Cuộc sống này không dễ dàng từ khi mẹ mang nặng để đau mà sinh ra. Cho dù ta nghèo khó hay giàu về vật chất... Chúng ta là ai? Sinh ra rồi thác về nguồn lúc nào? Thật khó trả lời nên hay gắng đi hết một kiếp nhân sinh.
“...Nhưng không ai nghe lời em nói”
Cuộc đời có vẻ không công bằng lắm nhỉ? Chắc là vậy rồi.
Có một vài người, thường hay nghĩ về cô bạn này với một ánh mắt không mấy thiện cảm. Cô bạn, với mình là một người đáng ngưỡng mộ. Đứng giữa lằn ranh yêu - ghét của người hâm mộ Hàn Quốc, cô bạn này vẫn đứng vững và cho thấy lập trường rất đáng để phải vỗ tay tán dương. Với người Hàn, các nữ ca sĩ thần tượng cần phải giữ cho mình một hình ảnh cẩn trọng và không điều tiếng, chau chuốt dù theo đuổi bất cứ phong cách nào, từ gợi cảm đến trong sáng. Còn cô bạn, biết nói sao nhỉ, là một của hiếm của K-Pop, điều này khiến mình, một non-fan rất thích và có cảm giác rất thú vị.
Cô bạn này, giống như vị chanh muối vậy, không phải ai cũng uống được, nhưng nếu đã uống thì rất nghiện. Và tiếc thay là, cuộc đời của cô bạn, cũng như vị chanh muối vậy.
Mình nghe K-Pop khá lâu, từ hồi còn bé, mình và nhóc em trai rất thích nghe những giai điệu K-Pop, đó là những ca khúc của SHINee, B2ST, 2NE1, f(x), Bigbang, TVXQ… Đến giờ, Ring Ding Dong, Fiction vẫn là hai trong số các ca khúc mình nghe nhiều nhất.
“Đừng lùi bước, đừng nói rằng em sợ hãi” - Trích câu trong ca khúc Ring Ding Dong của SHINee.
Chỉ tiếc là, cô bạn ấy, có lẽ đã sợ hãi và mệt mỏi rồi. Cô bạn ấy cũng đã chọn cách lùi bước. Một nam ca sĩ rất nổi tiếng trong ban nhạc SHINee, Kim Jong-hyun cũng đã mất do tự tử tại nhà riêng. Anh cũng chia tay thế gian này do trầm cảm. Anh viết trong lá thư rằng: “Cuộc sống nổi tiếng này chả có ý nghĩa gì với tôi”.
Những cá nhân này, họ đều là những người trẻ, rất tài năng, dù bản thân nổi tiếng, nhưng có khi càng nổi tiếng, bạn lại càng cô đơn. Bạn sợ người khác phán xét, sợ người khác để ý. Nỗi cô đơn cứ thế mà hẹp lại. Như một lò xo bị nén mãi, bạn cũng phải bung ra thôi.
Cả Kim Jong-Hyun và Sulli, trước khi chia tay người hâm mộ, họ đều cười nói rất vô tư, đều muốn chứng tỏ cho cả thế giới thấy rằng, họ đang ổn. Nhưng bên sau lớp vỏ đó, họ có ổn thực sự không? Chả ai biết và chả ai rõ cả, ngoài họ. Chúng ta cần phải hiểu rằng, họ cũng là con người, với trái tim biết yêu thương và bộ não biết rung cảm, họ cũng vẫn sẽ bị tổn thương thôi.
Một số ca sĩ Hàn Quốc, họ không có đặc quyền sống cho bản thân mình, thứ mà hầu như mọi người trên Trái Đất đều có quyền như vậy. Họ sống cuộc sống vì người khác, đặt một câu hỏi ngược lại vậy ai sống cho cuộc sống của họ?
Trước khi ra đi, Sulli không để lại thư tuyệt mệnh và không lời nhắn, có khả năng là khi cô bạn này chọn cách tạm biệt, cô ấy không có ai muốn chia sẻ và nhắn gửi. Thực sự đáng buồn và xót xa. Thú thực, đa phần chúng ta sẽ đặt câu hỏi rằng: Tại sao một con người xinh đẹp, rất cá tính, có sự nghiệp, giàu có lại chọn cách kết thúc cuộc đời mình như vậy? Đó vừa là câu hỏi vừa là câu trả lời không kết luận. Vì chúng ta chưa bao giờ hiểu họ, chúng thấy chỉ thấy những nụ cười của họ, màn trình diễn của họ, thấy họ trên sâu khấu, đã bao giờ chúng ta ở bên cạnh họ lúc họ cô đơn chưa? Liệu chúng ta có biết họ đang cần gì, đang muốn gì. Có ai lắng nghe họ không? Bờ vai nào cũng nhỏ bé, gồng gánh mãi thì cũng mệt cả thôi. Và đó là tấn bi kịch cuộc đời.
Thật sự là một điều rất rất đáng tiếc.
“Hiện tại có thể đau buồn nhưng chúng ta sẽ còn gặp lại” - Kim Jong Hyun
Những người trẻ à, cố gắng nhé, trầm cảm và nỗi cô đơn là hai thứ rất đáng sợ, nó ăn mòn tâm hồn và thể trạng mỗi người. Nó khiến chúng ta đi vào một mê cung chỉ có đầu vào, không có đầu ra. Nó khiến tâm trí chúng ta mắc nghẹt.
Mình chả biết phải nói như thế nào vì sợ các bạn lại bảo, mày đã trải qua đâu mà biết.
Đó là lý do mà mình vẫn hay có những bài viết cổ vũ, động viên và truyền những thứ năng lượng rất tích cực. Vì mình nghĩ rằng, nếu không có ai lắng nghe các bạn, thì có mình đây. Một người mà các bạn chả phải lo phán xét, đánh giá.
Tạm biệt Sulli, chia buồn đến cộng đồng người hâm mộ K-Pop. Và mình rất muốn ôm các bạn.
Ngày mai, trời lại rạng. Chúc ngủ ngon!
#tifosi
“...Nhưng không ai nghe lời em nói”
Cuộc đời có vẻ không công bằng lắm nhỉ? Chắc là vậy rồi.
Có một vài người, thường hay nghĩ về cô bạn này với một ánh mắt không mấy thiện cảm. Cô bạn, với mình là một người đáng ngưỡng mộ. Đứng giữa lằn ranh yêu - ghét của người hâm mộ Hàn Quốc, cô bạn này vẫn đứng vững và cho thấy lập trường rất đáng để phải vỗ tay tán dương. Với người Hàn, các nữ ca sĩ thần tượng cần phải giữ cho mình một hình ảnh cẩn trọng và không điều tiếng, chau chuốt dù theo đuổi bất cứ phong cách nào, từ gợi cảm đến trong sáng. Còn cô bạn, biết nói sao nhỉ, là một của hiếm của K-Pop, điều này khiến mình, một non-fan rất thích và có cảm giác rất thú vị.
Cô bạn này, giống như vị chanh muối vậy, không phải ai cũng uống được, nhưng nếu đã uống thì rất nghiện. Và tiếc thay là, cuộc đời của cô bạn, cũng như vị chanh muối vậy.
Mình nghe K-Pop khá lâu, từ hồi còn bé, mình và nhóc em trai rất thích nghe những giai điệu K-Pop, đó là những ca khúc của SHINee, B2ST, 2NE1, f(x), Bigbang, TVXQ… Đến giờ, Ring Ding Dong, Fiction vẫn là hai trong số các ca khúc mình nghe nhiều nhất.
“Đừng lùi bước, đừng nói rằng em sợ hãi” - Trích câu trong ca khúc Ring Ding Dong của SHINee.
Chỉ tiếc là, cô bạn ấy, có lẽ đã sợ hãi và mệt mỏi rồi. Cô bạn ấy cũng đã chọn cách lùi bước. Một nam ca sĩ rất nổi tiếng trong ban nhạc SHINee, Kim Jong-hyun cũng đã mất do tự tử tại nhà riêng. Anh cũng chia tay thế gian này do trầm cảm. Anh viết trong lá thư rằng: “Cuộc sống nổi tiếng này chả có ý nghĩa gì với tôi”.
Những cá nhân này, họ đều là những người trẻ, rất tài năng, dù bản thân nổi tiếng, nhưng có khi càng nổi tiếng, bạn lại càng cô đơn. Bạn sợ người khác phán xét, sợ người khác để ý. Nỗi cô đơn cứ thế mà hẹp lại. Như một lò xo bị nén mãi, bạn cũng phải bung ra thôi.
Cả Kim Jong-Hyun và Sulli, trước khi chia tay người hâm mộ, họ đều cười nói rất vô tư, đều muốn chứng tỏ cho cả thế giới thấy rằng, họ đang ổn. Nhưng bên sau lớp vỏ đó, họ có ổn thực sự không? Chả ai biết và chả ai rõ cả, ngoài họ. Chúng ta cần phải hiểu rằng, họ cũng là con người, với trái tim biết yêu thương và bộ não biết rung cảm, họ cũng vẫn sẽ bị tổn thương thôi.
Một số ca sĩ Hàn Quốc, họ không có đặc quyền sống cho bản thân mình, thứ mà hầu như mọi người trên Trái Đất đều có quyền như vậy. Họ sống cuộc sống vì người khác, đặt một câu hỏi ngược lại vậy ai sống cho cuộc sống của họ?
Trước khi ra đi, Sulli không để lại thư tuyệt mệnh và không lời nhắn, có khả năng là khi cô bạn này chọn cách tạm biệt, cô ấy không có ai muốn chia sẻ và nhắn gửi. Thực sự đáng buồn và xót xa. Thú thực, đa phần chúng ta sẽ đặt câu hỏi rằng: Tại sao một con người xinh đẹp, rất cá tính, có sự nghiệp, giàu có lại chọn cách kết thúc cuộc đời mình như vậy? Đó vừa là câu hỏi vừa là câu trả lời không kết luận. Vì chúng ta chưa bao giờ hiểu họ, chúng thấy chỉ thấy những nụ cười của họ, màn trình diễn của họ, thấy họ trên sâu khấu, đã bao giờ chúng ta ở bên cạnh họ lúc họ cô đơn chưa? Liệu chúng ta có biết họ đang cần gì, đang muốn gì. Có ai lắng nghe họ không? Bờ vai nào cũng nhỏ bé, gồng gánh mãi thì cũng mệt cả thôi. Và đó là tấn bi kịch cuộc đời.
Thật sự là một điều rất rất đáng tiếc.
“Hiện tại có thể đau buồn nhưng chúng ta sẽ còn gặp lại” - Kim Jong Hyun
Những người trẻ à, cố gắng nhé, trầm cảm và nỗi cô đơn là hai thứ rất đáng sợ, nó ăn mòn tâm hồn và thể trạng mỗi người. Nó khiến chúng ta đi vào một mê cung chỉ có đầu vào, không có đầu ra. Nó khiến tâm trí chúng ta mắc nghẹt.
Mình chả biết phải nói như thế nào vì sợ các bạn lại bảo, mày đã trải qua đâu mà biết.
Đó là lý do mà mình vẫn hay có những bài viết cổ vũ, động viên và truyền những thứ năng lượng rất tích cực. Vì mình nghĩ rằng, nếu không có ai lắng nghe các bạn, thì có mình đây. Một người mà các bạn chả phải lo phán xét, đánh giá.
Tạm biệt Sulli, chia buồn đến cộng đồng người hâm mộ K-Pop. Và mình rất muốn ôm các bạn.
Ngày mai, trời lại rạng. Chúc ngủ ngon!
#tifosi