Đề bài: Viết lời bình cho khổ thơ : “Sông được lúc dềnh dàng… sang thu”.
Gợi ý
- Xưa đến nay mùa thu luôn là bạn của thơ ca. Trong rất nhiều bào thơ thu nổi tiếng phải kể đến Sang thu của Hữu Thỉnh. Một khoảng ngưng kì diều của phút giao mùa mong manh bất chợt đã được nhà thơ nắm bắt một cách tài tình và vĩnh cữu hóa bằng những vần thơ tài hoa, giàu cảm xúc.
- Đoạn thứ hai diễn tả tuyệt hay cái cảm giác giao mùa: “Sông được lúc… sang thu”.
- Chất hiện thực đã hiện ra rất rõ: cái dềnh dàng của sông sau lúc vượt thác leo ghềnh, giờ đây là thời khắc thảnh thơi hiếm có cùng cánh chim trời vội vã gấp gáp chuẩn bị làm tổ cho mùa động. Sự đối lập của dềnh dàng, vội vã hiện hữu nơi vạn vật chính là nét đặc trung của mùa thu lúc giao mùa.
- Hai câu thơ sau mới thật thần tình: “Có đám mây mùa hạ… thu”.
Mùa hạ, mùa thu là hai bến bờ và đám mây là nhịp cầu nối. Tứ thơ này thật không hoàn toàn mới nhưng sáng tạo là ở chỗ nhà thơ lấy không gian miêu tả thời gian, cảm xúc sống động hơn, thị giác nhiều hơn. Một không gian nửa hạ nửa thu tạo một tâm thế lửng lơ hết sức mơ hồ và chính xác.
Mùa thu luôn là cảm hứng bất tận, người xưa nói: “Thơ là thu của đất trời và thu chính là thơ của lòng người”. Hãy một lần nữa đọc lại khổ thơ này: “Sông được… thu” ta sẽ thấy tâm hồn mình phong phú hướng thiện hơn, yêu quê hương hơn.
Gợi ý
- Xưa đến nay mùa thu luôn là bạn của thơ ca. Trong rất nhiều bào thơ thu nổi tiếng phải kể đến Sang thu của Hữu Thỉnh. Một khoảng ngưng kì diều của phút giao mùa mong manh bất chợt đã được nhà thơ nắm bắt một cách tài tình và vĩnh cữu hóa bằng những vần thơ tài hoa, giàu cảm xúc.
- Đoạn thứ hai diễn tả tuyệt hay cái cảm giác giao mùa: “Sông được lúc… sang thu”.
- Chất hiện thực đã hiện ra rất rõ: cái dềnh dàng của sông sau lúc vượt thác leo ghềnh, giờ đây là thời khắc thảnh thơi hiếm có cùng cánh chim trời vội vã gấp gáp chuẩn bị làm tổ cho mùa động. Sự đối lập của dềnh dàng, vội vã hiện hữu nơi vạn vật chính là nét đặc trung của mùa thu lúc giao mùa.
- Hai câu thơ sau mới thật thần tình: “Có đám mây mùa hạ… thu”.
Mùa hạ, mùa thu là hai bến bờ và đám mây là nhịp cầu nối. Tứ thơ này thật không hoàn toàn mới nhưng sáng tạo là ở chỗ nhà thơ lấy không gian miêu tả thời gian, cảm xúc sống động hơn, thị giác nhiều hơn. Một không gian nửa hạ nửa thu tạo một tâm thế lửng lơ hết sức mơ hồ và chính xác.
Mùa thu luôn là cảm hứng bất tận, người xưa nói: “Thơ là thu của đất trời và thu chính là thơ của lòng người”. Hãy một lần nữa đọc lại khổ thơ này: “Sông được… thu” ta sẽ thấy tâm hồn mình phong phú hướng thiện hơn, yêu quê hương hơn.