Thơ của Thanh Vân

Anh làm ơn trả lại trái tim em
Anh lấy nó rồi mang đi đâu mất
Để đêm đêm khi giật mình thức giấc
Em đắm chìm trong nỗi nhớ đơn côi

Tim mất rồi, chỉ não nhớ anh thôi
Nhớ quay quắt làm sao em chịu được
Dõi mắt trông trên nẻo đời xuôi ngược
Anh đâu rồi ? tim em thuộc về anh

Em xa anh trời cũng thiếu mây xanh
Cơn gió lạ cuốn anh bay xa tít
Em tìm đâu giữa đất trời mù mịt,
Bóng hình xưa tan lẫn với sương mây?

Nỗi nhớ mong sao cứ mãi đong đầy
Em chẳng thể gói mang vào trang giấy
Sao em mãi nhớ anh nhiều đến vậy?
Anh đâu rồi ? xin trả lại trái tim .

Thanh Vân - T3/2014 (
)

P/S PC thấy bài này khá hay nên chia sẻ ^^
 
Biết viết gì đây trong hôm nay
Thời gian cứ trôi đi, không bao giờ dừng lại
Cảm xúc của em cũng chơi trò trốn chạy
Em phải tìm trong khoảng lặng hư vô

Lang thang tìm anh, biết anh ở nơi mô
Che giấu niềm riêng, muốn thả mình trên cát
Về với biển xanh, ghé tai nghe biển hát
Sóng vỗ về ru những bước chân qua


Thèm sở hữu một tình cảm thiết tha
Có ai đó cho em một tình yêu trọn vẹn
Không giả dối, vô tâm, chẳng cần chi thề hẹn
Một người dưng có trách nhiệm với lời nói của mình

Em chẳng thích bên anh như bóng với hình
Đời lắm lo toan, tình không phải là tất cả
Em cũng bình thường, chẳng có gì dư dả
Chỉ trái tim này, cho anh đó, nhận không ?

THANH VÂN 8h34' ngày 8/11/2014

[FONT=Roboto, arial, sans-serif]([/FONT]sưu tầm qua G+, ko thể dính nguồn tác giả, do không gắn đc link)
 
Anh nghe này: em ghét lắm cơ !
Ghét cái mặt anh mỗi khi nhìn em đó
Mỗi buổi sáng, anh mỉm cười, bảo nhỏ :
Dậy đi em, ăn sáng để đi làm

Chân anh nè, anh muốn bị giam
Em trói chân anh, trói chặt vào như thế
Đừng cãi bướng, nói với anh: mặc kệ
Anh giận rồi, anh sẽ bỏ đi ngay

Khi mỉm cười anh rất đẹp trai
Sao cứ dỗi hờn mỗi lúc em quên trả lời tin nhắn
Ừ thế đấy, em là người may mắn
Tu nhiều đời nên mới gặp được anh


Nói ghét vậy thôi chứ bỏ sao đành
Phiền phức thế, nhưng xa thì lại nhớ
"Em uống thuốc chưa, ngồi đó mà than thở"
Bỗng giật mình, nghe tiếng nói bên tai.

THANH VÂN 9h04' ngày 6/11/2014
 

LẠY ANH, EM ĐI LẤY CHỒNG

Thưở xưa mình hẹn ước cùng nhau
Đợi mai sau kết thành duyên giai ngẫu
Em hạnh phúc bên cạnh người yêu dấu
Anh thay lòng, em nuốt lệ vào tim


Biết bao ngày trên những chuyến xe đêm
Em tìm anh vẫn bặt vô âm tín
Lệ tràn mi, cố dặn lòng câm nín
Khi anh cho người báo tử đến tìm em

Em lạnh lùng, thao thức giữa đêm
Anh đã chết, hay tình xưa đã hết
Đợi anh với những năm dài mỏi mệt
Hứa cùng anh mãi mãi chẳng thay lòng

Cúi lạy anh, em cất bước theo chồng
Thắp nén hương cho anh lần sau cuối
Em đã biết anh đường đời dong ruổi
Đang say sưa cùng những mối tình hờ

Kể từ đây em không thể đợi chờ
Cũng sẽ tin rằng anh không còn nữa
Tình nghĩa không còn, anh đã quên lời hứa
Buông tay rồi, không nặng nợ mà chi.

THANH VÂN 7h11' ngày 4/11/2014
 
Đêm đã qua, trời lại sáng mất rồi
Em cũng đã một đêm dài không ngủ
Giữa đêm vắng, hồn ma về tự thú:
Anh thương em, thương nhiều lắm em ơi !

Em ngước nhìn anh chẳng giống con người
Chân lơ lửng, mắt hằn tia máu đỏ
Chiếc áo trắng nhẹ nhàng bay trong gió
Khuấy linh hồn tựa cửa ngắm đêm đen

Cuộc sống con người đầy rẫy bon chen
Những toan tính, lọc lừa cùng gian dối
Tham, sân, si, gây quá nhiều tội lỗi
Hãy theo anh về thế giới vô cùng


Về với anh, anh hứa sẽ thủy chung
Yêu em đến muôn đời trong cõi chết
Hát ru em cho đời thôi mỏi mệt
Tặng riêng em ngôi mộ giữa rừng hoang

Em muốn làm vầng mây nhỏ lang thang
Tìm hơi ấm, tặng đời niềm vui nhỏ
Em đã nghe tiếng gà vang lên rồi đó
Anh đi đi, ta chẳng thể chung nhà

Em làm người, không thích sống cùng ma
Thế gian cũng có nhiều người tử tế
Sống yêu đời, yêu mọi người như thế
Dẫu cuộc đời nhiều sóng gió, bạc đen.

THANH VÂN 5h 46' ngày 02/11/2014
 
Mấy năm rồi, em vẫn chỉ đợi anh
Đợi cau thắm, trầu xanh ngày hôn lễ
Ghi khắc trong tim lời ngày xưa anh kể :
" Mẹ bảo anh chờ em đủ tuổi kết hôn "

Đến bây giờ em cũng đã lớn khôn
Anh hờ hững, quên ân tình trao gửi
Anh có biết thời gian không chờ đợi
Con gái có thì, không thể mãi long đong



Giã biệt tình xưa, em cất bước theo chồng
Bỏ lại quê hương với khung trời kỷ niệm
Đừng đợi em trên bến sông xưa khi hoàng hôn tắt lịm
Những lúc về, em không đến nữa đâu

Trả lại tình anh, em cất bước qua cầu
Ta bước qua nhau trong hành trình đi tìm một nửa
Góc phố thân quen vẫn thơm nồng mùi hoa sữa
Vắng em rồi, mong anh hãy tìm quên.

THANH VÂN 7h58' ngày 30/10/2014.
 
Lệ chồng lên lệ, tim ướt nhòa
Khóc chi tim hỡi tình thoáng qua
Người ta có nhớ? Người quên hết
Khổ sở mà chi, kệ người ta
 

ĐIỀU EM KHÔNG THỂ NÓI !

Có những điều em không thể nói đâu
Yêu anh lắm, đến ngày nay vẫn thế
Anh sẽ chẳng bao giờ nghe em kể
Từ rất lâu, em mải miết đi tìm


Em đã đến miền sông nước xa xôi
Mong một lần gặp anh cho đỡ nhớ
Nói với anh, mình có duyên lẫn nợ
Chẳng thấy anh, em chầm chậm quay về

Anh xa rồi, mùa đông cứ lê thê
Ngày không anh, ngày trở nên buồn bã
Đêm không anh, đêm dài thêm lạnh giá
Tình đớn đau, khi tình mãi cách xa

Về đi anh, mình hát khúc tình ca
Bàn tay em vẫn chờ tay anh đó
Em sợ lắm, những đêm đông trở gió
Chiếc hôn nồng, ai đó sẽ trao anh

Về với em, xây lại mối duyên lành
Anh đã hứa không bao giờ vong phụ
Em vẫn nhớ mình là hoa có chủ
Dỗi nhau hoài, ta sẽ lạc mất nhau.

- THANH VÂN 7h31' ngày 18/9/2014.

Rất thích thơ của tác giả này :)

 
Bài này thì không biết tên là gì, cũng lười, chả thèm đi kiếm nữa :)

Đời người được mấy mươi năm
Nổi chìm dâu bể, đêm nằm quạnh hiu
Tặng đời hai chữ: thương yêu!
Cớ sao ghen ghét những điều nhỏ nhoi

Mai sau nằm dưới mộ rồi
Xương vùi dưới đất, mồ côi một mình
Sống sao cho trọn nghĩa tình
Gây thù chuốc oán, rẻ khinh một đời

Buồn lòng cho lệ tuôn rơi
Nhìn người đang khóc, mỉm cười được sao
Ngày sau ai biết thế nào
Gặp nhau biết có lời chào hôm nay

Làm người phải hiểu đúng sai
Có ai trọn vẹn hơn ai cả đời
Mây giăng xám cả bầu trời
Ngày mai lại nắng cho người yên vui

Hôm nay mưa đổ sụt sùi
Tâm không thể tĩnh, ai xui thế này
Ngoài thềm cơn gió vụt bay
Dặn lòng: mưa bão một ngày rồi thôi.

- THANH VÂN
 
Tình G tuy ảo mà vui
Mặt tui không đẹp mà tui duyên ngầm
Thiên hạ ai cũng bảo hâm
Ngoài hai lăm tuổi đêm nằm mình ên


Tui rằng: tại cái số hên
Không chồng mai mốt được lên trên trời
Thượng đế nhìn tui mỉm cười:
Tại con dữ quá, hổng người nào thương


Ngó mặt ông thấy chán chường
Ông mà có giỏi thì thương tui nè
Ông trời ổng ngẩn tò te
" Mặt mày mà đẹp tao me mày liền"




Thôi thôi con sẽ ngoan hiền
Cãi bướng thì lại thấy thiên lôi chào
Con thề con chẳng làm cao
con đùa một chút, con nào dám đâu


Mai sau tơ nguyệt bắc cầu
Con không ế nữa hết rầu ông ơi !.....


P/S : THANH VÂN làm thơ bá đạo chút, cả nhà đừng cười nhé ! Chúc cả nhà một ngày vui vẻ, nhiều sức khỏe, luôn tươi trẻ và nghe Vân thỏ thẻ, hè hè !

(Tình G mà cô Thanh Vân nhắc ở đoạn thơ ý chỉ mạng xã hội Google+, cũng giống như facebook nhé)
 
CẢM ƠN THẦY !

Cảm ơn thầy đã dạy cho em
Tặng em những bài học hay về cuộc sống
Đặt chân đến trường, em là trang giấy mỏng
Chẳng hiểu gì về thế sự nhân gian

Thầy đã giúp em đọc được từng trang
Ta-let, Pi-ta-go cùng tiên đề Ơclit
Phản ứng một chiều, cân bằng và thuận nghịch
Chuyển động không đều trong cảm xúc con người

"I love you" chẳng phải là trò chơi
"Chiếc lá cuối cùng" giúp Johnsy có niềm tin và hi vọng
Sau những cuộc chiến tranh, con người thêm yêu cuộc sống
Chuộng hòa bình, mơ hạnh phúc, ấm no

Thầy mải miết đi trên những chuyến đò
Đưa lữ khách qua bến bờ tri thức
Đêm đêm bên sách đèn và bút mực
Sống thanh bần, chẳng ước vọng cao sang

Từ giã trường xưa, em bỏ xóm làng
Ra phố thị bon chen với ngành kinh tế
Vẫn nhớ mãi lời ngày xưa thầy kể :
Xã hội lắm nhân tài, em phải có nhân tâm.

THANH VÂN 7h42' ngày 5/11/2014

(Baì thơ này cho 20/11 sắp tới rất hợp nhỉ^^ )
 
Con sẽ về thăm mẹ, mẹ ơi !
Nghe mẹ hát ví dầu bên cánh võng
Câu hát ngày xưa tim còn lắng đọng
Đã lâu rồi con chẳng được nghe

Mẹ con mình thủ thỉ dưới hàng me
Mẹ quấn tóc cho con rồi nói khẽ:
Đi học xa, mỗi tuần về, con nhé !
Con gái lớn rồi, còn nhõng nhẽo, hư không

Gió bấc về, trời đã lập đông
Mỗi sáng đi làm, mẹ đừng quên mặc ấm
Sâu thẳm trong tim, con thương mẹ nhiều lắm
Nhưng chẳng bao giờ con lại thốt ra

Mẹ kính yêu ơi! mẹ biết tính con mà
Con không thích nói những lời hoa mỹ
Con yêu mẹ, con gắng làm chăm chỉ
Tình nghĩa, ngoan hiền cho mẹ yên tâm

Sáng nay trời buồn, mưa đổ lâm thâm
Nghe ba bảo: mẹ đi làm từ sớm
Con chạnh lòng, mẹ cố làm sẽ ốm
Thương mẹ nhiều, con biết phải làm sao!

THANH VÂN 8h47' ngày 3/11/2014
 
Con gái cũng thật lạ
sáng nắng
chiều mưa
buổi trưa
mát mát
18 tuổi , em kiêu kỳ
20 tuổi, em kiêu căng
22 tuổi, em kiêu ngạo
...
26 tuổi, em kêu ca
28 tuổi, em sẽ kêu... trời. hì hì
mẹ cứ bảo thế
em là bà cô đang ế
Em chỉ cười
Con ế bởi vì
con đang tìm người tử tế mà thôi.

(Thanh Vân)
 
TÂM SỰ NGƯỜI HÀNG XÓM !

Cô ba này, tôi kể cô nghe:
Mấy hôm nay lòng tôi buồn vô kể
Tôi yêu quý vợ mình nhiều như thế
Cô ấy đành lòng theo người khác, bỏ tôi

Mỗi đêm về khi chiếc bóng đơn côi
Tôi giận lắm, nhưng vẫn còn thương nhớ
Nghĩa vợ chồng, tình sắc son, duyên nợ
Không thể sánh bằng xe đẹp, nhà cao

Có bao giờ anh tự hỏi tại sao
Đã làm vợ anh, cô ấy lại đem lòng phản bội
Nếu người vợ trăng hoa, gây nhiều tội lỗi
Anh hãy quên đi, tìm hạnh phúc riêng mình

Thế gian này không thiếu kẻ chung tình
Đã yêu nhau, cả đời không thay đổi
Nếu cô ấy chỉ một lần dại khờ, nông nổi
Muốn quay về, mong anh hãy bỏ qua

Anh yêu vợ nhiều, thương vợ thiết tha
Có thể cách yêu của anh đã làm hư cô ấy
Bao dung, vị tha, nhưng đừng quên răn dạy
Tìm hiểu rồi mới tiến đến hôn nhân

Chẳng phải quan tòa, em cảm thấy phân vân
Tan vỡ hôn nhân, cả hai đều có phần trách nhiệm
Yêu thương nhau, sống cùng nhau ắt có nhiều kỷ niệm
Sao không sống dung hòa, nhân nghĩa, thủy chung!

THANH VÂN 8h00' ngày 29/10/2014.
 
NGHI NGỜ !

Ông xã em dạo này lạ lắm cơ
Cầm điện thoại nhắn tin và mỉm cười khe khẽ
Đừng tơ tưởng em chân dài nào đấy nhé
Em chỉ giả vờ không biết chuyện gì thôi

Anh yêu ơi ! anh đã có em rồi
Em hiểu đàn ông luôn thích nhìn người đẹp
Trái tim anh chẳng phải là sắt thép
Cũng sẽ mềm lòng khi mật rót vào tai

Em không thể đem chồng mình chia sẻ cho ai
Nên tự biết hoàn thiện mình hơn nữa
Nhắc nhở anh những lời ngày xưa đã hứa
Trước họ hàng và cha mẹ của chúng ta

Chúng mình yêu nhau chân thật, thiết tha
Đạo nghĩa thủy chung chẳng thể nào hư mất
Đừng sa ngã khi nghe những lời đường mật
Em chẳng bao giờ tha thứ được đâu

Vợ chồng mình no đói có nhau
Em không thể bỏ anh, theo người đàn ông khác
Vợ của anh cũng một thời nhan sắc
Ước mong chồng làm gương tốt cho con.

THANH VÂN 8h41' ngày 27/10/2014
 
CHỒNG ƠI !

Thấy chồng buồn, em cũng chẳng thể vui
Nhiều việc phải lo thức khuya dậy sớm
Em lo lắng mỗi khi chồng bị ốm
Em không ở gần chăm sóc được đâu

Em hứa với chồng mãi mãi bên nhau
Siết chặt tay, cùng vượt qua giông bão
Trời bất chợt mưa cho chồng ướt áo
Có em bên chồng, chồng lạnh lắm không ?

Em bên anh, trọn kiếp vợ chồng
Những vui buồn, hãy nói cùng em nhé!
Em luôn lắng nghe, im lặng và chia sẻ
Bởi em là vợ ngốc của chồng thôi

Vài năm sau mình có con rồi
Em cố gắng giữ cho chồng nụ cười vui vẻ
Mỗi bữa cơm chiều ăn cùng mẹ con em nhé!
Nghe con trẻ bi bô, kể lắm chuyện vui buồn.

THANH VÂN 8h05' ngày 28/10/2014
 
GỬI EM CHỒNG !

Thời đại bây giờ chẳng ai thích làm dâu
Bố mẹ chỉ có mình chị là con gái
Chị ở cùng em vì chị yêu anh ấy
Tất nhiên là chị cũng mến thương em

Có bao giờ em thử nghĩ mà xem:
Sống trên đời chẳng ai muốn tình thân chia cắt
Chị thấy được những ghen hờn trong đáy mắt:
" Anh có vợ rồi, thương chị ấy hơn mình "

Thoáng chút buồn, nhưng chị vẫn lặng thinh
Tự hứa với mình: phải cùng anh thương em nhiều hơn thế
Tâm sự với em, lặng im nghe em kể
Những vui buồn thời con gái mộng mơ

Chị trải lòng mình qua những vần thơ
Vẫn yêu em như thể là em gái
Anh có chị, là có thêm một người thương em đấy
Chị em mình cùng hiếu thảo với mẹ cha

Rồi mai sau, cha mẹ đến tuổi già
Em lấy chồng, nhớ thường xuyên về thăm hỏi
Cha mẹ thương con, vẫn một lòng mong mỏi
Con hạnh phúc cả đời, cha mẹ sống an vui.

THANH VÂN 8h06' ngày 26/10/2014.
 
Em viết tặng riêng anh
Người đã từng yêu em và gọi em là vợ
Số phận trớ trêu, đôi mình có duyên mà không nợ
Em phải lạnh lùng nói tiếng : chia tay

Nhớ anh nhiều trong mỗi lúc em say
Vì khi ấy em không còn em nữa
Kỷ niệm bỏ quên, anh đánh rơi lời hứa:
" Cả cuộc đời yêu chỉ có em thôi "

Nhung nhớ mà chi, đã lỡ duyên rồi
Chúng mình bên nhau, đó là điều không thể
Em sẽ mặc áo cô dâu ngày hôn lễ
Trước lễ đường, chú rể chẳng là anh

Em phải quên anh, giữ trọn mối duyên lành
Không thể xấu xa, làm người đàn bà tội lỗi
Dẫu trái tim có đôi lúc dại khờ, nông nổi
Chợt xao lòng khi thấy dáng anh qua

Em bé nhỏ, hiền hòa giữa vũ trụ bao la
Nhưng có thể nói không với những gì cần thiết
Dĩ vãng sẽ nhạt phai, tình không là bất diệt
Em chỉ yêu chồng, chung thủy với chồng thôi.

THANH VÂN 8h15' ngày 25/10/2014.

(Chắc bài này có tên Gửi Người Cũ ^_^ )
 
Anh ơi ! xích lại gần đây
Nghe em bảo nhỏ câu này chút thôi:
Chúng mình, hai đứa một đôi
Anh giờ đã có em rồi đó nghe

Con chim sáo đậu cành tre
Líu lo bên cạnh hàng me xanh rì
Anh đừng giận dỗi làm chi
Yêu nhau, yêu cả đường đi lối về

Cùng nhau giữ trọn câu thề
Mặc cho nhân thế khen chê thế nào
Nghèo thì ăn bữa cơm rau
Đói no chia sẻ, bên nhau mặn nồng

Trăm năm nghĩa vợ tình chồng
Kính trên, nhường dưới, thuận lòng mẹ cha
Thương con trẻ, quý ông bà
Đôi ta hạnh phúc, cả nhà cùng vui.

THANH VÂN 8h33' ngày 24/10/2014
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top