Viết cho ngày 8-3 yêu thương !

Toikhongbuon

New member
Xu
0
Bà ơi, cháu đã về!

Bà có sáu người con nhưng mỗi bố là con trai lại đi thoát ly . Các cô lớn lên lần lượt lấy chồng.

Người ở xa thì cũng phải đi nửa ngày trời, người ở gần cũng cách vài cánh đồng.

ba.jpga.jpg




Tuổi già như ngọn đèn trước gió. Rất nhiều lần họp gia đình, bố đã nói rõ ý định đón bà lên thành phố sống cùng. Bà bảo bà biết con cháu thương bà nhưng bà sống ở quê quen rồi.

Bố hiểu tâm tư của bà nên không ép bà nữa. Tuổi già bà vẫn sống một mình với nếp nhà gỗ, với cái giếng khơi mà bà đã gắn bó với chúng từ ngày bước chân về làm dâu. Bà sống thảnh thơi, vui vẻ với đàn gà, với tiếng chuyện trò rôm rả của bà con lối xóm.

Mỗi dịp cuối năm, bố mẹ thường cố gắng sắp xếp công việc để về quê ăn Tết với bà. Trên chuyến tàu cuối năm đông đúc và nhộn nhịp, hành lý về quê của cả nhà không thiếu cành hoa đào, hộp bánh cốm, mứt sen…bố mẹ mua về thắp hương cho tổ tiên. Hồi đó, hai chị em còn nhỏ nhưng cũng có quà cho bà, có khi là mảnh vải may áo, có khi là chiếc khăn quàng được gói gém rất cẩn thận. Bố đã hẹn ngày về với bà vậy mà hàng xóm mách rằng bà đã ra ngõ ngóng từ vài hôm trước.

Tết ở quê có những cái thú vị riêng: Nhà nào cũng gói rất nhiều bánh chưng, vài ba nhà mổ chung một con lợn, gà nhốt sẵn trong chuồng chờ nước sôi để làm thịt. Chiều 30 Tết đã nghe tiếng trống, tiếng chiêng rộn rã ở các nhà thờ họ và rất nhiều tiếng bước chân, tiếng xe máy đi về. Một công việc mà bố mẹ không bao giờ quên là đưa hai chị em ra nghĩa trang thắp hương cho ông nội và cho họ hàng đã khuất. Với hai chị em, những nén nhang cắm trên những nấm mộ khắc ghi vào lòng hơn hết thảy những bài giảng về đạo lý trong sách vở. Những ngày đón Tết ở quê ở bên bà thật ngắn ngủi, nó thấy bà nói cười suốt ngày. Sáng mồng 1, bà lấy trong túi áo ra những tờ tiền được gói kỹ trong mấy lớp ni lông rồi gọi các cháu xếp thành hàng để bà mừng tuổi. Hàng xóm sang nhà, bà gọi hai chị em ra chào bằng được như là để khoe có hai đứa cháu xinh như sao vẽ.

Ngày cả nhà trở ra thành phố, bà cứ đứng tần ngần ngoài ngõ: Không biết bao giờ mới lại đến Tết nhỉ? Nó biết bà tiếc những ngày con cháu về đông đủ quây quần, sum họp.

Nhưng những cái Tết như thế đã thuộc về…ngày xưa.

Hai năm liền, cả nhà không về quê đón Tết cùng bà. Năm thì không mua được vé tàu, năm thì bố mẹ trực ở cơ quan, năm thì do nó cuối cấp nên không có nhiều ngày nghỉ. Mới đầu tháng chạp, mẹ đã ra bưu điện gửi tiền về cho bà sắm Tết. Đêm giao thừa, hai chị em cũng nhớ gọi điện để chúc Tết bà. Nhưng chỉ thế thôi rồi ngày mai lại bị cuốn theo những cuộc vui của bạn bè. Ba ngày Tết trôi vèo đi rồi lại lao vào học.

Tết năm nay, cả nhà lại không về quê. Mẹ đang định ra bưu điện gửi tiền về quê cho bà sắm Tết thì bà gọi điện dặn:

- Không cần gửi tiền cho mẹ đâu. Mẹ già rồi có tiêu gì đâu. Các con để dành mà lo cho con cái, chúng nó cũng lớn cả rồi.

Mẹ ngồi lặng nhìn bố rồi nhìn hai chị em:

- Bà nội không thiếu tiền các con ạ.

Nó hiểu ẩn ý trong câu nói của mẹ. Nó biết sẽ rất khó khăn để mua được một chiếc vé tàu về quê vào thời điểm này. Nhưng nó sẽ về về đón Tết với bà dù phải hoãn chuyến đi chơi với bạn bè, dù phải uống thuốc chống say trước khi leo lên chiếc ô tô khách đông đúc. Nhưng nhất định nó sẽ về. Nó muốn nhìn thấy nụ cười nở trên khuôn mặt già nua của bà. Nó sẽ chạy đến ôm lấy bà và nói:

- Bà ơi, cháu đã về.


Bùi Thu Hoàn
 
Người bà vốn là 1 người rất quen thuộc rồi.Ko chỉ quen thuộc mà còn rất quan trọng
Từ nhỏ mình đã ở với bà do mẹ sinh 2 chị liền nhau quá mãi năm ngoái thi cấp 3 mới về ở với bố mẹ nên đối vs tôi bà tôi quan trọng nhất nhưng bà tôi đã mất rồi nên năm nay về ăn tết cùng bố mẹ.sang năm đã đưa bà lên núi rồi đúng năm mình thi đại học.Tự dưng lại thấy buồn ngày cuối năm.Nhớ năm kia ăn têế các con cháu vào lại còn mua pháo đốt bảo vệ người ta vô tận nhàlúc đó
tôi đi chơi.Á tất cả đổi hét cho mình huhu suýt chết may mà bố và bà lên xin huhu.Bọn chị em quá đánghuhu
 
bà ơi! cháu xin lỗi

bà ơi! cháu xin lỗi.​


mấy ngày qua cháu làm bà buồn nhiều, nhưng bà ơi cháu ko cố ý, cháu đã quá vô tình, vô tâm để rồi bất chợt nhận ra mình đã sai quá nhiều, cháu ngốc quá phải ko bà, trên đời này làm ji có đứa nào bất hiếu như cháu chứ. Bây giờ cháu đã biết mình sai rồi, bà tha thứ cho đứa cháu ngốc này nhá.





ps: dù có ở nơi đâu trong tim tôi vẫn luôn có hình bóng của 1 người, người đã cho tôi sức mạnh, niềm tin và nghị lực, năm mới chúc bà sống lâu trăm tuổi nhá.............:haha::big_smile::byebye::feel_good:



Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè chúc tết



Năm Trâu vừa hết
Mới chào Hổ sang
Vạn điều an khang
Sự nhà sung túc
Như ngàn điều chúc
Ý nguyện được khơi



Hạnh phúc xuân tới
Cùng Tôi Tài Giỏi!
Chúc Tết mọi nhà!
 
Ông! Năm ni cháu cũng lại không gặp ông được rồi. Nếu thời gian quay trở lại thì hạnh phúc biết bao. Cháu sẽ lại được nấu những bữa trưa nóng bốc khói với đủ các món mặn và món canh. Ông cháu sẽ cùng ăn rất chậm để cảm nhận được hết những vị mặn ngọt cay đắng của các món quê dân dã. Ngoài sân, nắng trưa sẽ rất tươi và chim chóc ríu rít hót ca. Một con gà mái nào đó sẽ cục tác liên hồi vì quả trứng nó mới đẻ. Cháu sẽ bật đài để ông nghe dân ca chèo. Khi tóc ông dài, cháu sẽ được cắt ngắn đi theo kiểu nào cháu thích. Cháu sẽ được mua quà về sau mỗi buổi đi làm. Những chuyện của bà con làng xóm cháu sẽ cố nghe hết để về kể lại cho ông... Năm nay là năm thứ hai, cháu không được ăn Tết cùng ông rồi. Nhớ ông lắm...
 
Dành tặng mẹ yêu

Mẹ bị tai biến mạch máu não, phải nằm liệt giường. Thân hình còm nhom, tiều tụy gầy xơ xác. Mỗi miếng ăn giờ trở nên khó nhọc, không nói được, công việc bài tiết hầu như cũng không tự chủ nhưng những lúc tỉnh táo cánh tay phải còn lại chưa bị liệt hẳn của mẹ vẫn cố nhúc nhắc ra hiệu mỗi khi cần để khỏi làm phiền đến con cháu. Không ngủ được, nhưng đôi mắt mẹ lúc nào cũng khép hờ, không một tiếng rên la, nhìn mẹ giống như một đứa trẻ.

Về trông mẹ, lặng ngồi ngắm mẹ những lúc như thế, cầm bàn tay chỉ còn da bọc xương của mẹ trong tay mình, con chợt thấy xót xa. Mới hay bệnh tật và tuổi già không chừa một ai cả...

images

Nhớ ngày con lên thành phố thi đại học có mẹ theo cùng. Hơn nửa đời người chưa từng bước chân đi đâu quá xa ngoại trừ ra thị xã, vậy mà mẹ vẫn cơm đùm cơm nắm đưa con đi thi. Vừa xuống bến xe, mẹ bụm miệng tìm ngay một góc khuất "cho ra" để con không nhìn thấy, rồi liền ngay sau đó ngoắc xe ôm mà cả dáng vẻ rất thành thạo (nhưng người nhà quê dù cố giấu thế nào vẫn cứ lóng nga lóng ngóng trông mới tội nghiệp làm sao) như đây không phải lần đầu mẹ lên thành phố vậy "cốt để người ta khỏi bắt chẹt mình!". Những ngày con đi thi là những ngày mẹ không ăn không ngủ. Mẹ tiết kiệm đến mức tối đa để dành tiền mua những thức ngon cho con tẩm bổ, còn mẹ ăn qua quéo rồi về nhà trọ mẹ lại dở cơm nắm muối vừng mang theo. "Con phải ăn để có sức làm bài, mẹ ăn thế này quen rồi, cơm gà cá gỏi mẹ ăn không hợp...".

he08%20060.jpg

Thi xong đợt một, con bị ốm vì căng thẳng do mất ngủ và học bài quá sức. Mẹ thức trắng cả đêm giặt khăn ướt đắp lên trán cho con. Nghe những người trông con đi thi trọ cùng, canh lúc con ngủ nhờ người trông hộ, mẹ tìm đến phố Lãn Ông mua thuốc bắc rồi mượn chủ nhà trọ ấm, bếp hì hụi cả đêm ngồi sắc. Thảng những lúc giật mình tỉnh giấc, thấy dáng mẹ lom khom ngoài sân, mùi thuốc bắc bốc lên ngào ngạt con lại ứa nước mắt. Con ốm, nét buồn lo hiện rõ trên gương mặt mẹ. Con khỏe trở lại, mẹ tươi cười rạng rỡ nhưng vẫn không giấu nổi những lo âu trong từng cử chỉ, ánh mắt vì vẫn còn hai đợt thi nữa con phải "chiến đấu". Môn thi cuối của đợt thi cuối cùng kết thúc, con thấy mẹ như thở phào nhẹ nhõm vì con đã làm bài tốt mà không hề hấn gì. Vì mới lần đầu ra thành phố lại làm bài tốt nên con muốn ở lại thêm một ngày đi thăm thú đó đây mà không biết rằng mẹ đang đếm từng phút từng giờ để được trở về nhà với con lợn con gà... Con vô tâm thật!

Tốt nghiệp đại học, tìm được việc làm ở thành phố, con quay cuồng với công việc và những mối quan hệ bạn bè, xã hội... mà có nhiều khi quên mất mẹ. Chỉ những khi vấp ngã, thất bại trong công việc hay chia tay người yêu... buồn đau, con mới nhớ đến mẹ và quay trở về gục đầu vào lòng mẹ thổn thức. Nhưng rồi không chịu được buồn tẻ và cuộc sống bình lặng ở "nhà quê", nơi chôn nhau cắt rốn có ruộng đồng, ao cá, vườn cây, có con lợn con gà... con - một kẻ vô ơn thậm chí có lần đã bĩu môi dè bỉu - không đợi cho vết thương lành hẳn, không đợi mẹ vui hết (dù con về chỉ là để trút lên mẹ nỗi đau của con) con lại quày quả ra đi mặc cho mẹ nài giữ, lo lắng. Sau này, khi đã nếm trải và nhận thức ra nhiều điều, có đôi lần con tự hỏi không biết bao giờ con mới lớn lên đây để cho mẹ khỏi bận tâm, lo lắng?

images

Về trông mẹ, nhìn mẹ nằm thiêm thiếp trên giường, người chỉ còn da bọc xương, hơi thở nhẹ như cơn gió, nhẹ hơn cả cơn gió con mới thấm thía câu thơ của ai đó đã có lần con chép vào sổ tay khi còn ngồi trên ghế giảng đường đại học: "Con gái/ Có người yêu, quên mẹ/ Mất người yêu, nhớ mẹ/ Mẹ là người nhà/ Thương muộn/ Có sao đâu?!".


Mẹ là người nhà, thương muộn có sao không ?


Con khóc...


4ad5c63a_19efb02c_img0042a.jpg


"Con gái

Có người yêu, quên mẹ

Mất người yêu, nhớ mẹ

Mẹ là người nhà

Thương muộn

Có sao đâu ?!

....

Con khóc...


091020viettangme.jpg

 
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]
1215684320380sn21.jpg
[/FONT]

[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Thế giới rộng lớn ![/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Phụ nữ có nhiều[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Nhiều hằng vô số[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Riêng Mẹ chỉ có một.[/FONT]

[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] *[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Thế giới rộng lớn ![/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Tình yêu đến đi không kể xiết [/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Tình Mẹ chỉ có một.[/FONT]

[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] *[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Thế giới rộng lớn ![/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Con thất bại ? con nghèo nàn ? con gớm ghiếc ? [/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Vẫn yêu con, chắc chắn chỉ có Mẹ.[/FONT]

[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] *[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Thế giới rộng lớn ![/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Con với cuộc sống vô định nay đây mai đó , nhiều khi quên Mẹ , quên tháng năm ... [/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Chỉ có Mẹ, từng giờ từng phút ngóng tin con không một lời trách móc .[/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] ...[/FONT]
Và t[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] hế giới tuy rộng lớn ! [/FONT]
[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] Nhưng những lúc nhớ về Mẹ thì thế giới bé vô cùng Mẹ ơi ![/FONT]


[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif] *[/FONT]

prisonbreak1612

[FONT=Arial, Helvetica, sans-serif]
[/FONT]
 
không có phụ nữ một ngằy ko có đồ ăn ngon , không có phụ nữ một ngằy thì có rất nhiều thứ phải mệt.
nhưng phụ nữ cũng rất vớ vẩn , những chuyện hiểu nhầm , linh tinh đều từ phụ nữ mà ra
không có cũng chết mà có cũng chết
chưa đến ngằy 8-3 nhưng chúc tất cả những bạn gái những chị phụ nữ https://diendankienthuc.net thật hạnh phúc và làm việc thật tốt , học tập cũng tốt và cái gì cũng tốt ...Nhưng nói ít đi là tốt nhất .
Chúc mẹ yêu của con thật hạnh phúc
Mẹ ơi con xin lỗi vì tất cả , hẵy tha lỗi cho con con yêu mẹ nhiều nhiều
 
Viết cho Mẹ!



Khi con lên một, Mẹ mớm ăn và tắm sạch cho con.
Con cảm ơn Mẹ bằng cách khóc suốt cả đêm dài.
Năm con hai tuổi, Mẹ dạy con châp chững bước
Con cảm ơn Mẹ bằng cách bỏ chạy khi Mẹ gọi tên

Lúc con lên ba, Mẹ chuẩn bị bữa ăn cho con bằng cả tình yêu của mình
Con cảm ơn Mẹ bằng cách hất văng cả muỗng đĩa
Con được bốn tuổi, Mẹ tặng con bút chì màu
Con cảm ơn Mẹ bằng cách tô đủ màu lên chiếc bàn ăn

Được năm tuổi tròn, Mẹ diện quần áo đẹp cho con đi chơi lễ
Con cảm ơn Mẹ bằng cách giẩm vào đống bùn gần bên
Bước lên sáu, Mẹ dắt con đến trường
Con cảm ơn Mẹ bằng cách gào lên: ”Con không đi đâu!”

Khi con bảy tuổi, Mẹ mua cho con một quả bóng
Con cảm ơn Mẹ bằng cách ném trái bóng vào cửa sổ nhà hàng xóm
Lúc con lên tám, Mẹ đưa cho con que kem
Con cảm ơn Mẹ bằng cách để kem nhỏ bẩn cả vạt áo lành

Năm con chín tuổi, Mẹ cho con đi học đàn
Con cảm ơn Mẹ bằng cách chẳng buồn sờ đến phím
Khi con được mười tuổi, Mẹ bận rộn đưa đón con suốt ngày
Nào đá bóng, thể thao, nào sinh nhật bè bạn …
Con cảm ơn Mẹ bằng cách nhảy ra khỏi xe và chẳng buồn ngoái lại

Năm con được mười một tuổi, Mẹ đưa con cùng các bạn con đi xem phim
Con cảm ơn Mẹ bằng cách yêu cầu được ngồi ở một hàng ghế khác
Sang năm 12 tuổi, Mẹ khuyến cáo con không nên xem một số show trên truyền hình
Con cảm ơn Mẹ bằng cảm giác sung sướng mỗi khi Mẹ đi vắng

Bước vào tuổi thứ 13, mẹ nhắc con sắp phải đi hớt tóc rồi
Con cảm ơn Mẹ bằng cách nói Mẹ chẳng có thẩm mỹ gì cả.
Vào tuổi 14, Mẹ tiêu cả tháng lương của mình cho con chuyến cắm trại hè
Con cảm ơn Mẹ bằng cách quên viết cho Người dù chỉ một lá thư

Lúc con 15 tuổi, Mẹ mong chờ một vòng tay yêu thương sau những giờ làm việc mệt nhoài
Con đáp lại bằng cửa phòng khoá chặt.
Năm con mười sáu tuổi, Mẹ dạy con cách điều khiển xe
Con cảm ơn Mẹ bằng cách phóng vù vù mỗi khi có dịp

Mười bảy tuổi lẻ, Mẹ chờ mong những lời sẻ chia của con.
Con lại ôm lấy điện thoại suốt buổi tối với bạn bè.

Tròn mười tám, Mẹ bật khóc tại lễ tốt nghịêp của con
Con ôm chầm lấy Người mà dạt dào hạnh phúc
Vòng tay con lâu lắm rồi mới choàng lấy đôi vai gầy guộc thân thương
Mới cảm nhận hết nỗi nhọc nhằn và chiều sâu tình mẹ...



Của một người nào đó đã viết cho mẹ của mình....
 
Ai trong chúng ta cũng có những người mẹ đáng yêu...

Nhân này 8-3 cấc bạn hãy chia sẻ cho nhau những cảm xúc về người mẹ của mình,,dù là những kỉ niệm nhỏ nhất...

me_va_be_aotrangcantho_large.jpg


Khi tôi sinh ra đã sống trong sự sưởi ấm từ tấm lòng người mẹ...phản xạ đầu tiên là bú những dòng sữa ấm áp...nó là nguồn năng lương duy nhất chảy trong tôi và nuôi tôi lớn trong những bước đầu của một con người...

...lúc đó có ai bit đó là mẹ mình..không có khái niệm..nhưng phản xạ tự nhiên luôn gần gũi người ấy ,khi đói hay khi khóc vẫn là người ấy đáp ứng với mình...
Là mẹ .

Khi biết lật,biết bò,biết hóng chuyện,biết đi,biết nói...luôn có 1 bàn tay nâng đỡ,một nụ cười cười dịu hiền,một giọng nói ấm áp.. luôn xuất hiện bên ta...khi ngủ đó là những lời ru ngọt ngào...
Là Mẹ.


278220740.jpg


Nhưng khi nói ,từ đầu tiên lại là Ba...không phải gọi Ba mà thật sự trong lòng chúng ta muốn cất lên tiếng gọi mẹ...

Nhưng khi đã bước vào thế giới ,ta sẽ khám phá và vấp phải những bước vấp ngã đầu tiên trong cuộc đời..,vẫn là mẹ..,vẫn bàn tay ấy..vẫn giọng nói ấy..vẫn ánh mắt ấy...xuất phát từ con người ấy..đã dìu dắt ta qua bước đầu tiên của cuộc đời để hòa nhập và cuộc sống xung quanh..cứ như thế ta bước vào tuổi dậy thì.Một lứa tuổi mà có thể nói là dở dở ưng ương...đã nói và làm bao nhiêu điều cho Mẹ buồn.Nói bao nhiêu câu mà như từng mũi kim đâm vào lòng thương con của Mẹ.....Khi ta lớn đã hiểu ra Mẹ là số 1 là duy nhất nhưng ta lại lo cho gia đình của mình....

Nhưng ngược lại thì sao với mẹ con vẫn mãi là con...từ khi mới sinh ra con đến khi mẹ ra đi..con của mẹ vẫn là những đứa trẻ bé bỏng .

Nhưng than ôi..có những con người đã vứt bỏ hết nhưng công ơn nuôi và dưỡng dục của người mẹ ,mà nhận lấy những tính chất nào đó để biến mình thành những con người không có tình thân yêu máu mủ...có thể quay lại làm khổ,làm đau người đã hy sinh cho ta....

Nhưng ...

với người mẹ dù cho lầm lỗi gì thì con vẫn là con của mẹ,mẹ vẫn dang rộng vòng tay để đón con về.

Hôm nay mùng 8-3 tôi chỉ nhắn nhủ cho bản thân tôi và các bạn rằng....Mẹ là 1 người vĩ đại của chúng ta...luôn dành hết những gì tốt đẹp cho chúng ta....và luôn gánh chịu những sai lầm của chúng ta....vì vậy hãy bên mẹ ngay khi có thể....hãy làm một đứa con đúng nghĩa của nó...đó là món quà mùng 8-3 tốt nhất cho người mẹ của mình.

Bạn nhé !


Của một người nào đó đã viết cho mẹ của mình....
 

"Con gái

Có người yêu, quên mẹ

Mất người yêu, nhớ mẹ

Mẹ là người nhà

Thương muộn

Có sao đâu ?!

....

Con khóc...





Tình cảm của bạn khiến tôi rất xúc động. Cầu chúc cho mẹ của bạn chóng khỏe trở lại, sẽ chăm được bầy gà, luống rau...
 
Đơn giản hãy gọi người là Mẹ

Có một đứa bé sắp chào đời. Nó bèn hỏi Thượng Đế:
- Họ nói ngày mai Người sẽ đưa con xuống trần gian, nhưng làm sao con sống nổi ở đó khi mà con quá nhỏ bé và bất lực như thế này?
Thượng Đế đáp:
- Trong số những thiên thần, ta đã chọn cho con một người. Thiên thần của con sẽ đợi con và săn sóc con chu đáo.
Đứa bé lại nài nì:
- Nhưng này con không phải làm việc gì ngoài ca hát và vui cười hạnh phúc chứ?
Thượng Đế đáp:
- Thiên thần của con sẽ hát cho con nghe và cũng sẽ tươi cười với con mỗi ngày. Con sẽ cảm nhận được tình thương của người dành cho con và con sẽ thấy rất hạnh phúc.
Đứa bé lại hỏi:
- Và làm sao con có thể hiểu được khi họ nói chuyện với con bằng một ngôn ngữ mà con chưa hề biết đến?
Thượng Đế trả lời:
- Thiên thần của con sẽ nói với con bằng những ngôn từ nhẹ nhàng và đẹp đẽ nhất mà con chưa từng được nghe, đồng thời với sự nhẫn nại và cẩn trọng, thiên thần của con sẽ dạy con biết nói.
- Con nghe nói chốn trần gian lắm kẻ xấu xa. Ai sẽ bảo vệ con?
- Thiên thần của con sẽ hộ trì con ngay cả khi điều đó đe dọa đến tính mạng của người.
- Nhưng con sẽ rất buồn vì không còn được nhìn thấy Ngài nữa.
- Thiên thần của con sẽ luôn nói với con về Ta, và dạy con cách thức quay về với Ta dù rằng Ta luôn cận kề con.
Vào giây phút đó, ở nơi thiên đường ngâp tràn an lạc nhưng người ta vẫn có thể nghe thấy những tiếng gọi vang vọng từ cõi thế, và đứa bé vội vàng hỏi Thượng Đế:
- Thưa Ngài, nếu con phải đi ngay bây giờ, xin hãy cho con biết tên thiên thần hộ mạng của con.
- Tên của người không quan trọng, con chỉ đơn giản gọi người là "Mẹ".

( st )
 
Mẹ ........ ơi!

Tôi muốn là hạt nắng để đến bên mẹ
Ươm lên sợi tóc để tóc sáng lóng lánh
Tôi muốn là ngọn gió để đến ôm mẹ
Hôn lên đôi mắt hằn sâu dấu chân chim

( nhạc sĩ : Nguyễn Ngọc Thiện)


y1pahPSmoGAX3L4RMGNcKBSzS4RfqFDtlqGQup8OdjQxMfeTM7kUOd5PppnYIvqNYVluNMsw4QA9xI


Mẹ ơi, con thích đoạn nhạc này lắm, thích đến mức có thể ngâm nga nó mãi mà không chán nhưng cuộc đời con, con lại không thích làm gió và làm nắng mẹ ơi ….

Nếu con làm nắng, mỗi sáng tinh sương đêm còn ướt lạnh mẹ xuống vườn đưa ra chợ, quả bí, mớ rau còn ngậm những giọt sương, ngái ngủ dưới tay mẹ đặt nhẹ lên quang gánh và đi …

Mẹ sợ thấy những tia nắng đầu tiên vì biết rằng mẹ sẽ chậm một buổi chợ đầu hôm, sẽ lỡ nhiều khách, hôm nay sẽ không được chợ và hôm nay có thể rằng con sẽ ít đi một phần cơm ngon. Và nắng lên nhiều, rau của mẹ sẽ héo, nắng táp vào da của mẹ làm dầy thêm những nếp nhăn của thời gian …

Nếu con làm gió, gió cao nguyên bỏng rát, thổi héo hắt qua gian nhà vắng, chúng con đi mỗi đứa một phương, ngôi nhà thêm lạnh, ngôi nhà thêm vắng và gió về quạnh hiu ….

Nếu có thể con chỉ mong mình làm một miếng cơm ngon, một nắm xôi nhỏ, một ly nước mát trong dành cho mẹ giữa chợ đông để mẹ lót dạ vì biết rằng một sớm mai vôị vàng mẹ chưa ăn gì mà đã đi ra chợ….

Chợ quê nghèo, người bán thì nhiều, người mua thì ít … vất vả nhiều gánh chợ hàng rau …. Mà mẹ thì hiền quá, mấy ngày về quê ra chợ cùng mẹ thấy mẹ buôn bán, mẹ ơi mẹ chẳng thể như người ta làm một con buôn giữa chợ được rồi mẹ ạ. Hay mẹ cứ ở nhà con sẽ gửi tiền về quê … Mẹ gạt ra bảo : mẹ làm được, con gái lớn phải tự lo cho mình, đừng lo cho mẹ …
Đừng lo cho mẹ …
Mẹ ơi, con bé bỏng …
Nếu có thể con mong mình bé nhỏ mãi lại để tối tối ngồi với mẹ nhặt rau, lựa cà chua , bó ngò …. Cho mẹ mai ra chợ …. Hương đồng nội của ngò , của quế, của húng, của giang … dậy một góc nhà thân thương … Tay con vương mùi hương ấy .. vị của hi sinh …

Dẫu biết rằng ước mơ con đã nếu sẽ chẳng bao giờ thành hiện thực và con cứ mãi đi, đi vào cuộc đời của con, của riêng con ..


Cuộc đời này trôi qua con đã là hạt nắng của mẹ lỡ lầm ươm vào tóc mẹ biết bao sợi bạc để bây giờ tóc sáng lên một mầu sáng của thời gian. Con đã rút hết từ mẹ biết bao tinh hoa và ngọt ngào. Cả dáng mẹ thắt đáy lưng ong thời con gái bây giờ héo hắt lặng một dấu hỏi lưng còng. Giọng của mẹ ngọt lắm nhưng bây giờ khàn nặng … một gánh đời con … Và cuộc đời con đã là gió vẽ lên khuân mặt mẹ những dấu chân chim không thể nào xóa được, mâm mê vào thấy cả một trời xót xa …

Đêm nay lặng nghe mẹ và con biết mai đây rồi con cũng sẽ là một người mẹ, một người mẹ tốt. Con sẽ dùng món quà mẹ dành cho con một cách tốt nhất … để cho con của con hiểu rằng ….
Tình yêu của mẹ dành cho con là bất tử.
st
 
Nhớ , không biết nói sao cho hết....

Cảm ơn rất nhiều đến một người ....ở nơi xa !

........

Món quà cho em!




12827921239964065.jpg

Món quà anh tặng em,
Chỉ là cây trâm nhỏ.
Chứa dựng lòng anh đó,
Xin người gắng gĩư cho.

Món quà đầu tiên anh dành cho tôi chỉ là 1 cây trâm cài tóc nhỏ bé. Thế nhưng với tôi, nó đem lại cho tôi niềm vui.

Lần đầu tiên đi cùng 1 ai đấy vào 1 cửa hàng bán đồ mỹ nghệ. Tôi ko phải cô gái biết cách làm đẹp cho bản thân. Khuyên tai ư, vòng ư...cứ gì phải là đồ bạc, vàng hay gì đó xa xỉ. Chỉ là những món đồ mỹ kí nhỏ bán đầy dẫy ở nhừng hàng lưu niêm. Không quá khoa trương, tôi chỉ chọn cho mình 1 món đồ mà tôi thích. Nhưng lần này là ngoại lệ. Tôi đứng trước gian hàng mỹ nghệ, ngay đến những chiếc chun buộc tóc cũng được gắn những bông hoa nhỏ nhắn bằng sừng,bàng ngà. Những chiếc hoa tai cũng vậy,độc đáo hơn,tinh tế hơn những thứ đồ mỹ kí tôi đã từng chọn mua. Thế nhưng, hôm đó người lựa chọn không phải tôi. Anh tiến gần đến cái tủ kính nhỏ, chọn cho tôi 1 món đồ, và anh nghĩ rằng tôi sẽ thích nó.

1 chiếc châm gài tóc. Đúng rồi,bình thường tôi cũng có cái thói quen búi tóc những khi rời nóng, hay chỉ đơn giản cho đỡ vướng. Nhưng những chiếc châm của tôi rất đơn giản, chỉ là những chiếc đũa lẻ.

"Anh nghĩ nó sẽ hợp với em, vì e hay búi tóc mà". Cài lên trên mái tóc, khuôn mặt đã nhỏ và thanh hơn,thế nên trông cũng không đến mức quá tệ khi búi mái tóc gọn lại.

"Đẹp lắm chị ạ, anh chọn khéo quá, rất hợp với chị". Dù biết đấy chỉ là những câu cửa miệng của các cô bán hàng khéo léo. Thế nhưng tôi cũng cảm thấy vui, vì bản thân tôi cũng thấy thích nó. Nghĩ bụng "chẹp...cũng ko đến nỗi tệ nhỉ...cũng giống con gái TQ ra phết".

Và rồi nó trở thành món quà đầu tiên mà anh dành tặng cho tôi.Anh nói rằng anh thích mái tóc của tôi, mái tóc đen dài, rất nữ tính, rất VN. Anh muốn cái trâm nhỏ bé này sẽ luôn được tôi quan tâm đến cũng như anh vậy.

1 chút vui ngày cuối tuần đủ để biến ngày đấy trở thành ngày khó quên

Cảm ơn anh...!!!



Cảm ơn một ai đó đã nói hộ tâm trạng tôi....
 
[FLASH]https://www.nhaccuatui.com/m/4EKE0-PRYV[/FLASH]

Tình Yêu Cho Em


Em yêu thương ơi em như đóa hồng,
Tình anh trao em từ khi gặp lần đầu.
Bên em anh nghe bao la đất trời.
Em trao cho anh tình yêu thật tuyệt vời,
Em mang cho anh đam mê tháng ngày,
Bên em anh nghe tim anh ấm nồng.
Khi anh bên em anh quên cả thế gian.

Je vis pour elle depuis toujours
Qu’elle me déchire ou qu’elle soit tendre.
Elle nous dessine après l’amour

..................
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top