Phần I:
1,Truyện Trung đại:
a,Hoàng lê nhất thống chí hồi 14
Lo sợ trước sự lớn mạnh ko ngừng của nghĩa quân Tây Sơn,Lê Chiêu Thống hèn hạ cầu cứu nhà Thanh.Tôn Sĩ Nghị dẫn 20 vạn quân Thanh vào Thăng Long mà ko mất một mũi ten hòn đạn nên rất kiêu căng tự đắc. Tôn Sĩ Nghị hứa với Lê Chiêu Thống mùng 6 sẽ làm cỏ quân Tây Sơn.Tướng Lân và Sở theo kế của Ngô Thì Nhậm rút về Tam Điệp ,mặt khác sai Văn Tuyết đi báo tin cho Bắc Bình vương ở kinh đô Huế.Nghe tin đó,Nguyễn Huệ vô cùng tức giận và lập tức lên ngôi vua lấy hiệu là Quang Trung .Xuất quân ngày 25 thì 29 đến Nghệ An.Tại đây QUang Trung chiêu lính cứ 3 suất đinh thì lấy 1 suất lính chẳng mấy chốc đã đựoc một đội quân tinh nhuệ.Nhà Vua chia quân thành 5 đạo và đọc hịch dụ binh.30 tháng chạp nghĩa quân hội tại Tam Điệp,trách phạt tướng bại trận nhưng nhà vua không quên động viên,khích lệ lòng quân .Tại Tam Điệp, Quang Trung đã nhìn thấu vận nứoc 10 năm sau và nhìn ra nhân tài Ngô THì Nhậm giao trọng trách hòa hiếu giữa hai nước cho ông .Vua cho quân ăn tết trước ,hẹn mùng 7 ca khúc hải hàon .Rạng sáng mùnh 3 tết ,đọa quân tiến sat và diệt gọn đồn Hà Hồi, tiếp tục mùng 5 tết tíêm đến dồn Ngọc Hồi tiến vào Thăng Long mà quân Thanh vẫn không hè biết ,nghĩa quân đại thắng.Lại nói về Tôn SĨ Nghị và vua tôi nàh Lê ,chúng đón tết mà không hề hay biết sự vũ bão của quân Tây Sơn .Tôn Sĩ NGhị sợ mất mật ngựa không kịp đóng yên ngưưoì ko kịp mặc áo giáp chạy về Phương Bắc .Đám tàn quân chạy theo làm gẫy cầu phao nòi rơi xuống tắc nghẽn sông Nhị Hà .Vua Lê sợ hãi đưa thái hậu cũng tùy tùng bỏ chốn cướp cả thuyền của dân ., đuổi kịp Tôn Sĩ Nghị nứoc mắt lã chã rơi vô cùng thê thảm.
b, Chuyện ngươic con gái Nam xương
Vũ Nương tên thật là Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương là ngưưoì con gái thùy mị nết na tư dung tốt đẹp nên Trương SInh đem lòng yêu mến bảo mẹ đem trăm lạng vàng cưới nàng làm vợ.Biết chồng có tính đa nghi Vũ Nương luôn giữ gìn khuôn phép ăn ở đúng mực.Đất nươc có chiến tranh, Trương SInh đi lính ,Vũ Nương ở nhà sinh con và nuôi con chăn sóc mẹ già.Mẹ Trương Sinh nhớ thương con mà ốm Vũ Nương hết lòng chăm sóc tận tình và khuyên lơn.Khi mẹ chồng chết ,Vũ Nương lo ma chay chu đáo như cha mẹ đẻ.Những tưởng hạnh phúc sẽ đén với nàng nhưng ngày nàng mong đợi là ngày nàng phải chịu một nỗi oan khó rửa sạch.Khi bế con ra mộ mẹ, Trương Sinh tình cơ biết con còn có một người khác mà đêm đêm vẫn đến, về đến nhà chàng mắng chửi thậm tệ và ruồng bỏ đuổi Vũ Nương ra khỏi nhà mặc cho hàng xóm và nàng đã hết sức thanh minh.Vũ Nương uất ức tự tử ở bên Hoàng Giang được tiên rẽ nối trở thành tiên.Ở nhà,đêm tối bóng chàng in trên vách thấy con gọi cha Trưong SInh mới vỡ lẽ ra nỗi oan của vợ thì quá muộn.Ở dưới thủy cung ,Vũ Nương luôn hướng về gia đinh nhừo sự giúp đỡ cua Linh Phi và pHan Lang (ngưưoì cùng làng) Vũ Nương đươc Trương Sinh lập đàn giải oan ở bến Hoàng Giang.Sự trở về của nàng vô cùng lộng lâỹ lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.
1,Truyện Trung đại:
a,Hoàng lê nhất thống chí hồi 14
Lo sợ trước sự lớn mạnh ko ngừng của nghĩa quân Tây Sơn,Lê Chiêu Thống hèn hạ cầu cứu nhà Thanh.Tôn Sĩ Nghị dẫn 20 vạn quân Thanh vào Thăng Long mà ko mất một mũi ten hòn đạn nên rất kiêu căng tự đắc. Tôn Sĩ Nghị hứa với Lê Chiêu Thống mùng 6 sẽ làm cỏ quân Tây Sơn.Tướng Lân và Sở theo kế của Ngô Thì Nhậm rút về Tam Điệp ,mặt khác sai Văn Tuyết đi báo tin cho Bắc Bình vương ở kinh đô Huế.Nghe tin đó,Nguyễn Huệ vô cùng tức giận và lập tức lên ngôi vua lấy hiệu là Quang Trung .Xuất quân ngày 25 thì 29 đến Nghệ An.Tại đây QUang Trung chiêu lính cứ 3 suất đinh thì lấy 1 suất lính chẳng mấy chốc đã đựoc một đội quân tinh nhuệ.Nhà Vua chia quân thành 5 đạo và đọc hịch dụ binh.30 tháng chạp nghĩa quân hội tại Tam Điệp,trách phạt tướng bại trận nhưng nhà vua không quên động viên,khích lệ lòng quân .Tại Tam Điệp, Quang Trung đã nhìn thấu vận nứoc 10 năm sau và nhìn ra nhân tài Ngô THì Nhậm giao trọng trách hòa hiếu giữa hai nước cho ông .Vua cho quân ăn tết trước ,hẹn mùng 7 ca khúc hải hàon .Rạng sáng mùnh 3 tết ,đọa quân tiến sat và diệt gọn đồn Hà Hồi, tiếp tục mùng 5 tết tíêm đến dồn Ngọc Hồi tiến vào Thăng Long mà quân Thanh vẫn không hè biết ,nghĩa quân đại thắng.Lại nói về Tôn SĨ Nghị và vua tôi nàh Lê ,chúng đón tết mà không hề hay biết sự vũ bão của quân Tây Sơn .Tôn Sĩ NGhị sợ mất mật ngựa không kịp đóng yên ngưưoì ko kịp mặc áo giáp chạy về Phương Bắc .Đám tàn quân chạy theo làm gẫy cầu phao nòi rơi xuống tắc nghẽn sông Nhị Hà .Vua Lê sợ hãi đưa thái hậu cũng tùy tùng bỏ chốn cướp cả thuyền của dân ., đuổi kịp Tôn Sĩ Nghị nứoc mắt lã chã rơi vô cùng thê thảm.
b, Chuyện ngươic con gái Nam xương
Vũ Nương tên thật là Vũ Thị Thiết quê ở Nam Xương là ngưưoì con gái thùy mị nết na tư dung tốt đẹp nên Trương SInh đem lòng yêu mến bảo mẹ đem trăm lạng vàng cưới nàng làm vợ.Biết chồng có tính đa nghi Vũ Nương luôn giữ gìn khuôn phép ăn ở đúng mực.Đất nươc có chiến tranh, Trương SInh đi lính ,Vũ Nương ở nhà sinh con và nuôi con chăn sóc mẹ già.Mẹ Trương Sinh nhớ thương con mà ốm Vũ Nương hết lòng chăm sóc tận tình và khuyên lơn.Khi mẹ chồng chết ,Vũ Nương lo ma chay chu đáo như cha mẹ đẻ.Những tưởng hạnh phúc sẽ đén với nàng nhưng ngày nàng mong đợi là ngày nàng phải chịu một nỗi oan khó rửa sạch.Khi bế con ra mộ mẹ, Trương Sinh tình cơ biết con còn có một người khác mà đêm đêm vẫn đến, về đến nhà chàng mắng chửi thậm tệ và ruồng bỏ đuổi Vũ Nương ra khỏi nhà mặc cho hàng xóm và nàng đã hết sức thanh minh.Vũ Nương uất ức tự tử ở bên Hoàng Giang được tiên rẽ nối trở thành tiên.Ở nhà,đêm tối bóng chàng in trên vách thấy con gọi cha Trưong SInh mới vỡ lẽ ra nỗi oan của vợ thì quá muộn.Ở dưới thủy cung ,Vũ Nương luôn hướng về gia đinh nhừo sự giúp đỡ cua Linh Phi và pHan Lang (ngưưoì cùng làng) Vũ Nương đươc Trương Sinh lập đàn giải oan ở bến Hoàng Giang.Sự trở về của nàng vô cùng lộng lâỹ lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.