Thơ Tuyền Linh

tuyenlinh

New member
Xu
0
GIÃ BIỆT DẤU YÊU

Xin giã biệt những ngày xưa tháng cũ

Những dại khờ nuôi dưỡng giấc mơ hoa
Những bạn bè suốt năm tháng bên ta
Những Trường, Lớp, Thầy Cô đầy yêu kính

Xin giã biệt những vụng về câm nín
Tình đơn phương thầm lặng tóc đuôi gà
Những con đường tan học chim hót ca
Những tiếng guốc rộn ràng nghe thao thức

Xin giã biệt bước chân ai đi trước
Ai theo sau đếm từng nhịp tim mình
Muốn nói nhiều, nhưng mãi cứ lặng im
Nghe khắc khoải những nỗi niềm xa vắng

Xin giã biệt mảnh sân trường loang nắng
Giờ ra chơi dáo dác mắt kiếm tìm
Hồn dật dờ thấp thỏm cánh thư yêu
Muốn trao gởi, sợ bạn cười lại giấu

Xin giã biệt tấm bảng đen yêu dấu
Đã bao năm cõng lời giảng Cô, Thầy
Những mặt bàn ghi khắc lời gió mây
Đang thao thức những ngày hè trống vắng

Xin giã biệt những Thiên Thần áo trắng
Túm me chua, gói muối ớt hộc bàn
Chuyền tay nhau lén lút sợ thầy la
Miệng hít hà che mồm nghe thầy giảng

Xin giã biệt sáng mùa thu ảm đạm
Buổi tựu trường thiếu vắng bóng em yêu
Tình đơn phương nên cảm xúc thật nhiều
Ai biết được thời gian không phai nhạt

Xin giã biệt những dấu yêu trong sáng
Những hành trang quý báu bước vào đời
Ta ra đi lòng muốn nói vạn lời
Trái tim nhỏ mà khoảng trời quá lớn

Ta trang trọng xếp vào ngăn ký ức
Rõ từng trang theo thứ tự tuổi trời
Và lần tìm từng cảm xúc đầy vơi
Theo năm tháng trên bước đời chìm nổi

Tuyền Linh

http://tinhkhucnguyenvantho.blogspot.com


 
a8cd1a92f43831f14ecb20c31ae1e849--bobs.jpg


Yêu Người

Yêu Người, Người hiểu được tôi ?
Làm sao Người biết tình vơi tình đầy
Người cho tôi phút nồng say
Chắc mai mốt nọ tôi đày đọa tôi
Bên Trời nhìn áng mây trôi
Là hồn tôi đó, một trời nhớ thương
Vấn vương…vương vấn khôn lường
Tôi hoài cất giữ mùi hương thuở nào
Đêm đêm níu gọi chiêm bao
Người về lộng lẫy ngạt ngào xiêm y
Từ đi trong phút phân kỳ
Nghe hồn mắc cạn, giọt lưu ly sầu
Sầu lên ngọn cỏ bãi dâu
Sầu trong quán vắng nát nhàu tương tư
Yêu Người, yêu cả thực, hư
Nguyện xin giữ mãi tương tư phút nầy
Nhỡ mai bến lở cát bồi
Thì xin Người hãy cho tôi tỏ lòng ?


Người về bướm gánh mùa sang
Vàng bay rải mộng, thu càng biếc thu
Nhẹ bay qua đám sương mù
Có đôi nhạn trắng hát lời ru xưa
Mùa vàng trẩy hội hoa đăng
Xóa tan bao nỗi muộn phiền ngày nao


Tuyền Linh

http://tinhkhucnguyenvantho.blogspot.com
 
Tuyền Linh 1988.jpg

Xin Đừng Yêu Tôi

Xin đừng yêu tôi, hỡi thuyền quyên thục nữ !
Tôi có gì đặc biệt để người yêu ?
Tôi sinh ra trót cay đắng trăm chiều
Thuở thơ ấu đã nếm mùi côi cút
Đường hoa niên, ôi gió mưa bão táp !
Chút đơn phương xin gởi trọn về người
Mùa phượng hồng nở thắm đượm vành môi
Tôi nhặt cánh ve sầu chôn mắt biếc
Hồn thao thức, nhưng lòng nào lên tiếng
Sợ heo may cuốn mất dấu yêu đầu
Thu lại về, nhưng thu quá xa xôi
Nhặt xác phượng mà đau lòng sách vở

Lòng nhủ lòng, từ đây thôi nhung nhớ
Nghĩa gì đâu chuyện sương gió tơ trời !
Tôi vẽ vòng một vũ trụ riêng tôi
Để trốn lánh ánh diệu kỳ Nữ Sắc

Và từ đó, tôi đi vào câm lặng
Xa tình trường, xa cả sắc hương yêu
Đời của tôi cay đắng cả trăm chiều
Đành chôn chặt mối tơ tình hoài vọng

Em yêu dấu, hỡi các em hiền thục !
Xin đừng yêu tôi, sẽ khổ lụy một đời
Tôi không biết nhìn để má em xinh
Tôi không biết khóc cho lòng em đẹp
Tôi không mộng để tóc ngôi rẽ sóng
Tôi không biết cười cho hạnh phúc tròn đôi
Xin đừng yêu tôi, tôi có gì đâu
Một mảnh hồn thơ chẳng nên tích sự
Trời của tôi là khoảng trời u tối
Thu của tôi là thu thiết tha buồn
Bướm hoa vờn, lòng bỡ ngỡ môi hôn
Em chợt đến, thơ tôi tìm trốn mộng
Thơ khép nép thì lòng càng dâng sóng
Sóng xô bờ, ôi làn sóng thâm cung !
Em có nghe mạch đất chuyển rung cùng ?
Hồn tôi đó, em cứ tìm mà bắt

Tôi muốn yên để tình vào câm lặng
Tôi muốn ngồi chiêm nghiệm giấc mơ hoa
Rõ đời tôi là một buổi xế tà
Yêu chi khổ, hỡi thuyền quyên thục nữ !

Tuyền Linh

1977
 
807e35ce5549d6a3c22dec5b8dbd3653.png


Mùng bốn Tết

….bb

Mùng 4 còn gốc mai vàng
Trơ vơ cành lá – bàng hoàng nỗi xuân
Tiết trời vẫn giữ lạnh đông
Tôi ôm kỷ niệm giấu trong tim mình

Em về bên ấy thắm xinh
Nhẹ đôi cánh nhỏ vỗ tình bay xa
Chỉ còn lại tôi và hoa
Ngồi đây lưu dấu tình hoa tình người

Có cả khóc, có cả cười
Cả hai trạng thái chẳng rời trong tôi
Len vào một chút vui vui
Thấm vô thật đậm những ngùi ngùi xa

Ước gì được như cỏ hoa
Sáng bình minh gọi, chiều tà sương reo
Vòng xoay gặp gỡ thật đều
Sẽ không chạm cảnh hắt hiu thế nầy

Hôm nay mùng 4 ít mây
Mà sao gió cứ thổi đầy hồn tôi
Ngoài song chiếc lá rơi rơi
Tôi theo cánh gió đuổi người phương xa

Mắt tình dõi ánh dương tà
Người xa thì vẫn cứ xa thật lòng
Tôi còn lại chút hư không
Bóng em cùng bóng hoàng hôn chập chùng…

Tuyền Linh

http://tinhkhucnguyenvantho.blogspot.com
 
2188ec8f91483970e1e525b21c95ac4c.jpg


Nẻo em về

Em về khua tiếng guốc chiều
Giẫm lên tôi những dấu yêu tình chờ
Chao ôi, một nỗi bơ vơ
Bấy lâu niêm kín mịt mờ bóng em

Đường nằm nhớ bước chân quen
Nhớ đôi gót nhỏ lăng xăng cuối tuần
Nhớ hoàng hôn xuống ngập ngừng
Mắt tình dõi bóng tà dương cuối trời

Con đường trầm mặc…tình ơi !
Tôi bơ vơ giữa đôi bờ nhớ, quên
Nẻo nào in dấu khắc tên
Nẻo nào huyễn hoặc lênh đênh bồi hồi

Nẻo nào đưa tháng năm trôi
Cho ta tiếc nuối một thời tôi…em…
Em về khua tiếng guốc đêm
Gió khuya lay động bên rèm tương tư

Tuyền Linh
 
AN 4.jpg
GIỌT PHA LÊ

Gọi người là “ giọt pha lê “
Bởi người trong suốt chưa hề gợn pha
Nhan sắc lóng lánh thiên hà
Mắt nai răng khểnh, rõ là giai nhân !

Người đi nhạc trổi thanh âm
Bước chân khuê các lâng lâng hồn người
Miệng cười nở búp hồng tươi
Tóc mây lã ngọn cợt cười thế nhân

Khiến bao mặc khách dừng chân
Rụng tim… cung cách dung nhan của người
Bút sa hồn mộng chơi vơi
Trắc bình, bình trắc đứng ngồi không yên

Ước câu thơ được vĩnh hằng
Đi vào tâm thức giăng giăng hồn mình
Người là Lưu Nguyễn An Nhiên?
Một trang Nữ Sắc diễm tình muôn thu

Tuyền Linh
2019



 
View attachment 3832
GIỌT PHA LÊ

Gọi người là “ giọt pha lê “
Bởi người trong suốt chưa hề gợn pha
Nhan sắc lóng lánh thiên hà
Mắt nai răng khểnh, rõ là giai nhân !

Người đi nhạc trổi thanh âm
Bước chân khuê các lâng lâng hồn người
Miệng cười nở búp hồng tươi
Tóc mây lã ngọn cợt cười thế nhân

Khiến bao mặc khách dừng chân
Rụng tim… cung cách dung nhan của người
Bút sa hồn mộng chơi vơi
Trắc bình, bình trắc đứng ngồi không yên

Ước câu thơ được vĩnh hằng
Đi vào tâm thức giăng giăng hồn mình
Người là Lưu Nguyễn An Nhiên?
Một trang Nữ Sắc diễm tình muôn thu

Tuyền Linh
2019
Thơ hay, ảnh đẹp nữa ^^
 
LNAN.jpg

LNAN

BÀI THÁNG 1O

Bài thơ tháng 10 tôi viết lên đây
như cố níu huyễn mơ về hiện thực
những hiện thực thế kỷ nầy tôi gặp
biết chẳng đồng tâm với thế kỷ trước bao giờ !
nên có mơ…cũng chỉ là mơ
dẫu giấc mơ thật đẹp mà tôi đang nấn níu

Ôi, ngọn Everest kia vẫn có dấu chân người lên tới
sao tôi lặn lội hoài mà em vẫn cứ là em
vẫn ngất ngưởng vút cao chẳng thể nào lên
dù em thông minh, dịu hiền của thời mắt nai răng khểnh
Xin hãy chỉ giùm tôi nơi nào là bến đến
để tôi khua mái chèo trăng về điểm hẹn trao tình
Dẫu mai nầy là cổ độ điêu linh
nghìn năm sau bến xưa trăng vẫn sáng

Em đừng sợ bình minh thôi tỏ rạng
khi nụ tình đang khoe sắc xuân thì
Em vẫn là em,
tôi chỉ là người chiêm ngưỡng đóa hoa thi
rất trang trọng , không để phách đàn rơi loạn nhịp
Chỉ mong em, mãi mãi là nụ tình - xin đừng khép
bởi tim tôi chẳng có tuổi bao giờ
Tim vẫn luôn là Nhạc là Thơ
luôn mang giọt sương mai cho hoa em thắm nụ
Đêm, tôi tâm sự với những vì tinh tú
Ngày, buồn vương theo những giọt đàn trầm

Đến một lúc nào chim sáo đã sang sông
tôi sẽ ngẩng mặt lên trời xin các vì tinh tú
cho thuyền tôi xuôi dòng về lối cũ
gác mái chèo trăng, cập bến Tương Giang
Một trăm năm…hay cả một vạn năm…
tôi vẫn là tôi của thời sinh lầm thế kỷ
Yêu em lắm…
hỡi em mắt nai răng khểnh…!

Tuyền Linh

 

Chủ đề mới

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top