rubi_mos2002
New member
- Xu
- 0
Không được người khác chú ý khiến bộ não của bạn xem như một tình trạng đe dọa khẩn cấp.
Sự thất vọng xã hội (ví dụ, không được chú ý, không được người khác ghi nhận) khiến bộ não động vật có vú của bạn có cảm giác giống như một tình trạng đe dọa khẩn cấp. Bạn không nghĩ điều này về mặt ý thức, nhưng bộ não của bạn bật hệ thống cảnh báo của nó lên khi khao khát muốn có sự ghi nhận từ người khác của bạn không được thỏa mãn. Bạn có thể thoát khỏi nỗi khổ này khi bạn hiểu bộ não của bạn tạo ra nó như thế nào.
Tất cả chúng ta khi sinh ra đều bất lực và cần sự chú ý để sống. Chúng ta có được sự chú ý của người khác bằng cách khóc, đó chỉ là một sự dâng lên của cortisol. Chúng ta học được những cách khác để thỏa mãn những nhu cầu của chúng ta theo thời gian, nhưng kinh nghiệm ban đầu dạy cho bộ não của bạn rằng sự chú ý (của người khác) ngăn chặn cảm xúc tiêu cực của cortisol. Chúng ta không học điều này qua ngôn ngữ, ý thức. Chúng ta học được nó vì kinh nghiệm kết nối những nơ ron. Những kết nối đó kéo dài, vì vậy chúng ta mong đợi sự chú ý (của người khác) để giải tỏa đau khổ.
Khi bạn đến tuổi dậy thì, bộ não của bạn tìm kiếm sự chú ý vì một lý do mới. Cơ hội hẹn hò phụ thuộc vào sự ghi nhận, chú ý của người khác. Bạn không cố gắng để sinh sản, nhưng bạn được thừa hưởng một bộ não phóng thích những hóa chất hạnh phúc khi nó nhìn thấy cơ hội sinh sản. Những hoc mon của tuổi dậy thì làm tăng cơ chế thần kinh mềm dẻo (neuroplasticity), điều đó có nghĩa là những kinh nghiệm thời thiếu niên dễ dàng xây dựng nên những con đường mòn thần kinh. Không ai mong đợi (về ý thức) rằng thế giới giống như trường phổ thông. Nhưng dòng điện trong não chảy theo cách nước chảy qua những cái ống, tìm thấy con đường gặp ít sức cản nhất. Bạn ‘đánh điện’ cho bản thân bạn mong đợi về niềm vui nơi bạn tìm thấy nó ở tuổi dậy thì, và phát hiện thấy đe dọa ở bất kỳ điều gì đe dọa bạn ở tuổi dậy thì.
Khi bạn cảm thấy bị xã hội phớt lờ/coi thường, bạn có thể dễ dàng tìm thấy bằng chứng để “chứng minh” nó. Bạn có thể chỉ ra bằng chứng cho thấy bạn xấu xa, bị phớt lờ, không được tôn trọng, bị hạ thấp giá trị, bị đánh giá sai hoặc bị bạo hành, vì vậy bạn nghĩ bạn đang khách quan. Nhưng bộ não của bạn được thiết kế để tìm thấy thứ nó đang tìm. Bạn có những nơ ron đi vào đôi mắt nhiều gấp 10 lần nơ ron đi ra khỏi mắt. Điều đó có nghĩa là bạn được trang bị nhiều hơn 10 lần để nói với đôi mắt bạn tìm kiếm cái gì hơn là chỉ xem sự việc một cách “khách quan.” Về mặt ý thức, bạn không cố gắng chứng minh rằng bạn đang bị phớt lờ/xem thường, nhưng hóa chất thần kinh đi lên và xuống thúc đẩy bộ não tìm kiếm bằng chứng để giải thích cho chúng.
Cuối cùng bạn có thể ở trong 1 vòng lặp tồi tệ, ở đó những cảm giác bị phớt lờ thúc đẩy bạn tìm kiếm bằng chứng về việc bị người khác phớt lờ, điều đó gây ra nhiều cảm giác bị phớt lờ hơn. Bạn có thể thoát khỏi vòng lặp này bằng cách tập trung vào những việc bạn đang làm hơn là những gì bạn nghĩ là đang xảy ra cho bạn. Điều đó thật khó làm khi hệ thống cảnh báo khẩn cấp của bạn đang hoạt động. Nhưng nó hiệu quả! Bất cứ điều gì làm trệch hướng dòng điện khỏi vòng lặp đau khổ đều giúp làm giảm bớt cảm giác của mối đe dọa khẩn cấp.
Bạn có thể xây dựng một con đường mòn thần kinh mới trong 6 tuần. Bạn có thể cho dòng điện trong não bạn một nơi khác để chạy đến. Mỗi lần bạn thấy bản thân mình đang suy nghĩ về một sự thất vọng xã hội (ví dụ, không được chú ý, không được ghi nhận), hãy chuyển hướng chú ý của bạn sang ý nghĩ khác. Một con đường thần kinh mới sẽ được tạo nên nếu bạn thực hiện việc này mỗi ngày (mà không thất bại) trong 6 tuần. (Hãy chọn những suy nghĩ thay thế khác một cách cẩn thận để bạn không mắc phải một vấn đề mới). Bạn vẫn sẽ có những thất vọng xã hội, nhưng chúng sẽ kích hoạt ít cortisol hơn. Nếu bạn không xây dựng một con đường thần kinh mới thì bộ não của bạn sẽ tiếp tục tìm kiếm những lý do để cảm thấy mình đang bị xem thường, bị phớt lờ, không được tôn trọng, bị hạ thấp giá trị và bị đánh giá sai. Cortisol của bạn vẫn sẽ tiếp tục dâng lên.
Có được sự ghi nhận thì thật tốt, tất nhiên. Và bạn có thể nghĩ “Tôi xứng đáng với nó, sau tất cả những gì tôi đã làm.” Nhưng ngay khi bạn có được sự ghi nhận thì nó không làm cho bộ não động vật có vú của bạn hạnh phúc lâu dài. Những hóa chất hạnh phúc nhanh chóng bị trao đổi chất và bộ não của bạn tìm kiếm nhiều sự chú ý, sự ghi nhận hơn nữa để kích thích nhiều cảm xúc tốt đẹp. Bộ não động vật có vú liên tục tìm kiếm, vì vậy sự thất vọng luôn luôn là một khả năng có thể xảy ra. Con đường mòn thần kinh cho cảm giác bị xem thường lúc nào cũng có ở đó, nhưng bạn có thể xây dựng con đường thay thế của bạn để gửi dòng điện đến những hóa chất hạnh phúc của bạn.
Những hóa chất của bộ não động vật có vú của chúng ta quá mạnh mẽ đến nỗi chúng thúc đẩy sự sinh tồn trong hàng triệu năm. Nhưng sức mạnh của ý định loài người của bạn thậm chí còn mạnh mẽ hơn. Bạn có thể chuyển hướng tập trung của bạn bằng ý định. Bạn có thể tập trung vào những thứ làm bạn cảm thấy an toàn thay vì những thứ làm bạn cảm thấy bị đe dọa. Điều này không “khách quan”, bạn có thể nói thế. Nhưng nỗi khổ của bạn cũng không khách quan. Thật không dễ dàng để là một động vật có vú!
-----------------
Tóm lại,
Không được người khác chú ý khiến bộ não của bạn xem đó như mối đe dọa. Bộ não bạn bẩm sinh sẽ tìm kiếm thêm bằng chứng trong môi trường để chứng minh cho cảm giác bị phớt lờ đó, và càng làm bạn đau khổ hơn. Bạn có thể làm giảm nỗi khổ khi không được người khác chú ý, ghi nhận bằng cách xây dựng cho mình con đường mòn mới, tập trung chú ý vào ý nghĩ khác thay thế, làm điều này trong 6 tuần.
Nguồn
Getting Past the Stress of Feeling Slighted
Being overlooked feels like an emergency unless you re-wire yourself.
Published on September 27, 2013 by Loretta Graziano Breuning, Ph.D. in Your Neurochemical Self
PsychologyToday
Sự thất vọng xã hội (ví dụ, không được chú ý, không được người khác ghi nhận) khiến bộ não động vật có vú của bạn có cảm giác giống như một tình trạng đe dọa khẩn cấp. Bạn không nghĩ điều này về mặt ý thức, nhưng bộ não của bạn bật hệ thống cảnh báo của nó lên khi khao khát muốn có sự ghi nhận từ người khác của bạn không được thỏa mãn. Bạn có thể thoát khỏi nỗi khổ này khi bạn hiểu bộ não của bạn tạo ra nó như thế nào.
Tất cả chúng ta khi sinh ra đều bất lực và cần sự chú ý để sống. Chúng ta có được sự chú ý của người khác bằng cách khóc, đó chỉ là một sự dâng lên của cortisol. Chúng ta học được những cách khác để thỏa mãn những nhu cầu của chúng ta theo thời gian, nhưng kinh nghiệm ban đầu dạy cho bộ não của bạn rằng sự chú ý (của người khác) ngăn chặn cảm xúc tiêu cực của cortisol. Chúng ta không học điều này qua ngôn ngữ, ý thức. Chúng ta học được nó vì kinh nghiệm kết nối những nơ ron. Những kết nối đó kéo dài, vì vậy chúng ta mong đợi sự chú ý (của người khác) để giải tỏa đau khổ.
Khi bạn đến tuổi dậy thì, bộ não của bạn tìm kiếm sự chú ý vì một lý do mới. Cơ hội hẹn hò phụ thuộc vào sự ghi nhận, chú ý của người khác. Bạn không cố gắng để sinh sản, nhưng bạn được thừa hưởng một bộ não phóng thích những hóa chất hạnh phúc khi nó nhìn thấy cơ hội sinh sản. Những hoc mon của tuổi dậy thì làm tăng cơ chế thần kinh mềm dẻo (neuroplasticity), điều đó có nghĩa là những kinh nghiệm thời thiếu niên dễ dàng xây dựng nên những con đường mòn thần kinh. Không ai mong đợi (về ý thức) rằng thế giới giống như trường phổ thông. Nhưng dòng điện trong não chảy theo cách nước chảy qua những cái ống, tìm thấy con đường gặp ít sức cản nhất. Bạn ‘đánh điện’ cho bản thân bạn mong đợi về niềm vui nơi bạn tìm thấy nó ở tuổi dậy thì, và phát hiện thấy đe dọa ở bất kỳ điều gì đe dọa bạn ở tuổi dậy thì.
Khi bạn cảm thấy bị xã hội phớt lờ/coi thường, bạn có thể dễ dàng tìm thấy bằng chứng để “chứng minh” nó. Bạn có thể chỉ ra bằng chứng cho thấy bạn xấu xa, bị phớt lờ, không được tôn trọng, bị hạ thấp giá trị, bị đánh giá sai hoặc bị bạo hành, vì vậy bạn nghĩ bạn đang khách quan. Nhưng bộ não của bạn được thiết kế để tìm thấy thứ nó đang tìm. Bạn có những nơ ron đi vào đôi mắt nhiều gấp 10 lần nơ ron đi ra khỏi mắt. Điều đó có nghĩa là bạn được trang bị nhiều hơn 10 lần để nói với đôi mắt bạn tìm kiếm cái gì hơn là chỉ xem sự việc một cách “khách quan.” Về mặt ý thức, bạn không cố gắng chứng minh rằng bạn đang bị phớt lờ/xem thường, nhưng hóa chất thần kinh đi lên và xuống thúc đẩy bộ não tìm kiếm bằng chứng để giải thích cho chúng.
Cuối cùng bạn có thể ở trong 1 vòng lặp tồi tệ, ở đó những cảm giác bị phớt lờ thúc đẩy bạn tìm kiếm bằng chứng về việc bị người khác phớt lờ, điều đó gây ra nhiều cảm giác bị phớt lờ hơn. Bạn có thể thoát khỏi vòng lặp này bằng cách tập trung vào những việc bạn đang làm hơn là những gì bạn nghĩ là đang xảy ra cho bạn. Điều đó thật khó làm khi hệ thống cảnh báo khẩn cấp của bạn đang hoạt động. Nhưng nó hiệu quả! Bất cứ điều gì làm trệch hướng dòng điện khỏi vòng lặp đau khổ đều giúp làm giảm bớt cảm giác của mối đe dọa khẩn cấp.
Bạn có thể xây dựng một con đường mòn thần kinh mới trong 6 tuần. Bạn có thể cho dòng điện trong não bạn một nơi khác để chạy đến. Mỗi lần bạn thấy bản thân mình đang suy nghĩ về một sự thất vọng xã hội (ví dụ, không được chú ý, không được ghi nhận), hãy chuyển hướng chú ý của bạn sang ý nghĩ khác. Một con đường thần kinh mới sẽ được tạo nên nếu bạn thực hiện việc này mỗi ngày (mà không thất bại) trong 6 tuần. (Hãy chọn những suy nghĩ thay thế khác một cách cẩn thận để bạn không mắc phải một vấn đề mới). Bạn vẫn sẽ có những thất vọng xã hội, nhưng chúng sẽ kích hoạt ít cortisol hơn. Nếu bạn không xây dựng một con đường thần kinh mới thì bộ não của bạn sẽ tiếp tục tìm kiếm những lý do để cảm thấy mình đang bị xem thường, bị phớt lờ, không được tôn trọng, bị hạ thấp giá trị và bị đánh giá sai. Cortisol của bạn vẫn sẽ tiếp tục dâng lên.
Có được sự ghi nhận thì thật tốt, tất nhiên. Và bạn có thể nghĩ “Tôi xứng đáng với nó, sau tất cả những gì tôi đã làm.” Nhưng ngay khi bạn có được sự ghi nhận thì nó không làm cho bộ não động vật có vú của bạn hạnh phúc lâu dài. Những hóa chất hạnh phúc nhanh chóng bị trao đổi chất và bộ não của bạn tìm kiếm nhiều sự chú ý, sự ghi nhận hơn nữa để kích thích nhiều cảm xúc tốt đẹp. Bộ não động vật có vú liên tục tìm kiếm, vì vậy sự thất vọng luôn luôn là một khả năng có thể xảy ra. Con đường mòn thần kinh cho cảm giác bị xem thường lúc nào cũng có ở đó, nhưng bạn có thể xây dựng con đường thay thế của bạn để gửi dòng điện đến những hóa chất hạnh phúc của bạn.
Những hóa chất của bộ não động vật có vú của chúng ta quá mạnh mẽ đến nỗi chúng thúc đẩy sự sinh tồn trong hàng triệu năm. Nhưng sức mạnh của ý định loài người của bạn thậm chí còn mạnh mẽ hơn. Bạn có thể chuyển hướng tập trung của bạn bằng ý định. Bạn có thể tập trung vào những thứ làm bạn cảm thấy an toàn thay vì những thứ làm bạn cảm thấy bị đe dọa. Điều này không “khách quan”, bạn có thể nói thế. Nhưng nỗi khổ của bạn cũng không khách quan. Thật không dễ dàng để là một động vật có vú!
-----------------
Tóm lại,
Không được người khác chú ý khiến bộ não của bạn xem đó như mối đe dọa. Bộ não bạn bẩm sinh sẽ tìm kiếm thêm bằng chứng trong môi trường để chứng minh cho cảm giác bị phớt lờ đó, và càng làm bạn đau khổ hơn. Bạn có thể làm giảm nỗi khổ khi không được người khác chú ý, ghi nhận bằng cách xây dựng cho mình con đường mòn mới, tập trung chú ý vào ý nghĩ khác thay thế, làm điều này trong 6 tuần.
Nguồn
Getting Past the Stress of Feeling Slighted
Being overlooked feels like an emergency unless you re-wire yourself.
Published on September 27, 2013 by Loretta Graziano Breuning, Ph.D. in Your Neurochemical Self
PsychologyToday