Gandhi nói, "Tự do không đáng có nếu nó không bao gồm quyền tự do mắc sai lầm."
Đừng sợ mắc sai lầm. Hãy cứ bước ra. Bay lên. Ngay cả khi bạn bị bốc cháy, bạn có thể rơi trở xuống đất và bắt đầu lại. Không bao giờ là quá muộn để bắt đầu lại. Thiền sư Dogen đã gọi một cách hài hước cuộc sống là “một sai lầm liên tục”. Vâng, có nỗi sợ có vẻ là chả ra làm sao, nhưng sau này khi nhìn lại cuộc đời mình, bạn có ước mình đã dừng lại không? Chắc là không.
Đôi khi, chúng ta hạn chế sự tự do của chính mình vì nghĩ rằng nó sẽ lấn át chúng ta. Hoặc chúng ta nghĩ rằng chúng ta không nên làm vậy( không nên thoải mái mắc sai). Hoặc chúng ta sợ rằng cái tôi của chúng ta sẽ dẫn chúng ta đi lạc đường, rằng chúng ta sẽ đi quá xa so với kiểm soát . Chúng ta lo lắng rằng nếu chúng ta hành động và thể hiện sự tự do thực sự của mình, chúng ta sẽ bốc cháy và rơi xuống vực sâu, giống như trong thần thoại Icarus. Chúng ta hạn chế bản thân khỏi việc “quá rảnh rỗi”.
(Trong thần thoại Hy Lạp, Icarus là con trai của nghệ nhân bậc thầy Daedalus , người tạo ra Mê cung . Icarus và Daedalus cố gắng trốn thoát khỏi Crete bằng đôi cánh mà Daedalus tạo ra từ lông và sáp. Daedalus cảnh báo Icarus trước tiên là tự mãn và sau đó là kiêu ngạo, hướng dẫn anh ta bay không quá thấp cũng không quá cao, kẻo hơi nước của biển làm tắc nghẽn đôi cánh của anh ta hoặc sức nóng của mặt trời làm chúng tan chảy. Icarus phớt lờ hướng dẫn của Daedalus là không được bay quá gần mặt trời, khiến lớp sáp trên cánh của anh ta bị chảy ra. Anh ta rơi khỏi bầu trời, lao xuống biển và chết đuối.)
Hãy thư giãn. Tất cả mọi người đều vấp ngã. Đó là cách tất cả trẻ em học đi. Trong nhịp sống bình thường, chúng ta chùn bước và sau đó học hỏi từ những lần vấp ngã và đau khổ của chúng ta. Đôi khi chúng ta có thể lo lắng về xu hướng thả bay quá mức của mình, mơ ước những kế hoạch ngớ ngẩn cho bản thân, những tầm nhìn về tương lai có vẻ viển vông. Những lúc khác, chúng ta có thể cảm thấy không thể làm được hoặc không xứng đáng. Hãy thừa nhận những nỗi sợ hãi này một cách tử tế. Nhưng đừng nghe theo chúng.
Cuộc sống hiện đại mang đến nhiều khả năng và chúng ta lo lắng về việc lựa chọn sai lầm. Lắng nghe trái tim của bạn, tham khảo ý kiến từ cơ thể và cái đầu của bạn. Sau đó, thử nghiệm, hành động, thực hiện một bước, học hỏi, khám phá, phát triển. Khám phá khả năng dễ mắc sai lầm, tin tưởng, thất bại, học hỏi lại, để bản thân được gánh vác bởi điều gì đó lớn hơn bản thân. Khi Rossini đang soạn phần điệp khúc tuyệt vời của mình trong G nhỏ, anh đã vô tình nhúng bút vào lọ thuốc thay vì lọ mực. “Nó tạo ra một vết mờ và khi tôi làm khô nó bằng cát [giấy thấm chưa được phát minh ra], nó có dạng tự nhiên, ngay lập tức cho tôi ý tưởng về hiệu ứng mà sự thay đổi từ G Minor thành G Major sẽ tạo nên, và nhờ đó mà có hiệu ứng tuyệt đẹp của đoạn điệp khúc đã bị làm mờ "
Bằng cách này, bạn học được điều được gọi là tự do của sự không hoàn hảo. Với sự tự do này, niềm vui, sự vui tươi, sự tha thứ và lòng trắc ẩn đối với bản thân và những người khác. Bạn có thể tận hưởng ngay cả những sai lầm; chúng là một phần của trò chơi. Bằng cách này, bạn có thể trở nên nhân từ, tha thứ và khôn ngoan hơn. Sau đó, bạn có thể hành động với ý định tốt nhất của mình, trong khi nhận ra rằng bạn không thể kiểm soát kết quả.
(Trưởng lão cư sĩ Jack Kornfield bên trái)
Một sĩ quan quân đội trẻ có tính cách nóng nảy, có tiền sử tức giận và các vấn đề liên quan đến căng thẳng đã được lệnh của đại tá tham gia khóa huấn luyện chánh niệm kéo dài 8 tuần để giảm mức độ căng thẳng của anh ta. Một ngày nọ, sau khi tham gia các lớp học trong vài tuần, anh ấy dừng lại để mua hàng tạp hóa trên đường về nhà. Anh ấy luôn vội vàng và hơi cáu kỉnh, như anh ấy thường làm. Khi anh ấy đẩy xe hàng của mình để xếp hàng trả tiền, có rất nhiều hàng dài. Anh nhận thấy người phụ nữ trước mặt anh chỉ có lấy một món đồ, bế theo một đứa trẻ và khi cô ấy đến quầy thu ngân, họ dừng lại để nói chuyện. Anh trở nên cáu kỉnh. Cô ấy đã làm mất thời gian của tất cả mọi người, nói chuyện và níu kéo thời giờ. Anh nghĩ : thật ích kỉ làm sao. Sau đó, cô ta đưa em bé cho nhân viên thu ngân và nhân viên thu ngân dành một chút thời gian để thủ thỉ với đứa trẻ. Anh có thể cảm thấy cơn tức giận của mình đang dâng lên. Nhưng bởi vì anh ấy đang thực hành chánh niệm, anh ấy bắt đầu nhận thức được sức nóng và sự căng cứng trong cơ thể mình, và anh ấy có thể cảm thấy đau đớn. Anh cố gắng hít thở và thư giãn. Khi anh ấy nhìn lên một lần nữa, anh ấy thấy cậu bé đang mỉm cười. Khi đến quầy thu ngân, anh ấy nói, "Đó là một cậu bé dễ thương." Cô ấy trả lời, “Ồ, anh thích nhóc con này sao? Đó là con của tôi. Cha của thằng bé làm trong lực lượng không quân nhưng anh ấy đã hi sinh vào mùa đông năm ngoái. Bây giờ tôi phải làm việc toàn thời gian. Mẹ tôi cố gắng đưa thằng bé đến một hoặc hai lần một ngày để tôi có thể nhìn thấy nó”.
Nhìn lại thế giới xung quanh bạn. Với nhận thức về tình yêu thương trong chánh niệm, bạn có thể nhìn thấy tất cả xung quanh mình bằng con mắt quan tâm và ngạc nhiên.
“Không biết chắc” là một phương pháp thực hành Thiền nổi tiếng — nó truyền đạt sự thật về quá trình hóa thân của con người chúng ta. Dù không biết và hành động, với một trái tim vui tươi và quan tâm, bạn nhường quyền kiểm soát kết quả và sẵn sàng đưa tinh thần độc nhất của mình vào điều bí ẩn.
Đừng sợ mắc sai lầm. Hãy cứ bước ra. Bay lên. Ngay cả khi bạn bị bốc cháy, bạn có thể rơi trở xuống đất và bắt đầu lại. Không bao giờ là quá muộn để bắt đầu lại. Thiền sư Dogen đã gọi một cách hài hước cuộc sống là “một sai lầm liên tục”. Vâng, có nỗi sợ có vẻ là chả ra làm sao, nhưng sau này khi nhìn lại cuộc đời mình, bạn có ước mình đã dừng lại không? Chắc là không.
Đôi khi, chúng ta hạn chế sự tự do của chính mình vì nghĩ rằng nó sẽ lấn át chúng ta. Hoặc chúng ta nghĩ rằng chúng ta không nên làm vậy( không nên thoải mái mắc sai). Hoặc chúng ta sợ rằng cái tôi của chúng ta sẽ dẫn chúng ta đi lạc đường, rằng chúng ta sẽ đi quá xa so với kiểm soát . Chúng ta lo lắng rằng nếu chúng ta hành động và thể hiện sự tự do thực sự của mình, chúng ta sẽ bốc cháy và rơi xuống vực sâu, giống như trong thần thoại Icarus. Chúng ta hạn chế bản thân khỏi việc “quá rảnh rỗi”.
(Trong thần thoại Hy Lạp, Icarus là con trai của nghệ nhân bậc thầy Daedalus , người tạo ra Mê cung . Icarus và Daedalus cố gắng trốn thoát khỏi Crete bằng đôi cánh mà Daedalus tạo ra từ lông và sáp. Daedalus cảnh báo Icarus trước tiên là tự mãn và sau đó là kiêu ngạo, hướng dẫn anh ta bay không quá thấp cũng không quá cao, kẻo hơi nước của biển làm tắc nghẽn đôi cánh của anh ta hoặc sức nóng của mặt trời làm chúng tan chảy. Icarus phớt lờ hướng dẫn của Daedalus là không được bay quá gần mặt trời, khiến lớp sáp trên cánh của anh ta bị chảy ra. Anh ta rơi khỏi bầu trời, lao xuống biển và chết đuối.)
Hãy thư giãn. Tất cả mọi người đều vấp ngã. Đó là cách tất cả trẻ em học đi. Trong nhịp sống bình thường, chúng ta chùn bước và sau đó học hỏi từ những lần vấp ngã và đau khổ của chúng ta. Đôi khi chúng ta có thể lo lắng về xu hướng thả bay quá mức của mình, mơ ước những kế hoạch ngớ ngẩn cho bản thân, những tầm nhìn về tương lai có vẻ viển vông. Những lúc khác, chúng ta có thể cảm thấy không thể làm được hoặc không xứng đáng. Hãy thừa nhận những nỗi sợ hãi này một cách tử tế. Nhưng đừng nghe theo chúng.
Cuộc sống hiện đại mang đến nhiều khả năng và chúng ta lo lắng về việc lựa chọn sai lầm. Lắng nghe trái tim của bạn, tham khảo ý kiến từ cơ thể và cái đầu của bạn. Sau đó, thử nghiệm, hành động, thực hiện một bước, học hỏi, khám phá, phát triển. Khám phá khả năng dễ mắc sai lầm, tin tưởng, thất bại, học hỏi lại, để bản thân được gánh vác bởi điều gì đó lớn hơn bản thân. Khi Rossini đang soạn phần điệp khúc tuyệt vời của mình trong G nhỏ, anh đã vô tình nhúng bút vào lọ thuốc thay vì lọ mực. “Nó tạo ra một vết mờ và khi tôi làm khô nó bằng cát [giấy thấm chưa được phát minh ra], nó có dạng tự nhiên, ngay lập tức cho tôi ý tưởng về hiệu ứng mà sự thay đổi từ G Minor thành G Major sẽ tạo nên, và nhờ đó mà có hiệu ứng tuyệt đẹp của đoạn điệp khúc đã bị làm mờ "
Bằng cách này, bạn học được điều được gọi là tự do của sự không hoàn hảo. Với sự tự do này, niềm vui, sự vui tươi, sự tha thứ và lòng trắc ẩn đối với bản thân và những người khác. Bạn có thể tận hưởng ngay cả những sai lầm; chúng là một phần của trò chơi. Bằng cách này, bạn có thể trở nên nhân từ, tha thứ và khôn ngoan hơn. Sau đó, bạn có thể hành động với ý định tốt nhất của mình, trong khi nhận ra rằng bạn không thể kiểm soát kết quả.
(Trưởng lão cư sĩ Jack Kornfield bên trái)
Một sĩ quan quân đội trẻ có tính cách nóng nảy, có tiền sử tức giận và các vấn đề liên quan đến căng thẳng đã được lệnh của đại tá tham gia khóa huấn luyện chánh niệm kéo dài 8 tuần để giảm mức độ căng thẳng của anh ta. Một ngày nọ, sau khi tham gia các lớp học trong vài tuần, anh ấy dừng lại để mua hàng tạp hóa trên đường về nhà. Anh ấy luôn vội vàng và hơi cáu kỉnh, như anh ấy thường làm. Khi anh ấy đẩy xe hàng của mình để xếp hàng trả tiền, có rất nhiều hàng dài. Anh nhận thấy người phụ nữ trước mặt anh chỉ có lấy một món đồ, bế theo một đứa trẻ và khi cô ấy đến quầy thu ngân, họ dừng lại để nói chuyện. Anh trở nên cáu kỉnh. Cô ấy đã làm mất thời gian của tất cả mọi người, nói chuyện và níu kéo thời giờ. Anh nghĩ : thật ích kỉ làm sao. Sau đó, cô ta đưa em bé cho nhân viên thu ngân và nhân viên thu ngân dành một chút thời gian để thủ thỉ với đứa trẻ. Anh có thể cảm thấy cơn tức giận của mình đang dâng lên. Nhưng bởi vì anh ấy đang thực hành chánh niệm, anh ấy bắt đầu nhận thức được sức nóng và sự căng cứng trong cơ thể mình, và anh ấy có thể cảm thấy đau đớn. Anh cố gắng hít thở và thư giãn. Khi anh ấy nhìn lên một lần nữa, anh ấy thấy cậu bé đang mỉm cười. Khi đến quầy thu ngân, anh ấy nói, "Đó là một cậu bé dễ thương." Cô ấy trả lời, “Ồ, anh thích nhóc con này sao? Đó là con của tôi. Cha của thằng bé làm trong lực lượng không quân nhưng anh ấy đã hi sinh vào mùa đông năm ngoái. Bây giờ tôi phải làm việc toàn thời gian. Mẹ tôi cố gắng đưa thằng bé đến một hoặc hai lần một ngày để tôi có thể nhìn thấy nó”.
Nhìn lại thế giới xung quanh bạn. Với nhận thức về tình yêu thương trong chánh niệm, bạn có thể nhìn thấy tất cả xung quanh mình bằng con mắt quan tâm và ngạc nhiên.
“Không biết chắc” là một phương pháp thực hành Thiền nổi tiếng — nó truyền đạt sự thật về quá trình hóa thân của con người chúng ta. Dù không biết và hành động, với một trái tim vui tươi và quan tâm, bạn nhường quyền kiểm soát kết quả và sẵn sàng đưa tinh thần độc nhất của mình vào điều bí ẩn.
Theo Jack Kornfield
(Tác giả, học viên Phật giáo, người sáng lập Trung tâm Thiền định Spirit Rock
Trưởng lão cư sĩ, Tiến sĩ tâm lí học trị liệu, Giáo thọ dạy thiền học khắp thế giới
là một trong những giảng viên chủ chốt giới thiệu phương pháp thực hành chánh niệm của Phật giáo đến phương Tây.)
(Tác giả, học viên Phật giáo, người sáng lập Trung tâm Thiền định Spirit Rock
Trưởng lão cư sĩ, Tiến sĩ tâm lí học trị liệu, Giáo thọ dạy thiền học khắp thế giới
là một trong những giảng viên chủ chốt giới thiệu phương pháp thực hành chánh niệm của Phật giáo đến phương Tây.)