Viết tiếp phần kết truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng

  • Thread starter Thread starter Butchi
  • Ngày gửi Ngày gửi

Butchi

VPP Sơn Ca
Xu
92
VIẾT TIẾP TRUYỆN ÔNG LÃO ĐÁNH CÁ VÀ CON CÁ VÀNG

Bài viết

Không bằng lòng trước lòng tham vô đáy của mụ vợ ông lão đánh cá, cá vàng quẫy đuôi lặn xuống biển. Ông lão trở về nhà. Từ xa, ông đã nhìn thấy mụ vợ đang ngồi bên cái máng lợn sứt quen thuộc ngày nào. Mọi thứ đều trở lại như xưa.

Ông lão dừng lại, ngập ngừng không biết nên đi tiếp về nhà hay quay ra biển. Lúc này, lòng ông ngổn ngang và rối bời, ông cũng chưa biết sẽ phải nói gì với bà lão. Nhưng nhìn thấy vợ mình đang ngồi rầu rĩ bên cái máng lợn sứt, tự nhiên ông thấy thương bà lão quá. Ông tiến lại gần bà lão nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh và im lặng. Bà lão cũng ngồi im, không nói gì. Một lúc sau, bà lão quay sang, đôi mắt buồn rầu của bà nhìn ông và nói: "Ông đừng nói gì cả, trái tim nhân hậu của ông không bao giờ tôi quên. Tôi chỉ giận mình vì lòng tham đã trở nên mù quáng. Tôi đã không biết đâu là phải, đâu là trái nữa. Tôi thật đáng trách". Lòng ông lão trĩu nặng, ông không còn giận bà mặc dù có những lúc bà đối xử tàn tệ với ông, không coi ông là chồng. Nhưng ông chỉ muốn làm cho bà vui. Vì ông biết bà cũng chịu nhiều đau khổ. Bà đã đi quá đà và giờ lòng bà đầy hối hận. Bà tự dằn vặt và trách mình. Nếu bà cứ như thế này, chắc bà sẽ ốm mất. Ông thấy rất lo cho bà. Ông nhẹ nhàng đặt tay lên vai bà. Ông nói: "Bà đừng tự trách mình. Giờ đây, khi bà đã nhận ra được sai lầm của mình bà sẽ không bao giờ mắc phải nữa. Bà vẫn là bà lão yêu quý của tôi". Mắt bà lão rớm rớm. Bà quay sang nhìn ông và nói: "Tôi xin lỗi". Ông lão hiểu rằng, bà vợ của mình đã trở lại như xưa. Bà đã quay trở về với đúng bản chất của một bà lão hiền lành và đôn hậu. Mọt bà lão ở nhà chăm lo cho gia đình. Ông cảm thấy vô cùng sung sướng. Ông biết lòng ông không hề giận bà. Bà lão của ông chỉ vì lòng tham, long tham đã làm mờ mắt bà lão khiến bà không còn nhận ra được chính mình. Chỉ một chút nữa, bà lão đã đánh mất mình. Ông lão cũng buồn biết bao khi nhìn thấy điều đó. Vì ông biết tại ông quá chiều bà lão mà thôi. Nhưng mọi sóng gió đã qua, bên ông không còn là nữ hoàng quyền uy, không còn là mụ vợ tham lam và quá quắt mà chỉ là bà lão hiền lành, chất phác. Ông quay sang mỉm cười, nụ cười đôn hậu và nhìn bà lão: "Mọi thứ đã qua rồi. Tôi và bà hãy coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tất cả chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ thật đáng sợ. Bà vẫn luôn là bà lão chất phác, nhân hậu của tôi." Ông lão cười và nói đùa: "Cái máng lợn tuy sứt nhưng vẫn còn tốt chán. Đầy nhà còn không có cả cái máng lợn nữa cơ. Dưới bàn tay chăm sóc của bà, lũ lợn sẽ được vỗ béo nhanh thôi. Và chúng ta sẽ có tiền mua cái màng mới."

Ông lão nghĩ: "Nhất định mai ta sẽ ra biển để cảm ơn cá vàng. Ta sẽ kể cho cá nghe câu chuyện vừa rồi. Hẳn cá vàng sẽ rất vui."

Theo 162 bài văn lớp 6*
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top