng. Trên đường đi trong trường, đôi lúc có chú gà gô chạy qua đường, hoặc những con chim ác là vỗ đôi cánh to tướng sà xuống mặt đường, rồi lại cả những chú sóc bé bé, nhảy nhót trong những lùm cây…Trường Đại học ngoại ngữ Hàn Quốc có những cây bạch dương cao vút. Đi ngang qua các vườn cây trong trường, lúc nào cũng cảm thấy một mùi cỏ cây nồng đượm…Tôi thầm mong, sẽ có một ngày được đến đây học.


Những ai từng say sưa với nàng Dae Jang Keum, không thể không xúc động khi đến Hàn Quốc, muốn gặp nơi nàng đã từng ở. Thật lạ, không chỉ đám thanh niên, phụ nữ, mà cả các bác, các chú tuổi đã 40-50 ở Việt Nam sao lại cũng say mê câu chuyện về nàng thái y xinh đẹp ở tận đất kim chi xa xôi những dăm thế kỷ trước? Vì vậy, tôi đã quyết chí phải đến được công viên Dae Jang Keum. Sau vài ngày tìm kiếm trên mạng, tôi đã biết đường đi đến đó. Công viên đó ở một tỉnh phía bắc thủ đô. Đi hết đường tàu điện ngầm, đến ga Ujeongbu-bukbu, rồi đi xe buýt số 30 để đến phim trường MBC. Chắc nhiều người nước ngoài đã đến thăm phim trường này, nên vừa lên xe, biết chúng tôi là người nước ngoài, ông lái xe đã hồ hởi: Đến MBC phải không?


Từ xa nhìn lại, du khách chưa thể nào cảm nhận được hết sự rộng lớn của công viên du lịch Dae Jang Keum, một phim trường, sau khi quay xong phim, đã được khai thác thành khu du lịch. Đó là một khu hoàng cung thu nhỏ, để có thể quay những bộ phim về cung đình, rộng 6,6 nghìn mét vuông. Đằng sau khu cung đình là một khu nhà lụp xụp, ổ chuột để quay những cảnh của ngôi làng bị nhiễm bệnh gần kinh thành. Ngay từ con đường đi vào khu cung đình, không khí từ bộ phim đã nóng lên: người ta thấy những hình của Dae Jang Keum, mama Han, đến người thu vé mặc áo lính cung đình, và nhất là bản nhạc của bộ phim được bật lên. Bước qua khu của chính là ngôi nhà Dae Jeon, nơi cuộc thi tài của mama Han và mama Choi diễn ra để chọn chức mama tổng quản. Nơi đây, bây giờ là nơi để trưng bày những bộ quần áo của vua, hoàng hậu, thái giám… theo đúng tư thế từng người. Không chỉ vậy, trong sân của Dae Joen còn được đặt hai tấm ảnh của nàng Dae Jang Keum và đại quan Min Tung Ho tươi cười đón những vị khách nước ngoài đến thăm và cùng chụp ảnh. Công viên tưởng nhỏ nhưng thật ra là một mê cung rộng lớn: từ nhà ở của hoàng hậu, cac mama, cung nữ đến nhà tù, nhà đọc sách, nhà ngắm cảnh… Nhưng đặc biệt nhất vẫn là bếp ăn chính. Cảnh vật ở đây gợi nhớ cảnh trong phim: vẫn những cái nồi ấy, cái muỗng ấy, chạn đựng thức ăn ấy đã chứng kiến cuộc đời đầy thăng trầm của Dae Jang Keum từ hồi còn là cung nữ rồi thành thái y. Ngay cả kho để hành tỏi, nơi mama Han và cung nữ Seo bị nhốt vẫn y nguyên. Từng túi tỏi treo lủng lẳng trên trần nhà cho đến những bó cá khô, ớt… Hình bóng nàng thái y xinh đẹp ngày nào dường như hư hư thực thực trong mắt du khách lúc này…. Chúng tôi bấm máy lia lịa. Đấy, tôi đang đứng trong gian nhà kho để tỏi và gian bếp chính… Thật là thú vị!


Ra về, tôi và mẹ tôi đi dọc đường cái, hai bên là những ruộng rau. Nắng và gió. Có một cửa hàng bán dâu. Tôi mua 3 nghìn won 1 chậu dâu tây, khoảng 1 kg. Những quả dâu chua chua ngọt ngọt, đỏ óng ánh như sơn mài.


Đất nước của nàng Dae Jang Keum thật thanh bình.



Vũ Diệu Ly
Tạp chí Thế giới mới, số 659, ngày 31-10-2005
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top