• HÃY CÙNG TẠO & THẢO LUẬN CÁC CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC [Vn Kiến Thức] - Định hướng VnKienthuc.com
    -
    Mọi kiến thức & Thông tin trên VnKienthuc chỉ mang tính chất tham khảo, Diễn đàn không chịu bất kỳ trách nhiệm liên quan
    - VnKienthuc tạm khóa đăng ký tài khoản tự động để hạn chế SEO bẩn, SPAM, quảng cáo. Chưa đăng ký, KHÁCH vẫn có thể đọc và bình luận.

28 tuổi rồi, em muốn có chồng.

Sói Tuyết

New member
Xu
0
28 tuổi rồi, em muốn có chồng.

Em thường xuyên theo dõi các bài tâm sự, đã nhiều lần em định viết nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Hôm nay em muốn tâm sự để mọi người chia sẽ cùng em.

Em sinh ra trong gia đình có hoàn cảnh thật đặc biệt, em có ba anh em trai không nghe và nói được, không biết nguyên nhân từ đâu mà gia đình em phải gánh chịu nỗi bất hạnh như vậy. Nếu nói di truyền thì hoàn toàn không phải, hai bên nội ngoại bao đời nay không ai bị vậy cả, còn nói về tâm linh, bố mẹ, ông bà em ăn ở hiền lành, phúc đức, ai cũng quí mến vậy mà bỗng nhiên sinh ra những đứa con như vậy. Từ ngày các anh còn bé, bố mẹ em đã đưa con đi chạy chữa khắp nhưng đều vô ích. Em sẽ không đau buồn vì chuyện này nhiều nếu như em vẫn chưa đến tuổi lập gia đình.

Năm nay em cũng đã 28 tuổi, cái tuổi không còn lựa chọn nhiều nữa, ở tuổi em các bạn đã có gia đình, có con nhỏ để bận rộn, để chăm sóc, còn em dù ước mơ vẫn chỉ là mơ ước, em vẫn đi về một mình, không phải vì em kém nhăn sắc, em không đảm đang, không khéo léo mà vì tại em có hoàn cảnh gia đình như vậy.

Cách đây ba năm, ngày em mới ra trường, xinh xắn, dễ thương nên em có rất nhiều người theo đuổi, nhưng em không yêu ai vì chưa thấy phù hợp cho đến khi gặp anh ấy.

_girl110810a4.jpg


Ngay từ lần gặp đầu tiên hai đữa đã bắt đầu này nở tình cảm, anh thông minh, giỏi giang, tốt tính, anh cực kì kén chọn nhưng khi gặp em anh đã rất hài lòng, em thầm cảm ơn ông trời đã mang đến cho em một người đàn ông như vậy.

Trước khi anh ngõ lời yêu, dù rất khó khăn nhưng em đã can đảm nói hết sự thật về hoàn cảnh gia đình em cho anh biết, em hạnh phúc vô cùng khi anh nói rằng anh yêu chính con người em chứ không gì khác, vì em thiệt thòi nên anh càng yêu em hơn.

Mọi chuyện tưởng như viên mãn cho đến khi anh báo với gia đình là anh đã có người yêu là em, một người con gái có gia đình như vậy nên gia đình anh ra sức phản đối, lúc đầu anh còn có vẻ quyết tâm nhưng dần dần vì sự tác động từ phía gia đình, anh đã hẹn gặp, hôm đó anh không vui như những lần trước, em đã có linh cảm điều gì đó, nhìn em thật lâu anh mới mở lời, rằng mình phải chia tay vì gia đình anh không chấp nhận em.

Em đã khóc thật nhiều, đã tưởng như có thể chết đi được nhưng hai đứa vẫn liên lạc, có lẽ vì anh vẫn yêu em và cũng vì tính anh cũng không quyết đoán, còn em thì vẫn hi vọng anh thuyết phục được gia đình nhưng rốt cuộc bọn em cũng chia tay vì anh sợ nặng gánh khi lấy em. Em xin nói thêm, dù các anh của em như vậy nhưng khi các anh lập gia đình sinh cháu thì các cháu đều khỏe mạnh, khôn ngoan. Đến giờ em đã có 4 cháu, tất cả đều bình thường.

Đã 3 năm rồi em không dám yêu ai khác. Năm nay em cũng không còn trẻ nữa dù nếu em nói tuổi thật không ai tin, em trẻ hơn tuổi rất nhiều, ở công ty ai cũng hỏi sao em kén vậy, giờ vẫn chưa chịu lấy chồng, những lúc như thế em chỉ biết cười cho xong nhưng đêm về lại suy nghĩ, lại khóc thương cho thân phận mình.

Em cần lắm một bờ vai, cần lắm một người biết cảm thông chia sẽ, em cần lắm một gia đình nhỏ để chăm sóc mà sao thật quá xa vời. Ngày ngày em vẫn đi làm, chiều về cơm nước, giặt giũ rồi lại vào mạng học thêm tiếng anh, đọc báo để giết thời gian, vậy thôi.

Ngày này qua ngày khác, cứ vậy mà em đã ngót ngét chạm tuổi 30 mà mọi người biết rồi ” gái 30 tuổi đã toan về già”. Nhiều khi mặc chiếc váy xinh, nấu một món ngon mà cũng chỉ mình biết, vậy thôi. Đã có những tối thứ 7 em đã khóc thương cho mình, cô đơn, tuyệt vọng.

Ở trong cuộc sống này có ai phải chịu thiệt thòi như em không? Liệu có ai có tình yêu đủ lớn giành cho em? Em muốn làm quen với những ai có hoàn cảnh giống em, khi đó có thể người ta dễ cảm thông hơn chăng? Nhiều khi vì áp lực lấy chồng mà em định từ bỏ Hà Nội để về quê xin dạy ở một trường nào đó rồi lấy chồng (nếu em về cũng có người muốn cưới em làm vợ nhưng vì không có tình cảm nên em không lấy).

Nếu bài của em được đăng, em xin mọi người hãy cho em lời khuyên, em nên về quê lấy một người gần nhà đã biết rõ hoàn cảnh gia đình em (anh ấy cũng theo đuổi em từ lâu và cũng có công việc ổn định) hay vẫn ở lại Hà Nội và chờ một cơ hội, biết đâu em sẽ gặp được người con trai yêu thương em và em cũng yêu? Em rất mong nhận được sự chia sẽ của các anh, chị các bạn.

Lam Giang
Songla1982@gmail.com


Theo afamily.vn
 

Tongthieugia

New member
Xu
0
Đầu tiên xin chia sẻ nỗi niềm. Nhưng ở Tây họ có thích lập gia đình mấy đâu. Nên học theo họ đi để đỡ phải nghĩ ngợi. Tìm đôi khi không thấy, thấy chắc gì đã lấy được, rồi một ngày người khắc tìm đến. Mà thôi chồng con làm gì, thật phiền phức.
 

vàng

New member
Xu
0
Đầu tiên xin chia sẻ nỗi niềm. Nhưng ở Tây họ có thích lập gia đình mấy đâu. Nên học theo họ đi để đỡ phải nghĩ ngợi. Tìm đôi khi không thấy, thấy chắc gì đã lấy được, rồi một ngày người khắc tìm đến. Mà thôi chồng con làm gì, của nợ.

Cái người này.. Nhìn tiêu đề bài viết ko biết gì hay sao mà nói câu này >> "Mà thôi chồng con làm gì, của nợ."
 

Butchi

VPP Sơn Ca
Xu
93
Có lẽ cái duyên nó chưa đến thôi, nhiều người U ba mấy còn chưa có gia đình, chuyện đó là bình thường mà.
 

small hawk

New member
Xu
0
em hiểu cảm giác của chị lúc này,nhưng mà chuyện chồng con là chuyện cả cuộc đời mình,không thể như chuyện đi chợ được.Liệu chị có hạnh phúc khi lấy một người mà mình không yêu không??
ở một mình cô đơn buồn bã hay cảm thấy trống vắng là điều không thể tránh khỏi được.vậy sao chị lại không giành tình yêu thương,sự cảm thông chia sẻ cho những người thân,bạn bè của chị. hay là nở một nụ cười với những người mà chị gặp trên đường chẳng hạn.hoặc chị giành thời gian để tham gia các hoạt động cộng đồng,giúp đỡ những người khác.lúc đó em nghĩ chị sẽ cảm thấy vui hơn và cũng có thể hoàng tử của chị cũng đang đợi chị ở phía trước .chúc chị tìm được niềm vui trong cuộc sống
 

tuananh8698

New member
Xu
0
Bạn không nên quá lo lắng về vấn đề này, có người kết hôn còn trễ hơn bạn rất nhiều nhưng vẫn đâu có vấn đề gì, quan trọng là bản thân bạn hãy tự tin lên, đừng quá bi quan về vấn đề đó, rồi đến một lúc nào đó bạn sẽ gặp được người thương yêu bạn mà thôi, chúc bạn luôn vững niềm tin.
 
K

kimkha

Guest
lo làm gì? 35 tuổi ko lấy dc chồng kiếm đứa con nuôi, thế phải sướng hơn ko? =))
 
CHAT
  1. No shouts have been posted yet.

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top