Trong vai Rùa Vàng kể lại câu chuyện Sự tích Hồ Gươm

  • Thread starter Thread starter Butchi
  • Ngày gửi Ngày gửi

Butchi

VPP Sơn Ca
Xu
92
TRONG VAI RÙA VÀNG KỂ LẠI CÂU CHUYỆN SỰ TÍCH HỒ GƯƠM

Bài viết

Ngày ấy, ta sống ở hồ Tả Vọng có lẽ được ngót ngàn năm. Theo thói quen, cứ vài tháng một lần ta lại bơi ra chỗ đến Ngọc Sơn bây giờ để xem người Việt sống ra sao. chả thế mà bao bước thăng trầm của dân Nam ta đều biết cả. Lần ấy vì có việc phải xuống thủy cung đến mấy năm, ta không được nhìn thấy con người. Nhưng lạ thay khi vừa trở lại, chưa bao giờ ta thấy không khí ở ven hồ buồn đến vậy. Bời đến gần bờ, nghe dân thành Thăng Long nói chuyện ta mới biết nước Nam vì bị quân Minh xâm lược nên mới hoang tàn đến vậy. Ta đem câu chuyện kể với Long Vương. Thế rồi chuyện gươm thần với hồ Hoàn Kiếm sinh ra từ đó.

Đức Long Quân vừa nghe xong câu chuyện, người thấy xót xa ben sai binh lính ra đáy đại dương mang về một thanh bảo kiếm ngàn năm. Trước quần thần, Long Vương nói:

- Nay ta phái Rùa Vàng mang chiếc gươm thần này lên cho dân Nam mượn mà giết giặc. Sau khi đã dẹp xong lại theo lệnh của ta mà mang gươm hối trả. Còn những chuyện khác, ta đã dự liệu xong rồi. Nhà ngươi nhận lệnh rồi đi ngay kẻo thời gian rất gấp.

Hôm đó ta theo ý Long Vương, mang bảo kiếm lên thả ở hồ Tả Vọng. Ngay đêm đó, thanh kiếm rơi vào tay của anh chàng đánh cá Lê Thận - sau này là một nghĩa sĩ trung thành của vua Lê.

Xong nhiệm vụ, ta lại bơi lội tung tăng ở hồ Tả Vọng để nghe ngóng tình hình. Gần một tháng sau ta nghe dân thành Thăng Long kể lại: không hiểu từ đâu mà lãnh tụ khởi nghĩa nông dân Lê Lợi có được một thanh kiếm quý. Từ ngày có nó, nghĩa quân đánh đâu thắng đó, sức mạnh tăng gấp bảy tám lần. Việc quân Minh bị thất bại chỉ là chuyện nay mai. Nghe chuyện ta thấy rất mừng vì đã không phụ sự ủy thác của Long Vương.

Quả đúng như dự đoán, một thời gian sau nghĩa quân của Lê Lợi đã quét sạch giặc Minh giữ nguyên bờ cõi. Vậy là nhiệm vụ của ta và kiếm thần cũng đã hoàn thành. Nhưng ở trên bờ hồ đợi mãi mà chưa thấy lệnh của Long Vương, ta bắt đầu thấy nóng lòng. Gần một năm sau ta bèn quyết định bơi xuống thủy cung để hỏi cho rõ nguyên do thì Đức Long Quân bèn nói:

- Dù giặc đã dẹp xong nhưng trong nước còn nhiều phe đảng chưa chịu quy hàng. Ta muốn cho vua Nam mượn thêm một thời gian để duy trì nhuệ khí. Nay đã đến lúc hồi gươm, nhà ngươi đi làm nhiệm vụ được rồi.

Ta lại mải miết bơi lên gặp ngay ngày vua Lê đi dạo ở hồ Tả Vọng. Chọn lúc thuyền ra gần giữa, ta bèn ngoi lên trước mũi thuyền và nói:

- Xin bệ hạ hoàn gươm cho Long Quân.

Vua Lê tháo gươm đưa ra trước mũi thuyền, ta đớp lấy rồi lặn một mạch về đến thủy cung giao kiếm cho Long Quân. Vì làm rất tốt việc người giao mà từ đó, Long Quân cho họ nhà ta sinh sống vĩnh viễn ở đây đến hàng ngàn tuổi.

Lại nói về vua Lê, sau ngày hôm đó vua bèn cho đổi tên hồ Tả Vọng thành hồ Gươm hay còn gọi là hồ Hoàn Kiếm. Về sau người đời còn xây ở giữa hồ một cái tháp gọi là Tháp Rùa khiến họ hàng con cháu nhà rùa ta tự hào lắm về thành tích của ông cha mình.

Theo 162 bài văn lớp 6*

 
Lê Lợi đánh tan giặc Minh, giải phóng đất nước, lên ngôi vua, xưng đế hiệu là Lê Thái Tổ, đóng đô ở Thăng Long. Tất cả những điều đó Rùa Vàng đều được chứng kiến, tham gia.

Dựa vào Sự tích hồ Gươm trong vai rùa vàng, em hãy kể lại câu chuyện này.

Bài làm


Này người bạn nhỏ của tôi ơi! Tôi chính là Rùa Vàng người bạn thân của dân tộc ta hồi xưa. Sáu trăm năm trước đây, từ ngày Lê Lợi đánh tan giặc Minh giải phóng đất nước, thành lập vương triều nhà Hậu Lê, xưng là Lê Thái Tổ, tôi được lệnh Long Quân ở đây chờ nhà vua trả lại thanh gươm cứu nước “Thuận Thiên”. Vì sao mà có chuyện này? Để tôi kể cho người bạn nhỏ nghe nhé!

Thuở đó, giặc Minh xâm lược chiếm đánh nước ta, chúng đã dối trời, lừa người, coi sinh mạng nhân dân ta như cỏ rác, thần dân đều căm giận. khi ấy tại Lam Sơn, nghĩa quân tập hợp dưới cờ nghĩa của chủ tướng Lê Lợi, nổi dậy chống quân giặc, nhưng vì buổi đầu thế và lực còn non yếu nên nhiều phen bị thất bại. Thấy vậy đức Long Quân bảo tôi mang gươm thần đến trao cho nghĩa quân để họ dâng lên minh chủ.

Tôi còn nhớ vào một đêm không trăng, không sao trên bến vắng tôi đã bỏ lưỡi gươm vào lưới của Lê Thận, một chàng trai võ dũng làm nghề đánh cá nhưng có lòng yêu nước thiết tha. Khi kéo lưới lên thì thấy có một thanh sắt, chàng thất vọng vứt xuống nước. Lần thứ hai rồi lần thứ ba, tôi lại bỏ gươm vào lưới. Ngạc nhiên, Lê Thận cầm thanh sắt lên, ánh chớp chợt lóe, chàng nhận ra đây là một lưỡi gươm quý nên reo lên mừng rỡ.

Về sau, Lê Thận theo nghĩa quân Lam Sơn, xông pha chiến trận không nề nguy hiểm. Sau đó, Lê Lợi cùng tùy tùng tới nhà Lê Thận. Góc túp lều tối om chợt rực sáng. Lê Lợi đến cầm thanh sắt lên thấy đó là một lưỡi gươm quý có khắc hai chữ “Thuận Thiên”. Một hôm, trong lúc bị quân thù truy đuổi Lê Lợi thấy trên ngọn cây kia có phát ra ánh sáng lạ. Ông cho người trèo lên thì nhặt được một chuôi gươm nạm ngọc. Khi mang chuôi về lắp vào lưỡi gươm của Lê Thận thì vừa như in. Lê Thận nâng gươm lên tâu với Lê Lợi:

_Đây là ý trời lòng dân muốn phó thác cho minh công làm nghiệp lớn. Chúng tôi, nghĩa quân Lam Sơn xin nguyện một lòng theo minh công, cùng thanh gươm “Thuận Thiên” này báo đền ơn nước.

Từ đó, nhờ gươm thần mà nghĩa quân Lê Lợi tung hoành khắp các trận địa, hùng khí ngày một tăng lên mạnh mẽ, khiến bọn giặt Minh bạt vía kinh hồn. Chiền công tiếp liền chiến công, uy danh nghĩa quân ngày một vang dội, thế giặc thù ngày mỗi suy yếu. Kế cùng lực tận, máu chảy thành sông, tanh trôi vạn dặm, chúng phải đầu hàng. Từ đó non sông gom về một mối, nhân dân khắp nơi lại cùng hưởng thái bình.

Thế rồi, một năm sau khi đuổi được giặc Minh, Long Quân đã gọi tôi đến, người phán bảo:

_ Gươm thần của ta giúp Lê Lợi chiến thắng oanh liệt bọn giặc thù, thu phục giang sơn, rửa sạch vết nhơ nô lệ. Ngày nay đất nước thanh bình, nhà ngươi hãy đòi lại gươm cho ta.

Nhân một hôm Lê Thái Tổ cùng bá quan cưỡi thuyền rồng dạo chơi quanh hồ Tả Vọng trước tiền thành, tôi liền nổi lên. Thấy tôi bơi gần về phía họ, thuyền rồng bèn chậm lại. Hơi thở của tôi làm cho gươm thần đeo bên nhà vua động đậy. Tôi đến trước mặt vua, cúi đầu mà tâu rằng:

_ Nay xin bệ hạ hoàn gươm cũ lại cho Long Quân.

Tức thì nhà vua rút gươm ra đưa cho tôi. Tôi vội đón lấy rồi lặn xuống đáy hồ.

Cũng từ đó, người bạn nhỏ của tôi ơi! Hồ Tả Vọng đã được đổi tên thành Hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm.

Theo 199 bài văn mẫu 6*
 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top